Bạn đang xem bài viết Những Bài Thơ Sài Gòn Mùa Thu Hay Nhất được cập nhật mới nhất tháng 10 năm 2023 trên website Kovit.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.
Tổng hợp những bài thơ viết về Sài Gòn vào thu hay nhất. Thơ miêu tả không khí và không gian Sài Gòn khi mùa Thu đến..
Tác giả: Toàn Tâm Hòa
Sài Gòn Thu đã chớm sang
Em đi qua phố dịu dàng như mơ
Mùa Thu đẹp tựa vần thơ
Tim anh xao xuyến đến giờ còn vương
Sài Gòn buổi sớm tinh sương
Heo may về khắp nẻo đường em qua
Áo dài trong gió thước tha
Gót hài in dấu đường xa bụi mờ
Làm ai một thoáng ngẩn ngơ
Làm ai bối rối bơ vơ lặng nhìn
Làm ai thơ thẩn một mình
Làm ai nhung nhớ bóng hình xa xăm
Thu về rộn rã thanh âm
Vàng phai lá đổ âm thầm lối qua
Du dương một khúc tình ca
Sài Gòn Thu đến thật là bình yên.
BÀI THƠ: SÀI GÒN ĐÊM THUTác giả: Trung Hưng
Bỗng dưng nỗi nhớ tràn về
Hương mùa thu vừa chạm ngõ
Chạnh lòng buổi ấy đam mê
Hạ tuần trăng trốn nơi nao
Phố lặng đèn khuya huyền ảo
Người xưa giờ ở phương nào
Buồn lên giục giã vần thơ
Cứ từng trang giở từng trang
Nỗi đau còn trong lồng ngực
Con tim thổn thức mơ màng
Lời thơ lạnh ngấm vào thơ
Mắt đêm vẫn sầu muôn thuở
BÀI THƠ: SÀI GÒN MÙA THU TRẮNGTác giả: Phạm Minh Thức
Sài gòn chiều nay mưa đó em
nắng bỏ mùa thu để anh tim
anh cứ muốn hóa thành mây trắng
nhẹ hồn anh nghiêng một cánh chim
Sai gòn chiều nay vắng bóng em
chiều hai bên phố cứ lặng im
đôi tay anh cuồn vòng thương nhớ
sầu lên chót vót mỏi chân mềm
Cho ánh mắt buồn xưa tôi khóc
nhớ em lấp kín cõi trời xa
áo em thu ướt trời sáng ngập
một nỗi tôi yêu mưa nhạt nhòa
Gió lạ phiêu du về hôn tóc
tượng đá công viên nghiêng mắt buồn
hai đứa bên nhau mà cô độc
yêu đến thế mà trời không thương
Sài gòn chiều nay mưa rồi em
mưa như sợi tóc nhỏ em mềm
ta ngồi đốt đến vàng tay thuốc
trong khói vẽ nên dáng hình em
Những nỗi buồn say theo chân mưa
bao nhiêu rượu uống mới là vừa
hồn ta nhỏ bé từ vạn thuở
thì nghĩa gì đâu để tiễn đưa….
Ôi thôi mưa dứt trời sương lạnh
dập tắt lửa tình ta nhóm lên
em đi để lại mùa thu trắng
và chén rượu tình ta đổ nghiêng.
BÀI THƠ: SÀI GÒN MÙA THUTác giả: Hảo Trần
Em đến Sài gòn giữa mùa thu xanh
Nắng vẫn đổ nồng nàn như hạ trắng
Giọt sương mai cứ vội vàng tan biến.
Thu về rồi con nắng vẫn dài thêm.
Sài Gòn mùa này đẹp lắm nghe em.
Góc phố hàng cây tươi màu nắng mới.
Dáng em đi tà áo dài phấp phới.
Dõi theo nhìn bao ánh mắt si mê.
Anh nói Sài Gòn không có mùa thu
Hai mùa nắng mưa ..không mùa lá đổ
Hương Cafe ngọt ngào len từng góc phố
Lung linh sắc màu rạng rỡ về đêm.
Sài Gòn mùa này mùa của yêu thương.
Trai gái hẹn hò dập dìu trên phố.
Khao khát tình yêu lần đầu gặp gỡ.
Bịn rịn trao nhau say đắm nụ hôn đầu
Em chạm mùa thu rồi Sài Gòn ơi.
Hòn ngọc viễn đông xinh đẹp tuyệt vời.
Anh đừng bảo chỉ hai mùa mưa nắng.
Mùa thu về lay động cả trời thơ.
THƠ LỤC BÁT: SÀI GÒN THUTác giả: Tuấn Nguyễn
Một mình ngồi sáng Sài Gòn
Nao nao lại thấy tâm hồn rất Thu
Trời cao, đất rộng, chim gù vòm xanh
Hàng Me, có mắt long lanh
Phố khoe muôn sắc như tranh họa đồ
Nhớ nắng, nhớ gió nhớ cô má hồng
Hồ Tây nắng trải bềnh bồng
Hà Nội không vội gió lồng mà chi!
Sài Gòn nhấn nhá, nhâm nhi
Ly cà phê đắng mấy khi một mình
Mênh mông là nghĩa với tình
Sài Gòn Thu hát với hình Thu xa!
BÀI THƠ: GIỮA THU SÀI GÒN NHỚ ANHTác giả: Nguyễn Toàn Năng
Anh ơi…giữa Thu Sài gòn đẹp lắm
Mong anh về lần nữa ngắm cùng em
Nhớ Thu xưa ngồi chung trong quán kem
Mở đọc thư tình dán tem chưa gởi
Thu Sài gòn luôn đẹp là…vì…bởi
In bao dấu chân trên phố thân quen
Và trao nhau ngọt ngào triệu lời khen
Mà thường ngày anh đưa em qua đó
Nhìn lá vàng rơi theo từng cơn gió
Bây giờ…vẫn còn đó những hàng cây
Thỉnh thoảng đôi lần lẻ bước qua đây
Chạnh lòng em nhớ mấy mùa Thu trước
Nhớ khi bên nhau sánh đôi dạo bước
Du dương bắt chước ca sĩ Khánh Ly
Nhẹ nhàng ru “Nhìn những mùa Thu đi…”
Mơ màng thời thưở xuân thì yên lắng
Người ta bảo Sài gòn chỉ mưa nắng
Và Sài gòn thì trống vắng mùa Thu
Với em…Sài gòn luôn có sắc Thu
Hoài niệm khắc nhớ lời ru anh đó….
THU SÀI GÒN Thơ: Nguyễn Đình Huân
Ai bảo Sài Gòn không có mùa thu.
Không lá vàng rơi, lời ru man mác.
Nơi góc phố tiếng bước chân xào xạc.
Hoa sữa nồng nàn ngơ ngác đường quen.
Người Sài Gòn cứ vội vã bon chen.
Đêm mùa thu dưới ánh đèn xanh đỏ.
Thu Sài Gòn nắng hanh vàng trong gió.
Đôi khi chiều về còn có mưa bay.
Mùa thu Sài Gòn vẫn cứ nồng say.
Anh cùng em nắm tay đi trên phố.
Đường Nguyễn Huệ dành cho người đi bộ.
Nhà thờ Đức Bà chuông đổ ngân nga.
Bên bến Bạch Đằng sóng nước bao la.
Đò Thủ Thiêm chỉ còn là ký ức.
Hầm chui qua sông ánh đèn sáng rực.
Cảng Nhà Rồng tiễn Bác lúc ra đi.
Ta quay về con phố lớn Hàm Nghi.
Chợ Bến Thành nơi cái gì cũng có.
Sánh vai nhau thì thầm anh nói nhỏ.
Thu Sài Gòn còn cháy đỏ tình anh.
Những Bài Thơ Mưa Sài Gòn Hay Nhất
BÀI THƠ: SÀI GÒN MƯA
Tác giả: Thu Trúc
Mới hết xuân mà trời đã vội mưa
Màu Tết đi qua như chưa xuất hiện
Giữa dòng xe tan tầm mãi kẹt
Áo mưa nào là áo em tôi?
Ôi thương quá nước mưa ướt đôi môi
Gió đã lạnh tô màu son tê tái
Mắt không khóc sao tôi sầu khờ dại
Em lạnh không…thân bé nhỏ ướt nhòa
Trời mưa gần rồi sầm sập mưa xa
Cơn kéo tới chẳng bao giờ báo trước
Giàn hoa giấy nhà ai thôi óng mượt
Dây ti gôn lả tả rụng hoa tim
Bên cửa ngồi chú mèo mắt lim dim
Nước tung tóe vào sợi râu…hoảng hốt
Ôi cơn mưa giao mùa bất chợt
Điện thoại rung…”anh có áo mưa không?”
Một tin nhắn thôi mà ấm cả lòng…
THƠ TÌNH: SÀI GÒN MƯATác giả: Đỗ Cường
Sài gòn mưa giăng mỗi buổi chiều,
Đường về vắng lặng những cô liêu.
Ước gì có được tay măng níu,
Quán nhỏ bên đường đỡ quạnh hiu.
Vòng bánh xe lăn mưa buổi chiều,
Thương người quang gánh dáng liêu xiêu.
Thoáng nhìn dáng ngọc, môi hàm tiếu,
Tha lỗi cho anh lỡ liếc nhiều.
Bâng khuâng đứng đợi giọt mưa chiều,
Cô đơn giận dỗi muốn nâng niu.
Giữa lòng phố thị ai có hiểu,
Một mảnh hồn hoang đã tiêu điều.
Thứ bảy chiều mưa gió hắt hiu,
Nhớ bóng người xưa dáng yêu kiều.
Dư hương gửi lại, người đã kiếu,
Kỷ niệm đau nằm chốn tịch liêu.
BÀI THƠ: CHIỀU MƯA SÀI GÒNTác giả: Maylangthang Tdx
Mưa từ biển, mưa kéo về ngang phố
Gió ạt ào như thách đố mùa ngâu
Mong mưa đừng gieo rắc chuyện bể dâu
Cho cách trở, thôi bớt sầu cô lẻ
Mưa Gia Định tuôn tràn sang Bến Nghé
Mưa thét gào cào xé cả không gian
Mưa đẫm hồn ai lạc bước lang thang
Mưa xối xả cho quáng quàng nỗi nhớ !
Sài Gòn đó ! sao mưa còn trăn trở
Hay mưa sầu vì dang dở lứa đôi ?
Giọt dầm dề mặn đắng phủ bờ môi
Giọt lã chã chừng cuốn trôi khát vọng !
Mưa chiều hỡi..! xin một lần lắng đọng
Cho mắt huyền thôi ngong ngóng chờ ai
Hy vọng ngời , trúc mã quyện thanh mai
Và nắng mới phôi thai miền hạnh phúc !
Những Bài Thơ Sài Gòn Về Đêm Hay Nhất
Tổng hợp những bài thơ viết về Sài Gòn về đêm hay nhất. Thơ ca ngợi vẻ đẹp, cuộc sống, con người thành phố Sài Gòn khi đêm đến.
CHÙM THƠ LIÊN QUAN: ♥ Chùm thơ hay viết về Sài Gòn thành phố tôi yêu ♥ Chùm thơ tâm trạng về đêm buồn, cô đơn nhất
BÀI THƠ: ĐÊM SÀI GÒN KHÔNG NGỦTác giả: Quý Phương
Sài Gòn ơi đêm dài ta thức trọn
Bởi nhớ người không hẹn ước trăm năm
Yêu làm chi ? Rồi cứ khóc âm thầm
Đêm dài lắm ôi… năm canh thao thức
Viết tin nhắn gửi vào miền ký ức
Giữ trong tim những khúc mắc cuộc đời
Đêm thật dài với nổi nhớ chơi vơi
Chẳng điểm tựa nên chông chênh khao khát
Viết bài thơ êm đềm như khúc nhạc
Gửi tặng người trong tin nhắn trử lưu
Vội vã nồng nàn… phút chốc tiễn đưa
Vội vã bước đi.. xa xôi tầm với
Sài Gòn ơi bao lâu ta chờ đợi
Bước cùng người trong sương lạnh đêm khuya
Tựa bên nhau vòng tay ấm giao mùa
Đêm lạnh lắm bởi mình ta thao thức
Gởi nổi nhớ cho người không hẹn ước
Chẳng ai hay nên ta nhận riêng mình
Năm canh rồi lại thấy ánh bình minh
Trong phút chốc tình tan như bọt biển.
BÀI THƠ: SÀI GÒN ĐÊMTác giả: Tấn Bảo Huỳnh
Sài Gòn đêm Công viên buồn bã Ánh đèn khuya Nghiêng ngả Bóng hồng đen.
Sài Gòn đêm Không tìm gặp người quen Những cánh cửa im lìm Khóa chặt.
Sài Gòn đêm Khốc khô lời rao bán Người li hương tần tảo kiếp lầm than Bước chân về gõ nhịp cũng khô khan Đứa trẻ bán hoa cạnh vũ trường hào nhoáng.
Sài Gòn đêm Có những cuộc vui thâu đêm suốt sáng Những gương mặt già non Hốc hoác, thâm quầng.
Sài Gòn đêm Khu phố Tây đèn nhấp nháy vây quanh Không huyên náo chỉ đủ vừa nhộn nhịp Những điệu nhạc du dương, mặt người thiêm thiếp Chìm trong mộng mị ru hồn.
Sài gòn đêm Hẻm sâu chìm ngõ tối Người điên ngồi ôm nỗi nhớ không tên.
Sài Gòn đêm Và những mảnh đời đêm Một bức tranh lập thể Những mảng màu trắng đen.
BÀI THƠ: SÀI GÒN KHÔNG NGỦTác giả: Sinh Hoàng
Sài Gòn đêm nay không ngủ
Phố phường cũng thức cùng ta
Đèn đường chênh chao hắt bóng
Hàng cây nghiêng ngả nhạt nhòa
Sương đêm dường như quên ngủ
Là đà đậu trên ghế đá
Bước chân khuya nào vội vả
Khua vang mặt đá vĩa hè
Sài Gòn đêm nay không ngủ
Đôi nhân tình dìu lối qua
Tình yêu giữa lòng thành phố
Hoa Quỳnh nhà ai nở hoa
Sài Gòn đêm nay quên ngủ
Sao trời đang thức cùng ta
Ánh đèn nhà em vẫn sáng
Cùng thức vì ta nhớ…ta.
BÀI THƠ: THÀNH PHỐ TÔI YÊUTác giả: Thu Trúc
Sài Gòn về đêm rộn ràng từng con phố
Chuông giáo đường chìm lẫn giữa dòng xe
Gánh hàng rong vội vã trên vỉa hè
Bao mơ ước mở ra ngày khép lại
Đêm sáng đèn người xe như dòng chảy
Chút mộng mơ còn sót lại trong gió chiều
Khẽ lướt nhanh qua đôi má người yêu
“Em về nhanh, kẹt xe gần ngã sáu”…
Sài Gòn về đêm bao phận đời ẩn náu
Những Kiều thơm nuốt nước mắt vào lòng
Những đèn mờ không sáng nổi long đong
Cánh hoa bay trong giấc mơ cổ tích
Sài Gòn khuya vẫn không chút tịch mịch
Tiếng rao mỏi mòn trôi nổi giấc mơ con
Tiếng ru nào như hòa khúc nỉ non
“Ngủ đi con, khuya rồi trời sắp sáng…”
Sài Gòn chứa bao điều lãng mạn
Tóc ai dài, lá xanh thẳm vòm me
Phượng vĩ rơi đỏ rực những trưa hè
Chút se lạnh…chuyển mùa bao thơ nhạc
Sài Gòn vẫn du dương như bài hát
Khúc bổng trầm thăng giáng những yêu thương
Sài Gòn tươi từ những con đường
Sài Gòn yêu từ những điều rất nhỏ…
BÀI THƠ: SÀI GÒN ĐÊM TRỞ GIÓTác giả: Nguyễn Văn Minh
Đêm ngỡ quay về từ chốn hồng hoang
Gió lan man như chưa từng như thế
Bóng tối cô đơn ngập tràn ngạo nghễ
Sài Gòn lên đèn lệ ướt tàn canh
Em thoảng buồn đếm ngày tháng mong manh
Nhặt nhạnh heo may giữa từng cơn gió
Xác lá mù tung ào bay trước ngõ
Tự hỏi đâu về chuyến gió bay ngang
Trời đã sang mùa gió gửi tình tang
Em mãi lang thang qua từng con phố
Xào xạc hàng sao dấu chân lá đổ
Thả hồn mình lắng ngộ chút thinh không
Gió đông huyền mắt ướt mi cong
Tà áo nhẹ rơi đỏ hồng lấp lánh
Giọt sương đa đoan mơ đời chắp cánh
Đôi guốc mộc hành một cõi hư vô.
Những Bài Thơ Viết Về Nỗi Nhớ Sài Gòn
Tác giả: Sinh Hoàng
Tạm biệt Sài Gòn ta vào miền cát nắng
Nỗi nhớ em mỗi bước mãi giăng hàng
Nhớ Sài Gòn cơn mưa chiều bất chợt
Bay bay qua đẫm ướt áo em xanh
Nhớ Sài Gòn nhớ đôi mắt long lanh
Chợt nhìn anh thẹn thùng em khẽ nói
Anh anh ơi đường đời muôn vạn lối !
Đừng bao giờ anh nhé nói xa nhau
Nhớ Sài Gòn lá me bay trên đầu
Đậu trên tóc em lung linh trong nắng
Anh yêu em, yêu em nhiều lắm
Nắng Sài Gòn sóng sánh giọt yêu thương
Sài Gòn ơi! Tạm biệt nhé lên đường
Đời sương gió trót vương thân lữ thứ
Nhớ Sài Gòn dẫu ngày mai, quá khứ
Sài Gòn và em nỗi nhớ muôn đời.
Tác giả: Phạm Văn
Sài Gòn chợt nắng chợt mưa
Gió đung đưa rớt câu thơ giữa hè
Tuổi đời thổn thức lắng nghe
Tiếng thời gian bước mà se sắt lòng
Sài Gòn thả nỗi hoài mong
Ngóng người xa xứ sao không thấy về
Từng con hẻm nhỏ đèn le lói buồn
Quán hàng khuya lắc hãy còn đợi nhau
Người xưa có thấu không mau trở về
Sài Gòn chợt phố chợt quê
Câu thơ lục bát gieo về phương xa.
Thơ: Nguyễn Nhật
Sài Gòn vẫn hết mưa rồi lại nắng
Ghế công viên tựa ngắm lá vàng bay
Ngả nghiêng rơi để sợi nắng thêm gầy
Từng cánh mỏng chao xa chiều lộng gió
Trên phố cũ âm vang đều nhịp gõ
Đếm thời gian lẳng lặng bước chân quen
Xuống hoàng hôn lộng lẫy những hoa đèn
Nghe văng vẳng bản tình ca nức nở
Trong quán nhỏ nhạc buồn như gợi nhớ
Giữa Sài Gòn đứng ngắm giọt mưa rơi
Để sông mưa uốn lượn tận phương trời
Mang bóng dáng người yêu xa khuất mãi
Em rời bước bỏ Sài Gòn ở lại
Với những chiều hò hẹn thả tình bay
Thoảng mùi hương của mái tóc ai dài
Làm Hoa cỏ nép mình không dám ngẩng
Đêm thác loạn Sài Gòn sao trống vắng
Tiếng cười ai khúc khích dậy trời yêu
Thiếu người xưa nên góc phố tiêu điều
Cành phượng rũ đong đưa buồn héo hắt
Sài Gòn hỡi đến bao giờ gặp mặt
Kỷ niệm xưa len lén gọi hồn tôi
Nỗi khát khao như thúc giục bồi hồi
Để mưa nắng Sài Gòn luôn bất chợt !
299+ Caption Hay Về Sài Gòn Hoa Lệ Được Yêu Thích Nhất
Caption hay về Sài Gòn chân thật dễ thương
1. Sài Gòn chợt nắng chợt mưa, lòng người chợt buồn chợt vui.
2. Sài Gòn sớm nắng chiều mưa. Sài Gòn giữa trưa chỗ mưa chỗ nắng
3. Sài Gòn về đêm quyến rũ và huyền ảo nhờ ánh đèn lung linh sắc màu. Nhịp sống sôi động về đêm của Sài Gòn bắt đầu. Một Sài Gòn nhộn nhịp như hớp hồn kẻ sa chân lạc bước.
4. Đường xá Sài Gòn kẹt xe và ngập nước là các đặc sản nổi tiếng nhất.
5. Con gái Sài Gòn nhẹ nhàng, đằm thắm, chất giọng con gái Sài Gòn ngọt ngào như mật tựa như bản nhạc du dương.
6. Sài Gòn đất chật người đông, nhưng bất giác trong giây phút nào đó bạn sẽ cảm thấy vô cùng cô đơn, lạc lõng.
7. Sài Gòn bon chen mệt mỏi với những âm thanh đường phố nhưng đi xa Sài Gòn là nhớ, là thương biết bao.
8. Sài Gòn chỉ có 2 mùa nắng và mưa. Mùa mưa mọi thứ thật ẩm ương, những cơn mưa rả rít bất chợp ập đến, còn nắng có thể đến bất kì lúc nào.
9. Sài Gòn là hoài niệm cũ của thế hệ trước nhưng là thanh xuân của vô số các bạn trẻ.
10. Vùng đất này giao thoa của nhiều nền ẩm thực thế giới, Á có, Âu có, Mỹ có, tất cả sẽ khiến bạn phát cuồng và phát phì nhanh chóng.
11. Sống ở đây lọ lem cũng trở thành công chúa, chớ tin vẻ ngoài Sài Gòn, quần áo không làm nên một con người.
12. Sài Gòn chân thực, dễ thương lắm. Chỉ có người Sài Gòn mới hiểu Sài Gòn ra sao
13. Đến Quận 1 gửi xe nhớ hỏi giá. Quận 4 và quận 8 đi nhẹ – nói khẽ và không nẹt pô.
14. Nếu có việc gấp tránh xa Điện Biên Phủ. Võ Thị Sáu, Pasteur…
15. Khi lạc đường chớ nên hỏi Grab. Grab chẳng biết đường đâu :))
16. Ngủ nướng thêm 5 phút đó là thảm họa, bạn có thể mất một ngày đấy.
17. Người Sài Gòn tánh kì, nghiện giúp đỡ người khác.
18. Nếu chẳng may bị lạc, hỏi đường chẳng bao giờ bị chửi.
19. Sống ở Sài Gòn, sau 4h30 phút chưa biết ai giàu hơn ai.
20. Đằng sau sự xô bồ, nhộn nhịp hay nói thẳng là ồn ào thì đâu đó vẫn còn một Sài Gòn nhẹ nhàng, sống chậm.
21. Sài Gòn chân thật lắm với chuông giáo đường, chuông chùa, tiếng còi ô tô huyên náo ngay từ sớm tinh mơ.
22. Nơi này thân thiện, chân tình từ ly cà phê vỉa hè cho đến những cuộc nói chuyện của người xa lạ, không khách sáo mà lại thân quen lạ lùng.
23. Đường phố Sài Gòn sao lắm ngã rẽ, những ngã rẻ chằng chịt như chính mỗi số phận con người.
24. Yêu Sài Gòn yêu nơi này lắm, thích ngắm thành phố thức dậy, rạng rỡ, yêu các món ăn bình dân, đủ vị đủ màu sắc.
25. Sài Gòn ấm lòng, người Sài Gòn chân tình dễ thương, có thể giúp đỡ những người xa lạ, chỉ cần chúng ta báo đáp lời cảm ơn bằng nụ cười thân thiện.
26. Thích ngắm bầu trời đêm Sài Gòn, những ngôi sao rực rỡ hòa mình vào ánh đèn lập lòe, lung linh đủ màu sắc.
27. Lắm lúc ở Sài Gòn nhưng cô đơn lắm, tựa như lời bài hát trong ca khúc “Khi người lớn cô đơn”.
28. Đi giữa lòng Sài gòn, nếu có lỡ buông tay nhau sẽ lạc mất nhau mãi mãi.
29. Thu Sài Gòn đơn giản mà dịu dàng.Cảm nhận mùa thu phương Nam chỉ là những tán lá vàng rơi, gió nhẹ chỉ se lạnh mà thôi.
30. Sài Gòn mưa, không chuyển trời, không mây mù, những cơn mưa bất chợp đủ khiến con người ta trở tay không kịp.
Caption về Sài Gòn tâm trạng1. Có một chút thương, chút nhớ gửi đến Sài Gòn và vui buồn của cuộc sống , dòng người cứ mãi đi kiếm tiền và phá vỡ quy tắc cuộc sống
2. Sài Gòn là tất cả tuổi trẻ, tất cả kỷ niệm, tất cả dại khờ của tuổi thanh xuân mà cuộc đời này của em có một miền ký ức thuộc về
3. Chẳng thể nào quên kí ức từng rong ruổi trên các con đường rợp bóng cây xà cừ Nguyễn Tri Phương, Đồng Khởi, đường 3 Tháng 2… con đường “có lá me bay” Pasteur, đường Nguyễn Du.
4. Sài Gòn không cô độc, dù là ai hay bất cứ tầng lớp nào đều đến Sài Gòn để tìm nơi trú ngụ và chữa lành vết thương lòng.
5. Sài Gòn mưa khiến cho con người ta gợi lại nhiều nỗi nhớ của quá khứ – STT về Sài Gòn.
6. Ngày trôi qua với nắng nhẹ trên hàng cây. Một chút thương nhớ giữa Sài Gòn đủ giúp con người ta cảm thấy ấm lòng.
7. Bao lâu rồi Sài Gòn chẳng có Đông
Trời vẫn xanh, tia nắng hồng vẫn ấm
Chiếc áo len, ta khoác vào lạ lẫm
Sài Gòn yêu… chỉ mùa nắng, mùa mưa (Toàn Tâm Hòa)
8. Giữa thành phố ồn ào và nhộn nhịp, nếu không quan tâm nhau một phút thì lạc mất nhau cả đời.
9. Sài Gòn bất chợt mưa khiến cho bầu không khí lạnh hơn. Ta tìm đến nơi ấm cúng và yên tĩnh cùng ly cà phê sữa nóng.
10. Người ta thường nói Sài Gòn hoa lệ. Mà sao chỉ thấy lệ thấm đẫm đôi mi này.
11. Người nói Sài Gòn chỉ là nơi kiếm tiền nhưng đối với tôi Sài Gòn còn là quê hương thân thương, đi xa là nhớ.
12. Mùa hoa xoay nổi bật trong gió, lung linh trong nắng, từ từ rơi nhẹ khiến con người ta mê mẩn.
13. Nhịp sống Sài Gòn quá nhanh bắt buộc mỗi chúng ta phải bắt đúng nhịp, chạy theo cho kịp chuyến hành trình. Đôi khi yếu lòng muốn bỏ cuộc, đó là khii mệt mỏi, ốm đau, công việc thất bại và nhớ quê hương da diết.
14. Sài Gòn nơi cho tôi gặp và quen với những người bạn đáng yêu, chân thành. Nơi gặp những người sống có nghĩa có tình, yêu thương, che chở nhau. Và Sài Gòn bình yên so với những gì người ta thường nói.
15. Nơi này là chốn lập nghiệp của bao con người, xa quê bôn ba và lập nghiệp cho bản thân. Có người thành công vinh hoa phú quý nhưng không thiếu cảnh trắng tay nợ nần.
16. Đêm Sài Gòn tìm khoảng trời bình yên thật khó, những tòa nhà cao chọc trời, đèn đủ màu, đường phố âm thanh náo nhiệt. Chỉ có quay về vùng quê mới cảm nhận được sự thanh bình, tĩnh lặng.
17. Cơn mưa Sài Gòn cũng lắm tâm trạng, vui thì lất phất vài giọt, buồn thì ào ạt, dữ dội.
18. Sài Gòn bận rộn lắm, không ai biết ta đang khóc một mình.
19. Sài Gòn nhỏ mà nhưng sao ta cứ mãi lạc đường.
20. Mưa Sài gòn chợt đến, rồi lại chợt đi. Ai đó nói rằng mưa Sài Gòn là cô gái đỏng đảnh nhất của đất nước này thật không sai.
Những câu nói đặc trưng ở Sài Gòn1. Về Sài Gòn việc phải làm ngay đó là ăn sạch chợ Bến Thành, ăn cho no căng bụng để không phải tiếc khi rời xa nơi này.
2. Hôm nay Sài Gòn se lạnh, nhớ quê nhớ cảm giác sum họp ngày Tết quá đi mất!
3. Thích nhất Sài Gòn mùa Giáng Sinh, cảm giác se lạnh, cùng nhau dạo chơi với bạn bè khắp các xóm đạo lung linh, sắc màu.
4. Sài Gòn dạy tôi những điều tốt đẹp đó là biết yêu thương và bao dung cho người khác.
5. Mùa hạ ở Sài Gòn đẹp lắm, hoa phượng nở đỏ rực có một góc trời khiến con người ta có nhiều hoài niệm.
6. Sài Gòn đẹp tinh khôi vào buổi sáng, những quán cà phê vỉa hè đông đúc,đủ mọi lứa tuổi ngồi trò chuyện rôm rả với nhau.
7. Sài Gòn là gì mà ở thì thương, đi xa thì nhớ, đi xa càng lâu càng có nhiều hoài niệm.
8. Sài Gòn mùa mưa cũng chẳng khác miền Tây là mấy, trời mưa to vác theo cần câu là có ăn.
9. Sống ở Sài Gòn, nếu lạc đường đừng tin Google map.
10. Sài Gòn thường nổi tiếng với những cơn mưa, tuy nhiên tôi lại yêu cái nắng nơi này.
11. Đi ra bờ kè chắc chẳng thể nào phân biệt được đâu là Hoàng Sa, bên đường nào là Trường Sa.
12. Hẹn ở Bến xe Miền Đông hoặc Đầm Sen nhưng quên không nói ở cổng số mấy?
13. Đi giao đồ ăn ở đường Trường Sơn, Đồng Nai nhưng quên hỏi quận?
14. Nhà ở Bình Tân… Chạy qua Thủ Đức chơi nhưng khi về thì quên đường.
15. Nhà bạn ở An Dương Vương nhưng quên hỏi ở quận nào?
16. Đừng nên tin Google Map khi bạn đang ở quận 12
17. Bắt grab đến đường Bùi Thị Xuân ở Tân bình, tài xế chở đến Bùi Thị Xuân quận 1 ? 1 thành phố có 3 cái đường Bùi Thị Xuân.
18. Muốn đi bến xe miền Đông nhưng lại đi ngược lại về bến xe miền Tây:)) Đi thật xa để trở về.
19. Kẹt xe thì thấy người ta chặt hẻm cũng chặt theo, người ta về nhà còn tôi thì lạc luôn.
20. Đi bán bông ở San Francis Long (Phan Xích Long)
Caption về Sài Gòn những sự thật gây ngạc nhiên1. Ở Sài Gòn, ai đó có thê ăn mặc sành điệu, xài laptop hạng sang, ngồi café máy lạnh chỉ để gởi đơn xin việc vị trí nhân viên bán hàng.
2. Người ta mặc quần đùi, áo thun, dép lào, ngồi ăn lề đường, bàn chuyện xây cao ốc, mua nhà trung tâm.
3. Ở đất này nhiều khi cái áo cái quần chẳng nói lên điều gì về con người.
4. Người ta vội vã uống ly cafe với bạn bè mà quên buổi cơm tối với gia đình.
5. Không thiếu những người thích sự ồn ào, náo nhiệt mà quên đi cảnh cha lặng lẽ ngả lưng trên chiếc xe ôm ngồi chờ khách.
6. Cũng Sài Gòn người ta có thể đi xe tay ga sang trọng, xài điện thoại đắt tiền, nhưng hàng tháng vẫn nợ tiền và nài ni chủ nhà cho nợ thêm.
7. Người ta sẵn sàng bỏ lại tiền thừa vài ba chục ngàn tỏ ra mình là người lịch sự, nhưng sẵn sàng ngửa tay đòi ba chục ngàn tiền mua tô phở.
8. Đại gia xứ này mang dép lào, đi xe dream thích uống cafe lề đường.
9. Trời Sài Gòn “đỏng đảnh”, trời mưa nhanh đến nỗi chưa kịp mặc vội chiếc áo thì lại hết mưa.
10. Không như những thành phố lớn khác, buổi sáng sớm ở đây êm đềm, bình yên đến lạ. Con người như còn mê ngủ buổi sáng.
11. Ăn sáng bằng cơm tấm chỉ có ở Sài Gòn, có thể là nhân viên văn phòng, công nhân viên chức, hay cả tầng lớp giàu có sẵn sàng ngồi vỉa hè để thưởng thức.
12. Hủ tiếu gõ là món ăn phổ biến nhất, len lỏi ở các hẻm nhỏ là tiếng gõ lốc cốc leng keng.
13. Vào hẻm ở Sài Gòn là thấy trọn thiên đường ẩm thực, món gì cũng có, giá cả siêu rẻ.
14. Mê mẩn giọng con gái Sài Gòn, nhẹ nhàng, thanh thanh như rót mật vào tai khiến người ta say đắm.
15. Ngập nước từ sáng đến trưa, từ trưa đến tối. Ngập nước là đặc sản khó quên ở Sài Gòn.
16. Một ly trà đá miễn phí trên đường đủ khiến những người lao động an lòng trong cái nắng gay gắt của mùa hè.
17. Trung Thu hay rằm tháng 8 nhất định phải đi phố đèn lồng quận 5.
18. Trà Phúc Long thương hiệu trà số 1 tại miền Nam.
19. Quận 5 có thể xem là khu China Town của Sài Gòn. Mô hình Trung Quốc thu nhỏ trong lòng Sài Gòn.
Caption về Sài Gòn với bao cảm xúc của lòng người1. Nhớ đợt lâu lâu mới về lại Sài Gòn. Việc trước tiên là đến chợ Bến Thành, ăn cho no nên mới chịu. Ôi cái vị này cứ làm người ta nhớ mãi thôi.
2. Sài Gòn, dù tại thời buổi phức tạp nhất, vẫn như một cô tiểu thư đài các: đỏng đảnh đôi chút mà dễ thương thiệt nhiều.
3. Có biết tại sao người ta hay gọi Sài Gòn là thị trấn hoa lệ không? đấy là hoa cho người giàu và lệ cho người nghèo đấy.
4. Dân Sài Gòn chính hiệu “con nai vàng” không nhất thiết gọi Sài Gòn là đô thị Hồ Chí Minh.
5. Ở Sài Gòn, sau bốn giờ ba mươi phút không biết ai giàu hơn ai.
6. Trốn sau cái xô bồ, nhộn nhịp không theo một nguyên tắc nào, thì vẫn còn đó một Sài Gòn nhẹ nhàng, thơ mộng của buổi chiều hoàng hôn.
7. Sài Gòn sống động, dễ thương vô cùng. Chỉ có người Sài Gòn mới hiểu Sài Gòn như thế nào.
8. Quận 1 thường xuyên không đủ chỗ gửi xe và cái gì cũng đắt đỏ.
9. Người ta hay nói dân Sài Gòn rét mướt vô cảm, tuy nhiên xét lại thì đấy là hậu quả của việc bị lợi dụng lòng tin quá là nhiều.
10. Nói đến Sài Gòn người ta hay nhắc đến mưa, tuy nhiên tôi lại nhớ dai dẳng cái nắng gay gắt của nó.
Caption hay về Sài Gòn chất phát ngất1. Nhớ đợt lâu lâu mới về lại Sài Gòn. Việc trước tiên là đến chợ Bến Thành, ăn cho no nên mới chịu. Ôi cái vị này cứ làm người ta nhớ mãi thôi.
2. Sài Gòn, dù tại thời buổi phức tạp nhất, vẫn như một cô tiểu thư đài các: đỏng đảnh đôi chút mà dễ thương thiệt nhiều.
3. Có biết tại sao người ta hay gọi Sài Gòn là thị trấn hoa lệ không? đấy là hoa cho người giàu và lệ cho người nghèo đấy.
4. Dân Sài Gòn chính hiệu “con nai vàng” không nhất thiết gọi Sài Gòn là đô thị Hồ Chí Minh.
5. Ở Sài Gòn, sau bốn giờ ba mươi phút không biết ai giàu hơn ai.
6. Trốn sau cái xô bồ, nhộn nhịp không theo một nguyên tắc nào, thì vẫn còn đó một Sài Gòn nhẹ nhàng, thơ mộng của buổi chiều hoàng hôn.
7. Sài Gòn sống động, dễ thương vô cùng. Chỉ có người Sài Gòn mới hiểu Sài Gòn như thế nào.
8. Quận 1 thường xuyên không đủ chỗ gửi xe và cái gì cũng đắt đỏ.
9. Người ta hay nói dân Sài Gòn rét mướt vô cảm, tuy nhiên xét lại thì đấy là hậu quả của việc bị lợi dụng lòng tin quá là nhiều.
10. Nói đến Sài Gòn người ta hay nhắc đến mưa, tuy nhiên tôi lại nhớ dai dẳng cái nắng gay gắt của nó.
11. Sài Gòn đất chật người đông, chỉ cần sơ ý là không tìm thấy được nhau.
12. Khác với Hà Nội, không gian Sài Gòn rất thoáng, chí ít là cách đây hơn 15 năm. Không gian của một buổi trưa hè hiu gió còn thoáng hơn vạn lần. Tôi luôn có cảm xúc mình có thể bay bổng lên, thò tay với cụm mây bồng bềnh trêu ngươi.
13. Con người Sài Gòn khác hẳn với nơi khác, cứ sau khi ngủ dậy nhìn đồng biển không phải xem giờ tỉnh táo mà là coi thử còn bao nhiêu thời gian để ngủ thêm.
14. Giữa trưa Sài Gòn nóng nực, chỉ cần cười cợt giòn lên một tiếng là quên hết sự đời ngay.
15. Ðối với một thằng Tèo Sài Gòn chính gốc con nhà nòi thì Sài Gòn tất nhiên là “bự” hơn một buổi trưa hè.
16. Sài Gòn thấy vậy mà khó tính lắm, cứ không nắm kịp theo nhịp là cổ hữu ngay.
17. Sài Gòn là các chiều tụ tập bấm chuông nhà người ta, cho đến khi nghe chửi “D.M. Tụi bây con cái nhà ai mất nết bấm chuông hoài dậy” thì mới chịu vắt giò lên cổ chạy.
18. Sài Gòn đẹp lắm mùa hạ, hoa phượng cùng ánh nắng chói chang khiến cho tâm hồn người người bay bổng.
19. Sài Gòn là hoài niệm, là thanh xuân của rất nhiều người.
20. Sài Gòn là các buổi tối cúp điện, tụ họp ca hát hay vừa hồi hộp vừa thích thú nghe, kể chuyện ma như chính mắt mình thấy hôm qua.
Caption Sài Gòn có lẽ đẹp nhất về đêm1. Cơn mưa Sài Gòn cũng đa tình không tầm thường, vui thì lất phất, buồn thì ào to.
2. Sài Gòn ẩm thực đa dạng, nếu như chẳng rõ thưởng thức sẽ dễ bị lừa.
3. Sao Buồn dữ vậy Sài Gòn ơi, dù là kì vọng một mùa hay một người cũng đều cô đơn cả.
4. Sài Gòn của bà vội vã quá, những cung đường cuốc bộ mỏi cả chân mà chưa hết xấp vé số trên tay. Hồi đấy tui thương Sài Gòn lắm vì ai Sài Gòn cũng yêu đương, cứ đắm chìm vào tình yêu thương đấy mãi rồi sẽ thấy thách thức Sài Gòn ban cho.
5. Sài Gòn ơi cho tôi thêm cơ hội nữa để biết được vẻ đẹp không tên là như thế nào.
6. Tại một Sài Gòn chứa đựng tất cả các tinh hoa ẩm thực, từ trong nước đến ngoài nước, không cẩn thận là phát phì ngay thôi.
7. Sài Gòn văn minh và giàu hơn xưa nhiều rồi.
8. Sài Gòn mùa nước nổi, muốn tăng cường thu nhập cứ vác theo cần câu.
9. Mưa sài gòn là cơn mưa bất chợt, chợt đến rồi chợt đi, áo mưa chưa kịp ướt đã vội cởi ra.
10. Ở Sài gòn ta hiếm khi được ngắm những ngôi sao đêm, vì dường như chính thành phố đã trở thành một ngôi sao rực sáng mỗi đêm về.
11 Người ta nói “Sài Gòn chẳng rõ buồn” và “không ngủ”, vì Sài Gòn luôn rộn ràng từ sáng tới đêm, ban ngày tấp nập với cuộc sống công việc, với những con đường tấp nập người xe. Đêm về Sài Gòn lại càng thêm rực rỡ, quyến rũ, thay cho mình chiếc áo gợi cảm dưới những ánh đèn muôn màu hòa vào những cuộc vui cùng những người bạn, những cuộc hẹn hò đầy tình tứ .
12. Sài Gòn làm người ta nhớ nhất là những cơn mưa những cơn mưa bất chợt, không chuyển trời, mây mù, không mưa rả rích ngày đêm, dai dẳng. Mà chỉ vội đến, vội đi, nhanh chóng, như tưới mát cho thành phố oi ả, như điểm xuyến thêm sự tươi mới trên những tán cây già trong thành phố.
13. Sài Gòn bộn bề, nhộn nhịp cộng với cái nắng gay gắt, quanh năm chỉ mỗi mùa nắng mưa làm con người ta cũng chợt nắng chợt mưa cùng.
14. Sài Gòn không bỏ rơi ta, bạn phải biết cách làm, cách sống và chịu chơi theo cách Sài Gòn thì nơi đây khiến bạn mê mẫn đắm chìm.
Đêm, Nhớ Trăng Sài Gòn
Thủ bút của nhạc sĩ Phạm Đình Chương
Sau ba năm lưu lạc nơi xứ người, bài thơ Đêm, Nhớ Trăng Sài Gòn của nhà thơ Du Tử Lê sáng tác năm 1978, mang nỗi buồn xót xa của kẻ mất quê hương, nhớ lại hình ảnh xa xưa với bao kỷ niệm đã in sâu trông tâm khảm. Sau giờ tan sở ca hai ở hãng Rockwell International tại Costa Mesa, lái chiếc xe cà rịch cà tang trên đường về nhà giữa đêm trăng thanh gió mát cùng nỗi buồn thê lương nơi đất lạ quê người, thay vì buông tiếng thở dài, nhâm nhi dòng suy tưởng trong ý thơ hiện về “theo bánh xe lăn”. Và, Đêm, Nhớ Trăng Sài Gòn.
“đêm về theo vết xe, lăn tôi trăng viễn xứ hồn thanh niên, vàng tìm tôi đèn thắp hai hàng lạc nhau cuối phố sương quàng cổ cây ngỡ hồn tu xứ mưa bay tôi chiêng trống gọi mỗi ngày mỗi xa đêm về theo bánh xe, qua nhớ tôi Xa Lộ; nhớ nhà Hàng Xanh nhớ em kim chỉ khíu tình trưa ngoan lớp học chiều lành khóm tre nhớ mưa buồn khắp Thị Nghè nắng Trương Minh Giảng. lá hè Tự Do nhớ nghĩa trang: quê bạn bè nhớ pho tượng lính buồn se bụi đường đêm về theo vết xe, lăn tôi trăng viễn xứ, sầu em bến nào?”.
Năm 1979, nhạc sĩ Phạm Đình Chương vượt biển, năm 1981 định cư tại Hoa Kỳ. Tình cờ bắt gặp bài thơ Đêm, Nhớ Trăng Sài Gòn trên trang báo, ông biến ngôn ngữ trong thi ca vào cung bậc và ca khúc mang tựa đề bài thơ trở thành ca khúc tuyệt vời. Khởi đầu với tiếng hát Lệ Thu, trong thời điểm đó, mịt mù xa cách, ngậm ngùi với thân phận, cho hồn quyện vào giai điệu và lời ca. Và, theo dòng thời gian, nơi nắng ấm Cali, tiếng hát Thái Thanh, Quỳnh Giao, Tuấn Ngọc, Ý Lan, Vũ Khanh, Trần Thái Hòa, Lê Hồng Quang… đưa ca khúc vào tâm hồn người thưởng ngoạn trên mọi miền đất nước. Phạm Đình Chương là một trong những nhạc sĩ tài hoa phổ thơ, để lại cho đời nhiều tình khúc quen thuộc, bất tử. Tuyển tập Mộng Dưới Hoa gồm 20 Bài Thơ Phổ Nhạc của Phạm Đình Chương do trưởng nam của ông, ca sĩ Phạm Thành ấn hành tại Hoa Kỳ năm 1985.
Khởi đầu với ca khúc Mộng Dưới Hoa – thơ Đinh Hùng, từ năm 1957. Và, từ đó với Màu Kỷ Niệm – thơ Nguyên Sa, Nửa Hồn Thương Đau, Dạ Tâm Khúc, Bài Ngợi Ca Tình Yêu – thơ Thanh Tâm Tuyền, Người Đi Qua Đời Tôi – thơ Trần Dạ Từ, Đôi Mắt Người Sơn Tây – thơ Quang Dũng, Mưa Sài Gòn Mưa Hà Nội – lời Hoàng Anh Tuấn… Với dòng thơ của Thanh Tâm Tuyền, ca khúc Đêm Màu Hồng còn mang tên phòng trà nổi tiếng tại Sài Gòn vào năm 1967, hằng đêm, được mở đầu và kết thúc chương trình. Bóng dáng ca sĩ Hoài Bắc (Phạm Đình Chương) vừa nghệ sĩ, vừa phong trần, trong ánh đèn màu, trong men nồng, cất tiếng hát trầm ấm… thu hút người thưởng ngoạn lạc vào nơi chốn xa xăm. Cuộc tao ngộ giữa thơ và nhạc với Du Tử Lê và Phạm Đình Chương như định mệnh. Ca khúc đầu tay khi định cư tại Cali với Đêm, Nhớ Trăng Sài Gòn và ca khúc cuối cùng với Quê Hương Là Người Đó cho đến ngày từ trần vào tháng Tám năm 1991.
Khởi đầu với ca khúc Mộng Dưới Hoa – thơ Đinh Hùng, từ năm 1957. Và, từ đó với Màu Kỷ Niệm – thơ Nguyên Sa, Nửa Hồn Thương Đau, Dạ Tâm Khúc, Bài Ngợi Ca Tình Yêu – thơ Thanh Tâm Tuyền, Người Đi Qua Đời Tôi – thơ Trần Dạ Từ, Đôi Mắt Người Sơn Tây – thơ Quang Dũng, Mưa Sài Gòn Mưa Hà Nội – lời Hoàng Anh Tuấn… Với dòng thơ của Thanh Tâm Tuyền, ca khúc Đêm Màu Hồng còn mang tên phòng trà nổi tiếng tại Sài Gòn vào năm 1967, hằng đêm, được mở đầu và kết thúc chương trình. Bóng dáng ca sĩ Hoài Bắc (Phạm Đình Chương) vừa nghệ sĩ, vừa phong trần, trong ánh đèn màu, trong men nồng, cất tiếng hát trầm ấm… thu hút người thưởng ngoạn lạc vào nơi chốn xa xăm. Cuộc tao ngộ giữa thơ và nhạc với Du Tử Lê và Phạm Đình Chương như định mệnh. Ca khúc đầu tay khi định cư tại Cali với Đêm, Nhớ Trăng Sài Gòn và ca khúc cuối cùng với Quê Hương Là Người Đó cho đến ngày từ trần vào tháng Tám năm 1991.
Bài thơ Đêm, Nhớ Trăng Sài Gòn được ấn hành trong Thơ Tình Du Tử Lê là tập thơ đầu tay ở hải ngoại trong năm 1984, và cũng là thi phẩm thứ sáu. Kể từ năm 1957 đến nay, tròn nửa thế kỷ, Du Tử Lê cho ra đời khoảng mười lăm tập thơ. Nhiều bài thơ đã được các nhạc sĩ Anh Bằng, Phạm Duy, Từ Công Phụng, Trần Duy Đức, Phan Ni Tấn, Đăng Khánh, Ngọc Trọng, Hoàng Thanh Tâm, Lê Văn Thành, Phan Nguyên Anh, Hoàng Đình Bình, Nguyên Ngọc… phổ nhạc. Và, nhiều bài viết nói về tác giả, tác phẩm của Du Tử Lê ở hải ngoại vì vậy chỉ đề cập về bài thơ qua dòng nhạc của Phạm Đình Chương.
Năm 1971, Phạm Đình Chương phổ thơ Du Tử Lê với ca khúc Khi Cuộc Tình Đã Chết và đúng 10 năm sau, nhạc sĩ bắt gặp dòng thơ mang cùng tâm trạng với nhau để dệt thành ca khúc. Du Tử Lê cho biết, là nhạc sĩ tài hoa với tài nghệ phổ thơ nhưng bài thơ Đêm, Nhớ Trăng Sài Gòn nằm trên chiếc dương cầm những sáu tháng. Bài thơ theo thể lục bát nên muốn phá thể cái âm điệu đó để chuyển sang giai điệu khác nên “dây dưa” như vậy. Nhà văn Mai Thảo thấy vậy, nói, vất mẹ nó đi, Phạm Đình Chương đáp, biết mẹ gì về âm nhạc mà nói. Và, sau đó, đứa con được chào đời. Tác giả giữ được hồn và câu thơ cho ca khúc. Chỉ có vài lời được biến đổi để phù hợp với cung bậc. Câu thơ “đêm về theo vết xe, lăn – tôi trăng viễn xứ, sầu em bến nào?” chuyển thành “Đời tan, tan nát chiêm bao…”. Câu thơ “nhớ nghĩa trang: quê bạn bè – nhớ pho tượng lính buồn se bụi đường” được chuyển thành “Nhớ nghĩa trang xưa, quê hương bạn bè…”. Với bài thơ lục bát nầy, có nhạc trong thơ, nhưng nhạc sĩ biến âm điệu thăng hoa, bay bổng theo từng cung bậc để thơ và nhạc “xe tơ kết tóc”.
Nỗi nhớ trong thơ và nhạc của Du Tử Lê và Phạm Đình Chương, có lẽ, trong giây phút nào đó nơi chốn nầy, cũng là tâm trạng của nhiều người. Nắng ấm Cali, đất lành chim đậu… nghe thật dễ thương, quyến rũ như thôi thúc con người ly hương. Hơn một nghìn năm về trước, hình ảnh mà nhà thơ Hạ Tri Chương bày tỏ khi “nắng hạ gặp mưa rào, đất khách gặp người quen” luôn luôn ám ảnh trong lòng mọi người. Với đấng mày râu, hai câu thơ của ông “Mạc mạn sầu cô tửu, nang trung tự hữu tiền” trong bài thơ thất ngôn tứ tuyệt Hồi Hương Ngẫu Hứng quá chí lý, tội gì ngồi nhâm nhi đơn chiếc, có chút đỉnh tìm bạn cùng vui, không còn gì bằng vùng đất nầy. Thế rồi, ngày qua ngày, đất lành biến thành dữ, mất tên Sài Gòn rộng lớn ở quê hương, tạo dựng tiểu Sài Gòn nơi đất khách. Và, không biết ai đặt cho hỗn danh “chốn gió tanh mưa máu” nghe mà ớn lạnh.
Ai đã quen với một thời bom đạn, ai đã từng cam chịu cảnh nghiệt ngã tang thương, quằn quại dưới ách thống trị của chế độ độc tài, đảng trị thì dưới bầu trời tự do, sá gì với cái hỗn danh đó mà ngao ngán? Nếu cụ Nguyễn Bỉnh Khiêm ngày trước có mỉa mai cũng đành cam chịu vì đã “đi một đàng, học một sàng khôn” rồi thì làm người khôn luôn để “ở chốn xao xao” cho khỏi cảm thấy cô đơn trống vắng khi “lạc nhau cuối phố sương quàng cổ cây”, không làm thơ mà làm thinh thì buồn đứt ruột. Sinh hoạt ở Sài Gòn ồn ào, xô bồ cả ngày lẫn đêm. Ở tiểu Sài Gòn nầy lại khác. Khi màn đêm buông xuống mang theo sinh khí sôi động, náo nhiệt chìm dần vào bóng đêm. Đêm rằm tháng Bảy, cùng Du Tử Lê, Hoàng Sỹ, ngồi nhâm nhi ly cà phê ở Café de Paris trên đại lộ Bolsa, tiểu Sài Gòn. Nhìn vầng trăng tròn, nghe ca khúc Đêm Nhớ Trăng Sài Gòn, bỗng nhớ lại ngày tiễn biệt nhạc sĩ Phạm Đình Chương về cõi xa xăm cách đây 16 năm.
Ban ngày oi bức, buổi tối trăng thanh gió mát, ngồi dưới mái hiên phì phà điếu thuốc, trò chuyện cùng bằng hữu, nghe nhạc, ngắm trăng, tìm lại hình ảnh xa xưa… Du Tử Lê trầm ngâm như ôn lại hình ảnh ba thập niên về trước. Anh tâm sự, lúc đó, không bao giờ nghĩ sẽ có ngày trong khung cảnh như vậy cùng bằng hữu. Bao nhiêu thay đổi, kẻ mất người còn, còn mang hơi thở, còn sống với kỷ niệm. Và, Sài Gòn hình ảnh của Sài Gòn năm xưa vẫn là Sài Gòn muôn thuở. Thi phẩm cuối cùng ở trong nước Đời Mãi Ở Phương Đông, hình ảnh Sài Gòn và xa lộ:
“Sầu người kéo bước tôi lui Ngày trên núi gởi về xuôi mắt rừng” (Khi Ở Pleiku Nhớ Sài Gòn)
“Ở Đây, người có thiên đường Có ngôi mộ nhỏ, có hồn vấn vương Có đau đớn khắc trên tường Có tôi đã gởi thịt xương sang người” (Khi ở Xa Lộ)
Chỉ vài ngày xa cách Sài Gòn, Du Tử Lê đã gởi niềm thương nhớ và ở xa lộ “có hồn vấn vương” vì vậy khi lưu lạc nên nầy bờ đại dương, mịt mù xa cách, làm sao quên được? Sau ngày nhạc sĩ Phạm Đình Chương vĩnh viễn ra đi, tập thi phẩm “Đi Với Về, Cũng Một Nghĩa Như Nhau” của Du Tử Lê, bài “Thơ ở Phạm Đình Chương”, như lời tâm sự:
“có dễ chưa một thời đại nào lại mang nhiều hạt mầm hoan lạc và khổ đau như thời đại chúng ta… … sách vở chẳng bao giờ tìm được tung tích đại bàng cất cánh về hư vô chói lọi… … đã thuộc về ngoại sử sự mất tích của Hoài Bắc. như dấu chấm hết nơi cuối những nhạc phẩm Phạm Đình Chương một ngày trong tháng tám”.
Với, Đêm, Nhớ Trăng Sài Gòn. Với, mối lương duyên giữa thơ và nhạc, người về cõi mây trời, người còn lại nơi dương thế, và, một ngày nào đó chỉ còn lại hồn thơ nét nhạc lưu lại trần gian. Tròn nửa thế kỷ, từ những bài thơ đầu đời như Thú Tội năm 1957 đến nay Du Tử Lê đã sáng tác trên một nghìn bài thơ, và Đêm, Nhớ Trăng Sài Gòn được in lại trong tuyển tập Thơ Du Tử Lê toàn tập 2 (1975-1993), tác phẩm 46, đánh dấu 50 năm sáng tác thi ca của anh. Mười hai thế kỷ về trước, bài thơ ngũ ngôn tứ tuyệt Tĩnh Dạ Tư của Lý Bạch đã để lại hậu thế hai câu thơ trác tuyệt:
“Cử đầu vọng minh nguyệt, Đê đầu tư cố hương”
Trăng và cố hương trong thơ Du Tử Lê và dòng nhạc của Phạm Đình Chương cùng nỗi niềm và tâm trạng của người xưa có lẽ gắn liền với “giai đoạn lịch sử” của đất nước.
Vương Trùng Dương
Little Saigon, 8-2007
Nguồn: https://www.dutule.com/p128a2441/dem-nho-trang-sai-gon
Cập nhật thông tin chi tiết về Những Bài Thơ Sài Gòn Mùa Thu Hay Nhất trên website Kovit.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!