Xu Hướng 3/2023 # Những Bài Thơ Hay Về Bác Hồ Và Quốc Khánh 2/9 # Top 11 View | Kovit.edu.vn

Xu Hướng 3/2023 # Những Bài Thơ Hay Về Bác Hồ Và Quốc Khánh 2/9 # Top 11 View

Bạn đang xem bài viết Những Bài Thơ Hay Về Bác Hồ Và Quốc Khánh 2/9 được cập nhật mới nhất trên website Kovit.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.

“Hôm nay cả Nước vui hơn, mừng ngày quốc khánh, nhớ ơn BÁC HỒ. Tưng bừng không khí nức nô. Sao vàng, cờ đỏ nhấp nhô rợp trời. Người người rạng rỡ sáng ngời. Mừng cho đất nước đời đời ấm no. Chung tay, góp sức chăm lo. Dựng xây tổ quốc, sao cho đẹp giàu.”

Thơ Hay Về Bác & Quốc Khánh 2/9 #01

MỪNG NGÀY QUỐC KHÁNH

Thơ: Văn Đệ

Việt nam đất nước rợp cờ bay Mùng hai tháng chín kỷ niệm ngày Non sông đất nước dành độc lập Giang sơn xă tắc vững từ đây

Dân mình ruộng đất được trao tay Thoát cảnh xiềng gông với tù đày Không còn nô lệ quân cướp nước Việt nam toàn thắng kể từ đây

Rừng người cờ đỏ rợp Ba Đình Tuyên ngôn Bác đọc để khai sinh Việt nam từ đó ngày quốc khánh Nhờ có Bác Hồ vị anh minh

Bao nhiêu chiến sĩ đã hy sinh Dựng xây tổ quốc việt nam mình Lừng lẫy năm châu vàng trang sử Đất nước đẹp giàu mãi văn minh

Cháu con thề với bậc anh linh Quyết tâm giữ vững nước non mình Biển đông giặc tàu lâm le chiếm Đánh chúng tan xương xác chúng chìm.

Thơ Hay Về Bác & Quốc Khánh 2/9 #02

ĐẤT NƯỚC RỘN NIỀM VUI

Thơ: Mami Vam

Ngày Quốc khánh cả nước rợp cờ hoa Thành kính dâng hương vị Cha già đất nước “Độc lập-Tự do” ơn Người con có được Lớp trẻ ghi lòng sẽ tiếp bước Cha ông.

Cả nước chung tay – ý hợp – tâm đồng Gìn giữ bình yên cho non sông gấm vóc Dù ngoài kia… họ luận bàn kế độc Chẳng núng nao…quyết cho họ dở khóc, dở cười.

Ý chí, niềm tin cần nhân rộng khắp nơi Những mảnh ghép không tách rời nhau được Mục tiêu lớn: vì hòa bình đất nước “Hạnh phúc” ấm no, trẻ nhỏ bước đến trường.

Hai tháng chín về…tràn ngập những yêu thương!

Thơ Hay Về Bác & Quốc Khánh 2/9 #03

HỒ CHÍ MINH ĐẸP NHẤT TÊN NGƯỜI

Thơ: Hương Vang

Nay quốc khánh mùng hai tháng chín Trời nước NAM giăng kín cờ hoa Mừng ngày giải phóng nước nhà Giành quyền độc lập về ta trọn đời

Nghe văng vẳng những lời kêu gọi Bắc Trung, Nam một cõi một thuyền Cùng nhau đoàn kết đứng lên Đuổi quân đế quốc nối liền Bắc Nam

Mùa thu ấy nắng vàng rực rỡ Dáng hiên ngang đứng giữa BA ĐÌNH Lời NGƯỜI chắc tựa đóng đinh Non sông bờ cõi nước mình từ đây

Của nước VIỆT bao ngày đã rõ Bọn ngoại bang đừng có xâm lăng Đừng mong hy vọng san bằng Dòng sông Bạch Đằng lịch sử chứng minh

Dân nước VIỆT chung tình ,chung sức Đã đồng lòng đuổi thực dân ra Cút ngay ra khỏi nước nhà Mùa thu năm ấy hoan ca tưng bừng

Năm sáu chín bỗng dưng u ám Trời NƯỚC NAM từng đám mây đen Mưa tuôn xối xả bên thềm Năm châu, bốn biển đứng bên khóc người

Đất đau xót ,bầu trời rơi lệ NGƯỜI ra đi chưa thể ngủ yên Trở trăn chưa nối được liền NƯỚC NAM một dải ba miền Bắc TRUNG

BÁC ƠI BÁC, BÁC đừng lo nữa Tiếp bước người thắp lửa anh hùng BẮC NAM nay đã trùng phùng Ba miền NAM BẮC nay chung một nhà

Nay đất nước rực màu cờ đỏ Giữa BA ĐÌNH NGƯỜI có thấy không ? Cầu mong NGƯỜI hãy yên lòng Tin vào dòng máu con RỒNG, cháu TIÊN..

Chúng con sẽ giữ yên bờ cõi Để cho NGƯỜI thỏa nỗi khát mong Xứng danh con LẠC cháu RỒNG Nước NAM quét sạch sẽ không bóng thù

Nay trong nắng mùa thu tháng tám Con gửi NGƯỜI một bản hùng ca Vang lên trên khắp nước nhà Tên NGƯỜI đẹp tựa loài hoa ngát nồng.

Thơ Hay Về Bác & Quốc Khánh 2/9 #04CHÚC MỪNG QUỐC KHÁNH Thơ: Kim Anh

Đón mừng lễ ngày hai quốc khánh Chúc mọi người sát cánh đoàn viên Nghĩ vui, hạnh phúc mọi miền Huớng về đại lễ lời tuyên Bác Hồ

Chúc đất nước ấm no mãi mãi Như những lời Bác dạy chúng ta Luôn luôn xây dựng nước nhà Giữ gìn Tổ Quốc, giặc xa không còn

Mừng Quốc Khánh tuyên ngôn độc lập Chúc toàn dân trên khắp nước mình Muôn năm cuộc sống an bình Tự do êm ấm lung linh tiếng cười.

Thơ Hay Về Bác & Quốc Khánh 2/9 #05

THU NHỚ BÁC

Thơ: Hương Vang

Thu tháng tám trong xanh diệu vợi Nắng Ba Đình tươi rói màu cờ Rợp trời hoa thắm THỦ ĐÔ Còn nghe vang vọng Bác Hồ gọi kêu

Toàn dân tộc ta đều chung sức Và đồng lòng đuổi thực dân ra Khỏi trên mảnh đất quê nhà Phất cờ khởi nghĩa hò ca vang lừng

Tiếng Bác gọi Bắc ,Trung Nam hãy Vững tay cày tay cấy đảm đang Cùng chung máu đỏ da vàng Đồng lòng đuổi lũ ngoại bang khỏi nhà

Lời Bác gọi vang xa khắp nẻo Núi non ngàn rừng hẻo ( hẻo lánh ) suối sâu Cầm tay nhau bắc nhịp cầu Dựng xây Nước Việt mai sau đẹp giàu

Ngày Quốc Khánh tươi màu cờ đỏ Bản tuyên ngôn đọc rõ con vang Nước Nam bờ cõi rõ ràng Cớ sao bè lũ ngoại bang vô nhà

Nghe vang vọng hùng ca đất nước Nhớ ơn Người dân được ấm no Hôm nay đỏ thắm sắc cờ Mừng ngày Quốc Khánh vần thơ nhớ Người.

Thơ Hay Về Bác & Quốc Khánh 2/9 #06MỪNG QUỐC KHÁNH Thơ: Hồng Phước

Mừng Quốc khánh cờ hoa bay rực rỡ, Cả nước mừng, tưởng nhớ bậc tiền nhân. Vinh danh thay! Bè bạn khắp xa gần, Chung sức lại toàn dân gìn độc lập.

Mừng Quốc khánh cờ hoa bay thẳng tắp, Niềm tự hào như được chấp cánh bay, Vui tự do, đất nước Việt nam này. Tương lai vững, chung tay cùng kiến thiết.

Mừng Quốc khánh tình yêu thương bất diệt. Noi gương hùng hào kiệt, trẻ tiến lên. Yêu quê hương, đoàn kết thật vững bền. Luôn vượt trội ngời tên dân tộc Việt.!

Mừng Quốc khánh với niềm tin tha thiết. Chúc nước nhà oanh liệt, mạnh giàu hơn, Vượt khó khăn, gian khổ sẽ không sờn. Vươn lên mãi, giàu thêm, ngời sáng mãi.

Thơ Hay Về Bác & Quốc Khánh 2/9 #07NHỚ ƠN BÁC HỒ Thơ: Ngọc Bích

Mùng hai tháng chín năm nay Lại thêm ngày nữa tràn đầy niềm vui Bảy ba năm vẫn bùi ngùi Ghi vào lịch sử để rùi còn in

Đất nước ta vững niềm tin Đường lối Bác vạch hàng nghìn năm sau Đẩy lùi tham nhũng đi mau Thanh trừng kẻ xấu làm giàu rất nhanh

Năm nay không khí trong lành Cờ hoa trải rộng khắp thành Thủ đô Phố phường hay tận ngoại ô Ngày lễ toàn Quốc diện đồ đi chơi

Mùng hai tháng chín tuyệt vời Ghi vào dấu ấn một thời vẻ vang Cả nước rộn rã hân hoan Nhớ công ơn Bác lập trang sử vàng!

Thơ Hay Về Bác & Quốc Khánh 2/9 #08

MÙA THU NHỚ BÁC KHÔN NGUÔI

Thơ: Thiết Nguyễn

Tháng chín về ngập nỗi nhớ thân thương Dòng hồi ức trải chặng đường lịch sử Luôn sáng rực mốc son tô quá khứ Tuyên ngôn giờ còn ngự mãi lòng dân

Bác kính yêu con nhớ Bác vạn lần Cả dân tộc gửi lời ân bày tỏ Ngày quốc khánh rợp cờ hồng trước ngõ Tôn vinh Người cháy đỏ rực trời thu

Nhớ khi xưa đất nước ngập bóng thù Đảng cùng Bác mở chiến khu cách mạng Đánh tan giặc quốc ca mừng hoành tráng Tổ Quốc bừng tỏa rạng ánh hào quang

Việt Nam ơi tình tha thiết rộn ràng Niềm tôn kính mênh mang như biển cả Non sông Việt vững thành đồng vô giá Lời Bác truyền ghi tạc dạ đầy cơi

Bảy ba năm trang sử khắc muôn đời Công lao lớn tựa ngàn khơi rộng mở Bao la quá tình sáng ngời rực rỡ Cả đất trời luôn nhớ Bác Bác ơi.

Thơ Hay Về Bác & Quốc Khánh 2/9 #09 (đang cập nhật..)

Những Vần Thơ Viết Về Đảng, Bác Hồ Và Mùa Xuân

Đảng ta do Bác Hồ sáng lập. Đảng ra đời vào mùa xuân (3-2-1930). Mùa xuân của thiên nhiên, mùa xuân của đất nước, mùa xuân của nhân dân, mùa xuân của Đảng hòa làm một khiến niềm vui, niềm hạnh phúc như được nhân lên bất tận.

Như một lẽ tự nhiên, hằng năm, cứ mỗi độ tết đến, xuân về là cả dân tộc Việt Nam lại hân hoan, tưng bừng đón chào năm mới, chào mừng kỷ niệm Hgày thành lập Đảng quang vinh. Trong thời khắc giao hòa đó, Bác Hồ – tên Người là cả một niềm thơ – luôn vang lên trong trái tim của mỗi người con đất Việt. Đảng, Bác Hồ và mùa xuân đã trở thành đề tài, thành nguồn cảm hứng bất tận cho thơ ca, nhạc, họa,… Đọc những vần thơ viết về Đảng, về Bác Hồ kính yêu, về mùa xuân trong thời khắc này khiến chúng ta vô cùng bồi hồi, xúc động.

Đảng là sự trùng hợp ngẫu nhiên, nhưng thật ý nghĩa, là sự lựa chọn mang tính quy luật, tính lịch sử, để rồi từ đó “ý Đảng, lòng dân” trở thành vũ khí “bách chiến bách thắng”, sẵn sàng chiến đấu hy sinh vì lý tưởng sáng ngời “không có gì quý hơn độc lập tự do”, đem lại mùa xuân bất tận cho dân tộc.

Kể từ mùa xuân ấy, hơn mười năm sau – xuân năm 1941, Bác Hồ trở về nước trực tiếp lãnh đạo cách mạng Việt Nam sau ba mươi năm bôn ba tìm đường cứu nước. Giữa một vùng núi non trùng điệp với muôn hoa xuân đua sắc và lòng người rưng rưng, lắng đọng trong giờ phút Bác Hồ đặt bước chân đầu tiên trở về đất mẹ tại cột mốc 108 (Pác Bó – Cao Bằng) đã trở thành cảm hứng cho sự ra đời bài thơ Mùa Xuân năm 1941 của nhà thơ Tố Hữu như báo hiệu một tương lai xán lạn của dân tộc Việt Nam đang sắp đến gần:

Ôi sáng Xuân nay, Xuân bốn mốt

Trắng rừng biên giới nở hoa mơ

Bác về, im lặng. Con chim hót

Thánh thót bờ lau, vui ngẩn ngơ…

Dưới sự lãnh đạo của Đảng và Bác Hồ, một Đảng mới 15 tuổi đã cùng nhân dân vùng lên Tổng khởi nghĩa giành lại nền độc lập, tự do, đưa đất nước thoát khỏi “đêm trường nô lệ”, khai sinh một nước Việt Nam mới – nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa.

Một lẽ tự nhiên như cơm ăn, nước uống, khí trời, Tố Hữu – nhà thơ trữ tình – chính trị, nhà thơ của lý tưởng cộng sản – lá cờ đầu của thơ ca cách mạng Việt Nam trở thành một trong những người viết nhiều nhất và hay nhất về Đảng, Bác và mùa xuân.

Tập thơ đầu tay của Tố Hữu (Từ ấy) là tiếng hát trong trẻo, phấn chấn, say mê của người thanh niên cộng sản khi mới bắt gặp lý tưởng cách mạng, trong đó bài thơ Từ ấy được viết vào năm 1938, đó là thời điểm Tố Hữu được kết nạp vào Đảng Cộng Sản Đông Dương. Nó là một mốc son đánh dấu sự chuyển biến trong cuộc đời, trong thơ Tố Hữu. Như chính nhà thơ đã từng viết “Từ ấy là một tâm hồn trong trẻo của tuổi mười tám đôi mươi, đi theo lý tưởng cao đẹp dám sống, dám đấu tranh”:

Từ ấy trong tôi bừng nắng hạ

Mặt trời chân lý chói qua tim

Hồn tôi là một vườn hoa lá

Rất đậm hương và rộn tiếng chim…

Trong bài thơ Một nhành xuân, Tố Hữu cũng từng viết: “… Năm hai mươi của thế kỷ hai mươi/ Tôi sinh ra nhưng chưa được làm người/… Ngẩng đầu lên không thấy mặt trời/ Đất lai láng những là nước mắt… Từ vô vọng mênh mông đêm tối,/ Người đã đến chói chang nắng dội,/ Trong lòng tôi ôi Đảng thân yêu…”.

Trong rất nhiều những bài thơ viết về Đảng làm lay động lòng người của Tố Hữu, Ba mươi năm đời ta có Đảng có lẽ là bài thơ được nhắc đến nhiều nhất. Đảng là niềm tin, là sức mạnh. Đảng đấu tranh vì lợi quyền dân tộc, mang hạnh phúc, ấm no cho mỗi con người: “Đảng ta, muôn vạn công nông/ Đảng ta, muôn vạn tấm lòng niềm tin/ Đảng ta, Mác – Lê-nin vĩ đại/ Lại hồi sinh, trả lại cho ta/ Trời cao, đất rộng bao la/ Bát cơm, tấm áo, hương hoa, hồn người”. Sức mạnh của Đảng và sự bền vững của chế độ bắt nguồn từ sức mạnh của lòng dân, của mối quan hệ gắn bó máu thịt giữa Đảng với dân, giữa dân với Đảng; đồng thời là sức mạnh đại đoàn kết toàn dân tộc, kết hợp hữu cơ giữa sức mạnh dân tộc với sức mạnh thời đại. Dù trong hoàn cảnh nào, khi đã có niềm tin thì người dân luôn theo Đảng, bảo vệ Đảng đến cùng: “Dù khi tắt lửa tối trời/ Vững lòng quyết sống không rời Đảng ta/ Dù khi giặc khảo giặc tra/ Cắn răng thà chết không xa Đảng mình”. Đảng và Bác luôn không tách rời. Tố Hữu viết về Đảng là viết về lý tưởng, lẽ sống mà Bác Hồ chính là người đem đến lẽ sống, lý tưởng ấy. Không những thế, với Tố Hữu cũng như với toàn thể con dân Việt Nam, Bác còn là “cha”, là “Bác”, là “anh”, là “mẹ hiền”,… Tiêu biểu nhất cho những vần thơ viết về Bác của Tố Hữu là ba bài: Sáng tháng năm, Bác ơi!, Theo chân Bác. Bác Hồ đó, là lòng ta yên tĩnh/ Ôi người cha đôi mắt mẹ hiền sao!…/ Bác Hồ đó, chiếc áo nâu giản dị/ Màu quê hương bền bỉ đậm đà/… Người là Cha, là Bác, là Anh/ Quả tim lớn lọc trăm dòng máu nhỏ… (Theo chân Bác). Bác ơi, tim Bác mênh mông thế/ Ôm cả non sông, mọi kiếp người (Bác ơi!). Còn những ai chưa được một lần/ Trong đời, gặp Bác! Hãy nhanh chân/ Tiến lên phía trước! Trên cao ấy/ Bác vẫn đưa tay đón lại gần…. (Theo chân Bác).

Năm mươi năm học tập và làm theo Di chúc của Chủ tịch Hồ Chí Minh! Cùng nhau đọc lại những vần thơ Tố Hữu viết về Bác giữa lúc mùa xuân đang đến gần, lòng bỗng thấy rưng rưng xúc động bồi hồi…

Cùng với Tố Hữu, nhà thơ Chế Lan Viên cũng viết rất nhiều và rất hay về Đảng, Bác Hồ. Với bài thơ Người đi tìm hình của nước, Chế Lan Viên đã cho chúng ta thấy rõ hình ảnh của Bác Hồ, của Đảng, của dân tộc như hòa quyện vào một:

Luận cương đến Bác Hồ. Và Người đã khóc

Lệ Bác Hồ rơi trên chữ Lê-nin…

… Hình của Đảng lồng trong hình của nước

Phút khóc đầu tiên là phút Bác Hồ cười…

Trước cách mạng, Chế Lan Viên được coi là một trong những nhà thơ lãng mạn nổi tiếng. Với Điêu tàn, có người còn nhầm tưởng ông là hậu duệ của Chế Bồng Nga khóc thương cho sự đổ nát của thành Đồ Bàn. Sau cách mạng, nhà thơ đi theo Đảng và vinh dự được đứng vào hàng ngũ của những người cộng sản. Niềm tự hào và xúc động trong ông đã dâng tràn trong một tâm trạng khó tả:

Ngày vào Đảng đất trời như đổi khác

Những vật vô tri cũng rưng rưng nước mắt…

Có lẽ không chỉ riêng nhà thơ, mà ai cũng vậy, khi được kết nạp vào Đảng ai cũng đều có một cảm giác thiêng liêng và diệu kỳ nên phút giây tuyên thệ dưới lá cờ búa liềm công – nông, dưới lá cờ đỏ sao vàng năm cánh cũng là lúc những cảm xúc ngọt ngào trào tuôn thật đặc biệt:

Tôi đứng dưới cờ đưa tay tuyên thệ

Trên đất quê hương mang hình bóng mẹ

Ngỡ chừng như vừa sinh lại lần đầu

Đảng trở thành nơi cắt rốn chôn rau”…

Đã là người của Đảng thì ai cũng có điều kiện để suy nghĩ sâu sắc hơn về Đảng của mình và thấy hết sự vĩ đại của Đảng ta là đạo đức, là văn minh, để thêm tin, yêu Đảng.

Ngoài Tố Hữu và Chế Lan Viên, nhiều nhà thơ cũng đã viết về Đảng, Bác Hồ với tất cả tình cảm chân thành và thắm thiết.

Nhà thơ Phạm Hổ, một cây bút nổi tiếng chuyên viết cho thiếu nhi đã có những cảm nhận về Đảng thật tươi mới và xán lạn: … Ôi Đảng chúng ta là mùa xuân tuyệt đẹp/ Ngày một thêm xuân không bao giờ hết/ Với địch, Đảng có chiếc nỏ thần An Dương Vương xưa/ Nhưng Đảng không để mất bao giờ/ Là ông Bụt hiện lên trong Tấm Cám/ Đảng cho người nghèo đôi hài thêu đi lên vui sướng/ Theo Đảng nhìn trời, không chỉ thấy sao/ Thấy những ánh đèn nhà cửa mai sau/ Góp một ngọn hải đăng trên biển cả loài người/ Đảng góp đường đi và nhận đường đi khắp các chân trời. (Dọc đường theo Đảng).

Lê Đức Thọ là một chiến sĩ cách mạng yêu thơ và làm nhiều thơ ngay từ khi còn bị giam cầm trong nhà tù đế quốc. Khi nghe tin con được kết nạp vào Đảng, ông xúc động khi nghĩ đến con, người đồng chí cùng chung lý tưởng chiến đấu: Đảng đã cho con cả cuộc đời/ Cả mùa xuân thắm rộn vui tươi/ Chắp cho đôi cánh thần tiên đó/ Con hãy bay đi tận cuối trời.

Với Xuân Diệu viết về Đảng là niềm tự hào, là lòng biết ơn và một tình thương thấm thía: Ôi người yêu, yêu hơn cả ái tình/ Người rất mực xa xanh và đỏ thắm/ Người gần gũi và bao la vạn dặm/ Người một người và ức triệu con người (Gánh). Trong những câu thơ say đắm này là của Xuân Diệu, chúng ta dễ dàng nhận ra cái giọng nồng nhiệt của một ông Hoàng thơ tình.

Nói đến Lưu Trọng Lư, người đọc thường nghĩ và nhớ đến hình ảnh một con nai vàng ngơ ngác, cái ngơ ngác của người thi sĩ giữa ngã ba đường của cuộc đời cũ. Thì nay, trên mỗi “nước bước”, “đường đi” không thể không có ánh sáng Đảng soi đường: Trên mỗi bước đi, lòng luôn tự hỏi:/ “Nếu trong ta vắng bóng một ngày”/ Nếu trong ta, vắng Người mãi mãi/ Đi từ đâu, ta sẽ lại về đâu? (Bước theo Đảng).

Thơ Lê Anh Xuân luôn say sưa ca ngợi những con người đã dâng trọn đời mình cho lý tưởng của Đảng. Nhất là anh say sưa ca ngợi Bác, thơ Lê Anh Xuân rất nhiều lần nói đến Bác, lần nào cũng với một niềm tin tưởng, một niềm kính yêu vô hạn: Miền Nam đọc thư Bác/ Sông Hiền Lương bồi hồi/ Trời Cà Mau giàn giụa nước mắt vui (Chúng con đón thư Bác); Ôi ba tiếng Hồ Chí Minh/ Đã thành vũ khí đã thành niềm tin/ Đã thành lời hứa thiêng liêng/ Lửa thiêu chẳng cháy đá nghiền chẳng tan (Nguyễn Văn Trỗi).

Mùa xuân về, cùng nhau ôn lại những vần thơ viết về Đảng, Bác Hồ và mùa xuân, chúng ta không thể không nhớ đến những vần thơ của Bác viết trong mỗi độ tết đến, xuân về. Mặc dù bận trăm công nghìn việc nhưng năm nào Bác cũng dành cho đồng bào và chiến sĩ cả nước những vần thơ chúc tết thắm thiết ân tình, có tác dụng cổ vũ và hiệu triệu toàn Đảng, toàn dân đoàn kết một lòng xây dựng non sông, kiên cường đấu tranh thống nhất đất nước. Sau cuộc tổng tiến công và nổi dậy Xuân Mậu Thân năm 1968, sức khỏe của Bác giảm sút rất nhiều và chỉ sau tết mấy tháng là Bác vĩnh biệt chúng ta. Vậy mà… Người “Chỉ biết quên mình cho hết thảy/ Như dòng sông chảy nặng phù sa” (Tố Hữu), bài thơ năm ấy không ngờ là bài thơ chúc tết cuối cùng của Bác:

Năm qua thắng lợi vẻ vang

Năm nay tiền tuyến chắc càng thắng to

Vì độc lập, vì tự do

Đánh cho Mỹ cút, đánh cho ngụy nhào

Tiến lên! Chiến sĩ, đồng bào,

Bắc Nam sum họp, xuân nào vui hơn!

Nhớ Bác! Nhớ những vần thơ của Bác! Học tập và làm theo những lời căn dặn trong Di chúc của Người! Nửa thế kỷ qua đi, nhưng lúc nào Bác cũng ở trong tim mỗi người dân nước Việt, nhất là mỗi độ tết đến, xuân về.

Từ mùa xuân Bác Hồ khai sinh ra Đảng ta đến nay, các kỳ đại hội đại biểu toàn quốc của Đảng thường được tổ chức vào những mùa xuân. Sau mỗi kỳ đại hội, Đảng ta lại đem đến cho đất nước những mùa xuân ấm áp, sinh chồi nảy lộc.

Một mùa xuân mới đang về. Với bản lĩnh chính trị được rèn luyện qua 90 năm, với sức sáng tạo luôn tươi mới như “chồi non, lộc biếc”, chúng ta tin tưởng rằng Đảng ta sẽ lãnh đạo đất nước vượt qua thử thách, chèo lái con thuyền cách mạng Việt Nam đến bến bờ vinh quang.

Th.sĩ Lê Hồng Chính

Soạn Bài: Viếng Lăng Bác – Ngữ Văn 9 Tập 2

I. Tác giả, tác phẩm

1. Tác giả (các em tham khảo phần giới thiệu tác giả Viễn Phương trong SGK Ngữ văn 9 Tập 2).

2. Tác phẩm

* Xuất xứ: Vào năm 1976, sau khi cuộc kháng chiến chống Mĩ kết thúc thắng lợi, đất nước được thống nhất, lăng Chủ tịch Hồ Chí Minh cũng vừa được khánh thành, Viễn Phương ra thăm miền Bắc, vào lăng viếng Bác Hồ. Bài thơ Viếng lăng Bác được sáng tác trong dịp đó và được in trong tập Như mây mùa xuân (1978).

* Thể thơ: Bài thơ được viết theo thể thơ tự do

* Bố cục: Bài thơ được chia làm 3 phần:

Phần 1: Hai khổ thơ đầu: Cảm xúc bên ngoài lăng

Phần 2: Khổ thơ thứ 3: Cảm xúc khi vào viếng lăng

Phần 3: Khổ thơ cuối: Cảm xúc khi rời lăng.

II. Hướng dẫn soạn bài

Câu 1:

* Cảm xúc bao trùm bài thơ của tác giả là niềm xúc động thiêng liêng, thành kính, lòng biết ơn, tự hào, pha lẫn xót xa khi vào viếng lăng Bác.

* Trình tự biểu hiện trong bài: cảm xúc về cảnh bên ngoài lăng, nỗi xúc động thiêng liêng khi được vào lăng và sự luyến tiếc khi sắp phải trở về.

Câu 2:

* Phân tích hình ảnh “hàng tre” bên lăng Bác được miêu tả ở khổ thơ đầu:

Hình ảnh “hàng tre” được tác giả miêu tả đầu tiên trong bài thơ. Nó vừa là hình ảnh thực, vừa là hình ảnh mang ý nghĩa biểu tượng. “Hàng tre” là hình ảnh quen thuộc của làng quê Việt Nam, nó biểu tượng cho dân tộc Việt Nam bất khuất, kiên cường.

* Hình ảnh cây tre cuối bài thơ có ý nghĩa “cây tre trung hiếu”. Đây cũng là một trong những phẩm chất tốt đẹp của con người Việt Nam, của dân tộc Việt Nam. Đồng thời, hình ảnh cây tre ở cuối bài thơ còn thể hiện sự lưu luyến, thiết tha của tác giả, muốn lòng mình mãi ở bên Bác.

Câu 3:

* Tình cảm của nhà thơ và của mọi người đối với Bác được thể hiện trong các khổ 2,3,4 là:

Lòng thành kính của người viếng lăng: dòng người…thương nhớ.

“Mặt trời trong lăng” là hình ảnh ẩn dụ nói lên sự to lớn, vĩ đại của Bác Hồ giống như mặt trời của thiên nhiên vĩnh hằng luôn tỏa sáng cho sự sống của muôn loài.

Nỗi nhớ thương và niềm xót xa vô hạn của mọi người được thể hiện trong khổ thơ thứ 3:

Hình ảnh “vầng trăng sáng dịu hiền” gợi nhớ đến tâm hồn cao đẹp, trong sáng và những vần thơ tràn đầy ánh trăng của Người.

“Trời xanh là mãi mãi”: Bác ra đi nhưng vẫn còn mãi với quê hương, đất nước, như trời xanh còn mãi

“Mà sao nghe nhói ở trong tim !”, đây là một câu thơ rất hay và ấn tượng diễn tả trực tiếp nỗi đau xót của cả dân tộc Việt Nam vì sự ra đi của Bác.

Đến khổ thơ cuối là những diễn tả chân thành, mộc mạc tình cảm của nhà thơ, bày tỏ niềm mong mỏi, muốn hóa thân vào những cảnh vật bên lăng Bác: trào nước mắt, là con chim, đóa hoa, và đặc biệt là muốn làm cây tre trung hiếu để có thể mãi mãi ở bên Bác.

Câu 4:

Sự thống nhất giữa nội dung tình cảm, cảm xúc và các yếu tố nghệ thuật:

Thể thơ 8 chữ với hình ảnh ẩn dụ đẹp, sáng tạo và gợi cảm, vừa quen thuộc lại vừa sâu sắc, ngôn ngữ bình dị, cô đúc,…tất cả đều góp phần vào việc diễn tả tâm trạng, tình cảm, cảm xúc của nhà thơ.

Giọng điệu trang nghiêm, đau xót, tự hào thể hiện đúng cảm xúc của tác giả, nhịp điệu chậm, thành kính, lắng đọng, khổ cuối thể hiện sự tha thiết và lưu luyến.

4.5

/

5

(

2

bình chọn

)

Những Mẩu Chuyện Về Sinh Nhật Bác Hồ

NHỮNG MẨU CHUYỆN VỀ SINH NHẬT BÁC HỒ

Ngày 18/5/1946, trên trang nhất báo Cứu Quốc xuất bản tại Hà Nội có đăng một bài báo đặc biệt với tựa đề: “Cụ Hồ Chí Minh với dân tộc Việt Nam”, bài báo đã chính thức thông báo ngày sinh của Chủ tịch Hồ Chí Minh: 19/5/1890. Và kể từ thời điểm đó, mỗi dịp tháng 5 về, hàng triệu trái tim người Việt và bạn bè trên khắp thế giới luôn bồi hồi, tưởng nhớ Chủ tịch Hồ Chí Minh – lãnh tụ thiên tài của cách mạng Việt Nam.

Ngày 19/5/1946 cũng là lần đầu tiên một hình thức mừng sinh nhật được tổ chức như để biểu thị khối đại đoàn kết của toàn dân, toàn dân quanh vị lãnh tụ của một quốc gia non trẻ đang đương đầu với những thử thách to lớn. Hôm đó, tại Bắc Bộ phủ, Bác Hồ đã tiếp đại biểu Thiếu nhi Thủ đô, tự vệ, hướng đạo sinh và các đại biểu Nam Bộ đến chúc thọ, Bác đã chụp ảnh chung với các cháu thiếu nhi và nói chuyện với các đại biểu Nam Bộ. Đáp lại tình cảm của mọi người, Bác nói “Thật ra, các bác ở đây làm to sinh nhật tôi, chứ tuổi 56 chưa có gì đáng chúc thọ, cũng hãy còn như thanh niên cả, mà trước các anh, các chị, trước cảnh êm vui ở Bắc đây, tôi thật thấy làm xấu hổ rằng trong Nam chưa được thái bình”. Và những năm sau đó cứ đến dịp kỷ niệm ngày sinh của mình, Bác thường dặn trước các địa phương, các cơ quan là không nên tổ chức chúc thọ linh đình, vì Bác sợ tốn thời giờ, tiền bạc của nhân dân, trong lúc đời sống và cuộc chiến đấu của nhân dân còn khó khăn, gian khổ…

Ngày 19/5/1947, giữa lúc chiến tranh lan rộng ra cả nước, sinh nhật Bác diễn ra tại một địa điểm bí mật trên chiến khu ở Sơn Dương (Tuyên Quang) chỉ với một bó hoa rừng của những người thân cận tặng người đứng đầu cuộc kháng chiến. Nhưng Bác đã dành bó hoa ấy để đi viếng người cấp dưỡng của mình vừa qua đời vì sốt rét.

Ngày 19/5/1948, Quốc hội, Chính phủ, các đoàn thể và các tầng lớp nhân dân đã gửi thư chúc mừng nhân sinh nhật Bác. Đáp lại những lời chúc mừng, Bác viết thư cảm ơn, có đoạn: “Đồng bào yêu mến chúc thọ tôi, tôi biết lấy gì, nói gì để báo đáp lại lòng thân ái ấy? Tôi chỉ có một cách báo đáp là kiên quyết cùng đồng bào chịu cực, chịu khổ, quyết cùng đồng bào kháng chiến cho đến thắng lợi hoàn toàn…”.

Ngày 19/5/1949, Bác không muốn tổ chức lễ mừng sinh nhật của mình, vả lại lúc này tình hình chiến sự đang ác liệt. Vì thế để trả lời một số cán bộ đề nghị tổ chức sinh nhật mình, trước ngày 19/5, Bác đã làm bài thơ “Không đề”:

“Vì nước nên chưa nghĩ đến nhà Năm mươi chín tuổi vẫn chưa già Chờ cho kháng chiến thành công đã Bạn sẽ ăn mừng sinh nhật ta”.

Trước ngày 19/5/1950, tại một cuộc họp cán bộ các cơ quan Trung ương ở Thác Dẫng (Tuyên Quang), nhân cuộc họp nhiều đồng chí đến chúc mừng sinh nhật Bác, để cảm ơn và đáp lại lời chúc thọ của mọi người, Bác đã làm bài thơ:

“Sáu mươi tuổi hãy còn xuân chán So với ông Bành vẫn thiếu niên Ăn khỏe, ngủ ngon, làm việc khỏe Trần mà như thế kém gì tiên”.

Khi ở Hà Nội, đúng ngày 19/5, Bác thường đi làm việc, thăm hỏi một nơi khác để tránh những nghi lễ phiền phức tốn kém. Ngày 19/5/1953, Bác thăm các cháu lớp mẫu giáo nhỏ tuổi, con em của các đồng chí cán bộ các cơ quan Trung ương; Bác nhắc các cô giáo phải cố gắng nuôi dạy các cháu cho chu đáo; Bác còn chụp ảnh chung với cô giáo và các cháu. Trước đó Bác làm bài thơ đọc và gửi đến mọi người, với nhan đề: “Sáu mươi ba tuổi”:

“Chưa năm mươi đã kêu già Sáu ba mình vẫn nghĩ là đương trai Sống quen thanh đạm nhẹ người Việc làm tháng rộng ngày dài ung dung”.

Ảnh: Bác Hồ cùng với Đại tướng Võ Nguyên Giáp và chiến sỹ Điên Biên năm 1954

Kỳ họp thứ 6, Quốc hội khóa II năm 1963 khai mạc đúng vào dịp chuẩn bị kỷ niệm lần thứ 73 ngày sinh của Bác. Trong kỳ họp này, các đại biểu Quốc hội đã nhất trí đề nghị Quốc hội trao tặng Chủ tịch Hồ Chí Minh Huân chương Sao Vàng – Huân chương cao quý nhất của Nhà nước Việt Nam; Biết tin, Bác nói: “Tôi vừa nhận được một tin tức làm tôi rất cảm động và sung sướng. Đó là tin Quốc hội có ý định tặng cho tôi Huân chương Sao Vàng – Huân chương cao quý nhất của nước ta. Tôi xin tỏ lòng biết ơn Quốc hội. Nhưng tôi xin Quốc hội cho phép tôi chưa nhận Huân chương ấy. Vì sao? Vì Huân chương là để thưởng người có công huân, nhưng tôi tự xét chưa có công huân xứng đáng với sự tặng thưởng cao quý của Quốc hội”; Bác nói tiếp: “Miền Nam thật là xứng đáng với danh hiệu“Thành đồng Tổ quốc” và xứng đáng được tặng Huân chương cao quý nhất, vì những lẽ đó, tôi xin Quốc hội đồng ý thế này: Chờ đến ngày miền Nam hoàn toàn giải phóng, Tổ quốc hòa bình, thống nhất, Bắc Nam sum họp một nhà, Quốc hội sẽ cho phép đồng bào miền Nam trao cho tôi Huân chương cao quý. Như vậy thì toàn dân ta sẽ sung sướng vui mừng”. Ngày 20/5/1968, Bác dự lễ khai mạc kỳ họp thứ 4 Quốc hội khóa III. Sau khi nghe Thủ tướng đọc báo cáo và lời chúc thọ, Bác nói: “Lần trước tôi có nói là những thắng lợi của chiến sĩ và đồng bào hai miền làm cho tôi thấy như mình trẻ lại 20 tuổi. Nhưng nay nghe nói 78 tuổi, thì tôi thấy già đi. Vì vậy tôi có bài thơ thế này”:

“Bảy mươi tám tuổi chưa già lắm, Vẫn vững hai vai việc nước nhà. Kháng chiến dân ta đang thắng lớn, Tiến bước! Ta cùng con em ta”.

Dịp sinh nhật của Bác năm 1969, nào ai biết đó sinh nhật cuối cùng. 16 giờ 15 ngày 11/5/1969, Bác Hồ đến thăm và nói chuyện thân mật với các đại biểu dự Hội nghị cán bộ cấp cao toàn quân. Khi Bác vào phòng họp, mọi người đứng dậy cả hô vang: ”Hồ Chủ tịch muôn năm!, Hồ Chủ tịch muôn năm!”. Bác thân mật hỏi thăm: ”Các chú khỏe cả chứ? Có vui không?”; những lời đáp: ”Thưa Bác chúng cháu khỏe. Thưa Bác! Vui lắm ạ!” và Bác bảo ”Thế là tốt. Vậy các chú vỗ tay đi”. Cả hội trường lại được dịp vang lên những tràng vỗ tay vui mừng, phấn chấn.

Thiếu tướng Vương Thừa Vũ thay mặt anh em mang hoa đến và phát biểu chúc thọ Bác, vì xúc động quá nên giọng run run, khi đồng chí Vũ vừa dứt lời, Bác vui vẻ rút một bông hoa đẹp nhất tặng lại đồng chí Vũ, một cử chỉ thật âu yếm và thân tình.

Chiều 18/5, các đồng chí trong Bộ Chính trị và một số Ủy viên Trung ương Đảng vào chúc thọ Bác ở nhà họp Bộ Chính trị, ngay sau nhà sàn. Bác Hồ ngồi thoải mái phía đầu bàn, mọi người đứng, ngồi vây quanh. Đồng chí Lê Duẩn đứng lên chúc thọ và đồng chí Tố Hữu tặng hoa Bác. Khi bánh kẹo bưng ra, Bác thân mật mời và lại căn dặn nhớ mang phần về cho các cô, các cháu ở nhà. 10 giờ 30 ngày 19/5, Bác tiếp chị Phan Thị Quyên (vợ Anh hùng liệt sĩ Nguyễn Văn Trỗi). Trong ngày này Bác gửi tặng tỉnh Nghệ An tấm ảnh chân dung có ghi phía dưới ảnh ”Cán bộ, đảng viên phải gương mẫu trong mọi công tác, phải hết lòng, hết sức phục vụ nhân dân”.

Sự từ chối lễ nghi phiền phức của vị Chủ tịch nước, lãnh tụ tối cao của Ðảng, trong dịp kỷ niệm ngày sinh của mình thể hiện sự khiêm tốn, giản dị, đó là bản chất của người công bộc, “đầy tớ” của nhân dân. Nhân cách ấy, sự cao thượng ấy càng làm cho hình ảnh Bác Hồ trở nên cao đẹp và là tấm gương mẫu mực về đức tính khiêm tốn, giản dị là đạo lý cao đẹp của người Việt Nam.

Trong những ngày tháng 5 lịch sử, toàn Đảng, toàn dân ta nhớ về ngày sinh của Bác (19/5) với tấm lòng thành kính và biết ơn công lao to lớn của Người – Người đã đem lại sự hồi sinh cho dân tộc ta, đưa đất nước ta từ nô lệ, lầm than trở thành một đất nước tự do, độc lập, vững bước trên con đường: Độc lập dân tộc gắn liền chủ nghĩa xã hội. Và như di nguyện trước khi Người đi xa: “Điều mong muốn cuối cùng của tôi là: toàn Đảng, toàn dân ta đoàn kết phấn đấu, xây dựng một nước Việt Nam hòa bình, thống nhất, độc lập, dân chủ và giàu mạnh….”.

Cập nhật thông tin chi tiết về Những Bài Thơ Hay Về Bác Hồ Và Quốc Khánh 2/9 trên website Kovit.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!