Bạn đang xem bài viết Những Bài Thơ Hay Nhất Tặng Mẹ Nhân Ngày 20/10 được cập nhật mới nhất trên website Kovit.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.
Ngày 20 tháng 10 hay ngày phụ nữ Việt Nam là một ngày lễ kỷ niệm nhằm tôn vinh tất cả phụ nữ Việt Nam. Vào ngày này, những người phụ nữ như người bà, người mẹ trong gia đình nói riêng và phụ nữ nói chung đều được tặng những món quà ý nghĩa. Ngoài ra những bài thơ 20/10 chúc mừng ngày phụ nữ việt nam cũng được nhiều người dành tặng cho họ.
Ý NGHĨA CỦA NGÀY PHỤ NỮ VIỆT NAM 20 THÁNG 1
Ngày Phụ nữ Việt Nam 20/10 chính đặc biệt mà tất cả phụ nữ nhận được sự quan tâm, yêu thương từ tất cả mọi người. Đây chính là dịp để con cái bày tỏ lòng tôn kính đối với mẹ, bà, sự biết ơn của chồng đối với vợ,…
TOP 10 BÀI THƠ VỀ MẸ NGÀY 20 THÁNG 10 HAY NHẤT
1. Bài thơ QUÀ 20/10 CHO MẸ – Hoàng Minh Tuấn
“Tháng mười trời vẫn trong xanh
Ai đem nỗi nhớ giăng mành chốn quê
Thu còn lưu luyến chưa đi
Đông thì đủng đỉnh bận gì chửa sang
Quê nhà mùa lúa chín vàng
Mùi thơm rơm mới nhẹ nhàng gió đưa
Triền đê lũ trẻ chơi đùa
Diều ai no gió vi vu giữa trời
Sáng ra sương trắng lả lơi
Long lanh muôn sắc rạng ngời nắng mai
Mẹ ơi mười một năm rồi
Mười một năm ấy con vời vợi mong
Tháng mười thu đẹp say nồng
Ngày lễ phụ nữ ngóng trông mẹ về
Mười một năm mẹ đi xa
Mười một lần quà con gửi khói hương
Con gửi vào đấy nhớ thương
Cầu mẹ ở chốn niết bàn an yên
Mười một năm vẫn chẳng quên
Càng mong càng nhớ càng biền biệt xa
Con gửi tặng mẹ bài thơ
Quà ngày phụ nữ … mẹ chờ … mẹ mong
Gửi vào đấy cả tấm lòng
Mười một năm mãi ngóng trông nhớ người
Hai mươi tháng mười quà chỉ vậy thôi!”
-Hà Nội, 16/10/2019-
2. Bài thơ: KHÚC MẸ – Hoàng Chẩm
“Sớm trưa cõng nắng Mẹ về
Trên lưng quang gánh một bề gian nan
Cho đời con chẳng lời than
Dãi dầu sương gió muôn vàn bước chân
Bộn bề khó nhọc quàng thân
Đời qua giông bão bao lần hy sinh
Từ con bú mớm thành hình
Ngọt thơm dòng sữa lênh đênh phận nghèo
Tháng năm mẹ gánh gieo neo
Nuôi con cuối nẻo suối đèo cũng qua
Chống chèo vượt cạn phong ba
Mẹ về vun vén chan hòa yêu thương
Bây chừ tóc mẹ khói vương
Nét hằn trên mặt tỏ tường dấu yêu
Qua đi… Đời Mẹ Đã Chiều
Mênh mông mây trắng bao nhiêu ấm nồng.”
3. Bài thơ: CẢM ƠN MẸ. – Ha Nguyen
“Bao năm rồi vẫn thế
Dậy sớm thức khuya
Quản chi cái nắng trưa hè
Cái tái tê của ngày đông sương giá
Ngày tám tháng ba
Mẹ lót dạ bằng vài ba miếng sắn
Chắt chiu từ trong mùa nắng
Mẹ hứng mưa về tưới đẫm đời con.
Thời gian đã bào mòn
Đem thanh xuân của mẹ giấu vào miền xa lắc
Vết chân chim hằn sâu trên khoé mắt
Con bật khóc tự trách mình quá đỗi vô tâm.
Mẹ từng dặn con phải học thật chăm
Không giống mẹ cả đời quẩn quanh bên ruộng khoai nương sắn
Tri thức sẽ đưa con đi đến những vùng trời rộng lắm
Con thỏa sức vẫy vùng.
Tất cả mọi dòng sông
Đều đổ về biển lớn
mẹ mong muốn
Dù ở đâu con đừng quên nhớ đến quê hương.
Con giờ đã lớn khôn
Luôn nhớ lời mẹ dặn
Duy chỉ có một điều khiến con ân hận
Rất ít lần nói yêu mẹ mà thôi..
Cảm ơn mẹ đã vì con nên vất vả một đời!”
-Ha Nguyen 16/10/19-
4. Bài thơ: CON YÊU MẸ NHẤT – Đinh Thị Hiển
“Đã lâu rồi con không còn gọi mẹ
Bởi mẹ đã lên trời theo chị Hằng Nga
Ở nơi đó có ánh trăng ngà
Chắc mẹ cũng vui và không còn khổ nữa
Dù mẹ hôm nay không còn ở bên con
Mẹ vẫn là người con yêu nhất trần gian
Con vẫn là đứa con ngoan của mẹ
Để mẹ không bao giờ hổ thẹn về con
Đêm nay trăng rất sáng và tròn
Chắc mẹ cùng chị Hằng ngắm chúng con
Con của mẹ đã có đủ con và cháu
Hội tụ nét đáng yêu của mẹ và con
Con kể cho con cháu nghe những gì về mẹ
Con cháu rất vui… toét miệng ra cười
Rồi năn nỉ con…kể tiếp nữa bà ơi !
Con ngập ngừng bởi nỗi nhớ đến rồi…
Con muốn kể…kể nhiều…nhiều lắm
Chẳng bao giờ hết chuyện ngày xưa
Cả một đời vất vả dãi nắng dầm mưa
Cho con cái ăn, cái mặc và cho con điều tốt
Con, cháu đã hoàn thành điều mẹ ước
Con chúc mẹ luôn đẹp rạng ngời
Bên chị Hằng Nga lung linh tỏa sáng.”
-Ngày 14 tháng 10 năm 2019-
5. Bài thơ: TÌNH MẸ! – Dương Quốc Nam
“Tình mẹ sâu nặng mặn mà
Tần tảo trọng nghĩa thật là ơn sâu.
Công mẹ chẳng dễ sánh đâu,
Vì con mẹ gánh nỗi sầu gian nan.
Mẹ luôn tích đức sẻ san,
Với người hoàn cảnh nồng nàn yêu thương.
Mẹ luôn là một tấm gương,
Ân cần nhân ái nhịn nhường con ơi.
Mẹ giờ về với đất trời
Vui cùng tiên tổ, cuộc đời biệt ly
Tình mẹ con cháu khắc ghi,
Sống đẹp cống hiến những gì mẹ mong.”
-Ninh Bình, 17/10/2019-
Top 10 món ăn vặt trẻ em an toàn và thân thiện
TOP 10 bài hát ru giúp bé ngủ ngoan hơn
6. Bài thơ: MẸ ƠI! – Nguyễn Đức Phúc
“Cuộc đời trĩu nặng đôi vai
Chân trần in bóng sương mai, nắng chiều.
Nhìn theo bóng mẹ liêu xiêu
Hai đầu mẹ gánh bao điều yêu thương.
Mẹ là mẹ của quê hương
Cho con tất cả tình thương ngập tràn.
Mẹ là người mẹ Việt Nam
Xứng danh với tám chữ vàng Bác trao.
Suốt đời không quản gian lao
Chúng con mãi mãi tự hào MẸ ƠI!”
7. Bài thơ: HẠNH PHÚC NÀO Ở ĐÂU XA… – Nguyễn Thị Thanh Tâm
“Mẹ yêu ơi! Con muốn được chở che
Được mẹ ôm trong vòng tay bé nhỏ
Được lắng nghe nhẹ nhàng từng hơi thở
Đọng trong tim theo con đến suốt đời
Con khắc ghi lời mẹ dạy bao lời
Biết yêu thương, nhân từ và tha thứ
Mẹ bắt tay uốn nắn từng con chữ
Dạy cho con biết yêu thương mọi người
Con thèm nghe tiếng mẹ hát bên nôi
Hồn nhẹ nhàng trước bộn bề cuộc sống
Tìm bình yên giữa đường đời xáo động
Không bon chen, gian dối với lọc lừa.
Bỏ hết rồi những ĐƯỢC – MẤT, HƠN – THUA
Tìm về mẹ để vuốt ve mái tóc
Được mẹ yêu dang đôi tay bao bọc
Như những ngày con vẫn còn bé thơ
Con tìm về bên mẹ dệt ước mơ
Tìm bình yên giữa dòng đời xuôi ngược
Để ngày mai con có nhiều mơ ước
Nơi ấm lòng là chính mẹ, mẹ ơi!”
8. Bài thơ: ĐỜI MẸ – Nguyễn Thị Hồng Hạnh
“Ẩu ơ tự thuở trong nôi,
Đã nghe mẹ hát những lời xót xa.
Lấy chồng từ tuổi mười ba,
Vai gầy mẹ gánh cả gia đình chồng.
Mẹ cha già yếu, con đông.
Tảo tần mẹ vẫn trọn lòng chăm lo.
Sớm khuya lặn lội thân cò,
Gồng gánh chạy chợ qua đò qua sông.
Để chồng thỏa sức tang bồng,
Đời mẹ chỉ một ước mong an lành.
Khát khao vượt lũy tre xanh,
Đến nơi rộng lớn mẹ dành phần con.
Giờ đây con đã lớn khôn,
Lưng mẹ còng xuống mỏi mòn thời gian.
Một đời vất vả lo toan.
Mẹ chưa có chút an nhàn tấm thân.
Mẹ ơi con biết bao lần,
Con ra đi, mẹ tần ngần dõi theo.
Một đời mẹ chịu đói nghèo,
Nhưng tấm lòng mẹ đã gieo ân tình.”
9. Bài thơ: CÁNH CÒ VÀ MẸ – Hồng Ngoãn
CÁNH bay mãi không hề biết mỏi
CÒ thương con còm cõi thân gầy
CÕNG hoài những gió cùng mây
NẮNG như đổ lửa thân này chẳng than
CÕNG theo cả muôn ngàn gian khó
MƯA lạnh về đâu có ngại chi
MẸ cho tất cả những gì
TÔI thầm trong dạ khắc ghi đáy lòng
CÕNG sương gió vượt sông băng ải
CẢ đêm đông tê tái thịt da
BỐN phương mong kiếm cơm cà
MÙA xuân của mẹ…được nghe con cười
SƯƠNG thôi rơi, áo mẹ chớ lùa
CÁNH CÒ CÕNG NẮNG CÕNG MƯA
MẸ TÔI CÕNG CẢ BỐN MÙA GIÓ SƯƠNG.”
10. Bài thơ: MỘT ĐỜI – Trịnh Thanh Hằng
“Một đời nặng gánh đa đoan
Con nợ mẹ cả mùa vàng lá rơi
Chẳng còn xanh nữa biển đời
Mong manh tóc bạc cũng vơi đi nhiều
Một đời gánh nặng chữ yêu
Dành cho con cháu những điều răn đe
Mồ hôi rớt xuống trưa hè
Đôi vai gầy guộc con nghe rã rời
Một đời gánh nặng biển khơi
Gió to sóng cả chẳng rời tay neo
Đôi chân nhỏ bé chống chèo
Vượt bao giông tố tong teo mất rồi
Một đời gánh nặng chơi vơi
Làm cha lại mẹ ông trời trớ trêu
Thời gian đã lấy quá nhiều
Còn đây cánh hạc cô liêu hao mòn
Một đời gánh nặng núi non
Gương tày liếp ấy con còn khắc ghi
Soi gương hỏi thấy được gì
Giật mình bóng mẹ thiên di xa dần
Một đời gánh nặng nghĩa ân
Ơn cao trời biển hồng trần con mang
Ước làm cơn gió lỡ làng
Suốt đời rong ruổi được mang theo Người.”
Thơ Hay Tặng Thầy Cô Nhân Ngày Nhà Giáo Việt Nam 20
Ngoài hoa và quà tặng, các bạn có thể tặng thầy cô của mình những vần thơ nhiều ý nghĩa vào ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11.
Một số bài thơ hay tặng thầy cô ngày 20-11:
THẦY Cơn gió vô tình thổi mạnh sáng nay Con bỗng thấy tóc thầy bạc trắng Cứ tự nhủ rằng đó là bụi phấn Mà sao lòng xao xuyến mãi không nguôi Bao năm rồi ? Đã bao năm rồi hở ? Thầy ơi … Lớp học trò ra đi, còn thầy ở lại Mái chèo đó là những viên phấn trắng Và thầy là người đưa đò cần mẫn Cho chúng con định hướng tương lai Thời gian ơi xin dừng lại đừng trôi Cho chúng con khoanh tay cúi đầu lần nữa Gọi tiếng thầy với tất cả tin yêu …
LỜI CỦA THẦY Rồi các em một ngày sẽ lớn Sẽ bay xa đến tận cùng trời Có bao giờ nhớ lại các em ơi Mái trường xưa một thời em đã sống Nơi đã đưa em lên tầm cao ước vọng Vị ngọt đầu đời bóng mát ca dao Thủa học về cái nắng xôn xao Lòng thơm nguyên như mùi mực mới
Rồi các em mỗi người đi mỗi ngã Chim tung trời bay bỗng cánh thanh niên Ở nơi đâu: rừng sâu, biên giới khắp ba miền Ở nơi đâu có thầy luôn thương nhớKHI THẦY VỀ HƯU Cây phượng già treo mùa hạ trên cao Nơi bục giảng giọng thầy sao chợt thấp: “Các con ráng… năm nay hè cuối cấp…” Chút nghẹn ngào… bụi phấn vỡ lao xao.
NGƯỜI LÁI ĐÒ -Thảo Nguyên
THẦY VÀ CHUYẾN ĐÒ XƯA
Giọt sương rơi mặn bên đời Tóc thầy bạc trắng giữa trời chiều đông Mắt thầy mòn mỏi xa trông
GỬI VỀ CÔ GIÁO DẠY VĂN
Em nhớ hoài tiết học đầu tiên Lời cô dạy: “Văn học là nhân học” Và chẳng ai học xong bài học làm người! Chúng em nhìn nhau khúc khích tiếng cười Len lén chuyền tay gói me dầm cuối lớp
Rồi giờ đây theo dòng đời xuôi ngược Vị chua cay thuở nào cứ thấm đẫm bờ môi Những lúc buồn em nhớ quá – Cô ơi! Bài học cũ chẳng bao giờ xưa cũ… Cây bơ vơ đứng giữa dòng thời gian…
TRI ÂN THẦY CÔ
Tri thức ngày xưa trở lại đây, Ân tình sâu nặng của cô thầy! Người mang ánh sáng soi đời trẻ; Lái chuyến đò chiều sang bến đây? Đò đến vinh quang nơi đất lạ; Cám ơn người đã lái đò hay! Ơn này trò mãi ghi trong dạ… Người đã giúp con vượt đắng cay!
THƯA THẦY
Thưa thầy, bài học chiều nay Con bỏ quên ngoài cửa lớp Dưới gốc phượng già, nằm nghe chim hót Con hóa mình thành bướm và hoa Thưa thầy bài tập hôm qua Con bỏ vào ngăn khóa kín Mải lượn lờ theo từng vòng sóng Cái ngã điệu đàng, sân trượt patin
LỜI RU CỦA THẦY XIN LỖI CÁC EM
Ngoài ra các bạn có thể ghi các lời chúc của mình, hay bài thơ hay thiết kế rồi in lên ly sứ để tặng cho các thầy cô giáo của mình nhân dịp 20/11.
Công ty TNHH MTV In ấn Tí Nị GPĐKKD số : 0313431205 do Sở KHĐT Hồ Chí Minh cấp ngày : 09/09/2015
10 Bài Thơ Lục Bát Hay Về Thầy Cô Nhân Ngày 20/11
Bên cạnh lời chúc mừng thì những bài thơ lục bát cũng là món quà tinh thần được nhiều người chọn và gửi tặng đến thầy cô nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20.11.
Một số bài thơ lục bát hay về thầy cô
Thầy con giờ đã già rồi
Mắt mờ, chân yếu, da mồi còn đâu
Phấn rơi bạc cả mái đầu
Đưa con qua những bể dâu cuộc đời
Mỗi khi bụi phấn rơi rơi
Thầy gieo mầm hạt những lời yêu thương
Cho con vững bước nẻo đường
Hành trang kiến thức, tình thương của thầy
Biết bao vất vả, đắng cay
Gạo tiền, cơm áo, vòng quay cuộc đời
Nhưng tâm thầy mãi sáng ngời
Dựng xây sự nghiệp trồng người thanh cao!
Trọn đời con mãi tự hào
Cúi đầu cung kính… thương sao dáng thầy
Dẫu đời xuôi, ngược đó đây
Tim con ghi khắc lời thầy khi xưa
Khuya rồi thầy đã ngủ chưa?
Ngàn bông hoa thắm kính thưa … dâng thầy
Cho con cuộc sống hôm nay
Mừng ngày Nhà Giáo ơn thầy chẳng quên!
Em nghe thầy đọc bao ngày
Tiếng thơ đỏ nắng xanh cây quê nhà
Mái chèo nghe vọng sông xa
Êm êm như tiếng của bà năm xưa
Nghe trăng thuở động tàu dừa
Rào rào nghe chuyển cơn mưa giữa trời
Thêm yêu tiếng hát mẹ cười
Yêu thơ em thấy đất trời đẹp ra…
Lặng xuôi năm tháng êm trôi
Con đò kể chuyện một thời rất xưa
Rằng người chèo chống đón đưa
Mặc cho bụi phấn giữa trưa rơi nhiều
Bay lên tựa những cánh diều
Khách ngày xưa đó ít nhiều lãng quên
Rời xa bến nước quên tên
Giờ sông vắng lặng buồn tênh tiếng cười
Giọt sương rơi mặn bên đời
Tóc thầy bạc trắng giữa trời chiều đông
Mắt thầy mòn mỏi xa trông
Cây bơ vơ đứng giữa dòng thời gian…
Tôi đâu phải người làm nông
Cày xong đánh giấc say nồng một hơi
Chuông reo tan buổi dạy rồi
Còn nghe ray rứt nỗi đời chưa yên.
Trách mình đứng trước các em
Dửng dưng cả tiếng hồn nhiên gọi: Thầy!
Rụng dần theo bụi phấn bay
Ước mơ một thuở căng đầy tuổi xanh
Dẫu là lời giảng của mình
Cơn ho chợt đến vô tình cắt ngang
Dẫu là tiết học vừa tan
Bước qua cửa lớp đôi lần hụt hơi!
Hiểu dùm tôi các em ơi
Giấu bao ám ảnh khôn nguôi từng giờ
Cảnh đời chộn rộn bán mua
Áo cơm nào dễ chi đùa với ai.
Vờ quên cuộc sống bên ngoài
Nhiều điều xa lạ nói hoài riết quen
Dở hay, yêu ghét, trắng đen
Còn bao sự thật đã nhìn thẳng đâu
Ai còn dằn vặt đêm sâu
Trong từng sợi tóc bạc màu truân chuyên
Thật lòng tạ lỗi các em
Hiểu ra khi đã lớn lên mai này!
Mỗi nghề có một lời ru
Dở hay thầy cũng chọn ru khúc này
Lời ru của gió màu mây
Con sông của mẹ đường cày của cha
Bắt đầu cái tuổi lên ba
Thầy ru điệp khúc quê nhà cho em
Yêu rồi cũng nhớ yêu thêm
Tình yêu chẳng có bậc thềm cuối đâu!
Thầy không ru đủ nghìn câu
Biết con chữ cũng đứng sau cuộc đời
Tuổi thơ em có một thời
Ước mơ thì rộng như trời, ngàn năm
Như ru ánh lửa trong hồn
Cái hoa trong lá, cái mầm trong cây
Thầy ru hết cả mê say
Mong cho trọn ước mơ đầy của em.
Mẹ ru em ngủ tròn đêm
Thầy ru khi mặt trời lên mỗi ngày
Trong em hạt chữ xếp dày
Đừng quên mẹ vẫn lo gầy hạt cơm
Từ trong vòm mát ngôi trường
Xin lời ru được dẫn đường em đi
(Con đường thầy ngỡ đôi khi
Tuổi thơ lăn một vòng bi tới rồi!)
Hẳn là thầy cũng già thôi
Hóa thân vào mỗi cuộc đời các em
Thì dù phấn trắng bảng đen
Hành trang ấy đủ thầy đem theo mình
Lòng thầy nhân hậu thanh cao
Bảng đen phấn trắng xiết bao nghĩa tình
Thương tà áo trắng xinh xinh
Học trò tinh nghịch ánh nhìn thơ ngây
Cho dù vất vả đắng cay
Đứng trên bục giảng vẫn say với nghề
Đâu cần hứa hẹn tuyên thề
Trái tim son đỏ đêm về trở trăn
Quyết tâm vượt mọi khó khăn
Cho thuyền cập bến an toàn ai ơi
Các em đi bốn phương trời
Dõi theo bạc tóc gởi lời yêu thương
Mừng Ngày Nhà giáo Việt Nam
“Tôn sư trọng đạo” trò nào dám quên
Thầy cô như cha mẹ hiền
Ươm mầm nhân cách con em nên người
Rưng rưng khóe mắt ai ơi
Thương thầy cô giáo những nơi bản làng
Nơi có con suối vắt ngang
Núi cao, rừng rậm ai màng… viếng thăm
Nơi mà cuộc sống khó khăn
Miếng ăn chưa đủ “đi thăm” bằng gì
Thành phố quà bánh thiếu chi
Hoa tươi, quà tặng, phong bì đâu lo
Thôn quê khổ lũ học trò
Thương thầy cô lắm nhưng lo thế nào
Phụ huynh áy náy, nôn nao
Gia cảnh là vậy, quà nào được đây
Thầy cô trong những ngày này
Lại đi thăm hỏi đó đây từng nhà
Động viên, an ủi mẹ cha
Cho con đi học để mà lớn khôn
Nhà giáo – kỹ sư tâm hồn
Nhưng sao gian khó còn hơn làm ngoài
So bì có đúng, có sai
Thực tế là vậy mấy ai tỏ tường
Vài lời nhân Lễ Hiến chương
Tôn vinh nhà giáo, chặng đường chông gai
Tri ân tất cả những ai
Ngày đêm nuôi dưỡng nhân tài mai sau
Dằn lòng xin nói thêm câu
Biết bao nhà giáo vùng sâu đang nghèo
Xa quê, hoàn cảnh gieo neo
Ai ơi hãy nghĩ một điều quan tâm
Làm sao quên được ơn thầy
Công người dạy dỗ có ngày hôm nay
Nét đầu thầy phải cầm tay
Rèn con chữ viết mới ngay thẳng hàng
Nhớ thầy nhớ chiếc đò ngang
Tay thầy chèo chống đưa sang bao người
Nhọc nhằn gian khổ vẫn vui
Vì đàn em nhỏ vì đời mai sau
Từng đoàn nối tiếp kề nhau
Dựng xây đất nước sớm mau bằng người
Non sông hùng vĩ đẹp tươi
Có công thầy đã tô bồi ngày qua
Tôi về thăm mái trường xưa
Bao nhiêu kỷ niệm như vừa mới đây
Pha sương mái tóc cô thầy
Bảng đen phấn trắng… còn đây căn phòng
Con đò neo đậu bến sông
Đưa đàn em nhỏ ấm nồng yêu thương
Bằng lăng tím rụng cuối đường
Phượng buồn nỗi nhớ vấn vương níu hè
Ríu ran chim hót cành me
Cánh diều mơ ước ta về tuổi thơ
Bên trang giáo án từng giờ
Lặng thầm thầy vẫn đưa đò qua sông
Ngoài sân vương sợi nắng hồng
Chuyến đò tri thức mênh mông tình thầy.
Người thầy áo bạc sờn vai
Vẫn đưa thuyền đến tương lai vững vàng
Tình thầy con mãi nặng mang
Dù xa cách vẫn nồng nàn trong tim
Dù bao dâu bể nổi chìm
Thầy gò vai gánh chữ thêm cho đời
Đêm trường giấc ngủ chơi vơi
Ngày xiêu bóng nắng bời bời gió bay
Trường xưa in đậm dấu giày
Cỏ ơi nâng nhẹ thân gầy thầy tôi
Từng trò từng lớp xa xôi
Rừng hoang loang tím dáng ngôi trường nghèo
Đôi dòng ngăn cách trông theo
Còn đây chút phận bọt bèo nổi trôi
Chiều rơi nắng đã tắt rồi
Bên dòng suối ngọt bồi hồi nhớ nhung
Những Bài Văn Hay Về Thầy Cô Nhân Ngày 20
20/11 là ngày hiến chương Nhà giáo Việt Nam, tôn vinh những thầy cô đã dìu dắt, soi sáng vun đắp con đường tri thức cho ta từ khi còn ngồi trên ghế nhà trường. Đây là dịp để học trò bày tỏ sự kính yêu và biết ơn của mình đến thầy cô đáng kính, thầy trò cùng nhau trò chuyện ôn lại những kỉ niệm buồn vui bên nhau. Tình cảm mộc mạc nhưng chứa chan lòng biết ơn của các em là lời tri ân vô cùng sâu sắc. Những bài văn hay về thầy cô nhân ngày 20/11 là món quà vô cùng đáng quý gửi đến những người luôn tận tụy cống hiến cho học sinh đến với con đường học vấn.
Tổng hợp những bài văn hay về thầy cô nhân ngày 20/11:
1. Bài văn số 1: Cô dạy văn kính yêu
Thời gian thấm thoát trôi qua, giờ đây tôi đã là sinh viên năm ba Đại học. Nhớ lại cái thời cấp 3 với bao kỉ niệm buồn vui bên thầy cô, bạn bè cùng học tập và vui chơi dưới mái trường thân thương, tôi lại bồi hồi xúc động khi nhắc về cô Mai dạy văn. Mỗi chúng ta chắc hẳn ai cũng có một người để thần tượng và noi gương, tôi cũng thế. Cô Mai đã tiếp cho tôi thêm động lực và năng lượng để tôi phấn đấu thực hiện ước mơ của mình, từ một đứa học trò đang chìm trong tăm tối cô vực tôi dậy. Cô không chỉ là người cô tôi kính trọng và yêu quý mà còn là người mẹ, người chị sẵn sàng nghe tôi chia sẻ những tâm tư của tuổi mới lớn.
Cái ngày đầu tiên cô gặp lớp, trông cô thật xinh đẹp và hiền dịu. Cô thướt tha trong tà áo dài màu hồng phấn với mái tóc đen dài ngang lưng. Đôi mắt to, đen láy và đôi môi xinh xinh tô son trông cô thật rạng rỡ nhưng không cũng toát lên vẻ nghiêm nghị. Cô vui vẻ giới thiệu về bản thân, cùng màn kể chuyện hài hước về quá trình công tác đầy thú vị trước khi cô về dạy ở trường tôi. Cô kể cuộc đời đẩy đưa cô đến với nghề nhà giáo, vốn dĩ lúc trước cô là một nhân viên Ngân hàng nhưng cảm thấy không phù hợp nên cô quyết định nghỉ và thi Sư phạm. Rồi vào sư phạm học một thời gian lại không hứng thú, tính bỏ ngang nhưng cô may mắn gặp được người Thầy đã giúp cô hiểu và trân trọng nghề giáo. Cô đặc biệt có giọng nói rất khàn, lớp tôi ví cô là ca sĩ Hồng Ngọc vì cô hát rất hay. Mỗi lần cô giảng bài có chỗ nào hơi trừu tượng xíu là cô lại đưa ca nhạc vào để ví von làm không khí lớp học luôn hào hứng và sinh động. Tiết Văn nhưng đi ngang qua lớp học sẽ chẳng ai nghĩ đang học Văn đâu, chúng tôi say sưa nghe cô giảng mà quên cả thời gian, tiếng trống ra chơi đã đánh “Tùng, tùng, tùng” thế mà cả lớp chả ai muốn rời khỏi chỗ.
Thích nhất cách cô tiếp cận vấn đề và hướng dẫn chúng tôi cách giải quyết hợp lý và nhanh gọn nhất. Cô luôn là người đưa những lời khuyên mỗi khi đứa nào trong lớp vấp phải chuyện khó khăn trong cuộc sống hay chuyện yêu đương tuổi học trò. Chúng tôi xem cô như người chị cả trong gia đình, có những chuyện khó nói với gia đình nhưng chẳng đứa nào giẩu nổi cô. Cô với kinh nghiệm chinh chiến bấy lâu nay trên đường đời chỉ cần đứa nào có biểu hiện lạ là bị cô phát hiện ngay. Như hồi ấy, năm cuối cấp tôi có quen với một bạn cùng khối, trước giờ tôi vẫn là đứa học trò bình thường trong lớp không nổi trội lắm nhưng cô nhìn cách tôi cư xử và thấy kết quả học tập của tôi sa sút hẳn, cô đã gọi tôi lên và ngồi tâm sự. Tôi biết mình đã sai khi để chuyện tình cảm làm ảnh hưởng đến kết quả học tập nhưng cô chẳng than trách tôi mà động viên, an ủi và hướng tôi suy nghĩ tích cực hơn. Và tôi hiểu mình nên làm gì bởi năm cuối cấp này rất quan trọng: ông bà, bố mẹ, thầy cô, bạn bè đang kỳ vọng vào tôi, tôi phải cố gắng học tập để không phụ lòng của mọi người được. Sau hôm đó, tôi bắt đầu chấn chỉnh lại siêng năng học tập và gác chuyện tình cảm qua một bên. Tôi quyết tâm theo đuổi nghề giáo và sẽ là một giáo viên tận tụy, nhiệt huyết, yêu thương học sinh như cô Mai. Rồi năm học cũng kết thúc, chúng tôi khóc nức nở chẳng muốn chia tay mái trường mến yêu cùng thầy cô, bạn bè. Ai cũng bịn rịn và xúc động nhớ lại kỉ niệm mới ngày nào còn bỡ ngỡ chào làm quen vậy mà giờ đã phải chia tay nhau. Cả lớp chia tay cô Mai, người cô đã tận tình dạy dỗ những kiến thức bổ ích và cách làm người, yêu thương cuộc sống này.
Cô không chỉ giỏi việc nước mà còn là người phụ nữ đảm việc nhà. Cô thường xuyên tham gia các hoạt động Đoàn trường, biểu diễn văn nghệ cô đều góp mặt. Hai năm liền là giáo viên xuất sắc và là người đem vinh dự về cho Trường trong hội thi” Nét đẹp Nhà giáo do Sở giáo dục và đào tạo tổ chức năm 2012″ khi rinh về giải Nhất, cô luyện thi học sinh giỏi năm nào cũng được giải cao cho trường. Vừa xinh đẹp lại giỏi giang, cô là hình mẫu người phụ nữ mà đứa con gái nào lớp em cũng thầm mơ ước. Gia đình cô rất hạnh phúc, hai con cô đều ngoan và học giỏi.
Cảm ơn cô vì đã luôn yêu thương, dạy bảo em nên người và giờ đây là cô sinh viên năm ba đại học Sư phạm chuyên ngành Văn. Em hứa sẽ luôn nỗ lực học tập để trở thành người giáo viên có tâm với nghề như cô.
2. Bài văn số 2: Thầy cô người chắp cánh ước mơ cho học trò
Từ nhỏ được bố mẹ nuôi nấng và dạy dỗ, bỗng một ngày phải rời xa vòng tay ấy để cắp sách đến trường đón nhận kiến thức. Không khỏi bỡ ngờ và lo lắng, rồi thời gian cũng qua mau thầy cô đã cùng chúng tôi chinh phục những kiến thức bổ ích và luôn yêu thương, chải bảo những điều hay lẽ phải để chúng tôi trưởng thành làm công dân có ích cho xã hôi. Thầy cô đã chắp cánh cho ước mơ chúng em bay xa và phấn đấu thực hiện ước mơ, không sao bày tỏ hết lòng kính trọng và biết ơn của chúng em với thầy cô, những tấm gương mẫu mực.
Thầy cô dìu dắt, vun đắp tri thức cho những cô cậu học trò nhỏ ngây thơ và hồn nhiên, hướng chúng tôi đến với những điều hay biết yêu thương cuộc sống, học tập chăm chỉ để xây dựng quê hương đất nước. Họ là những con người thầm lặng luôn hy sinh, tận tâm với nghề chỉ mong học trò mình ngoan ngoãn, trưởng thành. Thầy cô chắp cánh ước mơ, hoài bão về một tương lai tươi sáng đang đón chờ chúng tôi phía trước, phía sau những thành công luôn có những con người động viên, sẻ chia giúp ta vượt qua khó khăn. Thầy cô là người lái đò cần mẫn đưa bao lứa học trò đến bến bờ tri thức, chinh phục những đỉnh cao của học vấn. Họ phải có một tinh thần thép, kiên cường và nhẫn nại bởi chẳng con sông nào mãi êm ả, sẽ có những sóng gió, bão táp làm lung lay ý chí nghề giáo. Họ phải đối mặt với chỉ tiêu đề ra hay lời chỉ trích từ các bậc phụ huynh, tất cả đã làm nên một nghề giáo chân chính. Cứ đưa hết chuyến đò này đến chuyến đò khác sang sông nhưng với tình yêu học trò, họ vẫn luôn cống hiến hết mình mang kiến thức đến cho học sinh cho dù thức khuya dậy sớm để soạn những bài giáo án, hay cứ giảng đi giảng lại một công thức.
Thầy cô dành cả tuổi thanh xuân để yêu thương, che chở chúng tôi, chỉ bảo dù những điều nhỏ nhặt nhất với mong muốn các con sau này sẽ có đủ niềm tin, nghị lực và kinh nghiệm sống để đối đầu với thử thách. Với cái nhìn non nớt và đầy ngây thơ, chúng tôi đã dần khôn lớn và trưởng thành, thầy cô không những là người thầy mà còn là người bạn, lắng nghe mọi tâm tư tình cảm của lũ học trò chúng tôi. Chúng tôi tự hào và vững tin chạm đến những ước mơ, khát vọng biến chúng thành hiện thực. Với những bài giảng sinh động và thú vị được thầy cô truyền đạt đó là một sự hy sinh lặng lẽ, tận tụy với nghề. Tình yêu cháy bỏng với nghề và học sinh đã sưởi ấm những trái tim nhỏ bé, yếu đuối bỡ ngỡ bước trên đường đời đầy sóng gió. Tương lai chúng tôi đã luôn có hình bóng của thầy cô đồng hành: những bài giảng, kinh nghiệm và cách làm người. Quên sao được những kỉ niệm bên thầy cô, vui có buồn có nhưng dù sao chúng tôi tự hào vì đã được che chở và đùm bọc dưới vòng tay thầy cô.
Thời gian cứ trôi, chúng tôi đã khôn lớn và trưởng thành. Thầy cô càng già đi nhưng niềm khát khao được đứng bục giảng dạy cho học trò vẫn cháy bỏng mãnh liệt. Nhớ tà áo dài thướt tha, nhớ con chữ ngay ngắn và đều tắp trên bảng, nhớ giọng nói ngân nga giảng bài, đó là những kỉ niệm vô cùng đẹp của tuổi học trò. Mỗi năm chúng tôi lại phải chia tay thầy cô cũ để lên lớp lớn, chúng tôi lại xúc động bồi hồi nhớ về thầy cô đã tận tụy dạy dỗ. Công ơn to lớn ấy làm sao báo đáp hết, cứ đến 20-11 ngày Nhà giáo Việt Nam, tôn vinh những con người đã cống hiến cho nghề giáo. Những bó hoa tươi, những lời chúc ý nghã mà học trò gửi đến thầy cô thân thương của mình, làm những vất vả nhọc nhằn của thầy cô đều tan biến. Thay vào đó là nụ cười rạng ngời vì hạnh phúc, hạnh phúc không chỉ họ được đền đáp mà còn vì họ đã thấy được tình cảm chân thành học trò dành cho mình.
Tình thầy trò thiêng liêng và cao quý vô cùng. Với tình yêu học trò, thầy cô đã chắp cánh ước mơ nhỏ bé cả bao lứa học sinh. Dù sau này có đi đâu hay làm gì, mỗi chúng ta sẽ luôn nhớ về những thầy cô kính yêu, mong thây cô sẽ luôn dồi dào sức khỏe để tiếp tục sự nghiệp trồng người. Chúng em sẽ không bao giờ quên công ơn dạy dỗ và tình cảm thân thương thầy cô dành cho chúng em, sẽ là hành trang để chúng em vững tin bước vào đời.
3. Bài văn số 3: Công ơn thầy cô
Thầy cô là người đã tận tình dạy dỗ, yêu thương chúng em như con với mong muốn sau này sẽ trở thành người tài giỏi có ích cho xã hội, công ơn to lớn của thầy cô chúng em luôn ghi nhớ mãi. Đối với những đứa học trò chập chững cắp sách đến trường, thầy cô như cha mẹ hiền thứ hai.
Hai tiếng thầy cô sao mà thiêng liêng đến thế, họ đã dìu dắt chắp cánh ước mơ trong chúng em. Đưa những ước mơ ấy bay xa đến với chân trời tương lai rạng ngời, nơi đó sẽ có những vòng tay yêu thương chờ đón. Người lái đò ấy vẫn cần mẫn với côn việc cao cả của mình, hàng ngày giảng dạy mang những kiến thức bổ ích đến với học trò. Những tiết học thú vị và sinh động giúp chúng em nhanh tiếp thu bài và áp dụng vào thực tế những điều đã học. Thầy cô không chỉ dạy chúng em kiến thức mà còn dạy cách làm người, cách yêu thương cuộc sống và biết vượt qua những khó khăn, thử thách với ý chí vững tin không bao giờ được từ bỏ. Thành công sẽ không gọi tên những người hèn nhát và tự ti vào bản thân, tất cả chúng ta ai cũng có khả năng và trí tuệ. Thầy cô gieo những tia hy vọng và niềm tin cho những học trò bé nhỏ của mình, rồi chuyến đò cũng đến bờ tri thức, sự trưởng thành và khôn lớn của chúng em là niềm vui to lớn của thầy cô. Những điều thầy cô đã hy sinh và tình thương dành cho chúng em thật thiêng liêng và cao cả như tình mẫu tử.
Cái thời cắp sách đến trường là khoảng thời gian vui vẻ và ý nghĩa nhất đối với mỗi người học sinh. Tung tăng vui đùa và học hỏi những kiến thức từ thầy cô, bạn bè, được sống với những ước mơ hoài bão nồng nhiệt nhưng cũng đầy trẻ con. Thầy cô là những người đã uốn nén, dạy bảo chúng ta vững tin chinh phục con đường học vấn. Từ những ngày còn bi bô tập nói đi học mẫu giáo được thầy cô dạy hát, dạy vẽ, dạy múa. Lớn hơn thì dạy kiến thức khoa học, cách làm người. Thầy cô luôn dõi theo những bước tiến bộ của chúng ta để động viên, khích lệ tinh thần ham học hỏi, từ những điểm số cao hay ý tưởng hay sáng tạo hoặc nhắc nhở khi ta phạm lỗi, không thuộc bài. Thầy cô cứ thầm lặng như thế vì con chữ và tương lai tươi sáng của học trò.
Chúng em thật hạnh phúc khi được làm học trò của những thầy cô thân thương. Thầy cô không chỉ là người dạy con chữ mà còn là người cha người mẹ của chúng em. Sẵn sàng lắng nghe, giải đáp những thắc mắc hay tâm sự mỗi khi chúng em sẻ chia. Thầy cô bày những trò chơi thú vị mang lại tiếng cười sảng khoái mỗi khi chúng em học hành căng thẳng. Hay cảm thông, chia sẻ những khó khăn trong học tập và cuộc sống cùng chúng em. Đồng hành chắp cánh những ý tưởng, ước mơ tuổi học trò. Thầy cô cũng buồn mỗi khi chúng em quậy phá, hỗn láo. Nhưng bằng tình yêu thương cao cả, thầy cô nghiêm khắc nhắc nhở chúng em biết mình sai như thế nào và tự bản thân sửa đổi.
Chúng em đã khôn lớn và trưởng thành trong vòng tay thương yêu của cha mẹ và thầy cô. Chúng em vô cùng biết ơn Thầy cô. Chúng em sẽ cố gắng học tập và phấn đấu trở thành những công dân có ích cho xã hội như lời thầy cô đã dạy. Nhân ngày 20-11 Nhà giáo Việt Nam, chúng em kính tặng ngàn đóa hoa tươi thắm cùng những điểm mười với lòng biết ơn và kính yêu đến Thầy cô.
4. Bài văn số 4: Thầy cô dạy dỗ ta nên người
Lại sắp đến ngày 20-11 Nhà giáo Việt Nam, những kỉ niệm thời cắp sách đến trường lại ủa về. Nhớ Thầy cô, bạn bè và trường xưa, thời gian cứ thấm thoát trôi qua nhưng tình thầy trò đáng quý vẫn luôn trong ký ức của mỗi người. Những lời dặn dò, chỉ bảo ân cần, khen ngợi hay những lời răn đe nghiêm khắc mỗi khi ta phạm lỗi, tất cả đã cùng ta trưởng thành vững tin bước vào tương lai.
Thầy cô luôn yêu thương, chở che cho những cô cậu học trò bé nhỏ của mình. Có đứa ngoan ngoãn nhưng cũng cấm có đứa quậy phá và ham chơi, khiến thầy cô đau đầu nhưng với tấm lòng bao dung và yêu nghề, họ đã kiên nhẫn thuần phục những con ngựa hoang đang đi lạc lối. Đôi khi thầy cô bị đánh giá thấp bởi những hành động rắc rồi của học trò gây ra, cũng có khi là vị cứu tinh của những cô cậu học trò bị bạn bè ức hiếp. Hình ảnh thầy cô như một dũng sĩ đứng ra bảo vệ cả thế giới, cam chịu hy sinh chỉ mong học trò mình khôn lớn và chăm ngoan học tập thì mọi chuyện có đáng chi. Thầy cô là người dạy ta nét chữ đầu tiên, từ một đứa trẻ chẳng biết gì, được thầy cô uốn nén đã biết viết chữ, đọc thơ, biết hát, biết vẽ. Thầm lặng hàng đêm chấm bài, soạn giáo án với mong muốn học sinh trưởng thành hơn.
Nhớ cái thời còn bé xíu mới chập chững vào tiểu học, ngày tựu trường được mẹ dẫn đến rồi tự nhiên khóc òa khi mẹ ra về, lúc ấy cô đã tới vỗ về an ủi như người mẹ hiền. Rồi đến ngày 20-11, đòi mẹ mua quà tặng thầy cô, thời ấy quà tặng thầy cô đơn giản chỉ dầu gội, bột ngọt, cuốn sổ cây bút hay sang hơn thì sấp vải để thầy cô may áo. Nhưng chẳng dám đi tặng một mình mà bắt mẹ đèo, đến nhà thầy cô thì một mực níu mẹ vô chung rồi vào tặng thì tay run run. Lớn hơn xíu thì đã tự biết tự đi mua quà, ngày nào cũng gặp thầy cô vậy mà giờ thấy thầy cô lại run, đưa tặng nói “mừng thầy cô 20-11” xong lại ngồi lặng im rồi xin phép thầy cô ra về. Lên cấp 3 thì đỡ hơn, ngày 20-11 cả lớp góp tiền lại mua quà rồi lớp trưởng thay mặt tặng thầy cô. Vui nhất là ngày 20-11, thầy cô sẽ miễn dò bài và kiểm tra, có tiết thì được nghỉ thầy trò cùng nhau ngồi tâm sự ước mơ, hoài bão này nọ. Trường thì tổ chức cuộc thi cắm hoa và nấu ăn, các thầy trò sẽ trổ tài để đem vinh quang về cho lớp. Nhớ năm 11, cô Hoa và Phương lớp phó, đã giành giải Nhất, cả lớp cổ vũ nhiệt tình nhìn chậu hoa tươi thắm và món ăn được trang trí đẹp mắt mà khâm phục tài năng của cô Hoa. Ngày 20-11 là ngày vô cùng ý nghĩa và đặc biệt với những người giáo viên, người lái đò cần mẫn đưa những chuyến đò đến bến bờ tri thức, thầy cô hạnh phúc và tự hào vì công lao mình bỏ qua giờ đã có trái ngọt những lứa học sinh giờ đây đã khôn lớn và thành công trên con đường tương lai.
Giờ đây, khi đã đi làm nhưng hàng năm cứ đến ngày Nhà giáo Việt Nam nếu không có điều kiện về thăm thì tôi sẽ gọi điện thoại hỏi thăm và chúc sức khở thầy cô. Thầy cô sẽ vô cùng vui mừng vì những tình cảm chân thành của bạn đừng vì những xô bồ cuộc sống mà lãng quên đi những người mình vô cùng kính yêu và trân trọng, họ đã dành cả cuộc đời để dạy dỗ truyền đạt kiến thức chắp cánh ước mơ cho chúng ta. Thầy cô sẽ nhớ những kỉ niệm dù vui hay buồn khi dạy chúng ta, bởi tình thầy trò như tình mẫu tử sẽ chẳng cha mẹ nào ghét bỏ đứa con mình đã dạy dỗ.
Cảm ơn thầy cô đã tận tình dạy dỗ, yêu thương con từ những ngày đầu tiên bỡ ngỡ khi rời xa vòng tay bố mẹ. Con vô cùng biết ơn và trân trọng những gì thầy cô đã dành cho con. Chúc các thầy cô luôn mạnh khỏe, hạnh phúc để mãi mãi vun đắp cho sự nghiệp trồng người.
Cập nhật thông tin chi tiết về Những Bài Thơ Hay Nhất Tặng Mẹ Nhân Ngày 20/10 trên website Kovit.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!