Bạn đang xem bài viết Ngôi Nhà Nhỏ Bên Đường được cập nhật mới nhất tháng 12 năm 2023 trên website Kovit.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.
Ngôi nhà nhỏ bên đường – Truyện cổ tích dành cho các bé yêu thiên nhiên, truyện kể về cuộc sống của cô bé sống chan hòa với thiên nhiên, có bầy chim làm bạn. Truyện cổ tích Ngôi nhà nhỏ bên đườngNgày xưa, trong căn nhà nhỏ bên đường, chỉ có một em bé gái. Nói thì nói thế, song em đâu chỉ có một mình. Láng giềng của em là một cây lớn ở sát cạnh nhà. Trên cây lớn còn có tổ chim của con chim xanh.
Một hôm, gió ào về gầm rít, thổi bay cả tổ chim. Chim xanh đậu ở trên cây buồn rầu, khóc lóc đến thảm thiết:
– Tôi sắp làm mẹ rồi, nay biết ở đâu để lo cho lũ con đây!
Em bé đang dọn dẹp lại nhà sau cơn gió bão, nghe thấy thế, bèn nói:
– Chim xanh ơi, em đừng rầu rĩ quá thế. Chị cho em chiếc mũ và chiếc khăn tay của chị. Mũ để em làm tổ. Khăn tay để em làm chăn cho lũ chim con.
Chim xanh mừng quá, ríu rít cảm ơn, đón lấy chiếc mũ và khăn tay.
Rồi lũ chim nhỏ ra đời. Cây lớn mở tán ra như chiếc dù xanh xanh che nắng cho chúng. Lũ chim ríu rít ca hát cả ngày. Cô bé cười. Cây cũng cười, xào xạc, xào xạc…
Lại một hôm, mưa xuống bao nhiêu là nước, cứ như đổ nước xuống vậy. Mẹ con chim lướt thướt ướt, lại khóc. Cây cũng rũ cả lá xuống như chẳng còn sức lực nào. Hoá ra, cái áo của chị Mây Trắng bị móc vào đâu bị rách một mảng lớn, chẳng ai vá hộ, nên chị ra khóc hờn, khóc tủi, nước mắt lả chã tuôn rơi xuống thế gian.
Cô bé nhìn trời, nhìn cây, nhìn tổ chim ra nhiều nghĩ ngợi, rồi không chần chờ nữa, mở chiếc hòm nhỏ lấy ra một cuộn bông lớn, kim, chỉ và tới bên gốc cây bảo:
– Cô mang cái gì đi vá áo cho chị Mây Trắng?
– Có cuộn bông mà mẹ tôi cho để làm nên bông áo rét đây rồi.
– Thế thì cô lấy gì mà may áo rét để qua nổi mùa đông
– Không vội lo điều đó. Trước tiên là vá chiếc áo của chị Mây Trắng để mọi người chúng ta khỏi khổ vì nước mắt của chị đã.
Cây lặng đi trước tấm lòng thơm thảo của cô bé, vội rủ cành xuống nâng cô bé lên mãi lên mãi tới nơi chiếc áo rách của chị Mây Trắng bị rách.
Cô bé dùng bông mềm mại, xốp nhẹ, nhẹ nhàng dàn lấp chỗ áo rách của chị Mây, rồi cần mẫn chần, khâu thật đẹp đẽ. Chị Mây Trắng lặng thinh và rồi chị nở nụ cười. Mặt Trời toả ánh nắng dịu dàng xuống Trái Ðất. Lũ chim con lại ríu rít hát ca. Cây lại xào xạc, xào xạc… cười.
Mùa thu tới rồi, gió đã se se lạnh. Cây nở bung muôn ngàn đoá hoa đủ màu sắc. Cây gọi lũ chim con, lúc này đã bay đi bay lại được rồi:
– Các bạn ơi! Mau hái hoa để tặng cô bé tốt bụng nào!
Ôi lũ chim mới ngoan làm sao!. Chúng mang vào nhà cô bé bao nhiêu là hoa, rải thành tấm đệm hoa rực rỡ sắc màu.
Mùa thu này, bạn hãy tới căn nhà nho nhỏ bên đường đó mà xem. Bạn sẽ tin lời tôi vừa kể đó.
– – Truyện cổ tích ý nghĩa giúp bé tự tin trong cuộc sống
– Bài học đầu tiên của Gấu con – Truyện ngắn ý nghĩa giúp bé biết nói lời cảm ơn và nói xin lỗi
– Truyện cổ tích của thiên trả địa – Truyện cổ tích ý nghĩa về tình bạn cho các bé
– Truyện cổ tích sự tích hoa quỳnh – Loài hoa được mệnh danh là nữ hoàng của bóng đêm
Tả Lại Ngôi Nhà Thân Yêu Của Em
Đề bài: Em rất yêu ngôi nhà của mình bởi đó là tổ ấm, là hạnh phúc được sống trong tình yêu thương của ông bà, cha mẹ, anh chị em, hãy tả lại ngôi nhà đó của em.
Sau mỗi buổi học ở trường, em thường mong mẹ đến đón về tổ ấm của mình là ngôi nhà nhỏ bé. Nơi ấy, mọi thứ đã quá đỗi thân thương đối với em.
Đó là một ngôi nhà nằm khiêm tốn trong khu tập thể bệnh viện cách trường em học khoảng hai cây số. Nó được xây cách đây ba năm nhưng trông còn rất mới. Tường nhà được phun sơn hồng nhạt nên bền màu và sáng sủa lắm. Cánh cửa chính ra vào mới được bố em sơn lại tuần trước, trông mới và bóng loáng. Cửa kính, cửa chớp đều được mẹ em lau chùi sạch bóng. Ngôi nhà gồm hai tầng. Tầng một là phòng khách và bếp. Tầng hai có hai phòng: một phòng của bố mẹ và một phòng dành riêng cho em nghỉ ngơi và học tập. Giữa phòng khách được kê bộ sa lông màu nâu trông thật trang nhã. Trên bàn, mẹ em đặt một lọ hoa tươi làm cho căn phòng càng thêm sinh động. Trên tường được treo bức tranh phong cảnh một vùng quê ven biển chiều hoàng hôn. Phía tường đối diện cũng là một bức tranh thuỷ mặc của Trung Quốc trông thật hài hòa. Kia nữa, chiếc đồng hồ quả lắc ông bà em để lại lâu lắm rồi, sau mỗi giờ lại buông những tiếng chuông thánh thót ngân nga. Phía trong, là gian bếp nâu ăn một bàn ăn đặt cạnh đó. Mẹ em sắp xếp đồ rất gọn gàng, ngăn nắp, sạch sẽ: một chạn bát mi ni, một bộ bếp ga nhỏ và tủ lạnh để đồ ăn… Trên tầng hai, phòng của bố mẹ em có kê một giường ngủ, một tủ đựng quần áo, một bàn làm việc. Ở cửa sổ trông về hướng nam làm cho căn phòng này luôn luôn thoáng mát. Bố mẹ em xếp đặt rất ngăn nắp, trong căn phòng này lúc nào cũng sạch sẽ ấm cúng. Phòng dành cho em được bố mẹ quan tâm nhiều hơn cả. Năm ngoái, bố mua về cho em một bộ bàn ghế có gắn cả giá sách rất tiện lợi. Em thích lắm. Nằm cạnh chiếc giường xinh xinh là chiếc tủ đựng quần áo. Mẹ em luôn nhắc nhở và giúp em sắp xếp đồ đạc gọh gàng. Chỗ nào trong ngôi nhà em cũng thấy yêu thích. Tuy nó không có đồ đạc sang trọng nhưng có đủ tiện nghi và thoáng mát.
Em yêu quý tổ ấm của em. Nó gắn bó với em như ruột thịt, sống ở ngôi nhà này, cả nhà em đều thương yêu nhau.
Không biết bố mẹ em đã xây cất ngôi nhà này được bao lâu rồi, em chỉ biết được rằng, em đã sinh ra và lớn lên trong ngôi nhà này cùng chị em, sống trong vòng tay âu yếm của bố mẹ từ nhỏ cho đến bây giờ.
Ngôi nhà một lầu, nằm trên một khu đất cao ráo thuộc quận Gò Vấp, gần sân bay Tân Sơn Nhất. Chiều ngang của ngôi nhà chừng bốn mét rưỡi, chiều dài độ hai mươi mét, lầu suốt. Ngôi nhà khá rộng mặc dầu gia đình em chỉ có bốn người: bố mẹ và hai chị em em. Bố nói: “Cất rộng như thế này là để phòng khi ông bà chú bác, cậu dì và các người bạn thân quen đến chơi có chỗ nghỉ ngơi”.
Dáng dấp ngôi nhà vừa cổ kính vừa pha phong cách hiện đại nên trông rất hấp dẫn. Ai đến đây cũng khen ngôi nhà em đẹp và sáng sủa, vừa gọn lại vừa xinh, phù hợp với kiểu cấu trúc nhà cửa bây giờ.
Ở phía dưới gồm có các phòng: phòng khách, phòng ngủ, phòng ăn và một khoảng trống chừng ba mét làm bể nước và phơi quần áo. Bố mẹ em ngủ ở tầng trệt. Giữa nhà là một cái cầu thang đúc, rộng khoảng một mét dẫn lên lầu. Phía trên chia làm ba phòng và một sân thượng để những chậu kiểng quý. Mỗi chị em sinh hoạt, nghỉ ngơi một phòng, còn một phòng nữa để trống dành cho khách. Nền nhà được lát bằng thứ gạch bông xuất khẩu của hãng “Đồng Tâm” nổi tiếng. Bố chọn màu trắng có vân hoa lát suốt từ ngoài vào trong. Màu sắc không cầu kì nhưng lại rất sáng. Sự phản chiếu của màu gạch kết hợp với màu sơn xanh lơ của tường tạo nên không gian trong từng phòng cái cảm giác rộng, thoáng mát, thật đễ chịu.
Tại phòng khách nơi đặt tủ thờ ông bà tổ tiên cao khoảng hai mét, rộng một mét sáu mươi, mang dáng dấp một cái tủ kiếng hơn là tủ thờ. Bố bảo: “Mình phải làm một cái gì đó mới hơn thế hệ các cụ ngày xưa, không chạm trổ cầu kì, đơn giản, hiện đại nhưng vẫn tôn nghiêm. “Bộ ghế sa lông bằng nệm mút màu nâu có vân hoa được đặt ngay giữa phòng khách trông rất lịch sự. Hàng ngày, mỗi khi học bài xong, em thường chạy xuống tầng trệt, lấy chổi lông chim quét nhẹ lên mặt ghế, rồi nhẹ nhàng gieo mình xuống mặt nệm thư giãn đầu óc.
Ngôi nhà của em là vậy đấy. Nó gắn bó với em như máu thịt. Đi đâu một vài ngày, dù thích thú bao nhiêu, em vẫn nhớ về ngôi nhà của mình. Đó là tổ ấm, là hạnh phúc của gia đình em.
Mỗi lần hết buổi học trở về nhà, nhìn thấy ngôi nhà thân thuộc, em lại thầm reo lên: “Nhà của mình đây rồi!”.
Nhà của em đang ở cùng với gia đình nằm giữa con phô nhỏ. Đó là một ngôi nhà không có lầu, cánh cửa sắt luôn luôn đóng, bên trên có một cải chuông bé xíu. Em nhón chân, nhấn chuông “Reng… Reng”. Thê là bố hoặc mẹ ra mở cửa. Đang đi ngoài đường nóng, ồn ào em cảm thấy mát hẳn khi đặt chân trần lên sàn gạch bông sạch bóng. Bốn bức tường xanh dịu, chiếc quạt trần quay tít càng làm cho không khí trong nhà thoáng mát hơn.
Em đặt cặp sách vào bàn học rồi mắc quần áo lên. Bố em thường dặn em, để đâu gọn đấy vì nhà chỉ có một căn buồng chính. Bàn học của em được đặt kề cửa sổ cạnh hông nhà. Sát ngoài cửa là bộ bàn ghế để tiếp khách. Kế đó là chiếc tủ đứng đựng quần áo. Sâu bên trong là hai chiếc giường và một cái tủ dài thấp. Em rất thích ngắm cái tủ kính này vì bên trong trưng bày những li thủy tinh, thố đựng bánh kẹo mứt ngày tết và mấy thứ đồ chơi của em từ hồi còn học lớp Một. Trên tủ đặt chiếc máy thu hình Sony mười bốn inh. Sát tường và sát đầu giường lớn là kệ sách. Bố mẹ đặt sách rất ngăn nắp, gáy sách quay ra ngoài đều tăm tắp. Ai cần cuốn gì, chỉ cần nhìn vào gáy sách là lấy được liền. Ớ góc học tập của em, chiếc đồng hồ hình vuông treo tường chạy rất đúng giờ. Nhờ nó mà em biết thời gian để thực hiện thời khóa biểu trong ngày: thời gian học và giải trí. Phía dưới chiếc đồng hồ là lich treo tường. Bên phải đối diện vói tấm lịch là một bức tranh. Nhìn bức tranh, em thấy như mùa xuân luôn có ở trong nhà. Chỗ nào trong nhà, em cũng thấy yêu thích. Từ bàn em học nhìn qua cửa sổ thấy lá xanh, đôi lúc bướm vờn quanh mấy chậu kiểng trông thật nên thơ. Chỗ bộ bàn ghế gỗ thường đầy tiếng nói cười vui vẻ của bố mẹ và mấy vị khách thân quen. Cái tủ li, dưới ánh điện sáng càng thêm đẹp hơn. Buổi tối cả nhà em đều hướng về đó xem truyền hình. Không có những buổi phim hoạt hình nào là em không xem cả. Em thích nhất là những bộ phim “Hãy đợi đấy”, “Vịt Đô-nan”, ‘Tôn Ngộ Không”… Cũng có những ngày mưa lớn nhà bị thấm nước nhiều chỗ, em phụ bố lấy chậu hứng và giẻ lau.
Mùa mưa bị dột, mùa nắng thì nóng hầm. Những ngày không có điện không khí rất oi nồng. Vậy mà em vẫn thấy không ở đâu bằng ở nhà. Đi Vũng Tàu, Đà Lạt một hai ngày em đã thấy nhớ nhà rồi, nhớ chiếc giường con, cái bàn học, nền gạch bông sạch bóng và những đồ dùng, đồ chơi quen thuộc.
Nằm khuất sau rặng dừa cao vút là ngôi nhà em đang ở thuộc địa phận ngoại ô thị xã. Ngôi nhà được bố em xây cất từ khi em mới bước vào lớp Một. Đó là một ngôi nhà tường xâỵ theo kiểu mới thường thấy ở khu trung tâm thị xã hiện nay.
Trông xa xa, ngôi nhà như một hình hộp chữ nhật nằm trên một khu đất cao ráo, rợp bóng cây ăn quả. Nhà không rộng lắm nhưng gọn và đẹp mắt, chiều ngang chừng năm mét, chiều dài độ hai chục mét, được chia làm bốn phòng. Bố bảo: “Lúc nào có tiền bố sẽ lên lầu cho hai chị em học tập và sinh hoạt ở trên cho yên tĩnh. Còn bây giờ, mỗi chị em một phòng ở dưới”.
Thoáng nhìn từ ngoài vào là những cột hàng ba được đúc bằng những cột xi măng cốt thép kiên cố. Nền nhà, kể từ hàng ba trở đi, đều được lát bằng gạch bông của hãng “Đồng Tâm” nổi tiếng, bóng loáng như những tấm đá mài, in hình hoa văn kiểu cách. Cửa ra vào được làm bằng hai lớp. Phía trong là cửa kiếng màu nâu sẫm, phía ngoài là cửa sắt xếp, mỗi lần mở ra khép vào rất nhẹ nhàng và tiện lợi.
Căn phòng thứ nhất đặt một chiếc tủ thờ được chạm trổ kì công. Bộ lư hương bằng đồng óng ánh màu vàng diệp như tôn thêm vẻ kính cẩn và trang nghiêm của nơi thờ phụng ông bà, tổ tiên. Trước tủ thờ là bộ ghế sa lông bằng cẩm pha gỗ còn thơm mùi vẹc-ni bóng loáng, sờ vào mát lạnh cả tay. Phía bên trái là chiếc tủ ly nơi đặt chiếc tivi màu hiệu Sony mười chín inh. Đây cũng chính là phòng tiếp khách của ba mẹ và cũng là chỗ tụ hội của gia đình em sau bữa cơm chiều.
Phòng cuối cùng là của ba mẹ, hai phòng giữa dành cho hai chị em mỗi đứa một phòng vừa làm chỗ ngủ vừa là nơi học tập ở nhà. Cái “thế giới riêng biệt” ấy, em được làm chủ từ năm lên sáu. Sau những buổi đi học về hay những lúc xem xong chương trình “Bông hoa nhỏ”, em thường vào căn phòng mình ôn lại bài và chuẩn bị cho bài học ngày mai. Căn phòng thoáng mát có cửa sổ hướng về phía đông. Buổi sáng ngồi học ở trong phòng, đón những tia nắng ban mai rọi vào, em cảm thấy thật khoan khoái và dễ chịu.
Trước sân nhà, hai hàng chậu kiểng lâu năm được bố đặt ngay hàng thẳng lối, đẹp không kém những chậu kiểng được chụp trong các tờ lịch bày bán ở các hiệu sách. Ai đến đây cũng đều tấm tắc khen các chậu kiểng vừa đẹp vừa quý. Lối nhỏ vào nhà được lát bằng những tấm đan kế tiếp nhau từ cổng đến hàng ba, chạy song song với hai hàng chè mạn hảo được cắt xén kĩ càng. Hai chị em lớn lên dưới mái ấm của ngôi nhà nhỏ xinh này với bao nhiêu kỉ niệm đẹp của tuổi ấu thơ. Hôm xem truyền hình trên làn sóng màn ảnh nhỏ, nhà em được giới thiệu với khán giả xem đài về nếp sống sinh hoạt của một gia đình vãn hóa tốt, em la to lên:
– Chị Hai! Nhà mình được lên truyền hình kìa!
– Chị biết rồi! Hôm em đi học, các cô chú ở Đài Phát thanh Truyền hình tỉnh đến đây quay hình và phỏng vấn bố mẹ đấy!
– Sao chị không nói cho em biết?
– Chị muốn đem đến cho cưng một niềm vui bất ngờ. Từ nay về sau, cưng cần phải ngoan hơn nữa, chăm học, chăm làm để bố mẹ vui lòng. Hai chị em mình phải ráng giúp bố mẹ, xứng đáng là những đứa con ngoan của một gia đình văn hóa mới.
Em rất yêu quý ngôi nhà của mình, nơi mà em được sống và lớn lên trong vòng tay âu yếm của bố mẹ và mái ấm gia đình với bao kỉ niệm êm đềm của tuổi thơ. Ngôi nhà và cuộc sống thân yêu của gia đình em là thế đấy. Em cảm thấy thật hạnh phúc khi được sống trong ngôi nhà này.
Phát Triển Ngôn Ngữ Dạy Thơ: Ngôi Nhà
1.Gây hứng thú ,giới thiệu bài
– Cho trẻ hát bài “Quê hương tươi đẹp”.
– Hỏi trẻ bài hát nói về gì?
– Đúng rồi bài hát nói về cảnh đẹp quê hương, là nơi chúng mình sinh ra.
– Hôm nay cô cũng có 1 bài thơ rất hay nói về nơi chúng ta được sinh ra, nơi rất gần gũi với chúng ta đó là bài thơ “ Ngôi nhà” do nhà thơ Tô Hà sang tác
2.HĐ2: Dạy trẻ đọc thơ “ Làng em buổi sáng”
* Cô đọc mẫu
– Lần 1: cô đọc diễn cảm không tranh
– Cô vừa đọc cho các con nghe bài thơ “ Ngôi nhà” của tác giả Tô Hà sáng tác đấy. Để bài thơ hay hơn cô sẽ đọc kết hợp hợp hình ảnh
– Lần 2: Cô đọc kết hợp hình ảnh
* Đàm thọai – Trích dẫn
– Cô vừa đọc bài thơ gì? do ai sáng tác?
– Trong bài thơ trước ngõ có những gì?
– Hoa của nó ntn?
Em yêu nhà em
Hàng xoan trước ngõ
Hoa xao xuyến nở
Như mây từng chùm – Còn tiếng chim thì ntn?
– Mái nhà có gì?
Em yêu tiếng chim
Đầu hồi lảnh lót
Mái vàng thơm phức
Rạ đầy sân phơi.
– Khi tiếng chim hót ở bờ ao làm cho ao ra sao?
Em yêu ngôi nhà
Gỗ tre mộc mạc
Như yêu đất nước
Bốn mùa chim ca. * Giáo dục: : khi có tiếng chim hót làm cho cảnh vật trong vườn sống động, tươi vui.Chúng mình nhớ không được săn bắt chim, phải biết chăm vườn cây, để cho thiên nhiên mỗi ngày tươi đẹp hơn.
*Dạy trẻ đọc thơ
-Chúng mình thấy bài thơ “ Ngôi nhà” của tác giả Tô Hà hay không?
Cô cho cả lớp đọc thơ 2-3 lần
– Bây giờ các tổ sẽ thi đua xem đội nào đọc thơ hay ,thuộc thơ và đọc to rõ ràng hơn
– Không biết nhóm các bạn trai lớp mình đọc thơ có hay không cô mời các bạn trai lên đọc thơ
– Lần này các bạn gái sẽ lên đọc thơ cùng cô nào
– Chúng mình có biết ai giỏi đọc thơ hay nhất lớp mình không nào?
-Khi trẻ đọc cô chú ý sửa sai cho trẻ
– Mời cả lớp đọc thơ to nhỏ theo yêu cầu của cô
3. HĐ3: Kết thúc.
– Chúng mình hôm nay được học bài thơ gì?
– Bây giờ cô con mình cùng ra sân lắng nghe tiếng chim hót nào?
– Trẻ hát.
– quê hương ạ
– Trẻ lắng nghe
– Trẻ lắng nghe
-Trẻ lắng nghe.
-Trẻ trả lời.
-Trẻ trả lời.
-Trẻ trả lời.
– cả lớp đọc
-Tổ đọc thơ
-Bạn trai đọc
– Bạn gái đọc
-Cá nhân đọc
Tả Ngôi Nhà Thân Yêu Của Gia Đình Em
Bài làm
Mỗi một con người sinh ra đều có một nơi để lớn lên, trưởng thành, là nơi đầu tiên chứng kiến những bước đi chập chững đầu đời, là nơi in dấu nhiều kỉ niệm khó phai mờ. Đó là nhà. Em cũng có một ngôi nhà rất đẹp, em rất yêu quý ngôi nhà của em.
Em đã từng nghe câu thơ: “Nhà em treo ảnh Bác Hồ/ Bên trên là một lá cờ đỏ tươi”. Nhà em không treo ảnh Bác Hồ, ba em có mấy quyển sách tư liệu về Bác mà thôi.
Ba bảo rằng ngôi nhà được xây dựng cách đây 10 năm, lúc em mới chào đời, nhưng được sửa lại cách đây 5 năm nên nhìn khang trang và đầy đủ tiện nghi hơn rất nhiều.
Bên ngoài ngôi nhà em được sơn màu xanh lá cây, đây là màu mà em yêu thích nhích, nó gợi lên cảm giác thanh mát, dịu nhẹ. CÒn bên trong được sơn màu vàng nhạt. Ba bảo màu vàng tượng trưng cho sự ấm áp, vì ba luôn mong gia đình mình hạnh phúc, ấm áp như chính ngôi nhà của mình.
Ngôi nhà gia đình em có 4 phòng, một phòng khách ngay ở giữa rất rộng, hai phòng ngủ của ba mẹ và của hai chị em em, còn lại là phòng bếp với đầy đủ tiện nghi. Căn phòng khách gia đình em có đặt một bộ bàn ghế xa lon màu đất. Đó là nơi mà hai chị em em vẫn hay vui đùa những lúc ba mẹ vắng nhà.
Có lẽ phòng bếp gia đình em là nơi chứa nhiều vật dụng nhất, vì mẹ bảo rằng để có được những bữa ăn ngon, ấm áp cho gia đình thì mình cần thiết phải sắm sửa đầy đủ những vật dụng cần thiết nhất. Mẹ luôn là người phụ nữ chu đáo và đảm đang nhất nhà, mẹ mang đến cho gia đình em những món ăn ngon và hấp dẫn nhất. Đặc biệt là trong những bữa cơm có ba về, mẹ làm nhiều món hơn và ánh mắt mẹ nhìn ba cũng trìu mến, thân thương hơn.
Căn nhà gia đình em nằm sát cánh đồng nên đứng từ những bậc thềm nhìn ra thấy bạt ngàn lúa xanh rì, bầu trời trong xanh và cao vút. Trước cổng nhà em có một giàn hoa giấy xanh um tùm, bám chặt lấy hai cánh cổng sắt. Đến mùa nở hoa,những cánh hoa mỏng manh nhưng rất dẻo dai dù có gió mưa vẫn không rơi rụng. Ba vẫn thích có giàn hoa leo ở trước cổng như vậy, mỗi lần ba đi công tác về ba thường cắt tỉa lại để cây thêm đẹp hơn.
Ngôi nhà gia đình em nhìn từ xa bé xíu nhưng lại gần trông thật lớn. Đối với em thì nhà chính là nơi em lớn lên, được ba mẹ chăm sóc, được học những bài học đầu tiên trong cuộc sống. Em yêu ngôi nhà của em, và sau này cũng vậy.
#3 Bài Viết Tiếng Anh Về Ngôi Nhà Mơ Ước
Cách viết triển khai bằng việc đặt câu hỏi?
I love to watch the sunrise on the sea so I really like to have a house near the beach. (Tôi rất thích ngắm bình minh trên biển nên tôi rất thích có một căn nhà gần biển.)
I really like the cool and fresh air of Dalat so I dreamed of having a small house there. (Tôi rất thích không khí mát lạnh và trong lành của Đà Lạt nên tôi mơ ước có một ngôi nhà nhỏ ở đó.)
A house in Ho Chi Minh city will let me enjoy the dynamism and bustle there. (Một ngôi nhà ở thành phố Hồ Chí Minh sẽ cho tôi tận hưởng sự năng động và náo nhiệt nơi đây.)
Căn nhà mơ ước của bạn trông như thế nào?
I don’t like a house that is too big, a small house will let me feel more cozy. (Tôi không thích ở căn nhà quá rộng, một căn nhà nhỏ sẽ giúp tôi cảm thấy ấp cúng hơn.)
I like a house with a front garden where there are many flowers and plants. (Tôi thích một căn nhà có khoảng sân trước vườn, nơi có nhiều hoa và cây cảnh.)
I dream of a upstairs house in the blue sky color which that I like very much. (Tôi mơ ước một căn nhà lầu có màu xanh của bầu trời, màu mà tôi rất thích.)
Living in that house will give me a lot of joy in life. (Sống trong căn nhà ấy sẽ cho tôi nhiều niềm vui trong cuộc sống.)
How happy it would be if my family had such a house. (Thật hạnh phúc biết bao nếu gia đình tôi có căn nhà như thế.)
That house is my dream and my goal in the future. (Căn nhà đó là mơ ước và cũng là mục tiêu của tôi trong tương lai.)
Thực hành viết bài viết tiếng anh về căn nhà mơ ước Mẫu 1: Căn nhà nhỏ xinh với nhiều niềm vui(Tôi luôn mơ ước về một căn nhà nhỏ xinh tràn ngập niềm vui và tiếng cười.)
I don’t like a big house too much because I think a big house makes me feel lonely and lost. A small house with a simple but modern design is my dream. In front of the balcony, there will be a few more bonsai pots. I will be happy to take care of them every day.
(Tôi không quá thích một căn nhà to lớn bởi tôi nghĩ căn nhà lớn sẽ tạo cảm giác cô đơn và lạc lõng. Một căn nhà nhỏ với thiết kế đơn giản nhưng hiện đại là mơ ước của tôi. Trước ban công sẽ có thêm một vài chậu cây cảnh. Tôi sẽ vui vẻ khi được chăm sóc nó mỗi ngày.)
The main color of the house will be white. I think this color will make the house clearer and cleaner. Additional features will be a yellow chandelier and bright red roses.
(Màu chủ đạo của căn nhà sẽ là màu trắng. Tôi nghĩ màu này sẽ làm căn nhà trong sáng và trong lành hơn. Điểm xuyết thêm sẽ là chiếc đèn chùm màu vàng và những bông hoa hồng đỏ rực.)
I think the house partly speaks to my personality. I like simplicity but modernity. I think if I had a house like that, I would always be home.
(Tôi nghĩ căn nhà cũng phần nào nói lên được tính cách của tôi. Tôi thích đơn giản nhưng hiện đại. Tôi nghĩ nếu như mình có căn nhà như vậy thì lúc nào tôi cũng ở nhà.)
Mẫu 2: Căn nhà hướng ra biểnThe sea always gives me a lot of joy, so I dreamed of a house facing the sea.
(Biển luôn mang lại cho tôi nhiều niềm vui nên tôi mơ ước về một căn nhà hướng ra biển.)
A house near the beach allows me to swim everywhen I want. In addition, a house near the sea will be very cool because the wind blows so much. That house will have one floor and three bedrooms. I really like western house architecture so I also dream of a French-style house.
(Một căn nhà gần biển thì tôi muốn tắm biển lúc nào cũng được. Thêm nữa, căn nhà gần biển sẽ rất mát vì gió thổi rất nhiều. Ngôi nhà ấy sẽ có một tầng lầu và 3 phòng ngủ. Tôi rất thích kiến trúc nhà của phương tây nên tôi cũng mơ về một căn nhà kiểu Pháp.)
I will decorate the interior in a modern way with a dominant blue tone. I am sure that the house will be very beautiful. How good it is to live in such a house.
(Tôi sẽ trang trí nội thất một cách hiện đại với tông màu xanh chủ đạo. Tôi chắc chắn rằng căn nhà ấy sẽ rất đẹp. Thật tốt biết bao khi tôi được sống trong căn nhà như thế.)
Mẫu 3: Căn nhà trên Đà Lạt(Có một căn nhà trên Đà Lạt luôn là mơ ước của tôi.)
Dalat is a city of beautiful flowers. The air above is fresh and cool. Having a house there is such a good thing. I think the house will have a combination of Eastern and Western style, simple but modern.
Bài Văn Tả Ngôi Nhà Thân Yêu Của Em Lớp 5
Bài văn tả ngôi nhà thân yêu của em lớp 5 Bài văn tả ngôi nhà thân yêu của em lớp 5 Tả ngôi nhà thân yêu của em – bài mẫu 1
Ngôi nhà là nơi quan trọng nhất trong cuộc đời mỗi người. Đó là nơi ta sinh ra và lớn lên, là nơi chứng kiến những bước đi chập chững đầu đời, là nơi ghi dấu nhiều kỉ niệm khó phai mờ. Em cũng có một ngôi nhà chất chứa vô vàn kỉ niệm như vậy.
Nghe ông bà kể lại thì ngôi nhà em đang ở đã được xây từ lâu rồi, từ ngày em mới chỉ được một tuổi. Trải qua bao năm tháng, tuy không còn giữ được vẻ mới mẻ, khang trang ban đầu nhưng căn nhà của em lúc nào cũng mang lại cảm giác ấm áp. Bên ngoài nhà được sơn màu xanh vô cùng thanh thoát, còn bên trong tường sơn màu vàng nhạt đem đến một không khí gia đình ấm cùng, hạnh phúc. Ngôi nhà em ở có 2 tầng. Tầng một gồm phòng khách và phòng bếp, tầng hai có ba phòng ngủ của ông bà, bố mẹ và em.
Phòng khách nhà em có một bộ bàn ghế bằng gỗ rất đẹp do ông nội và bố tự tay đóng nên vô cùng tinh tế và phù hợp với căn phòng. Phía đối diện là kệ để ti vi. Đây cũng chính là nơi cả gia đình em quây quần mỗi buổi tối. Thỉnh thoảng bà em còn mua một lọ hoa để trong phòng khách để căn phòng lúc nào cũng sống động và thoang thoảng hương thơm.
Đi vào bên trong của tầng một chính là gian bếp nhỏ xinh. Mẹ em là một người rất chu đáo nên gian bếp nhỏ luôn được chăm sóc cẩn thận. Mẹ đã từng nói với em rằng, căn bếp phải luôn gọn gàng, sạch sẽ thì mới có thể làm ra những bữa ăn ngon. Em rất thích mỗi tối vào bếp phụ giúp mẹ chuẩn bị cho bữa cơm của gia đình.
Hai căn phòng của bố mẹ và ông bà tuy đơn giản nhưng luôn được xếp đặt rất ngăn nắp, gọn gàng. Trong mỗi phòng đều kê một giường ngủ, một tủ quần áo. Phòng của bố mẹ em thì có thêm một bàn làm việc của bố và một bàn trang điểm cho mẹ. Phòng tuy không lớn nhưng lúc nào cũng có cảm giác ấm cúng và thân thuộc.
Một phòng còn lại là phòng ngủ của em. Em đã tự tay mình trang trí cho nó bằng gam màu hồng rất đáng yêu. Phòng em có một chiếc giường nhỏ, một chiếc tủ quần áo và một chiếc bàn học được đặt gần cửa sổ, bên trên tường là cái giá sách được em sắp xếp rất gọn gàng. Trên giường của em có rất nhiều thú bông, đó là những món quà bố mẹ và bạn bè tặng cho em vào ngày sinh nhật. Chúng rất đáng yêu và luôn ở gần em khi em đi ngủ. Em luôn chăm chút cho chiếc bàn học thân yêu của mình bằng cách sắp xếp sách vở, đồ đạc ngăn nắp, để khi cần em có thể dễ dàng tìm thấy. Chiếc giá sách của em có 2 ngăn, ngăn đựng sách vở và ngăn đựng truyện tranh. Đó là những cuốn truyện em rất thích, em thường đọc nó mỗi khi học bài xong hoặc vào ngày nghỉ. Chúng đều là những người bạn rất thân thiết của em.
Không quá rộng rãi hay khang trang, ngôi nhà của em tuy khá nhỏ bé so với những ngôi nhà khác nhưng trong nhà lúc nào cũng ấm áp và tràn ngập tiếng cười. Em rất yêu ngôi nhà của em và chắc chắn sau này, dù có đi đâu xa đi chăng nữa, thì em vẫn luôn mong ngóng để được trở về ngôi nhà thân yêu của mình.
Tả ngôi nhà thân yêu của em – bài mẫu 2Quê hương là nơi chôn rau cắt rốn của mồi người để rồi khi đi xa trái tim lại thổn thức nhớ về. Nơi ấy không chỉ có những cảnh vật gần gũi, quen thuộc, có những người bạn cùng ta lớn lên mà còn có cả những người thân yêu và ngôi nhà thân thương nhất.
Em không biết ngôi nhà này được xây dựng từ bao giờ, chỉ biết rằng ngay khi em cất tiếng khóc chào đời nó đã là tổ ấm của gia dình em, là nơi em sinh ra và lớn lên. Nhà của em không phải những ngôi nhà cao tầng lộng lẫy xa hoa mà là ngôi nhà mái ngói giản dị nằm tại một miền quê thanh bình, yên ả. Nhà cao khoảng gần năm mét, dài khoảng mười lăm mét.
Nhà của em mang đậm nét đặc trưng của những ngôi nhà ở các miền nông thôn, nhỏ nhắn xinh xinh, không sang trọng mà ấm cúng, sạch sẽ. Tường nhà quét ve màu xanh da trời, nhìn thôi đã thấy tươi mát. Mái nhà là từng lớp, từng lớp ngói đỏ tươi. Ngôi nhà thấp thoáng sau những bóng cây xanh cao lớn, bên cạnh cánh đồng lúa rộng lớn mênh mông.
Ngôi nhà gồm 4 phòng là phòng khách, phòng ăn, phòng ngủ của bố mẹ và phòng ngủ của em. Mỗi phòng nằm về một gian, tuy nhỏ bé mà xinh xắn lắm. Bố mẹ ở gian bên trái, em ở gian bên phải và phòng khách, phòng ăn ở gian giữa. Phòng nào cũng thoáng đãng, có một chiếc cửa sổ, mùa hè gió lùa vào xua tan mọi cái nóng nực. Nền nhà được bao phủ bởi những viên gạch ngói màu nâu đất, gần gũi và đậm chất thôn quê. Dù không phải những hãng gạch nổi tiếng nhưng đây cũng là loại gạch tốt nhất quê em. Màu gạch kết hợp với màu xanh nhạt của tường tạo cảm giác hài hòa dễ chịu. Cửa sổ phòng em đối diện vườn cây, mỗi sáng sớm em đều mở toang cánh cửa gỗ đón ánh nắng nhảy nhót vào phòng. Trước nhà là khoảng sân rộng, nơi đàn gà cục tác kiếm ăn, con chó con mèo vờn nhau đuổi bắt và cũng là nơi tuổi thơ của em trôi qua với những trò nhảy dây, đá cầu.
Phòng khách là nơi tiếp đón mọi người lịch sự với bộ bàn ghế gỗ ông nội tự mình đặt làm, thiết kế cổ kính. Phía bên trên mặt tủ cao là bàn thờ thần linh tổ tiên thể hiện lòng thành kính của gia đình em. Trong chiếc tủ kính trưng bày các loại chén đĩa, bình hoa có họa tiết độc đáo và những món quà sinh nhật đáng yêu của em. Đặc biệt còn có rất nhiều giấy khen và giấy chứng nhận gia đình văn hóa của nhà em. Đó là niềm tự hào nho nhỏ mà em luôn lưu giữ.
Ngôi nhà của em giản dị và đơn sơ vậy thôi mà vô cùng quý giá với em. Nó lẳng lặng nằm giữa thiên nhiên, đón lấy tinh hoa của đất trời, che mưa chắn gió cho gia đình em. Nó là tổ ấm của gia đình em, gắn bó với em như máu thịt. Dù chỉ xa một chút thôi em đã bồi hồi nhớ về ngôi nhà thân yêu của mình. Nhà thật sự là nơi em thấy hạnh phúc nhất.
Tả ngôi nhà thân yêu của em – bài mẫu 3Mỗi người đều có một mái ấm của riêng mình, một căn nhà nhỏ ấm cúng lưu giữ những tuổi thơ của mình. Em cũng vậy. Căn nhà của gia đình em là một căn nhà rất đẹp và khang trang.
Ngôi nhà của em là một căn nhà ba tầng thoáng mát và rộng rãi. Nhìn từ xa là có thể thấy tường nhà màu vàng ấm áp cùng giàn hoa giấy nở rộ trên tường nhà.. Chiếc cổng sắt lớn màu xanh đã bảo vệ an toàn cho ngôi nhà này suốt bao nhiêu năm qua. Tiến qua cánh cổng là một cái sân nhỏ được lát gạch đỏ. Ở hai bên sân là những chậu cây cảnh, những chậu hoa với đủ màu sắc và đủ loại luôn được mẹ em chăm sóc cẩn thận. Đi qua sân là đến căn nhà lớn. Đi qua cánh cửa gỗ là phòng khách rộng rãi với bộ bàn ghế và chiếc ti vi. Ở bàn luôn được trang trí bởi một lọ hoa do mẹ em cắm. Mỗi ngày mẹ đều hái hoa trong vườn rồi đem về cắm trong lọ. Trên tường là những bức ảnh chụp của gia đình em qua thời gian, những chiếc giấy khen của em được đóng khung treo lên cẩn thận. Đi sâu vào bên trong là phòng bếp – nơi mà mẹ nấu những món ăn ngon cho bố con em thưởng thức mỗi ngày. Căn phòng đầy đủ đồ dùng, lúc nào cũng được mẹ em lau dọn sạch sẽ và sáng bóng. Đi lên cầu thang chính là phòng ngủ của bố mẹ em, phòng ngủ của em và phòng thờ. Phòng ngủ của bố mẹ em khá lớn, bên trong không chỉ có chiếc giường mà còn có tủ quần áo, bàn làm việc của bố em và bàn trang điểm của mẹ em nữa. Phòng của bố mẹ em còn có cửa kính lớn, mở ra là sẽ ra ban công, đứng ở đó là có thể dễ dàng nhìn thấy khu vườn nhỏ tràn ngập hương thơm và sắc màu của mẹ con em. Phòng ngủ của em thì lại bé hơn vì chỉ có một mình em thôi. Ở góc phòng có một chiếc bàn học xinh in hình Hello Kitty, một chiếc cửa sổ lớn hướng ra ngoài đường phố đông đúc nhộn nhịp. Cuối cùng chính là phòng thờ. Căn phòng này luôn tràn ngập mùi hương trầm, mang không khí trang trọng cổ kính bởi đây là nơi nhà em thờ tổ tiên cùng các vị thần. Mỗi ngày chủ nhật cuối tuần, em đều phụ giúp mẹ dọn dẹp căn nhà cho sạch sẽ. Khi rảnh rỗi, hai mẹ con lại thay đổi vài vật dụng trong nhà để thay đổi cách bài trí cho đẹp hơn
Em rất yêu căn nhà của mình. Bởi đó là mái ấm, là nơi em lớn lên. Căn nhà không chỉ có ác dụng che mưa che nắng mà còn là nơi cất giữ tình yêu và kỷ niệm gia đình của em, là nơi đón em sau mỗi lần đi xa trở về.
Theo Nguồn: chúng tôi
Cập nhật thông tin chi tiết về Ngôi Nhà Nhỏ Bên Đường trên website Kovit.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!