Bạn đang xem bài viết Đồng Đội Gọi ‘Về Đi Các Anh Ơi’ được cập nhật mới nhất tháng 12 năm 2023 trên website Kovit.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.
Bức vẽ minh họa 13 cán bộ, chiến sỹ Rào Trăng 3.
Trong những ngày Miền Trung chìm trong mưa lũ, vì hạnh phúc, tính mạng và tài sản của nhân dân, các đoàn công tác của Quân khu 4 đã lên đường cứu hộ, cứu nạn. Ngay khi nhận được tin sạt lở ở thủy điện Rào Trăng 3, có công nhân mất tích, chiều ngày 12/10, đoàn công tác Quân khu 4 gồm 21 quân nhân và cán bộ tỉnh Thừa Thiên Huế đã không quản ngại khó khăn, gian khổ, băng rừng, lội suối, tiếp cận hiện trường cứu hộ, cứu nạn.
Trên đường tiếp cận hiện trường, rạng sáng ngày 13/10, đoàn công tác đã gặp nạn. 11 quân nhân và 2 cán bộ tỉnh Thừa Thiên Huế bị núi lở, vùi lấp, hy sinh.
Sáng ngày 13/10, tin dữ lan truyền. Sự mất mát, hy sinh anh dũng của 13 cán bộ, chiến sĩ trên đường đi làm nhiệm vụ tìm kiếm cứu hộ, cứu nạn Thủy điện Rào Trăng 3 khiến nhiều người đau đớn. Đồng đội, người dân vô cùng tiếc thương.
Cán bộ, chiến sĩ Bộ Chỉ huy Quân sự tỉnh Nghệ An chuẩn bị cho lễ đón các anh hùng liệt sĩ trở về. Ảnh: Đức Anh
Nhiều dòng trạng thái thương xót, bài thơ, bài hát… đã được đăng tải trên mạng xã hội. Trong số đó, bài thơ “Về đi các anh ơi” của Thiếu tá Phạm Văn Hùng, Chủ nhiệm chính trị Trung đoàn 764, Bộ Chỉ huy Quân sự tỉnh Nghệ An được nhiều người chia sẻ hơn cả. Bài thơ là nén tâm nhang của người lính gửi đến đồng đội mình.
VỀ ĐI CÁC ANH ƠI
Về đi nào, về thôi các anh ơi !
Đồng đội gọi – Vang cả trời xứ Huế
Nước mắt đau thương trào tuôn sóng bể
Đồng đội ơi, nghe tiếng… đáp một lời
Về đi nào..về thôi các anh ơi !
Bão qua rồi… cơn mưa rừng đã nghỉ
Đáng lẽ bây giờ phải về rồi chứ nhỉ?
Ở đâu rồi… lạnh lẽo giữa Rào Trăng ?
Các anh sẵn sàng vượt bão tố, mưa giăng
Theo tiếng gọi “vì nhân dân phục vụ”
Có sá chi chớp nguồn hay mưa lũ
Cắt núi, băng rừng… cứ thế các anh đi
Chiều nay trời rơi nước mắt biệt ly
Người vợ trẻ vẫn chờ tin anh đó
Đứa con thơ giờ thiếu người che chở
Mẹ lưng còng… dõi mắt ngóng tin trông
Anh đâu rồi, về đi kẻo Cha mong
Manh áo Lính có đủ làm anh ấm?
Các anh ở mô, giữa núi rừng xanh thẳm
Lên tiếng đi nào, mọi người ngóng tin anh
Rào Trăng giờ chẳng còn ánh trăng thanh
Chỉ có lũ dâng, cây xanh ngã đổ
Khúc ruột Miền Trung vẫn chìm trong mưa gió
Người thân các anh khóc cạn nước mắt rồi
….
Về đi nào… về thôi các anh ơi !
Thiếu tá Phạm Văn Hùng trong nỗi niềm tiếc thương khôn nguôi đồng đội mình đã viết nên bài thơ ‘Về đi các anh ơi’. Ảnh: Đức Anh
Thiếu tá Phạm Văn Hùng chia sẻ: “Suốt ngày 13 – 14/10, có lẽ những người lính chúng tôi không ai ngủ được. Ai cũng hướng về Phong Xuân, Phong Điền, Thừa Thiên Huế cầu mong an lành cho đồng đội. 5 giờ sáng ngày 14/10, vô tình đọc một dòng trạng thái ai đó viết trên mạng xã hội “Về đi các anh ơi”. Trong dòng xúc cảm của một người lính từng nhiều lần tham gia cứu hộ, cứu nạn, hiểu rõ những đau tương mất mát; trong dòng cảm xúc đau thương, xót xa mất đi đồng đội…thế rồi tôi cứ viết. Viết một mạch 40 phút thì hoàn thành bài thơ và đăng lên facebook cá nhân”.
Bài thơ “Về đi các anh ơi” của một người lính viết cho đồng đội mình đã như chạm đến cảm xúc tận cùng của sự đau thương. Bài thơ nhanh chóng được mọi người chia sẻ rộng rãi. Riêng trên trang cá nhân của Thiếu tá Phạm Văn Hùng đã có trên 500 lượt chia sẻ.
Bài thơ đã đến với chị Hồ Thu Trang (Đoàn Nghệ thuật Quân khu IV). Chung một suy nghĩ, dòng cảm xúc, chị Trang đã xin phép tác giả bài thơ, viết lên ca khúc “Về đi các anh ơi” lay động lòng người. Ngay trong đêm 14/10, ca khúc “Về đi các anh ơi” đã được ê kíp gồm tác giả Hồ Thu Trang – nhạc sĩ Vũ Quốc Nam – Nghệ sĩ Ưu tú Vũ Tiến Lâm thu âm, phối khí, đăng lên kênh Youtube vào rạng sáng ngày 15/10.
Sau 15 giờ ra mắt, ca khúc “Về đi các anh ơi” (Thơ: Phạm Hùng, Nhạc: Hồ Thu Trang) qua tiếng hát của Nghệ sĩ Ưu tú Vũ Tiến Lâm đã thu hút được hơn 150.000 lượt người xem. Đến nay, ca khúc tiếp tục được cộng đồng mạng chia sẻ, lượt xem đã gần 230.000 lượt. Nhiều ca sĩ vẫn đang tiếp tục thể hiện lại ca khúc này…
…Nỗi đau Rào Trăng 3, Thừa Thiên Huế chưa nguôi ngoai thì tin dữ từ Hướng Hóa, Quảng Trị lại ập về. Rạng sáng 18/10, mưa lũ, núi lở lại vùi lấp 22 chiến sĩ Sư đoàn 337. Những người lính trên quê hương Bác Hồ lại quặn thắt đau vì sự mất mát tiếp diễn. Họ đang mong ngóng được đón những liệt sĩ hy sinh anh dũng ở thủy điện Rào Trăng 3 sẽ về trong rạng sáng ngày 19/10, vừa mong ngóng tin lành từ Hướng Hóa.
Thiếu tá Phạm Văn Hùng: Một lúc nào đó, tôi sẽ viết tiếp những dòng thơ để đưa hình ảnh của người lính đến với mọi người. Ảnh: Đức Anh
Nỗi đau tiếp dài nỗi đau. Nước mắt chực trào muốn khóc, Thiếu tá Phạm Văn Hùng đau đớn tâm tình: “Đồng bào miền Trung đang nguy nan trong lũ lụt. Đồng đội mình mất mát nhiều quá… Một lúc nào đó, tôi sẽ viết tiếp những dòng thơ để đưa hình ảnh của người lính đến với mọi người, cho mọi người hiểu hơn về sự hy sinh cao cả người lính Cụ Hồ.
Hy sinh, mất mát đã quá nhiều. Nhưng chúng tôi luôn tâm niệm Quân đội nhân dân từ Nhân dân mà ra vì Nhân dân chiến đấu. Khi đồng bào bị lũ lụt, thiên tai, địch họa, người lính chúng tôi dẫu có hy sinh, mất mát, thiệt thòi hơn nữa thì cũng vẫn luôn sẵn sàng xả thân vì Nhân dân, hoàn thành nhiệm vụ”./
Đừng Gọi Anh Bằng Chú Em Ơi !
Xin hoạ bài ” Thơ Tình Cho Chú – 3 ” của THN
Đừng trông mặt già mà gọi anh bằng chú vì cực khổ nên tóc bạc tuổi đôi mươi (lẻ chút) chứ thật ra anh cũng thật trẻ người gặp bác Mạc anh vẫn xưng là cháu .
Gặp bác Châu cuối đầu nghe dạy bảo chuyện yêu đương chưa biết phải làm sao hỏi bác Dân Chu , lắc đầu , không được rồi qua sang bác Quách , lại nói là còn bé .
Đời đã bạc , thêm kiếp đời buồn tẻ các bác già không chịu giúp thì thôi nỡ lòng nào đem nhử như con mồi rồi lại xúi em kêu anh bằng chú .
Còn ác nào hơn bao nhiêu câu , bao nhiêu chữ một tiếng gọi anh có mất mát gì đâu mà các bác và em làm tội tình (rầu) để anh phải mang ai-đi (ID) mà đính chính
Tại cực khổ nên trán nhăn hơi sớm và cực khổ nên kiếp còn cô đơn viết cho em không phải để giận hờn nhưng mà sao lòng anh đau quá …
( đừng nghe ngừ ta nữa , hãy nghe anh trước đã )
——————– Thơ Tình Cho Chú – 3
Cô bé ơi, đừng gọi anh bằng chú Mùa hạ này anh mới đủ năm mươi (Tính cho kỹ mới có nửa đời người) Hễ gặp mặt em cứ thưa – dạ – cháu
Cô bé ạ, không nghe người ta bảo “Ngũ thập tri thiên mệnh” hay sao ? Tuổi của anh trời đã định sẵn rồi Tình yêu cũng rơi vào tay cô bé
Mà nè, để ý chi ba chuyện lẻ tẻ Tại lưng còng nên chống gậy ấy thôi Xưa khổ cực giờ da mọc đồi mồi Chứ già đâu mà miệng luôn gọi chú
Thôi lời mượn vần, thơ đành mượn chữ Chỉ một ngày em không keo kiệt lắm đâu Thơ viết cho anh hay chú cũng tình Đặng mai còn ý làm thơ mà đính chính
Khuya thứ bảy phố phường đi ngủ sớm Chỉ còn em ngồi gõ nhịp cô đơn Viết cho chú với những nét giận hờn Thật đáng ghét con số năm mươi quá
THN Sat Mar 17, 2007 9:05 pm
Đọc Và Cảm Nhận Bài Thơ Gọi Tìm Xác Đồng Đội
* tôi tên là Nguyễn Văn Duy
không mẹ không cha
sinh vào năm cả làng không có gạo ăn
quê ở Thọ Xuân Thanh Hóa
tám tuổi nhảy tàu ra Hà Nội sống
lang thang ăn đường ngủ chợ
nay bến xe mai bến tàu
năm 1965 tình nguyện đi bộ đội
tôi chết
lúc đánh vào thị xã Cao Lãnh năm 1967
xác phơi trên hàng rào kẽm gai
ba ngày giữa mưa giữa nắng
* Lê Văn Một quê Thái Bình
mẹ đẻ rơi ngoài ruộng lúc đi mót lúa bị đuổi bắt
vào lính năm 1964
bị thương tại A-bia
chết trên đường tải thương ra Bắc
sau tết Mậu Thân 1968
lúc chết nằm trên võng một mình giữa rừng
xác đã có mùi
được phong liệt sĩ
bằng treo ở Văn phòng Ủy ban nhân dân xã
* binh nhì Trần Tư
không rõ sinh năm nào
chết tại Gò Nổi Quảng Nam cuối năm 1972
có ai bà con thân thích
đến Ủy ban nhân dân xã Phước Diễn Châu Nghệ An
nhận bằng liệt sĩ
tôi nhớ rồi
tôi bị thương hai lần
lần trước ở đầu
lần sau ở bụng
nặng hơn
phải nằm trạm xá hai tháng
tôi đã qua Thừa Thiên Quảng Ngãi Bình Định Tây Ninh Ban Mê Thuột
rừng Lào đằm không dốc và trống
nhiều khi đi suốt một ngày không thấy suối
gió khô
miệng đắng
mấy đứa thằng Sanh thằng Phụng thằng Chiến chắc đi bộ đội và đã vào Nam rồi
không biết mẹ tôi chôn ở đâu
mười mấy năm nay làng tôi có ai chết
cũng chôn nhờ nghĩa địa làng bên
cuối cùng tôi cũng chết
đồi 347
cuối tháng sáu bảy mươi hai buôn Krong Gia Lai
* nửa đêm chợt tỉnh tình cờ
tôi xin làm kẻ ngu ngơ đời này
còn yêu em tôi đắng cay
cuộc biểu tình bị đàn áp
tự do dân chủ muôn năm
đả đảo độc tài
bây giờ tôi là kẻ mất hết trí nhớ
là bông gai rỉ máu từng cánh
mọc trên đá một mình
em còn xa tôi xa tôi
tôi còn đi mãi đi mãi bơ vơ
trang giấy buồn
tôi xin đọc lời di chúc phúng điếu tôi
bên giòng sông này
cùng cây cỏ
cùng anh em tôi
muôn năm muôn năm tự do dân chủ
tôi sẽ chết một mình không ai biết
không giấy đắp mặt không chôn cất
những buổi sớm mai
những buổi sớm mai thơm mùi lúa
tôi đi qua cánh đồng đất mới cuốc lật
hai bên đường bông cỏ vừa nở
chim hót trong gió mát
và sương mờ trong cây bên kia làng
em làm gì mà ngơ ngác như không thấy tôi
những buổi sớm mai
những buổi sớm mai
như thơ tôi
sớm mai
mặt trời mọc
như thơ tôi ở với trời đất ở với anh em
bạn bè tôi người sống người chết
thơ tôi là đời tôi là tôi đây
gần hết tháng chạp sắp tết rồi
có đông anh em bè bạn người sống người chết đang ở quanh đây
con không lạnh đâu mẹ ơi
không ai biết cô gái ở đâu tên gì con ai
chắc là du kích Công Lương
* con tôi là Trần Hiếu
bia ở nghĩa trang liệt sĩ Quảng Trị ghi:
quê Thái Thượng Thái Bình
chết anh dũng tại Khe Sanh năm 1968
lúc dời mộ
chỉ thấy một khúc xương không biết là xương con gì và đất cát vụn với một tờ giấy đỏ có ngôi sao vàng ở giữa còn mới
xác con tôi đâu
xác con tôi đâu
(chưa hết)
Vỹ Dạ ngày 5 tháng 8 năm 1996 Vỹ Dạ ngày 26 tháng 4 năm 1996
Chùm Thơ Về Tình Đồng Chí, Đồng Đội …
Đồng đội ơi… về đi đồng đội ơi
Tây Trường Sơn nắng lửa mưa rừng
Nơi anh nằm đỉnh non cao nguồn thượng
Bốn mươi năm rồi, ở lại núi A Rum
Đắk Krông ơi, sông chảy về đâu?
Xin hãy trở nguồn yêu thương tình mẹ
Bao đêm dài khắc khoải chờ mong
Lệ nhạt nhòa cùng những canh thâu
Về đi anh… dẫu có phải thương đau
Vinh quang này anh dành cho Tổ quốc
Máu xương hòa vào lòng đất nước
Anh nhận về mình chiến sĩ hy sinh
Anh trở về! Chỉ còn có thế thôi
Chỉ có thế… nhưng linh hồn bất diệt
Núi sông nghiêng mình đón chào tiễn biệt
Lịch sử muôn đời còn mãi ghi danh./.
Năm mới gặp nhau nhóm bạn cũ
Gái trai đều đã bạc phơ đầu
Ngược xuôi mỗi đứa một duyên phận
Bận bịu đời thường vẫn nhớ nhau.
Thằng là cao cấp xe đưa đón
Đến họp nhờ xe cháu nội đèo,
Đứa tận rừng xa về kẻo chợ
Cồng kềnh chè gói, bó măng theo.
Gặp nhau một buổi, thời gian ít
Quanh chuyện trường chinh đã cạn ngày.
Nước mắt khô rồi mà dạ xót
Nhớ bao đồng đội vắng chiều nay.
Đứa đã gửi xương nơi hậu địch
Đứa mang thương tích trận vùng ven,
Cõi thế buồn chi dạt cửa Thiền?
Rủi may mỗi đứa một duyên phận
Vẫn kết trong người chất lính xưa.
Đã gặp là thương, là quấn quýt
Không bàn tiền bạc, chuyện hơn thua.
Đồng đội đầu Xuân tìm gặp mặt
Nhớ thương, mừng tủi, nói sao cùng,
Mỗi năm lại vắng thêm vài đứa
Chẳng đủ đội hình để hát chung./.
Người đàn bà làm thơ đến thăm anh thương binh
ngồi quạt lò than nghe kể chuyện chiến trường
Cánh thương binh nghịch ngợm tiếu lâm
Trong trí nhớ có thơ ca bay cùng mùi thịt nướng
Những người thương binh không chân
Ngồi hát những bài ca thời chiến tranh chờ thịt chín
Những đôi mắt liếc vội gương mặt phụ nữ ửng hồng
Mùi thịt nướng bay vờn quanh những chiếc xe lăn
Những chiếc đũa rơi không ai cúi nhặt
Đời thương binh như chiếc đũa cọc cạch
Thiếu cho mình người bếp núc lâu rồi
Mùi thơm ấm đượm ngày cuối cùng của năm
Người đàn bà làm thơ cúi xuống
Giấu nước mắt lưng tròng
Ngón chân cũng trắng hồng
Giao thừa Tết đến xuân sang
Trào dâng ký ức âm vang một thời
Trường Sơn rực lửa dậy khơi
Nhớ nơi trọng điểm không ngơi bom rền
Từ trường, nổ chậm…triền miên
Rừng trơ núi trọc đá nghiền thành vôi
Công binh bám trụ chẳng rời
Phá bom san lấp kịp thời xe qua
Từng đàn “thần sấm con ma”xé trời
Đèn dù soi chiếu không ngơi, không ngừng
Đêm đêm sáng trắng cả vùng
Từng bầy “quạ sắt” săn lùng xe qua
Nơi đâu còn mảng rừng già
“Pháo đài bay” rải lửa loa mịt mùng
Non cao điệp điệp trùng trùng
Mạng đường chiến lược không ngừng vươn xa
Trường Sơn vang bản hùng ca
Kết tinh ý chí tinh hoa ngoan cường
Con đường thống nhất yêu thương
Quân đi như nước, khắp đường xe reo
Xuyên ngàn vượt núi băng đèo
Tỏa ra khắp ngả vươn theo mọi miền
Hiệp đồng chiến đấu trung kiên
Cao xạ bủa lưới đạn xuyên đỏ trời
Công binh bám trụ chẳng rời
Căn hầm gỗ đất đào cơi là nhà
Phong tục truyền thống quyện hòa trong tâm
Nửa đêm xông đất, xông hầm
Xem tên chọn tuổi xếp phân từng người
Chúc nhau muôn sự cho đời
Hầm thêm kiên cố bom rơi không sờn
Chốt trên trọng điểm Trường Sơn
Dẫu hy sinh vẫn sắt son kiên cường
Xông pha ứng cứu khẩn trương
Đêm đêm rầm rập trên đường xe lao./.
Ӽúƈ Độռɢ Bài Thơ “Gọi Tìm Đồng Đội” Ở Hiện Trường Thủy Điện Rào Trăng 3
Chiều 14/10, trên mạng xã hội xuất hiện bài thơ “Gọi đồng đội” viết về quá trình lực lượng vũ trang tìm kiếm 13 cán bộ, chiến sỹ trong đoàn cứu hộ vào tiếp cận hiện trường sạt lở tại thủy điện Rào Trăng 3 đang bị mất tích.
Xin trích nguyên bài thơ:
“Đồng đội ơi…
Tiếng gọi khàn đi giữa đồi núi lỡ
13 con người dễ bị vùi đâu đó
13 chiến sỹ vượt núi đi cứu người…
Có ai không?
Đồng đội ơi…
Hãy đáp lại 1 lời thôi cũng được
Một lời thôi…yếu ớt
Chúng tôi ở đây! đồng đội ơi…
Cả nước đang hướng về thấp thỏm, Huế ơi…
Khúc ruột Miền Trung vẫn chìm trong biển nước
Trên núi thẳm, rừng xanh kia vọng lên muôn điều ước
Vọng lên muôn điều, đáp lại “đồng đội ơi”
Mạ, con ở nhà khóc cạn nước mắt rồi
Đồng đội kiếm tìm cũng kêu gào khản tiếng
Nước mắt đau thương tuôn đầy như biển
Đồng đội ơi, nghe tiếng…tìm về
Đừng nằm dưới đất kia
Đừng trôi theo lũ ống
Đừng từ bỏ hi vọng mong manh về sự sống
Đồng đội ơi! Cả nước đang kiếm tìm.
Theo tìm hiểu, tác giả bài thơ là Nhà báo Bùi Tiến, trú tại tỉnh Hà Tĩnh. Nhà báo Bùi Tiến chia sẻ, bài thơ được anh sáng tác khi đang ngồi trên xe từ Hà Nội về Hà Tĩnh. Sau khi xem đoạn clip ghi lại cảnh lực lượng vũ trang tìm kiếm 13 cán bộ, chiến sỹ mất tích tại khu vực trạm Kiểm lâm 67 – điểm đoàn dừng chân trên đường vào cứu hộ tại thủy điện Rào Trăng 3, anh đã rất xúc động.
Cộng đồng mạng bày tỏ niềm tiếc thương, cảm phúc và cầu nguyện phép màu đến với 13 cán bộ, chiến sỹ đang mất tích.
“Tiếng gọi đồng đội đến khàn đặc giữa bạt ngàn núi rừng, giữa ngổn ngang đất đá đã san phẳng cả trạm Kiểm lâm 67 khiến tôi vô cùng rung cảm. Tiếng gọi động đội cứ vọng lại giữa núi rừng như hi vọng có ai đó vẫn còn sống sót sẽ nghe thấy. Tiếng gọi đó đầy ám ảnh”, Nhà báo Bùi Tiến chia sẻ.
Khu vực trạm Kiểm lâm 67 đã bị đất đá san phẳng; lực lượng lập bàn thờ vọng các nạn nhân trên đường vào.
Tình Đồng Đội Trong “Đồng Chí” Và “Bài Thơ Về Tiểu Đội Xe Không Kính”
Dàn ý chi tiết phân tích tình đồng chí, đồng đội trong “Đồng chí” – Chính Hữu và “Bài thơ về tiểu đội xe không kính” – Phạm Tiến Duật.
– Hình ảnh người lính qua hai tác phẩm: Hình ảnh anh bộ đội Cụ Hồ trong những năm chống Pháp và người chiến sĩ Giải phóng quân miền Nam thời đánh Mỹ đã được phản ánh khá rõ nét với những vẻ đẹp khác nhau qua 2 bài thơ.
2. TB
Luận điểm 1: Người lính trong bài thơ “Đồng chí”:
– Bài thơ “Đồng chí” của Chính Hữu thể hiện người lính nông dân thời kỳ đầu cuộc kháng chiến chống Pháp với vẻ đẹp giản dị, mộc mạc mà vô cùng cao quý.
+ Những người lính xuất thân từ nông dân, ở những miền quê nghèo khó “nước mặn đồng chua”,”đất cày lên sỏi đá”. Họ “chưa quen cung ngựa, đâu tới trường nhung”.
+ Họ đến với cuộc kháng chiến với tinh thần yêu nước thật giản dị: nghe theo tiếng gọi cứu nước mà tự nguyện lên đường. Phía sau họ là bao cảnh ngộ: xa nhà, xa quê hương, phó mặc nhà cửa, ruộng vườn cho vợ con để sống cuộc đời người lính.
+ Trải qua những ngày gian lao kháng chiến đã ngời lên phẩm chất anh hùng ở những người nông dân mặc áo lính hiền hậu ấy. Hình ảnh họ lam lũ với “áo rách vai”, “quần có vài mảnh vá”, với “chân không giày”. Đói, rét, gian khổ khắc nghiệt đã khiến người lính phải chịu đựng những cơn sốt rét: “miệng cười buốt giá”, “sốt run người”, ”vầng trán ướt mồ hôi”.
+ Họ có một đời sống tình cảm đẹp đẽ, sâu sắc:
Lòng yêu quê hương và gia đình thể hiện qua nỗi nhớ “Giếng nước gốc đa nhớ người ra lính”, niềm thương “gian nhà không”, qua ý thức về cảnh ngộ “quê hương anh nước mặn đồng chua” và “làng tôi nghèo đất cày lên sỏi đá”.
Từ hiện thực cuộc sống gian lao thiếu thốn, họ vun đắp được tình đồng chí keo sơn, gắn bó với lòng yêu thương giữa những con người cùng cảnh ngộ, cùng chung lí tưởng, chung mục đích và ước mơ. Gian lao thử thách khiến tình đồng chí, đồng đội thêm keo sơn, sâu sắc. Ngược lại, tình đồng chí ấy lại giúp người lính có sức mạnh để vượt qua gian lao thử thách.
Cập nhật thông tin chi tiết về Đồng Đội Gọi ‘Về Đi Các Anh Ơi’ trên website Kovit.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!