Bạn đang xem bài viết Nhà Tuyển Chọn Thơ Trần Đình Thu: Thơ Dở Mà Xếp Với Thơ Hay Là Có Tội Với Bạn Yêu Thơ được cập nhật mới nhất trên website Kovit.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.
Giữa năm 2009, nhà báo Trần Đình Thu, người viết nhiều cuốn sách nghiên cứu hấp dẫn như Bùi Giáng – thi sĩ kỳ dị, Giải mã nghi án văn học T.T.Kh… lập trang web chúng tôi để tìm kiếm thơ hay Việt Nam. Cuộc trao đổi thú vị sau đây về quan điểm chọn thơ giữa nhà văn Nguyễn Một và nhà nghiên cứu Trần Đình Thu được gửi riêng cho trannhuong.com.
Nguyễn Một: Tôi để ý thấy trên web chúng tôi thiếu vắng rất nhiều bài thơ nổi tiếng một thời của Nguyễn Duy, của Phạm Tiến Duật… Tại sao vậy?
Trần Đình Thu: Đúng là một số bài thơ có tiếng của các tác giả này không được tôi chọn. Lý do là vì nó không phù hợp với tiêu chí của tôi đưa ra ngay trong trang web.
Nguyễn Một: Tôi cũng có thấy mấy dòng tiêu chí vắn tắt ông đưa ra nhưng bây giờ tôi muốn ông phân tích sâu hơn để chứng minh cho việc chọn thơ của ông.
Trần Đình Thu: Nền tảng chung thì không có gì mới. Nhiều nhà văn chúng ta từ lâu rồi đã nhận thấy có một dòng văn học minh họa trong bức tranh toàn cảnh của văn học Việt Nam. Trong tiểu luận “Con đường sáng tạo của nhà văn Việt Nam” tôi gọi đó là tác phẩm tuyên truyền cổ động. Nó có giá trị động viên quần chúng, động viên bộ đội xây dựng và bảo vệ đất nước nhưng nó không có giá trị văn học.
Khi xây dựng tiêu chí bình chọn thơ hay, tôi cũng xuất phát từ nền tảng lý luận cơ bản đó. Nhưng tiêu chí thì đòi hỏi anh phải diễn tả cô đọng bằng một vài câu văn, vì tiêu chí chính là quy phạm.
Lâu nay chúng ta mới đưa khái niệm về văn học minh họa chứ chưa ai định nghĩa thế nào là một “tác phẩm minh họa”, thế nào là một “tác phẩm không minh họa”?
Nên tôi phải tìm cách định nghĩa để áp dụng cho việc chọn thơ. Tôi cho rằng, “thơ không minh họa” là thơ được viết ra từ cảm xúc chân thành của cá nhân mình đối với cuộc sống, không viết nhằm mục đích chính trị hoặc tuyên truyền cổ động…
Nguyễn Một: Như vậy “cảm xúc chân thành của cá nhân” là yếu tố quyết định của một tác phẩm “thơ không minh họa”?
Trần Đình Thu: Đúng vậy. Đối với thơ, thì cái chân thành của cá nhân nó quyết định hết. Nó cực kỳ quan trọng. Tôi lấy thí dụ với hai bài thơ viết về chiến tranh. Một là bài Tây Tiến của Quang Dũng, bài kia là Tiểu đội xe không kính của Phạm Tiến Duật. Bài của Quang Dũng chứa đựng đầy đủ tâm tư của người lính nơi trận mạc. Người lính ra trận để chiến đấu bảo vệ tổ quốc nhưng sự ác liệt của cuộc chiến cũng gieo vào lòng họ bao nỗi niềm. Đó là cảm xúc chân thành. Họ không cố vui, cố reo hò mà nói thật lòng mình: “Tây Tiến người đi không hẹn ước/Đường lên thăm thẳm một chia phôi”. Nó không phải là sự phản chiến mà là sự chân thành. Khác với người lính của Phạm Tiến Duật, cố giấu nỗi buồn bằng niềm vui gắng gượng: “Không có kính, ừ thì ướt áo/Mưa tuôn, mưa xối như ngoài trời/Chưa cần thay, lái trăm cây số nữa/Mưa ngừng, gió lùa khô mau thôi”. Đó là lối phát biểu tuyên truyền cổ động thôi.
Nguyễn Một: Ông nói cũng có lý. Nhưng làm thế nào để nhận ra “cảm xúc chân thành của cá nhân” trong một bài thơ? Cái này tôi thấy có vẻ trừu tượng ông à!
Trần Đình Thu: Sự giả tạo trong đời sống còn dễ nhận ra, huống chi là giả tạo ở trong thơ. Tôi lấy thí dụ câu thơ trong bài Trường Sơn Đông Trường Sơn Tây của Phạm Tiến Duật mà nhiều người đã từng phân tích: “Đường ra trận mùa này đẹp lắm”. Trời ơi, từ cổ chí kim có con đường ra trận nào mà người lính thấy là “đẹp lắm” đâu!
Nguyễn Một: Ngoài vấn đề này ra, ông có xem xét thêm yếu tố nào trong quá trình chọn lựa thơ?
Trần Đình Thu: Nhiều bài thơ được trao giải từ ngày xưa, rất nổi tiếng nhưng thơ ngô nghê vụng về, cần phải loại bỏ. Tôi lấy thí dụ như bài Tre Việt Nam của Nguyễn Duy:
Có gì đâu, có gì đâu Mỡ màu ít chất dồn lâu hóa nhiều Rễ siêng không ngại đất nghèo Tre bao nhiêu rễ bấy nhiêu cần cù Vươn mình trong gió tre đu Cây kham khổ vẫn hát ru lá cành
Nguyễn Một: Năm ngoái, ông Vũ Quần Phương, thay mặt Hội nhà văn Việt Nam, công bố tiêu chí tuyển chọn thơ hay đối với “Tuyển thơ Việt Nam thế kỷ 20″ như thế này: Phải căn cứ vào hai đặc điểm của thơ Việt Nam thế kỷ XX là chủ nghĩa yêu nước và có những đổi mới về nghệ thuật thi pháp kể từ thơ mới 1930-1945 trở đi”. Ông nghĩ thế nào?
Trần Đình Thu: Ông ấy là nhà thơ mà phát biểu như vậy sao? Yêu nước là yêu nước, thơ là thơ. Yêu nước thuộc phạm trù đạo đức công dân, thơ thuộc phạm trù văn hóa nghệ thuật. Đây là một phát biểu vô trách nhiệm với nền văn học nước nhà. Tôi hết sức đau lòng khi nghe những phát biểu như vậy.
Hồi xưa, chúng ta đã phải cố gắng biết bao nhiêu để đưa những bài thơ như Tây Tiến của Quang Dũng, Màu tím hoa sim của Hữu Loan, Đây thôn Vỹ Dạ của Hàn Mặc Tử… trở lại văn đàn. Giờ đây ông ấy muốn quay ngược trở lại tiến trình ấy à?
Nguyễn Một: Hi hi biết làm sao được. Người ta có quyền mà.
Chỉ Vì Ghen Với Chồng Mà Trở Thành Nhà Thơ Nổi Tiếng?
Nguyễn Việt Chiến: Chỉ vì ghen với chồng mà trở thành nhà thơ nổi tiếng?
Câu chuyện hy hữu nói trên về nữ nhà thơ Đỗ Bạch Mai, vợ cố nhà thơ Bế Kiến Quốc tôi đã được nghe cả hai người kể cách đây hơn hai chục năm, khi tôi còn làm ở Báo Văn nghệ, Hội Nhà văn Việt Nam.
Chợt bên Vệ nữ – chợt kề Tây Thi
Nửa đêm gió chuyển mang mangThời gian trở lại, không gian trở về…Cổ kim xáo trộn bộn bềChợt bên Vệ Nữ – chợt kề Tây ThiMị Nương đến, Chiêu Quân điKhuất sau liễu – Dương Quý Phi ôm đànKiều sắc sảo, Vân đoan trangVõ Tắc Thiên tựa ngai vàng ngẩn ngơ…Các em – người đẹp ngàn xưaChập chờn ẩn hiện tỏ mờ gần xaNa-ta-sa với La-raGiô-giê-phin, Ma-ry-lyn và Bác-đô…Đã qua bao cuộc hẹn hòGặp bao lỡ dở, tình chưa trọn đầyGiật mình choàng thức, chạm tayAi? Bờ vai ấm sát ngay bên mìnhChờ nhau mấy độ hoá sinhLà em đã tới cùng anh cõi này.
Tôi còn nhớ, khi đọc cho tôi nghe bài thơ nói trên, Bế Kiến Quốc cười hóm hỉnh sau làn khói thuốc: “Chú thấy anh viết bài thơ lục bát này theo giọng điệu hiện đại, có độc đáo không? Trong giấc mơ, anh tập hợp tất cả các người đẹp nổi tiếng trên thế gian từ xa xưa tới hôm nay, từ Đông bán cầu sang Tây bán cầu về điểm danh chỉ trong một đêm để thưởng ngoạn.
Nhưng hóa ra, ngần ấy mỹ nữ “vang bóng một thời” lại hiện thân trong người đẹp là vợ mình ở ngay bên cạnh, thế thì mới biết vợ ta là chúa muôn loài!”. Tôi cũng cười: “Bác là hoàng-đế-thơ có khác, hơn hẳn các bậc vua chúa ngày xưa.
Một đêm, bác gọi tới cả chục mỹ nữ, cung tần xuyên lục địa về hầu thì thế gian này không ai bằng bác. Nhưng từ Tây Thi đến Chiêu Quân rồi Ma-ry-lin… cũng không em nào bằng vợ bác là Bạch Mai “quận chúa” thì bác cũng xứng danh là đệ nhất thiên hạ “thích nịnh vợ” vì thời gian yêu nhau trước khi cưới, có ngày bác làm 6 bài thơ tặng vợ, có tháng làm tới 26 bài thì bác vô địch về khoa tán gái rồi”.
Cũng chính vì tình yêu nồng cháy thể hiện qua thi ca của Bế Kiến Quốc nên nàng sinh viên đại học sư phạm Đỗ Bạch Mai đã “phải lòng thơ”, rồi theo chàng về làm việc tại Báo Văn nghệ đến khi nghỉ hưu. Trong những năm tháng hạnh phúc, Đỗ Bạch Mai đã sinh hạ cho Bế Kiến Quốc hai đứa con và cũng đã từng chứng kiến một số “nàng thơ” khác xuất hiện trong đời thơ tài hoa của chồng mình.
Năm ấy, nhà thơ Bế Kiến Quốc đi công tác tại các tỉnh phía Nam và gặp một “nàng thơ” trẻ trung, xinh đẹp ở vùng Đồng Tháp. Hai bên cảm mến nhau vì nàng cũng đang tập làm thơ lại được gặp một nhà thơ nổi tiếng ở Trung ương về địa phương đi thực tế sáng tác.
Có lần, Bế Kiến Quốc đã mua cả một gánh hoa hồng ở chợ hoa Sa Đéc mang về tặng nàng thơ Đồng Tháp khiến nàng chứa chan cảm xúc. Nhưng hạnh phúc còn hơn thế nữa khi Bế Kiến Quốc ngày nào cũng mang những bài thơ tình mới nhất đến tặng nàng.
Có lẽ công đoạn sản xuất thơ tình này chỉ còn kém thơ tặng Đỗ Bạch Mai ngày trước chút ít, trong đó có bài thơ sau này nhạc sĩ Trần Tiến đã phổ nhạc thành bài hát “Ngẫu hứng lý qua cầu” nổi tiếng với những câu: “Bằng lòng đi em về với quê anh/ Một cù lao xanh một dòng sông xanh/ Một vườn cây xanh hoa trái đưa hương/ Thuyền ai qua sông giọng cười mênh mông/ Bằng lòng đi em anh đón qua cầu/ Mùa mưa, cầu tre dẫu khó đưa dâu/ Bằng lòng đi em dưới mái tranh nghèo/ Về đây người quê chỉ có tấm lòng/ Có chiếc xuồng ba lá để yêu nhau/ Ôi đóa hoa tím trôi liu riu/ Dòng sông nước chảy liu riu/ Anh thấy em nhỏ xíu, nhỏ xíu anh thương/ Ôi những đêm ngắm sông, nhớ em buồn muốn khóc/Mình anh ca điệu lý qua cầu…”.
Chân dung Nhà thơ Đỗ Bạch Mai
Còn một bông cuối dịu dàng tỏa hương
Có thể vì phải giấu vợ mối tình “đột xuất” này nên phần lớn thơ tình tặng nàng thơ Đồng Tháp, Bế Kiến Quốc gửi cho người bạn thân của mình là nhà thơ Trần Quốc Toàn ở TP. Hồ Chí Minh giữ hộ. Sau chuyến công tác đó, Bế Kiến Quốc trở ra Hà Nội và hai bên vẫn thư từ liên lạc với nhau.
Chợt một hôm, Đỗ Bạch Mai vô tình lục ngăn tủ của chồng mình tại Báo Văn nghệ (khi đó chị còn đang công tác ở báo này), chị phát hiện ra cả một đống thư từ của nàng thơ Đồng Tháp và thơ tình của Bế Kiến Quốc. Đỗ Bạch Mai lặng lẽ đến bàn làm việc của chồng mình và đặt lên đó cả tập thư nói trên. Bế Kiến Quốc lẳng lặng lau kính, cười tủm tỉm “chịu trận” và đốt thuốc liên tục.
Đêm hôm đó, Quốc xin lỗi vợ và “thành thực khai báo” mọi chuyện để Mai mở lòng tha thứ vì anh biết vợ mình là người giàu tình cảm và cũng giàu lòng vị tha. Đỗ Bạch Mai bỏ qua mọi chuyện và Bế Kiến Quốc cũng rời xa nàng thơ Đồng Tháp.
Cái bông hồng cuối cùng trong bài thơ này chính là bông hoa tình yêu vừa đi qua những rạn vỡ ban đầu trong đời sống vợ chồng của hai nhà thơ.
Đến năm 40 tuổi, Đỗ Bạch Mai mới làm thơ với sự chín chắn trong cảm xúc và sâu lắng trong tư duy ngôn từ và trong bài “Lý do của một bài thơ” chị đã viết: “Những thăng giáng của đời, âm nhạc không nói hết/Những cay đắng của đời, thơ ca không thốt lên/ Và bóng tối, những bức tranh không thể hiện/ Người nghệ sĩ chỉ hướng về cái đẹp” và “Người đàn bà diệu kỳ bằng trái tim minh triết/ Đã tạo ra tình yêu, lẽ phải, niềm vui/ Chị đã yêu từ một nghìn đêm trước? Hay chỉ yêu từ đêm nghìn lẻ hai”.
Với Đỗ Bạch Mai, đúng là tình yêu từ đêm nghìn lẻ hai với Bế Kiến Quốc đã đưa chị đến với thơ để hàn gắn những vết thương lòng. Cái người phụ nữ ấy trước đó đã từng thổn thức: “Tìm thơ như thể mò kim/ Thơ tìm chẳng được, em tìm thấy anh” và trong giây phút dỗi giận, hờn ghen chị đã trách thầm người mình yêu: “Anh buồn, em có vui đâu/ Ngọn cao chớm rét, rễ sâu lạnh rồi/ Mà sao những lúc anh vui/ Phấn thì gửi gió, hương thời gửi mây”.
Đọc thơ Đỗ Bạch Mai, tôi chợt thấy khi người phụ nữ đi tìm cái mơ mộng trong thi ca thì trái tim khôn ngoan lại mách bảo, dẫn họ đến với tình yêu đích thực để rồi “Người đàn bà dắt dẫn người đàn ông” đi xa dần sự lầm lạc trên thế gian.
Sau này, cả Bế Kiến Quốc và Đỗ Bạch Mai đều cho tôi biết, chính cơn ghen ấy là “cú hích” quyết định đưa Đỗ Bạch Mai đến với thi ca và tập thơ “Một lời yêu” của chị được NXB Văn học in năm 1992 và tập thơ “Năm bông hồng trắng” NXB Hội Nhà văn in năm 1996 đã đưa Đỗ Bạch Mai trở thành hội viên Hội Nhà văn vào năm 1997.
Cũng xin được “bật mí”, nàng thơ Đồng Tháp khá tài hoa từng gặp Bế Kiến Quốc năm xưa, năm 1998 cũng trở thành hội viên Hội Nhà văn Việt Nam với nhiều giải thưởng thơ danh giá. Điều đặc biệt, mối quan hệ giữa hai nữ nhà thơ này cũng rất đồng cảm và thân thiện. Sau khi Bế Kiến Quốc qua đời năm 2002, họ đã từng gặp nhau và nữ nhà thơ Đồng Tháp cho biết, sẽ chuyển những bài thơ Bế Kiến Quốc viết tặng chị cho Đỗ Bạch Mai lưu giữ như một giá trị của tinh thần sáng tạo mà Bế Kiến Quốc đã để lại cho cuộc đời.
Nguyễn Việt
chúng tôi
Chùm Thơ Tình Cảm Gia Đình Hay Với Những Lời Yêu Thương, Quan Tâm Nhau
(iini.net) Tuyển chọn những bài thơ viết về tình cảm gia đình rất hay với những lời yêu thương, sự quan tâm dành cho nhau. Thơ ca ngợi tình cảm gia đình thật ý nghĩa – gia đình luôn luôn là số 1.
“Cuộc đời bạn có thể quên hàng vạn con đường nhưng có một con đường bạn không được phép quên, đó là đường về nhà“.
Ngay từ thuở mới cất tiếng khóc chào đời, nhà chính là cái nôi ấm áp nhất được đan bằng vòng tay yêu thương của ông, bà, cha, mẹ và những người thân thuộc. Sẽ thật hạnh phúc cho những ai được sinh ra trong một gia đình còn đầy đủ ba thế hệ mà người ta gọi là “tam đại đồng đường”. Bằng tình yêu thương đó đứa trẻ sẽ lớn dần lên và học hỏi rất nhiều điều từ kinh nghiệm sống của những người đi trước.
Khi đã trưởng thành, ta sẽ có thêm tổ ấm nhỏ của riêng mình. Ở đó có người bạn đời cùng ta chăm sóc những mầm non được kết tinh từ tình yêu đôi lứa. Nhà hay gia đình chính là bến đổ bình yên giúp ta vượt qua những cơn bão của cuộc đời. Tình yêu, bổn phận và trách nhiệm chính là mục tiêu để mỗi thành viên trong gia đình cùng nhau phấn đấu và gìn giữ.
Trong nhịp sống hối hả đua chen đòi hỏi ta phải dành nhiều thời gian cho công việc, cho những mối quan hệ ngoài xã hội nên có nhiều lúc ta quên lãng đi cái góc nhỏ bình yên đang chờ đợi ta trở về sau một ngày mệt mỏi với bao nhiêu lo toan vất vả.
Nhà bất luận là to hay nhỏ, chỉ cần góc bếp luôn ấm lửa, bên mâm cơm nóng cả nhà quây quần, tíu tít kể cho nhau nghe mình đã trải qua một ngày với bao buồn vui ra sao cũng đủ xua tan hết đi những mệt mỏi của đời thường.
Ngày gia đình Việt Nam chính là điểm nhấn để tôn vinh những giá trị tuyệt vời này.
Trong chùm thơ hay nhiều tác giả viết cho ngày gia đình Việt Nam ta sẽ bất chợt nhận ra những điều bình dị mà đã từng có lúc ta vô tình lãng quên. Ở đó ta còn cảm nhận được tình người, tính nhân văn sâu sắc qua những bài viết dành riêng cho những phận đời kém may mắn không có nơi chốn để trở về. Đó có thể là một cụ già bán vé số cô đơn không con cháu, một đứa bé đánh giày, bán báo mồ côi hay tiếng rao đêm của một gánh hàng rong xa nhà với kiếp sống tha phương cầu thực.
HAI TIẾNG GIA ĐÌNH
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Thiêng liêng hai tiếng gia đình Nơi mọi người sống hết mình vì ta Con cháu cha mẹ ông bà Xung quanh tất cả đều là người thân
Cho ta cuộc sống tinh thần Cho ta vật chất không cần nghĩ suy Cha mẹ ta thật diệu kỳ Yêu thương ta nhất từ khi lọt lòng
Mẹ cho ta bú ẵm bồng Cha nuôi ta lớn tính công thế nào Như là biển rộng trời cao Cha làm bệ phóng dẫn vào tương lai
Vì con chẳng ngại chông gai Cha mẹ ta đó cả hai sẵn sàng Làm hạt cát nhỏ bên đàng Cho ta bước tới huy hoàng quang vinh
Cho ta cuộc sống lung linh Cho ta có một gia đình ấm êm Bên nhau gắn bó ngày đêm Gia đình hạnh phúc càng thêm mặn nồng.
GIA ĐÌNH LÀ CHỐN BÌNH YÊN CUỐI CHIỀU
Thơ: Toàn Tâm Hòa
Em ơi giữa cuộc hồng trần Thì ai cũng chạm một lần tử sinh Là duyên, là nợ ba sinh Đôi ta được gặp kết tình phu thê!
Ngày tan còn một lối về Tựa lưng cho những bộn bề trôi xa Mặc đời còn những trầm kha Thì mình cũng vẫn bước qua nhẹ nhàng!
Em ơi cứ thế… dịu dàng Chiều hong bếp lửa thành ngàn vị yêu Cho dù bình dị… chắt chiu Giản đơn mà lại thấy nhiều yêu thương
Ngoài kia biết mấy nhiễu nhương Bởi vì là cõi vô thường mà em Nhọc nhằn cơm áo bon chen Gia đình là chốn bình yên cuối chiều!
***Bài viết xem nhiều: 1001 status ảnh về Cha Mẹ với những câu nói hay, ý nghĩa (nên xem)
MỪNG NGÀY GIA ĐÌNH VIỆT 28/06
Thơ: Hoàng Oanh
Năm nay tháng sáu vui thay Rộn ràng hai tám đẹp ngày đoàn viên Hàng năm đáo lệ luân truyền Dựng xây đất nước mọi miền ấm no
Chung tay hội nhập làm cho Mọi nhà – hạnh phúc – tự do – mạnh giàu Gia đình là một tế bào Góp phần cuộc sống muôn màu đẹp tươi
Hân hoan rộn rã tiếng cười Quây quanh sum hiệp bên người thân yêu Ai ly thân.. cảm cô liêu.. Hãy về xóa bỏ những điều đã qua
Đáp tròn nợ nước tình nhà Sáng đời đẹp đạo thế là vinh danh Dạy con chăm chỉ học hành Sau này giúp nước,,nghiệp ngành tương lai !
Cần cù sáng tạo hăng say Kiên cường bất khuất trí trai anh hùng Ông Cha đời trước trồng vun Thời nay ta phải chung cùng phát huy
Để rằng tiếng tốt danh ghi Đời sau noi bước lễ nghi hơn người Gia đình Nam Việt..muôn..nơi.. Tuyệt vời bản sắc.. rạng ngời.. sử lưu..!!
Khi đã có một gia đình Nên biết trân quý giữ mình đấy nha Đi đâu cũng nhớ về nhà Nơi ấy có vợ với là có con
Tất cả phải nghĩ vuông tròn Hạ cái tôi xuống là đòn cân vai Vợ chồng ai đúng ai sai Chữ yêu chữ nhịn cân đai hai người
“Chồng giận thì vợ bớt lời Cơm sôi bớt lửa cả đời không khê” Vợ già đừng có mà chê Biết thương biết quý con đê trường tồn
Cả hai đừng có đắn đo Chung tay chăm bón cả kho thóc vàng Con cái hơn cả bạc vàng Gia sản quý giá dân làng đều khen.
THÂN THƯƠNG HAI TIẾNG… GIA ĐÌNH Thơ: Nguyễn Văn Hoài
Thật thân thương gọi hai tiếng gia đình Nơi duy nhất chốn yên bình ta đó Hạnh phúc biết bao trong một ngôi nhà nhỏ Đầy ắp nụ cười và có thương yêu
Về với gia đình xua hết những cô liêu Bù đắp lại những sớm chiều mệt mỏi Những lo toan phải hằng ngày gắng gỏi Gạt bỏ ưu phiền va đập thói đua chen
Chẳng lo âu, ganh ghét với sang hèn Bên tổ ấm những ngọn đèn thắp lửa Ở nơi ấy có trái tim đôi lứa Thắm nghĩa tình bên những đứa con ngoan
Dẫu cuộc đời còn lắm những lo toan Chẳng dám mong đến đàng hoàng sung sướng Hạnh phúc giản đơn là nơi ta tận hưởng Mái ấm gia đình chẳng vướng bận chi !
Tuyển Chọn Những Bài Thơ Hay Về Tình Bạn Trên Facebook Được Yêu Thích Nhất
Nếu bạn đang cần tìm những bài thơ hay về tình bạn trên facebook thật ý nghĩa và độc đáo thì đừng ngần ngại mà hãy theo dõi bài viết này của chúng tôi. Những bài thơ hay về tình bạn hot nhất chắc chắn sẽ khiến trái tim bạn tan chảy đấy! Đừng bỏ qua nha!
2. Mình không gặp bạn hiền yêu dấu, Hai đứa thân, từ thuở lớp ba. Bây giờ bạn lấy chồng xa Con thơ bận quá đôi ta khó gần. Tôi khuya sớm chuyên cần làm việc Và còn đang học miết bạn ơi Về nhà mình chẳng nghỉ ngơi Chồng con lo lắng đứng ngồi không yên. Nhiều khi muốn hàn huyên một lúc Nhưng quá xa bạn thức khuya cùng Trên dòng lưu bút mình dùng Viết lên nỗi nhớ ngày chung đến trường. Kể sao hết tình thương ngày ấy Bạn với tôi đều thấy niềm vui Nụ cười luôn thắm trên môi Đi đâu hai đứa sóng đôi chuyện trò. Giờ xa bạn muốn cho gần lại Để gặp nhau nhắc mãi tuổi thơ Ngày xưa đôi bạn như mơ Giờ đây xa cách mịt mờ nhớ nhung…
3. Nếu đau buồn bạn dựa vào vai tôi Khóc lên đi khóc một hồi cho nhẹ Là con người có ai luôn mạnh mẽ Nếu có thể bạn hãy kể cho tôi. Nỗi buồn nào cũng có thể phai phôi Nỗi đau nào trước sau rồi cũng đỡ Hãy đứng lên khi ta còn hơi thở Đừng vì nó mà cản trở tương lai. Con đường đời nhiều cạm bẫy chông gai Gặp khó khăn cùng ghé vai san sẻ Đừng e ngại mà một mình lặng lẽ Vui hay buồn mình không thể quên nhau. Là bạn tốt phải sống trước như sau Giầu hay nghèo vẫn bền lâu tình bạn Sang hay hèn chẳng bao giờ nghĩa cạn Để tình bạn được trong sáng như gương!
4. Nhớ xưa áo trắng tinh khôi Học tan ở lớp sóng đôi đi về Đôi bạn hẹn ước cùng thề Thi vào đại học ta về trường chung Sắp ngày đại học trường xa Bạn xinh nên có người ta hỏi trầu Thẹn thùng ngúng nguẩy vài câu Rồi bạn cũng phải gật đầu người ta Còn tôi tiếp tục học xa Đến khi về lại bạn đà hai con Gặp nhau nước mắt nỉ non Ôn bao kỷ niệm thời còn hoa niên Nhìn cảnh bạn cũng điền viên Vui mừng hai đứa triền miên nói cười Nhìn bạn lòng tôi bồi hồi Mỗi người mỗi cảnh một thời vấn vương.
5. Tôi luôn nghĩ chúng ta là bạn Nên tôi thường mạnh dạn nói ngay Việc làm của bạn thế này Thật là sai trái không hay chút nào Tốt cho bạn mà sao chẳng hiểu Chơi với nhau từ tiểu học mà Khó khăn cứ việc nói ra Bạn ơi tôi chẳng nề hà điều chi Bạn có hiểu những gì tôi nói ? Đừng vội vàng đối chọi với nhau Hãy nên xét lại từ đầu Chuyện gì cũng có trước sau bạn à Tôi rất muốn chúng ta sẽ mãi Ở bên nhau như lái với thuyền Dù cho sóng gió truân chuyên Đôi ta vẫn cứ vẹn nguyên thâm tình.
6. Bài thơ này tôi viết chắc không hay Nhưng tôi viết vào một ngày vui nhất Dòng thơ chảy từ trái tim chân thật Bằng lời riêng.. chân chất.. tận đáy lòng. Ở phương nào..bạn có hiểu được không? Từ cái buổi.. chỉ đôi dòng tin nhắn Tôi khuyên bạn đừng để lòng quạnh vắng Trải lòng mình.. ánh nắng.. sẽ vào tim. Hai tiếng “hi hi” sao thật quá êm đềm Tôi với bạn.. xích gần thêm một chút Chia sẻ cùng tôi.. dù chỉ thêm một phút Để lòng nhẹ nhàng.. được một lúc bạn ơi ! Mình mong sao bạn luôn nở nụ cười Nụ cười đẹp.. và tươi.. ngày xưa ấy Nhạc và thơ.. làm cho ta vui đấy Nhưng đừng nhốt mình.. những thứ ấy.. vô tri. Những lúc buồn bạn vẫn cứ cười đi Hay san sẻ.. những gì.. cho bè bạn Sầu đau sẽ mờ dần theo năm tháng Niềm vui lại tìm đến bên bạn.. bạn ơi!
8. Trong cuộc sống tháng ngày lo nghĩ Việc gia đình chăm chỉ áo cơm Mong rằng giữ đặng tiếng thơm Cùng nhau hòa nhã chớ rờm rêm tai Đã kết bạn với ai cố giữ Trẻ hay già dù nữ hay nam Nghĩa tình gắn bó mới ham Hờn kia trách nọ việc làm không nên Phải trân trọng người trên kẻ dưới Tránh nói câu như lưới bủa giăng Hiểu lầm việc nhỏ thành căng Lỡ rồi thấy tiếc phải chăng muộn màng Nên cởi mở rõ ràng tâm ý Dành cho nhau từ mỹ nghĩa hay Tránh đi lời lẽ đắng cay Lấy đâu ra chuyện thế này thế kia Nói thì dễ khi tia chớp đến Người yếu lòng mất nến soi đường Bổng dưng không được bình thường Buông lời nóng nảy khói hương mịt mù Là bạn tốt chỉnh tu bình tĩnh Kéo bạn mình thủng thỉnh hạ dần
9. Ngày xưa Dương Lễ – Lưu Bình Tâm giao tri kỷ hiến tình vì ân Ngày nay hỏi khắp thế nhân Tìm đâu hai đứa bạn thân Lễ – Bình? Giàu nghèo, cao thấp, nhục vinh… Phân chia giai cấp nghĩa tình bỏ quên Chạy theo danh vọng hão huyền Chạy theo vật chất của tiền háo danh… Bề ngoài dáng vẻ cao thanh Bên trong hoen ố mọc nanh cáo già Tiền không thương kẻ thật thà Tình không thương kẻ điêu ngoa dối lòng! Đã là nghĩa nặng tình thâm Đã là người phải lấy TÂM làm đầu Trọn tình bằng hữu trước sau Vẹn toàn giao ước như câu ăn thề… Tiểu nhơn, gian dối làm chi Cứ nơm nớp sợ, cách ly mọi người Thế gian tất cả của trời Trời không cho hết, không đòi riêng ai… Như ta đây sống khoan thai Có nghèo một tí hỏi ai khinh nào? Mang danh hiểu biết học cao Lễ ơi! Mày đã quên tao là Bình ?!
10. Ngày tình bạn Lãng Du xin tặng Bạn gần xa một lẵng hoa tươi Chúc cho bạn hữu luôn cười Để quên sầu khổ kiếp người trần gian. Ta sẽ mãi nồng nàn thân ái Tay nắm tay ta mãi yêu thương Bên nhau cuộc sống vô thường Chia bùi sẻ ngọt ta nhường nhịn nhau. Ta hãy sống trước sau như một Đến với nhau thật tốt chân tình Tim hồng phải biết rung rinh Đời nên sống phải biết mình biết ta. Với bạn hữu chan hoà vui vẻ Giúp được gì ta sẽ hết mình Cố công gìn giữ chữ tình Lòng thành trời thấu hiển linh độ trì. Ngày tình bạn khắc ghi tâm trí Mãi bên nhau bền bỉ tâm giao Tình ta sẽ mãi dạt dào Ta trao tình thắm ngọt ngào cho nhau !
12. Tình Thân Hữu..hãy nên vẹn giữ Nghĩa Kim Bằng..hai chữ thâm giao Dù trời đêm thiếu ánh sao Hay ngày mất nắng..không nao núng lòng Là tri kỷ sẽ không bội nghĩa Chữ thân tình..thấm thía mai sau Giữ cho mãi mãi đượm màu Tình như thủ túc..dài lâu vững bền Làm bạn tốt..chớ nên chia rẻ Sống thuận hoà..vui vẻ bình yên Dẫu đời còn lắm truân chuyên Đã là Huynh Đệ..ưu phiền sẻ chia Rồi nhân thế mai kia nhắc đến Mối thâm tình..quý mến thuở xưa Bạn bè từ nhỏ tắm mưa Đến nay đã lớn..vẫn chưa thấy nhàm.
13. Thế gian hiếm bạn nhiều bè Tìm người tri kỉ sao nghe xa vời Bạn thân rất hiếm trên đời Muốn tìm người bạn chơi vơi tháng ngày. Bạn thân thông cảm đắng cay Chia bùi sẻ ngọt tương lai đường dài Không cần đen trắng giống ai Chỉ cần thông cảm bởi hai tình người. Trao nhau những chuyện vui cười Bên nhau những lúc cuộc đời khó khăn Chia nhau giây phút bâng khuâng Là người bạn tốt ta cần cho nhau. Bạn thân không hỏi tại sao? Bạn thân trao hết ngọt ngào yêu thương Bạn thân tư tưởng chung đường Giàu nghèo cũng vậy vẫn thương bạn mình.
– Mình không gặp bạn hiền yêu dấu, Hai đứa thân, từ thuở lớp ba. Bây giờ bạn lấy chồng xa Con thơ bận quá đôi ta khó gần. Tôi khuya sớm chuyên cần làm việc Và còn đang học miết bạn ơi Về nhà mình chẳng nghỉ ngơi Chồng con lo lắng đứng ngồi không yên. Nhiều khi muốn hàn huyên một lúc Nhưng quá xa bạn thức khuya cùng Trên dòng lưu bút mình dùng Viết lên nỗi nhớ ngày chung đến trường. Kể sao hết tình thương ngày ấy Bạn với tôi đều thấy niềm vui Nụ cười luôn thắm trên môi Đi đâu hai đứa sóng đôi chuyện trò. Giờ xa bạn muốn cho gần lại Để gặp nhau nhắc mãi tuổi thơ Ngày xưa đôi bạn như mơ Giờ đây xa cách mịt mờ nhớ nhung…
– Dòng đời xuôi ngược gặp nhau Tri giao tín nghĩa tình sâu giữ tròn Hỡi ơi nước chảy đá mòn Đổi thay mặn nhạt hàn ôn mấy người? Thương nhau chín bỏ làm mười Giữ cho cuộc sống thắm tươi mặn nồng Dù rằng gặp cảnh gai chông Chung tay tiếp sức đồng lòng vượt qua Đắp bồi tình cảm nở hoa Đẩy lùi tủi hận xót xa u hoài Kiên trì hướng đến tương lai Thẳng lưng tiến bước dặm dài nề chi Bạn bè là nghĩa tương tri Có duyên gặp mặt mấy khi trong đời Trên môi hé nở nụ cười Sống vui, mạnh khỏe làm người nghĩa nhân.
– Nếu đau buồn bạn dựa vào vai tôi Khóc lên đi khóc một hồi cho nhẹ Là con người có ai luôn mạnh mẽ Nếu có thể bạn hãy kể cho tôi. Nỗi buồn nào cũng có thể phai phôi Nỗi đau nào trước sau rồi cũng đỡ Hãy đứng lên khi ta còn hơi thở Đừng vì nó mà cản trở tương lai. Con đường đời nhiều cạm bẫy chông gai Gặp khó khăn cùng ghé vai san sẻ Đừng e ngại mà một mình lặng lẽ Vui hay buồn mình không thể quên nhau. Là bạn tốt phải sống trước như sau Giầu hay nghèo vẫn bền lâu tình bạn Sang hay hèn chẳng bao giờ nghĩa cạn Để tình bạn được trong sáng như gương!
– Nhớ xưa áo trắng tinh khôi Học tan ở lớp sóng đôi đi về Đôi bạn hẹn ước cùng thề Thi vào đại học ta về trường chung Sắp ngày đại học trường xa Bạn xinh nên có người ta hỏi trầu Thẹn thùng ngúng nguẩy vài câu Rồi bạn cũng phải gật đầu người ta Còn tôi tiếp tục học xa Đến khi về lại bạn đà hai con Gặp nhau nước mắt nỉ non Ôn bao kỷ niệm thời còn hoa niên Nhìn cảnh bạn cũng điền viên Vui mừng hai đứa triền miên nói cười Nhìn bạn lòng tôi bồi hồi Mỗi người mỗi cảnh một thời vấn vương.
– Tôi luôn nghĩ chúng ta là bạn Nên tôi thường mạnh dạn nói ngay Việc làm của bạn thế này Thật là sai trái không hay chút nào Tốt cho bạn mà sao chẳng hiểu Chơi với nhau từ tiểu học mà Khó khăn cứ việc nói ra Bạn ơi tôi chẳng nề hà điều chi Bạn có hiểu những gì tôi nói ? Đừng vội vàng đối chọi với nhau Hãy nên xét lại từ đầu Chuyện gì cũng có trước sau bạn à Tôi rất muốn chúng ta sẽ mãi Ở bên nhau như lái với thuyền Dù cho sóng gió truân chuyên Đôi ta vẫn cứ vẹn nguyên thâm tình.
– Bài thơ này tôi viết chắc không hay Nhưng tôi viết vào một ngày vui nhất Dòng thơ chảy từ trái tim chân thật Bằng lời riêng.. chân chất.. tận đáy lòng. Ở phương nào..bạn có hiểu được không? Từ cái buổi.. chỉ đôi dòng tin nhắn Tôi khuyên bạn đừng để lòng quạnh vắng Trải lòng mình.. ánh nắng.. sẽ vào tim. Hai tiếng “hi hi” sao thật quá êm đềm Tôi với bạn.. xích gần thêm một chút Chia sẻ cùng tôi.. dù chỉ thêm một phút Để lòng nhẹ nhàng.. được một lúc bạn ơi ! Mình mong sao bạn luôn nở nụ cười Nụ cười đẹp.. và tươi.. ngày xưa ấy Nhạc và thơ.. làm cho ta vui đấy Nhưng đừng nhốt mình.. những thứ ấy.. vô tri. Những lúc buồn bạn vẫn cứ cười đi Hay san sẻ.. những gì.. cho bè bạn Sầu đau sẽ mờ dần theo năm tháng Niềm vui lại tìm đến bên bạn.. bạn ơi!
– Trong cuộc sống tháng ngày lo nghĩViệc gia đình chăm chỉ áo cơmMong rằng giữ đặng tiếng thơmCùng nhau hòa nhã chớ rờm rêm tai
Đã kết bạn với ai cố giữTrẻ hay già dù nữ hay namNghĩa tình gắn bó mới hamHờn kia trách nọ việc làm không nên
Phải trân trọng người trên kẻ dướiTránh nói câu như lưới bủa giăngHiểu lầm việc nhỏ thành căngLỡ rồi thấy tiếc phải chăng muộn màng
Nên cởi mở rõ ràng tâm ýDành cho nhau từ mỹ nghĩa hayTránh đi lời lẽ đắng cayLấy đâu ra chuyện thế này thế kia
Nói thì dễ khi tia chớp đếnNgười yếu lòng mất nến soi đườngBổng dưng không được bình thườngBuông lời nóng nảy khói hương mịt mù
Là bạn tốt chỉnh tu bình tĩnhKéo bạn mình thủng thỉnh hạ dầnBạn ơi xin hãy ân cầnĐẹp lời xinh ý cân phân tỏ bày.
Cập nhật thông tin chi tiết về Nhà Tuyển Chọn Thơ Trần Đình Thu: Thơ Dở Mà Xếp Với Thơ Hay Là Có Tội Với Bạn Yêu Thơ trên website Kovit.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!