Xu Hướng 10/2023 # Kiến Và Ve Sầu # Top 10 Xem Nhiều | Kovit.edu.vn

Xu Hướng 10/2023 # Kiến Và Ve Sầu # Top 10 Xem Nhiều

Bạn đang xem bài viết Kiến Và Ve Sầu được cập nhật mới nhất tháng 10 năm 2023 trên website Kovit.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.

[alert style=”danger”]

Truyện Kiến và Ve Sầu

Kiến và Ve Sầu là truyện ngụ ngôn La Phông ten, ca ngợi sự lao động chăm chỉ và giải thích đặc điểm của Ve Sầu: mắt lồi, mũi sưng và bụng lại rỗng tuếch.

[/alert]

Ngày xưa, Kiến và Ve Sầu là đôi bạn rất thân. Chúng cùng ở với nhau trên một cành cây khô. Thời ấy, thức ăn trên mặt đất còn thừa thãi nên ngày ngày chúng ăn xong lại rong chơi, tối lại cùng nhau ngủ trên cành cây.

Một đêm, trời bỗng dưng nổi cơn mưa bão, cây cối ngả nghiêng. Nước chút xuống như thác. Cành cây khô bị gãy, văng đi rất xa, văng cả đôi bạn thân xuống đất. Chúng phải cố sống cố chết bám lấy rễ cây để khỏi bị nước mưa cuốn đi.

Sáng hôm sau, trời lại quang đãng. Kiến và ve đều ướt lướt thướt, mình mẩy đau như dần. Kiến bỗng nảy ra một ý nghĩ: “Phải làm tổ để tránh mưa gió”. Kiến bàn bạc với Ve Sầu, Ve Sầu mỉm cười:

– Chúng ta từ trước tới giờ vẫn sống trên cành cây. Gió bão năm thì mười họa mới có một lần, hơi đâu mà làm tổ cho mệt xác.

Nhưng Kiến vẫn lo gió bão. Nó tìm môt gốc cây khá chắc để làm nhà, ngày ngày nó đi tìm mùn lá, đem lên xây đắp một kiểu nhà mới. Dưới ánh nắng hè gay gắt, công việc làm rất vất vả, nhưng Kiến không nản lòng. Còn Ve Sầu đã không làm với bạn thì chớ, lại còn chế nhạo bạn.

Mặc cho bạn chế giễu, Kiến cứ hì hục ngày này sang ngày khác và một tháng sau thì ngôi nhà xinh xắn đã hoàn thành. Nó nghĩ thương Ve Sầu, ngày nắng đêm sương, nên tha thiết mời Ve Sầu về cùng ở. Lúc đầu, vì không bỏ sức lao động ra, Ve Sầu cũng thấy ngượng ngùng thế nào ấy. Nhưng thấy Kiến khẩn khoản, mà ngôi nhà thì xinh xắn quá, nên nó cũng đồng ý.

Ve ở cùng Kiến, Ve Sầu chẳng chịu làm gì. Đến bữa thì đi kiếm ăn, ăn xong lại nằm hát nghêu ngao, mặc cho Kiến một mình hì hục quét dọn, xếp đặt nhà cửa cho ngăn nắp.

Kiến thường lo lắng đến mùa đông tháng giá, thức ăn khó kiếm, nên bàn với Ve Sầu: “Chúng ta đã có nhà ở rồi, nhưng chúng ta còn phải kiếm thức ăn để dành, khi mưa rét khỏi phải nhịn đói”.

Ve Sầu nói: “Thức ăn khối ra đấy, tích trữ làm gì cho mệt xác”. Kiến bực mình, để mặc Ve Sầu ở nhà ca hát, ngày ngày xuống đất kiếm mồi. Chẳng bao lâu, nhà Kiến đầy ăm ắp thức ăn dùng trong cả mùa đông chưa chắc đã hết. Nhưng trong khi Kiến đi tìm mồi, Ve Sầu ở nhà một mình thấy buồn, đi múa hát với đàn bướm, tối lại về nhà ngủ.

Một hôm, trời tối đã lâu, Kiến nóng lòng chờ bạn mà không thấy bạn về. Sáng sớm hôm sau, Kiến đi tìm Ve Sầu, nghe thấy Ve Sầu đang nghêu ngao trên cành lá, Kiến bò tới:

– Anh đi đâu mà cả đêm hôm qua không về nhà? Về đi thôi. Về mà xem, nhà rất nhiều thức ăn. Ta không lo gì mùa đông tháng giá nữa.

Ve Sầu đã không về thì thôi, lại còn mắng bạn:

– Anh ngu lắm. Thức ăn đầy rẫy thế này tội gì mà hì hục cho mệt xác. Anh xem tôi có chết đâu. Thôi từ nay anh mặc tôi. Ai lo phận nấy.

Kiến buồn bã ra về.

Ít lâu sau, lá rừng dần dần ngả màu vàng, chỉ hơi có gió nhẹ là thi nhau rụng tới tấp. Trời trở rét. Mưa tầm tã suốt ngày, gió bấc thổi từng cơn. Rét thấu xương. Ve Sầu không có chỗ trú, ướt như chuột lột, run như cầy sấy. Ve Sầu ngượng quá, không dám lại nhà Kiến nên lần mò đến nhà Ong xin ăn.

Nó vừa lò dò đến cửa thì Ong tưởng ve vào ăn cướp vội xông ra đốt. Ve Sầu đau quá, vừa chạy, vừa kêu khóc ầm ĩ. Bị Ong đốt nên mắt Ve Sầu lồi ra, mũi sưng vù lên và vì quá đói bụng nên bụng ve tuy to nhưng rỗng tuếch.

Truyện ngụ ngôn La Phông ten – Kiến và Ve Sầu– chúng tôi –

[alert style=”danger”]

[button url=”https://truyendangian.com/truyen-ngu-ngon/” style=”danger” target=_blank]➤ Những câu chuyện ngụ ngôn ý nghĩa[/button]

[/alert]

Truyện Ngụ Ngôn: Ve Sầu Và Kiến

Ve Sầu Và Kiến

Ngày hè đỏ lửa, ve sầu đang lười biếng nằm duỗi chân dưới một tán hành xanh lơ. Thỉnh thoảng lại nhấm nháp một giọt mật ong thượng hạng, lim dim hưởng thụ cảm giác vương giả, thượng lưu thì bất chợt thấy kiến thân thể nhớp nháp mồ hôi thấm đẫm lên tấm áo đen sơn rách hì hục vác một hạt gạo to tướng trên vai chậm chạp lê bước ngang qua.

Truyện ngụ ngôn: Ve Sầu và Kiến

Buồn miệng, ve sầu cất tiếng:

– Bác kiến nè, trời nắng vậy mà sao bác không nghỉ tay một chút? Việc gì mà phải đày đoạ bản thân như vậy.

Chợt nghe thấy tiếng ve sầu, kiến khẽ ngẩng đầu lên, giơ càng quẹt ngang lau vội một giọt mồ hôi trên trán rồi đáp.

– Bác ve đó hả? Tôi cũng muốn nghỉ lắm chứ bác nhưng mùa đông sắp đến rồi. Nếu bây giờ không lo tích trữ dần lương thực thì mùa đông tới mấy đứa nhóc nhà tôi không biết sống sao nữa?

– Ha ha, Kiến ơi bác lo xa quá giờ mới mùa he, còn mùa thu nữa, rồi mới tới mùa đông mà. Bác cứ nghỉ tay, lại đây nếm thử chút mật ong thượng hạng này, tôi dùng 2 ngày lương thực mới mua được từ Nàng Kiến Chúa xinh đẹp của làng bên đó.

– Cảm ơn bác, – ve sầu xua tay – mấy thứ cao cấp đó không hợp với tôi đâu, thôi trễ rồi tôi đi trước nha bác!

Thấy thế ve sầu chép miệng, khẽ lắc đầu, rồi tự nhủ: “Con kiến này rõ là lẩm cẩm, hè mà không lo vui chơi, sống cực như vậy thì sống làm gì!”. Thế rồi, Ve lại lại lười nhác nằm xuống, lim dim hưởng thụ ánh nắng ấm áp của ngày hè.

Thời gian thoi đưa, thu qua rồi đông tới, thoáng chốc ánh nắng bảy màu rực rỡ của ngày hè đã bị những hạt tuyết màu trắng sữa xua đi, và gió lạnh từ đôi môi nứt nẻ của nữ thần đông giá đang thổi tới.

Chậm chạp lê bước trên mặt đất xác xơ không một ngọn cỏ, bộ dạng tiều tuỵ vì đói ăn của Ve Sầu run lên từng chập.

“Đói quá, giá như lúc này có chút gì để nhấm nháp nhỉ?” – Ve Sầu hà hơi, cố sưởi ấm hai bàn tay giá lạnh. Bất chợt, ve ta bị thu hút bởi một ánh sáng hắt ra từ một nếp nhà thanh nhã bên đường. Liếc mắt qua khe cửa, ve ta chợt nhận ra trong đó một gương mặt quen thuộc: Kiến!

Lúc này cả nhà Kiến đang quay quần bên bếp lửa ấm, thức ăn nóng sốt đã dọn sẵn thừa mứa trên bàn. Bất giác, Ve Sầu chợt thấy chạnh long, chép miệng than:

“Biết vậy mình đã tích trữ lương thực từ mùa hè. Biết vậy mình đã không đổi lương thực lấy mất giọt mật thượng hạng chết tiệt đó!

Tuy nhiên, trên đời vốn không có ai bán loại thuốc chữa bệnh “Hối hận”. Mặc cho những tiếng than thở, nuối tiếc của Ve thời gian vẫn không quay trở lại, gió lạnh từng cơn vẫn nổi lên, khiến những giọt nước mắt nóng hổi của Ve như bị đông cứng lại…

Bài học: Tiết kiệm là việc dễ khiến người ta khó chịu nhất trên đời! Bạn đang làm việc rất vả, cuối tháng tiền được trả vào tài khoản ngân hàng của bạn không phải là một con số nhỏ, thế nhưng bạn liên tục phải đưa ra lời từ chối những buổi đi ăn chung, thế nhưng, bạn xài điện thoại rẻ tiền, mặc những chiếc áo không phải là hàng hiệu, chịu đựng ánh mắt, và thỉnh thoảng cả vài lời xì xào: “Tay đó KIẾT lắm!”

Chùm Thơ Tiếng Ve Sầu Ngày Hạ Hay, Thơ Ngắn Viết Về Tiếng Ve Mùa Hè

Giữa cái nắng chói chang oi ả đầu mùa, tiếng Ve mới ồn ào náo nhiệt làm sao! Tiếng Ve đã phá vỡ đi sự im ắng tĩnh lặng thường ngày nhưỡng chỗ cho một không gian sôi động đầy ắp những tiếng vui cười của các cô cậu học trò!

Tiếng Ve như giục giã lòng người, khơi gợi những nỗi buồn vui trong ký ức một thời. Tâm trạng ấy, nỗi niềm ấy như hòa cùng tiếng Ve để rồi khi buồn ta cảm nhận tiếng Ve thật não nề. Nhưng khi vui lại cảm nhận tiếng Ve như một khúc ca réo rắt sôi động của ngày hè!

Không biết tự bao giờ Tiếng Ve đã gắn liền với tuổi thơ, tuổi học trò ngây ngô đầy tinh nghịch.

Và cũng không biết có bao nhiêu nhà thơ cũng đã cho ra đời những tác phẩm đi sâu vào lòng người đọc đến như vậy!

“Tiếng Ve đu cành Sấu, tiếng Ve náu cành Me, Tiếng Ve vẫy tuổi thơ, tiếng Ve chào mùa hè, và gọi cơn gió mát, tiếng Ve chào say xưa, thấy thêm yêu thành phố, trong sáng tuổi thơ ngây”! Bài hát ấy không ai là không biết đến.

Và có không ít bài thơ cũng đã lột tả hết được những nét tinh túy của thiên nhiên đất trời mỗi độ Hè về cùng nghe tiếng Ve ngân mà chúng tôi muốn gửi gắm đến mọi người với tất cả sự lãng mạn và nỗi niềm của thi sĩ !

Thơ Tiếng Ve Sầu Ngày Hạ Hay 01

KIẾP VE SẦU

Thơ: Nguyễn Đình Huân

Có ai thương kiếp ve sầu mùa hạ Suốt cả ngày cứ vật vã khóc than Rút ruột mình nhức nhối cả tâm can Ve cứ khóc cho bẽ bàng tình cũ

Ban ngày thở than đêm đêm không ngủ Lột xác rồi sao quá khứ còn vương Kiếp trước bên nhau ở dưới sân trường Ve là cô bé dễ thương hay hát

Cho con tim anh sóng xô dào dạt Hai đứa mình cùng khao khát yêu thương Nhưng chiến tranh tổ quốc gọi lên đường Mùa hè ấy ra chiến trường diệt Mỹ

Không trở về anh đã thành liệt sĩ Em đau buồn rầu rĩ hóa kiếp ve Quay về trường xưa lúc phượng chào hè Gọi tên anh ôi sao nghe thổn thức

Mối tình buồn của ve từ kiếp trước Vẫn còn sầu vì không được sánh đôi Tên ve sầu mang suốt cả cuộc đời Cứ tiếc thương nhớ một thời con gái.

Thơ Tiếng Ve Sầu Ngày Hạ Hay 02

THƯƠNG CHO CÁNH VE SẦU

Thơ: Minh Phương

Hạ về ôi bức..rộn tiếng Ve Vi vu gió thổi , rao khúc hè . Ve sầu thao thức , kêu khe khẽ ! Giữa buổi trưa hè , gió vo ve…

Thuở ấy chia tay , còn vui vẻ . Cứ ngỡ mai này , lại gặp nhe Nào ngờ buổi ấy , đi chẳng ghé ! Thênh thang cát bụi , mắt lệ nhòe ..

Ve sầu thương cảm , òa khóc nhẹ . Người đi tôi mãi , đỗ lỗi Ve .. Vì Ve khóc mãi , người chẳng ghé . Thương cho số kiếp , tội cánh Ve …

➥ chùm thơ xem nhiều: Thơ mùa Hè và Tuổi học trò (những bài thơ nhớ thương tuổi học trò ngày xưa mỗi khi mùa Hè chia ly lại đến, nhớ phút chia tay, những lời tỏ tình chưa kịp nói,…)

Thơ Tiếng Ve Sầu Ngày Hạ Hay 03TIẾNG VE Thơ: Sinh Hoàng

Một trưa nồng nghe inh ỏi tiếng ve Hè đã về ve vang lừng rộn rả Kiếp ve sầu có vui đâu mà hối hả?! Hãy để thời gian chầm chậm trôi qua

Tiếng ve sầu non nỉ ̉ bản đồng ca Từ lơ lững rơi vào lòng rất lạ Ngôi trường xưa mái tranh tre nứa lá Đã khắc ghi bao kỷ niệm êm đềm

Mái trường đơn sơ trước gió chông chênh Gốc phượng vỹ̀ giờ đã thành cổ thụ Mùa hè về vui tiếng chim tu hú Lủ học trò nghỉ học mải mê chơi

Tuổi thơ ngày nào đã quá xa xôi ! Tan tác đàn chim phiêu bạt phương trời Vẫn còn đấy tiếng ve mùa hạ tới Lắng đọng tâm tư xao xuyến bồi hồi

Trưa nay buồn nỗi nhớ mãi chơi vơi Kỷ niệm xưa ngỡ đã thành trầm tích Tiếng ve ngân dội vào lòng đánh thức Ký ức hiện về…thuở ấy tiếng ve .

Bao nhiêu năm sống xa quê, hôm nay lại được nghe tiếng Ve sầu gọi Hạ. Tiếng ve sầu vừa quen vừa thấy lạ, như khúc từ ly da diết điệu buồn thương. Tuổi thơ đi qua dưới mái trường mến yêu, không biết bạn bè giờ đang ở đâu và làm gì? có cảm thấy thổn thức khi nghe tiếng Ve của ngày Hè hay không?..

Thơ Tiếng Ve Sầu Ngày Hạ Hay 04VE SẦU Thơ: Liên Trần

Nhìn nắng Hè oi ả Thương lũ ve khản lời Ve khóc vì thiếu bạn Hay vì tình buông lơi

Tiếng ngân vọng xa xôi Cho hè thêm nóng bức Cho lòng người rạo rực Hè qua..năm nửa rồi

Ve ru đôi bạn trẻ Ve ghen cánh phượng hồng Người chê ve ồn ã Sang thu còn nghe không

Có tình yêu như thế Hiến dâng cả thân mình Hết mùa hè đổ lửa Ve thoát Sầu quên sinh…

➥ chùm thơ xem nhiều: thơ ngắn nhớ về tuổi học trò (những bài thơ hoài niệm về tuổi học trò với hình ảnh của mái trường xưa, bạn bè, thầy cô giáo…)

Thơ Tiếng Ve Sầu Ngày Hạ Hay 05

TIẾNG VE MÙA CŨ

Thơ: Phú Sĩ

Em trở về Tìm tiếng ve mùa cũ Ngày phượng buồn bên song cửa trường xưa Những con đường ngập lá cỏ ngày mưa Khúc giao hưởng còn chưa phai màu nắng

Em trở về Tìm mùa hè tĩnh lặng Tiếng trống trường sao hoang vắng người ơi Ve đơn côi cất tiếng hát rả rời Buồn lạc điệu chập chờn trong đêm tối

Em trở về Tìm trong làn gió thổi Những muộn màng còn lại với thời gian Tiếng rao đêm ai đó buổi lỡ làng Lòng ngõ vắng còn ngỡ ngàng trăn trở

Em trở về Tìm trong mùa hạ vỡ Tuổi thơ nghèo nặng nợ dưới đồng sâu Chiếc cần câu ẩn giấu ước mơ hồng Trong vòm lá cầu vồng ai thầm nguyện

Em trở về Chỉ còn mùa hạ tiễn Lệ rưng dòng xao xuyến nhớ mùa xa.

Hè đến thật rồi.. giữa cái nắng oi nồng, tiếng ve sầu ồn ào dường như làm không khí càng nóng bỏng.. tiếng ve nhắc ta quay trở về với tuổi học trò nhiều thơ mộng.. Xen những tiếng ve vang vọng.. có những tiếng rè rè kẹt kẹt đứt quãng.. đó là tiếng kêu của những chú ve mới lột xác.. chúng như những cậu học trò choai choai.. chưa lớn hẳn..

Thơ Tiếng Ve Sầu Ngày Hạ Hay 06

KHÚC HÁT VE SẦU

Thơ: Minh Phương

Gió khe khẽ, tiếng Ve kêu buồn bã. Phượng vỡ òa , bay lã khắp muôn nơi Dáng ngây thơ , nhặt hoa thắm tuyệt vời Từng mảnh ghép , với lời thơ thắm thiết ..!

Trang lưu bút, trao nhau lời diễm tuyệt . Phút bàng hoàng, da diết sắp rời xa . Trắng trinh nguyên , tuổi ngọc rất thật thà Nghe khúc hát , Ve ca nhòa đẫm lệ ..!

Thời áo trắng, ngây thơ là như thế . Cứ Hạ về , lại để nỗi sầu bi . Trang thơ xanh , khắc khoải ghi những gì .? Thời gian đã , lấy đi nhòa kỷ niệm ..!

Ve đã hát , ru lòng ai tắt lịm . Nỗi mong chờ , từng chiếm lấy hồn tôi Buổi chia tay , giây phút phân ly rồi . Em cười mỉm , đưa tôi hoa Phượng thắm .!

Trang nhật ký , tôi trao lời say đắm . Cánh Bướm hồng , tô đậm chuyện lứa đôi Ví đôi ta ..như đôi Bướm mặn mòi . Ghép trong vở , sánh đôi không chia biệt ..!

Nay Hạ đến , Ve ca lời thắm thiết . Bởi Ve sầu , nào biết khiến tôi đau . Ký ức xưa , giờ như sóng ba đào . Tim nhỏ lệ , trách sao duyên phận bạc ..!!

Thơ Tiếng Ve Sầu Ngày Hạ Hay 07NHẠC HÈ Thơ: Thọ Trúc

Tiềng ve sầu rỉ rả Râm ran cả trưa hè Hòa tiếng xe hối hả Chung vui bản nhạc ve.

Phố dài…nhớ lũy tre Nhà cao… mơ xóm nhỏ Tưởng như ở đâu đó Hương lúa mới ùa về…

Phố giăng theo triền đê Choàng lên mình áo mới Trào dâng niềm hứng khởi Xôn xao bản nhạc hè.

Thơ Mùa Hạ Với Tiếng Ve Sầu Hay 01HẠ NHỚ Thơ: Nguyễn Minh Tơ

Nắng hạ về phượng buồn mang nỗi nhớ Tiếng ve sầu than thở khúc chia tay Nuốt nghẹn ngào hẹn gặp lại ngày mai Tình lưu luyến nhớ hoài đêm chia biệt.

Dòng lưu bút anh viết lời tha thiết Với nỗi lòng da diết nhớ thương nhau Vẫn thầm mong duyên sau trước đậm màu Vui hạnh phúc cùng nhau xây bến mộng.

Giữa không gian mênh mông đầy hy vọng Phượng thắm hồng cánh mỏng vẫn còn đây Người thương ơi có quay lại nơi này Em mang mối tình đầy trong thương nhớ.

Dòng lưu bút như dòng thơ muôn thuở Sẽ theo em như duyên nợ suốt đời Hạ lại về nhìn theo xác phượng rơi Lòng xao xuyến bồi hồi bao kỷ niệm.

Thơ Mùa Hạ Với Tiếng Ve Sầu Hay 02HÈ VỀ GỢI NHỚ Thơ: Nguyên Vy

Tiếng ve sầu gợi lại nỗi niềm riêng Nhớ chiều ấy mắt hiền anh ngắm mãi Dáng yêu đẹp thướt tha người con gái E thẹn lòng em ngại mặt trông xa

Anh nhẹ trao cánh phượng đỏ mượt mà Gần giây phút rồi ta người một ngã Mắt rưng lệ nhìn nhau dâng buồn bã Em tiếc thầm thương quá tuổi học sinh

Lo ngày mai biết chuyện của chúng mình Còn đượm chữ ân tình hay quên lãng Bao kỷ niệm trôi dần theo năm tháng Nhớ nghe anh những sáng bước chung đường

Dẫu xa rồi anh hỡi mãi vấn vương Người em gái má hường hay hờn dỗi Tình yêu thủa học trò trôi qua vội Nhìn hè sang ngập nỗi nhớ bây giờ.

Thơ Mùa Hạ Với Tiếng Ve Sầu Hay 03TRỞ LẠI TRƯỜNG XƯA Thơ: Lê Kim Liên

Anh có thấy tiếng ve gọi bạn Khúc nhạc buồn ai oán ban trưa Bâng khuâng hồn hỡi sầu mưa Nhớ ai ai nhớ đong đưa tháng ngày – Sân trường vắng lá bay tơi tả Tôi trở về lúc đã chiều sang Phượng ơi bút chép ghi trang Lưu dòng nhật ký chứa chan nỗi buồn – Lạc lõng quá giữa khuôn trường cũ Lớp còn đây mà lũ bạn đâu Nghe trời chĩu nặng dòng châu Không gian ai oán vương sầu khắc tim – Kẻ viễn xứ về tìm kỷ niệm Sau tháng năm ly biệt cố hương Nhìn hoa phượng nở ngập đường Lâng lâng hồn hỡi nhớ thương bạn hiền – Sông ai thả treo nghiêng vầng nguyệt Cho canh trường da diết nỗi mong Đò đưa dĩ vãng xuôi dòng Theo con nước bạc đục trong trôi dài – Nay trở lại lòng hoài đau vợi Trường lớp xưa giờ đổi thay ngôi Còn đâu mái ngói một thời Tầng cao lầu mới thế nơi giảng đường – Hàng phượng ấy dường như ẩn khuất Cả dãy bàng cũng mất con đâu Ve than khắc khoải thương sầu Thầy ơi bạn hỡi về đâu cả rồi – Buồn lặng lẽ giữa nơi trống trải Hoang lạnh hồn phủ mãi bóng đêm Mái trường tuy vẫn còn tên Nhưng nay biến đổi mất nền tảng xưa.

Tả Quả Sầu Riêng Lớp 2, Miêu Tả Trái Sầu Riêng

Tả quả sầu riêng lớp 2, miêu tả trái sầu riêng BÀI LÀM VĂN MẪU SỐ 1 TẢ QUẢ SẦU RIÊNG LỚP 2

Trong các loại quả, em thích nhất là trái sầu riêng. Đây là một loại quả rất đặc trưng của miền Nam. Trái sầu riêng khi chín thì vỏ của nó gai góc, rất giống vỏ của quả mít và nặng tầm hai đến ba ki-lô-gam. Khi bổ trái sầu riêng ra, ta sẽ thấy bên trong đó có khoảng từ ba đến năm múi. Múi của quả sầu riêng thì không nhỏ như múi của quả mít mà rất to. Hạt của nó cũng khá to, khi ăn thì cần bỏ hạt đi. Múi của trái sầu riêng rất hấp dẫn người thưởng thức, có màu vàng rất đẹp mắt. Khi ăn thì có vị ngọt. Nhiều người ưa thích trái sầu riêng thì nói rằng mùi hương của nó rất thơm nhưng có nhiều người không thích mùi hương của nó, thậm chí là không thích ăn thì lại nói mùi hương của nó rất khó chịu. Nhưng dù mọi người có đánh giá thế nào đi chăng nữa thì trái sầu riêng vẫn mãi là loại trái cây ưa thích của em vì nó không chỉ là đặc sản của một vùng miền mà còn khiến cho bao người có khi chỉ nếm một lần mà mãi không quên!

BÀI VĂN MẪU SỐ 2 MIÊU TẢ QUẢ SẦU RIÊNG

Sầu riêng là một loại quả chỉ có ở miền Nam nước ta. Loại quả này đặc biệt từ màu sắc đến mùi hương. Vỏ sầu riêng toàn là gai giống mít nhưng to và nhọn hơn gai mít rất nhiều. Tuy nhiên khi được bổ ra, bên trong lớp vỏ xù xì ấy lại là ruột vàng, có mùi rất hấp dẫn. Sầu riêng cũng có múi như mít nhưng múi sầu to hơn, hạt cũng nhỏ hơn. Cắn một miếng sầu riêng thấy vị ngọt, béo ngậy và dư vị của nó thì để lại rất lâu. Hạt sầu riêng to, không ăn được. Ngoài việc thưởng thức sầu riêng ngay sau khi mới bổ, người ta có thể nhận thấy hương vị của nó trong những loại bánh kẹo được chế biến từ sầu riêng, có hương vị đặc trưng mà ai ăn vào cũng cảm nhận được. Có người thấy sầu riêng có mùi khó chịu, riêng em, là người miền Bắc, vùng đất không thích hợp trồng sầu riêng nên em lại càng yêu và trân trọng hương vị của nó hơn bao giờ hết.

Truyện Ngụ Ngôn Kiến Và Voi

Một hôm, Voi đang nghênh ngang đi dạo thì gặp một đàn Kiến vàng bò qua đường. Cho rằng đàn Kiến bé nhỏ láo xược, Voi quát:

– ranh con kia! chúng bay không biết tao là ai hay sao mà chúng bay dám bò ngang qua đường tao đi? Tao chỉ khẽ dẫm lên lên một cái là chúng mày chết cả nút. Chúng mày không biết thân biết phận tí nào cả.

Trái với Voi nghĩ, bé nhỏ đã cứng cỏi đáp lại:

– Này bác Voi, chúng tôi là những người biết mình biết người. Chúng tôi không bao giờ kiêu ngạo với ai cả. Nhưng nếu bác cậy sức muốn đánh nhau với chúng tôi thì chúng tôi cũng không sợ. Chúng tôi cũng không chịu lùi bước trước một sức mạnh nào đâu.

Nghe đàn Kiến trả lời như vậy, Voi nổi giận điên người. Voi lồng lên, định dẫm chết tan xác dưới bàn chân to lớn của mình. nhỏ bé đã nhanh nhẹn tản ra, bám ngay lấy chân Voi mà leo lên lưng Voi. Đàn Kiến bảo nhau xúm cả vào hai mắt Voi mà cắn, khiến Voi không sao mở được mắt nữa. Trong khi hai mắt Voi còn cay xè thì đàn Kiến lại bảo nhau chui vào hai tai Voi mà đục thủng màng nhĩ. Voi đau buốt đến tận óc. Voi cố lấy vòi để thổi và quét đàn Kiến xuống đất nhưng không xuể vì đàn Kiến đông quá. lại chui vào vòi Voi mà đốt, mà cắn. Voi không tài nào chịu nổi, ngã lăn ra, kêu khóc, giãy giụa ầm trời. Đàn Kiến đã đi báo thêm cho nhau biết và kéo tới mỗi lúc một nhiều, xúm vào đốt Voi cho tới khi voi xin tha lỗi mới chịu buông tha.

Từ đấy, họ hàng nhà bảo nhau phải tránh xa giống Kiến nhỏ bé nhưng ghê gớm. Trước khi ăn gì, họ hàng nhà Voi đều cuốn thức ăn vào vòi, giũ thật sạch, hết sức để không còn Kiến nữa rồi mới dám ăn. Và Voi cũng hết sức để ý, không bao giờ để cho leo được lên trên người mình.

Sư Tử Và Kiến Càng

Ý nghĩa câu chuyện Sư tử và kiến càng

Sư tử và kiến càng là câu chuyện ngụ ngôn nói về tình bạn của Lào, khuyên các bé cần chọn những người bạn chân thành chứ không phải những người mình có thể lợi dụng. Người xưa thường nói “Chọn bạn mà chơi” là nghĩa như vậy.

Trong rừng, sư tử có nhiều oai quyền, muôn loài đều phải sợ. Nhưng nó rất cô độc, chỉ lủi thủi một mình, không ai thân thiết để khi buồn có nhau. Thế là nó đi tìm bạn. Nhưng nó chỉ kết bạn với những loài có ngà nhọn, vuốt sắc, nanh dài, sức khỏe như voi, cọp, gấu, lợn rừng, ít ra cũng trâu rừng, bò tót. Nó nghĩ rằng kết bạn với những loài vật ấy thì nó không bao giờ thiệt. Khi chúng kiếm được mồi ngon, nhất định chúng phải biếu xén mình, lại nhỡ khi mình lâm nạn, chúng cũng có thể giúp sức với mình mà chiến thắng kẻ thù.

Một hôm, có con kiến càng[1] đến rủ sư tử cùng kết bạn. Sư tử liền gạt đi mà nói:

– Ta là chúa sơn lâm, mà đi kết bạn với loài kiến như mày hay sao. Thử hỏi xem, mày có thể có ích gì cho ta! Mồi của mày kiếm được không phải là thức ta ăn hằng ngày. Mày có quyền lực gì để giúp ta khi xảy ra hoạn nạn. Ta làm bạn với mày, thiên hạ sẽ cười ta dại! Hãy bò đi nơi khác! Bạn của mày là các loài sâu bọ nhỏ bé, hèn hạ như mày!

Kiến càng nghe sư tử nói thế liền bỏ đi ngay.

Một hôm, sư tử đang ngủ, bỗng tỉnh dậy vì thấy ngứa ngáy trong tai rất khó chịu. Không rõ vì sao? Càng lâu càng thấy nhức nhói, không tài nào gượng dậy nổi, đành nằm nhịn đói suốt ngày. Bạn bè kéo đến hỏi thăm. Sư tử nằm rên hừ hừ, nhờ chúng xem trong tai có cái gì hãy lấy ra giúp. Voi nói:

– Tôi chẳng nhìn thấy gì cả. Ngà tôi dài nhưng không thể cho vào tai bạn được!

Hổ cũng nói:

– Tôi cũng đành chịu. Vuốt tôi sắc, nhưng không thể cho vào tai bạn được.

Gấu, lợn rừng, trâu rừng, bò tót đều chịu. Cuối cùng, chúng tản ra đi kiếm mồi, mặc sư tử nằm rên một mình.

Kiến càng nghe tin sư tử đau tai, không để bụng chuyện cũ, sốt sắng đến thăm. Sư tử nhờ kiến xem bệnh tình của mình. Kiến bò vào tai sư tử thấy một con vắt nằm kềnh ra đấy, bụng no căng. Kiến đốt cho nó một mồi, tê dại đi, rồi kéo ra. Sư tử thấy nhẹ cả người. Bấy giờ sư tử mới hối hận đã đối xử không phải với kiến, và xin kết thân với kiến suốt đời!

Chú giải trong truyện Sư tử và kiến càng

Kiến càng: loại kiến to, có lọc độc

Cập nhật thông tin chi tiết về Kiến Và Ve Sầu trên website Kovit.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!