Xu Hướng 11/2023 # Đọc Và Cảm Nhận Bài Thơ Top 12 Bài Thơ Lục Bát Hay Về Cha Mẹ Mới Nhất # Top 15 Xem Nhiều

Bạn đang xem bài viết Đọc Và Cảm Nhận Bài Thơ Top 12 Bài Thơ Lục Bát Hay Về Cha Mẹ được cập nhật mới nhất tháng 11 năm 2023 trên website Kovit.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.

Bài Thơ: con về – Phan Thúc Định

CON VỀ! Thơ Phan Thúc Định

Con về bên mẹ chiều nay cổng mòn in dấu bàn tay mẹ cầm! mỗi ngày mấy bận ra trông bước ra thoăn thoắt ngắt lòng trở vô!

Phải chăng sinh mẹ để chờ? sinh con để cứ đổ thừa ngaí ngôi! dạ thưa như thể đãi bôi bao dung nên mẹ mấy đời giận con! Nhìn con buồn bỗng hết buồn con về mẹ thấy khỏe hơn mấy phần mắt cười ngắm nghía đầu, chân… mẹ ơi con ngoại tứ tuần còn đâu! Mới hay lòng mẹ con giầu đầu hai thứ tóc vẫn đau đáu lòng trải bao nắng dãi mưa dầm với mẹ con mãi trong vòng ấu thơ!

Phủ Quỳ nhớ mẹ, 22/8/2023. Cụ Định.

Bài thơ: Lời tri ân – Nguyễn Thị Nguyệt Anh

LỜI TRI ÂN

Thơ: Nguyễn Thị nguyệt Anh

“. Nước biển mênh mông không đong đầy tình Mẹ

Mây trời lồng lộng không phủ kín công Cha “

Vu lan đến với mọi nhà

Lòng con trống trải chốn xa quê người.

Bông hồng màu thắm đẹp tươi

Con xin tặng Mẹ phương trời Việt Nam

Thân cò lặn lội quan san

Rầm mưa rãi nắng nuôi đàn con thơ.

Chăm lo từng phút từng giờ

Hơi mòn sức kiệt bơ phờ tháng năm

Màn trời chiếu đất Cha nằm

Lao tâm khổ tứ mắt hằn chân chim.

Rừng thiêng núi hiểm đi tìm

Ngọn rau củ sắn đá in lốt giầy

Vầng dương đã lặn vào mây

Vắng cha nhà quạnh lệ đầy tiếc thương.

Tử sinh một cõi vô thường

Tình sâu nghĩa nặng vấn vương xót lòng

Tâm thành dưới ánh đèn chong

Con xin dâng kính bông hồng Cha yêu.

Ơn trên ghi lại những điều

Song thân chỉ dậy bấy nhiêu nên người

Mc: 24/8/2023

Bài thơ: Mẹ tôi – Phạm Văn Ngoạn

MẸ TÔI

Thơ Phạm Văn Ngoạn

Con cò lặn lội bờ sông

Lam lũ nuôi chồng, nuôi cả đàn con

Tháng năm thân mẹ hao mòn

Sớm khuya vất vả, héo hon khô gầy.

Cho con cuộc sống hàng ngày

Dậy con khôn lớn dựng xây cuộc đời

Lẽ thường nước mắt chảy xuôi..

Vu lan nhớ mẹ, con ngồi lệ tuôn.

Biển khơi, nhờ có nước nguồn

Phận con chưa kịp đền ơn cao dầy

Tâm nhang, thấu tận trời mây

Cầu hương linh mẹ, tháng ngày thảnh thơi.

Cửu tuyền, mẹ hãy ngậm cười

Cha sinh, mẹ dưỡng, một đời tri ân..

TG. phạm văn Ngoạn

Bài thơ: Nghĩ về ngày lễ Vu Lan _ Nguyễn Ba

NGHĨ VỀ NGÀY LỄ VU LAN

Thơ Nguyễn Ba

23/8/2023

Nặng lòng ngày lễ vu lan

Bâng khuâng dạ lại dâng tràn nhớ thương

Bùi ngùi thắp nén tâm hương

Tạ ơn cha mẹ tận phương trời nào.

Không thầy đời sẽ ra sao

Thiếu công cha mẹ con nào thành nhân

Số hèn kẻ mọn bụi trần

Sinh nhai thân phải lo thân chẳng tày.

Song thân như trái chín cây

Sinh thời nào đã một ngày chăm lo

Vu lan nhớ, lễ có to

Một ngày có đổi tơ vò quanh năm?

Bài thơ: Mẹ tôi – Nguyễn Mỹ Hạnh

MẸ TÔI

Thơ Nguyễn Mỹ Hạnh

Mẹ ngồi đếm tiếng thời gian

Khúc kha khúc khích bên giàn Mùng Tơi

Ngỡ rằng con đã về rồi

Nụ cười móm mém trên môi…

Mẹ mừng!

Đắng cay ngang trái đã từng

Đớn đau giấu lệ trọn thương con mình

Tảo tần từ chớm bình minh

Lưng còng mẹ gánh im thinh khuya trời…

Mồ hôi mẹ _ tiếng con cười

Nước mắt mẹ đổi cuộc đời an yên

Mẹ giành trăm nỗi muộn phiền

Cho con tung cánh mọi miền trời xanh.

Mẹ ngồi dệt nắng bên mành

Con về, mẹ tặng an lành bé thơ

Sáng trông

Trưa đợi

Tối chờ

Bước chân quen thuộc….

“Con khờ phải không?”

À ơi… mẹ ngóng mẹ trông

À ơi…khúc hát tấm lòng mẹ tôi!

Thơ: Nguyễn Mỹ Hạnh

Bài thơ: Lục bát yêu thương _ Dạ Quỳnh

LỤC BÁT YÊU THƯƠNG

Thơ Dạ Quỳnh

Cho con về lại ngày xưa

Tìm hình dáng mẹ nắng mưa bốn mùa

Vai gầy gánh buổi chợ trưa

Áo nâu ướt đẫm chẳng chừa chỗ khô.

Ngoài đồng con diếc, con rô

Bóng cha đổ xuống những bờ mương xanh

Bao nhiêu hoa trái ngọt lành

Cơm cha, áo mẹ kết thành đời con.

Nửa đời chưa đủ vuông tròn

Mẹ ơi! Má thắm môi son phai màu

Vệt thời gian thẳm hằn sâu

Mẹ ơi! con sợ bể dâu cuộc đời.

Ngoài kia rộng lớn biển khơi

Chẳng bằng cha mẹ… đất trời yêu thương.

Dạ Quỳnh

Bài thơ: Tượng đài sống – Trịnh Thanh Hằng

TƯỢNG ĐÀI SỐNG

Thơ Trịnh Thanh Hằng

(Kính tặng mẹ thân yêu)

Năm nay mẹ tám mươi rồi

Đèn vàng trước gió cuộc đời phong ba

Đời mẹ thực lắm xót xa

Ông trời cũng có khi là bất công.

Gần ba mươi tuổi lấy chồng

Nuôi ba con dại mẹ không quản gì

Những đêm mưa gió dầm dề

Đội mưa xúc ốc mang về nuôi con.

Thời bao cấp mẹ héo hon

Cơm ăn chẳng đủ mẹ bòn măng tre

Bao công lắp được chiếc xe

Khung Thống Nhất, phụ tùng phe chợ Giời.

Mẹ còn đứt gánh giữa đời

Cũng vì chữ hiếu nên rời chồng ra

Vừa làm mẹ vừa làm cha

Giếng đào xây bếp việc nhà đàn ông.

Những đêm mưa gió bão bùng

Căn nhà dột nát chăn mùng ướt lem

Một mình xoay giữa đêm đen

Nuôi con khôn lớn mẹ xem chuyện thường.

Các con tới lớp tới trường

Học hành đầy đủ đường đường mẹ đưa

Một đời chẳng quản nắng mưa

Nuôi con khôn lớn mẹ thừa chí trai.

Chuyện xưa dĩ vãng ngày dài

Nay con kể lại mẹ bài trường ca

Tượng đài chẳng ở đâu xa

Tượng đài với chúng con là mẹ đây

Bài thơ: Mẹ ơi – Nghi Lâm

MẸ ƠI!

Thơ:Nghi Lâm

Mẹ ơi sao vội lìa đời Khi con thành đạt như lời Mẹ khuyên Nhớ ngày gian khổ truân chuyên Cơm ngon canh ngọt để riêng con dùng.

Mẹ thời dưa mắm muối vừng Rau xanh đơn giản để đừng ốm đau Khổ thân Mẹ biết dường nào Lo cho con trẻ mai sau vững vàng.

Hạ về thu đến đông sang Người không ai oán kêu than nửa lờiMong manh trong chiếc áo tơi Vẫn luôn quang gánh chợ đời bán buôn.

Nay con nhớ lại mà buồn Mẹ không còn nữa lệ tuôn đôi dòng!

(Sài Gòn,trưa 22/8/2023.Nhớ về Mẹ của tôi,khi các con đã nên người mà không được đền ơn đáp nghĩa.Vì Mẹ ra đi đột ngột sau cơn bạo bệnh,lúc Người chưa đến tuổi 60!)

Bài thơ: Nhớ mẹ – Phan Thu Trang

NHỚ MẸ

Thơ Phan Thu Trang

(nhân mùa vu lan)

Mẹ giờ biền biệt một phương

Cõi đời di ảnh khói hương nhạt nhoà

Con ngăn giọt lệ vỡ oà

Tưởng như mẹ chỉ đi xa…sẽ về.

Bao lần chợt tỉnh giấc khuya

Lặng nghe lời gió thầm thì bên song

Chơi vơi nhói buốt trong lòng

Mẹ đi về chốn hư không thật rồi.

Tháng ngày nhớ mẹ mẹ ơi

Bên tai còn vẳng bao lời yêu thương

Một đời trải mấy phong sương

Gian nan đời mẹ dẫn đường con đi.

Cho dù đôi ngả biệt ly

Tình thương lòng mẹ khắc ghi không mờ

Lời ru tự thuở ấu thơ

Trong tim con đến tận giờ riêng mang.

Đường trần một cõi thênh thang

cho con mẹ để muôn vàn dấu yêu

Đời tre vất vả chắt chiu

Cho măng cứng cáp sớm chiều vươn nhanh.

Mẹ ơi ơn nghĩa sinh thành

Tựa như trời bể cao xanh khôn cùng

Nếp nhà để đức cho con

Một đời nguyện giữ lòng son không mờ.

Hương lòng con gửi vào thơ

Xin người nhẹ bước đến bờ bến vui

Mẹ về chốn ấy xa xôi

Yêu thương còn mãi tình người bên con.

Phan Thu Trang

Bài thơ: Nhớ mẹ – Tony Bui

NHỚ MẸ

Thơ: Tony Bui

Năm năm chẳng gặp Mẹ rồi

Thiếu cha vắng Mẹ con ngồi ruột đau

Xuân đi khăn chít một màu

Áo tang bạc phủ trắng phau đất trời.

Trúc đào lệ đẫm đầy vơi

Dạ buồn tan nát rụng rời con tim

Nhớ thương tâm khảm luôn tìm

Bóng người xa khuất lặng im như tờ.

Con về nhà quạnh bơ vơ

Cau buồn chẳng trổ trầu giờ héo khô

Con xin mấy giọt cam lồ

Giải đi nghiệp chướng xô bồ đẩy lui.

Từ đây ám muội đã lùi

Gia trung êm ấm người vui suối vàng

Nay ngày của Mẹ đèn nhang

Thành tâm kính cẩn lạy hàng song thân.

Cháu con khắp nẻo xa gần

Nhờ ơn phước tổ hồng ân của Người

Gia đình hoà thuận muôn đời

Anh em quần tụ ghi lời dậy xưa.

Warszawa

28/06/2023

Bài thơ: Trăng viễn xứ – Hoàng Hôn Đỏ

TRĂNG VIỄN XỨ

Thơ Hoàng Hôn Đỏ

Cánh hoa trước gió la đà

Con giờ lưu lạc… quê nhà dõi trông

Mẹ ơi mùa cải đã ngồng

Chiều rơi ngập lối dòng sông lững lờ.

Gối đầu trên những giấc mơ

Dài theo nỗi nhớ vô bờ mẹ ơi

Bàn chân đã mấy mùa rồi

Không về trắng cả mưa rơi đầu hè.

Cỏ may lay lắt triền đê

Cánh cò lặn lội tiếng ve dãi dầu

Thương đời mẹ lắm bể dâu

Long đong khuya sớm phai màu tóc sương.

Con tìm lại tháng ngày thương

Lật dòng kí ức dặm trường con mang

Mẹ ơi sương lạnh gió ngàn

Nhìn trăng viễn xứ miên man giọt buồn.

Nỗi niềm trong dạ bâng khuâng

Con mơ một buổi chiều xuân con về

Đêm này thao thức hồn quê

Mẹ ơi trăng đã bên lề phố xa.

HHĐ

Bài thơ: Vu lan nhớ mẹ – phan Thị Tuyết Vân

VU LAN NHỚ MẸ. Thơ Phan Thị Tuyết Vân

Hoàng hôn Buông vạt nắng buồn. Vu lan nhớ mẹ Mà tuôn lệ sầu. Một ngày Quặn thắt nỗi đau. Một ngày tiễn mẹ Mưa ngâu trắng đường.

Ngỡ rằng Tiếng nói thân thương. Lời ru thủa nhỏ Vẫn thường bên con. Nhớ sao Ánh mắt mỏi mòn. Thời gian đã nhuộm Nét son bạc màu.

Trăng gầy Leo lét canh thâu. Đêm mơ thấy mẹ Mà đau nhói lòng. Mẹ giờ Ở cõi hư không. Cài lên ngực áo Nụ hồng con dâng…!!!!

Giọt Mưa Thu HN 22/8/2023 (Bài thơ viết về mẹ tôi. Người đã ra đi đúng mùng 1/7 âm lịch tiết trời mưa ngâu.)

Tình yêu cha mẹ luôn là nguồn cảm hứng vô tận cho thi ca. Tình yêu đó sẽ mãi mãi là chỗ dựa vững chắc để mỗi chúng ta vững tin bước tiếp giữa cuộc đời

Theo chúng tôi

Đọc Và Cảm Nhận Bài Thơ Top Những Bài Thơ Lục Bát Về Môi Trường Hay Nhất Mới Nhất

Top những bài thơ lục bát về môi trường

1. Cứu lấy môi trường

Môi trường sinh thái thời nay Nguy cơ ô nhiễm càng ngày càng cao Rừng vàng xanh tốt xiết bao Lâm tặc tàn phá bằng dao, bằng rìu

Vạt đồi trơ trọi đìu hiu Đua săn chim, thú rừng chiều lặng im Thành phố xe cộ kìn kìn Bụi khói mù mịt không nhìn thấy nhau

Ra đường người trước, kẻ sau Khẩu trang kín mít biết đâu mà chào Nước thải nhà máy ào ào Ô nhiễm nguồn nước, chỗ nào cũng kinh Kênh mương xú khí hôi rình Đâu đâu cũng thấy dân tình kêu than

Dự án cứ mọc tràn lan Đồng lúa xanh tốt -nay san mặt bằng Chưa xây dựng- cỏ mọc nhanh Tài nguyên cạn kiệt đã thành bỏ hoang Muốn cho cuộc sống bình an Môi trường sinh thái phải làm sạch trong

Bài thơ với tựa đề cứu lấy môi trường đủ cho chúng ta hiểu rằng, môi trường càng ngày càng bị đe dọa nghiêm trọng, do đó mà hàng năm nhân dân ta đã phải gánh chịu rất nhiều thiên tai cũng một phần nguyên nhân là do ảnh hưởng đến ô nhiễm môi trường.

2. MÔI TRƯỜNG

Môi trường không phải đâu xa Cái xanh, cái đẹp quanh ta đấy mà Môi trường ngay trong mọi nhà Ở ngay thôn xóm và qua phố phường. Môi trường trên mỗi tuyến đường Và trên tất cả bốn phương quanh mình. Con người sạch, đẹp càng xinh Môi trường xanh, sạch ắt mình sống lâu. Xa xưa dân đã có câu Sạch làng đẹp ruộng bảo nhau mà làm Đất nước ngày một huy hoàng Kinh tế phát triển dân sang, dân giàu. Môi trường cũng phải đi đầu Việc này thế giới làm lâu lắm rồi Bắt tay vào làm đi thôi Đừng nhìn đừng đứng, đừng ngồi mà trông! Già trẻ, trai gái một lòng Vì môi trường sạch, cộng đồng làm ngay Chúng ta hãy nắm chặt tay Môi trường xanh, sạch tháng ngày chăm lo Ai ơi xin nhớ kỹ cho Môi trường xanh, sạch còn chờ đợi ai

Bài thơ với ý nghĩa khuyên nhủ chúng ta cần phải chung tay bảo vệ môi trường. Môi trường xung quanh xanh sạch đẹp thì người hưởng lợi chính là mỗi người chúng ta, thừa hưởng được không khí trong lành

3. Xin đổi kiếp này

“Nếu đổi được kiếp này tôi xin hóa thành cây, Thử những nhát rìu rạch sâu da thịt. Trong biển lửa bập bùng thử mình cháy khét, Thử chịu khói độc tàn, thử sống kiên trung. Nếu đổi được kiếp này, tôi xin hóa ruộng đồng, Thử nếm vị thuốc sâu, thử sặc mùi hóa chất, Thử chịu bão giông, thử sâu rày, khô khát, Thử ngập mặn, triều cường, núi lửa, sóng thần dâng. Nếu đổi được kiếp này, tôi xin hóa đại dương, Thử dầu loang hắc nồng, mùi cá trôi hôi thối, Đau vì kiệt tài nguyên, khổ vì không biết nói, Thử biết gồng mình, thử quằn quại đứng lên. Nếu đổi được kiếp này, tôi xin làm không khí, Thử khói bụi ngày đêm, thử ngột ngạt trưa hè, Thử không còn trong xanh vì lũ người ích kỷ, Thử tiếng ồn đinh tai, thử cái chết cận kề. Tôi làm gì đây? Khi vẫn kiếp con người Tôi nhận về bao nhiêu? Tôi lấy gì trả lại? Tôi phá hoại những gì? Tôi đã từng hối cải? Xin đổi được kiếp này… Trời đất có cho tôi?”.

Đây là bài thơ của bạn Nguyễn Bích Ngân, học sinh lớp 8A1, trường THCS Nguyễn Đình Chiểu, Hà Nội làm điên đảo cộng đồng mạng một thời gian và khiến người đọc suy ngẫm về vấn đề ô nhiễm môi trường hiện nay.

4. Bảo vệ môi trường

Trời đất mang mang trong câu thơ thuở ấy

Mới hay rằng chật hẹp đến không ngờ

Bầu trời trong quả trứng

Trái đất như bào thai

Và sinh linh như cỏ may ai rải đầy ngẫu hứng

Lông tơ một sợi

Mắt trong xanh thấy cả biển hồ đầy

Bình đẳng một ngày muông thú chạy quay quay

Khi con người tỉnh giấc ngủ cuồng say

Dòng sông nhẹ nhàng chảy ngược vào tim

Và sắc huyết không còn màu đỏ

Thành bất cứ màu gì miễn dịu dàng như đôi mắt em.

Em ngồi hát đong chân trên mỏm đá

Bốn mùa bị cột trong câu ca luyến ái

Và thời gian đổ nhào ngã xuống

Thành đống bùn vun bón cho cây xanh.

Bài thơ không chỉ cụ thể về vấn đề bảo vệ môi trường, nhưng lại gián típ nêu ra ngụ ý khuyên nhủ chúng ta phải bảo vệ môi trường dùng những hình ảnh như: bầu trời trong, mắt trong xanh, dòng sông nhẹ nhàng chảy, …

5. Không tên

Luân phiên cúp điện đều đều

Quạt thành đồ cảnh sáng chiều chẳng quay

Mình trần ngâm nước tối ngày

Thiếu nước, điện cúp quạt quay thế nào!

Năm nay thời tiết làm sao?

Cao xanh ngằn ngặt, chọc vào chẳng mưa

Như thiêu là những buổi trưa

Mồ hôi tuôn chảy thấm thừa ướt lưng

Liên hồi nhỏ xuống quá chừng

Nắng hè thiêu đốt như rừng lửa lung

Ông trời xin hãy thương cùng

Mưa xuống để nước dân dùng trời ơi

Trời cao cười phán một hồi

Rừng xanh người phá tan rồi kêu chi?

Thảm xanh lá phổi bé đi

Khói xe, nhà máy nó thì nóng lên!…

Muốn cho trái đất lâu bền

Sạch, xanh xin giữ nhân lên thêm nhiều

Ngọc Hoàng chỉ giáo đôi điều

Môi sinh bảo vệ sáng chiều nhắc nhau.

Những câu đầu bài thơ nói về những việc, những sinh hoạt mà chúng ta gặp thường ngày. Bài thơ mặc dù tuy dài như vậy, nhưng quanh đi quẩn lại cũng chỉ với một múc đích đó là “hãy bảo vệ môi trường xanh, sạch, đẹp”.

6. No name

Dân số gia tăng, một gánh nặng

Nay còn ô nhiễm, lại càng căng.

Bầu trời u ám do nhà máy

Mặt đất hôi tanh bởi khí, xăng.

Phân bón, trừ sâu càng tiếp sức

Ni lon, phể thải giục thêm hăng…

Nạn này, ý thức hay nhân tố?

Cải thiện bây giờ,… thật khó khăn!!!

Ý thức và nhân tố là cả hai mà nguyên nhân chính là do ý thức của con người mình làm ra.Vì vậy muốn bảo vệ lá phổi xanh môi trường sống của mình thì mỗi người chúng ta phải năng cao ý thức và cùng nhau bắt tay hành động bây giờ.

7. Không tên

Này anh hỡi bác chị em ơi

Hít thở ô xy thấy nặng rồi

Khổ lắm ni lông tuôn cả đống

Sướng đâu ống khói xả mù trời

Rừng xanh chặt phá không thương tiếc

Sông suối dâng tràn ngập khắp nơi

Cho muôn thế hệ khỏi than lời

Bài thơ tuy ngắn nhưng đã nêu rõ đầy đủ những việc làm dẫn đến tình trạng ô nhiễm môi trường trầm trọng hiện nay như là: hít thở khí ô xi thấy nặng, túi ni long cả đống. ống khói xả, rừng xanh bị chặt phá, sông suối dâng tràn.

8. Không Tên

Xuân nay nóng một tý

Phượng rục rịch nở thi

Đào mai kém khoe sắc

Én thở than rù rỳ…

Nghe nói núi băng tan

Không lâu biển ngập tràng

Khỏi phải đi du lịch

Sắm xuồng mình tình tang

Công nghiệp hóa đáng mừng

Nhà ngày một cao từng

Sáng sớm vương cao khói

Đêm về giực tưng tưng

Bài thơ chỉ tình trạng chung là ô nhiễm môi trường. Và có một câu rất tâm đắc đó là “nghe nói núi bang tan, không lâu biển ngập tràng thì khỏi phải đi du lịch”. Cho thấy hiện tượng băng tan do trái đất nóng lên lả rất ngiêm trọng.

9. No Name

Đẹp thay ý nghĩa trồng cây Mùa thơm trái ngọt nắng vầy bóng râm Lại khi gió rét mưa dầm Chim về ẩn náu âm thầm qua cơn

Lá reo phây phất gió đồn Đẹp trời chim hót đua vờn líu lo Cho mùa xanh ước hẹn hò Sân trường rợp bóng cho trò vui chơi

Làng quê phố thị nơi nơi Bóng cây xanh toả một trời yêu thương Cây xanh thoáng mát môi trường Chở che em bước trên đường tương lai.

Bài thơ nói về môi trường xanh sạch đẹp, dù là ở nơi đâu làng quê hay phố thị thì mọi người chung tay nhau trồng cây và đừng chặt phá rừng thì sẽ đóng góp một môi trường sạch đẹp.

10. Ngán ngẩm

Có lợi thì làm chẳng có từ Người sao không nghĩ chuyện nên hư Cánh rừng nham nhở đầu như trọc Con suối rì rào nước quá dơ Trúng đạn chim trời bay lảo đảo Đốt lò khói bụi toả mờ mờ Cứ đà phá hoại môi trường sống Hậu quả ngày sau thiệt khó ngờ

Bài thơ với tựa đề “ngán ngẩm” với ý nghĩa là tác giả đang ngán ngẩm với môi trường sống đang ảnh hưởng rất nghiêm trọng ở hiện tại, và qua đó gián tiếp khuyên nhủ chúng ta cần phải giữ gìn môi trường sống xung quanh.

11. Bệnh vì đâu

Lao phổi còn thêm viêm họng hầu

Chửa cho khỏi dứt phải còn lâu

Đường kia mới móc còn nham nhở

Hố nọ vừa đào cũng sâu sâu

Dự án môi trường sao rối rắm

Vệ sinh dịch tễ ở đâu đâu

Khói bụi mờ mờ bay khắp chốn

Lao phổi còn thêm viêm họng hầu

12. Tại ai

Ai cũng rằng “bảo vệ môi sinh”

Mà chả hề xem lại chính mình,

Trong phòng thuốc lá tràn lan hút,

Khiến kẻ xung quanh vướng tội tình.

Đã cấm hút rồi nhưng vẫn bán,

Lại còn sử phạt chả nghiêm minh

Nghĩ cũng nực cười thay những vị

Bỏ bạc mua than đốt phổi mình.

Lúc túng tiền lên bán cả trời

Trời cười:”thằng bé, nó hay chơi”!

13. Dòng sông quê hương …chết rồi

Dòng sông ngày trước dòng sông xanh

Sao đến bây giờ nó quá tanh

Nước chảy lờ đờ luôn ứ đọng

Mùi xông thum thủm lại bay quanh

Chất thải đậm đà đen thủi thủi

Đồ dơ vương vãi nổi lềnh bềnh

Cá tôm chết sạch dòng sông chết

Cũng hết nguồn cung nước ngọt lành

14. Ngán ngẫm

Xem qua xét nghiệm ở nhà thương

Bệnh tật tăng cao thật bất thường

Mặn ngọt ăn nhiều eo chứa mỡ

Tay chân động ít tiểu ra đường

Khói rít phổi thâm u nổi cục

Rượu vô gan trướng bụng sình trương

Trên đời mấy thứ độc càng thích

Chẳng tránh thì tìm địa phủ vương!!!

15. GÓP PHẦN LÀM ĐẸP MÔI TRƯỜNG

Người làm thơ mới kẻ thơ Đường

Tay nắm chặt tay tỏa bốn phương

Bảo vệ môi trường xanh đất nước

Xây nền văn hóa đẹp quê hương

Ruộng vườn tươi tốt từng thôn xóm

Văn hóa đẹp vui khắp phố phường

Thành thị nông thôn cùng góp sức

Đồng lòng làm sạch đẹp môi trường.

16.

Mặt nước biêng biếc xanh

Mây trời xanh vời vợi

Cỏ cây xanh sắc thắm

Mắt em thơ trong xanh

Màu xanh đẹp đến thế

Hãy gìn giữ nghe em

Bảo vệ cây và lá

Đừng tàn phá màu xanh

Đừng vứt bừa rác thâi

Trân trong mẹ thiên nhiên

Cho nơi này xanh mãi

Xanh bình yên mênh mông.

17.

Môi trường rất ô nhiễm

Rác đầy cả đường phố

Có khi nghẹt cả ống

Làm nước không thoát được.

Quang cảnh thành phố ta

Nhìn như một đống rác

Khách đi chơi,tham quan

Phải chịu mùi hôi thối.

Xe là một hung thần

Nhả khói giết bầu trời

Nhà máy thải nước ra

Làm sông bị ô nhiễm.

Làm seo hết ô nhiễm

Ta phải làm một việc

Giữ môi trường sạch sẽ

Không xả rác bừa bãi.

18.

Sớ môi trường kính dâng!

Bạch Ngọc Hoàng Thượng Đế

Thương cho cõi trần gian

Xin Ngọc Hoàng Thượng Đế

Nhín chút ít thời gian

Cưỡi ngựa ngắm dương gian

Ôi! sông, suối, ao, hồ

Có phép thuật nhiệm màu

Màu nước là màu đen

Các loài ốc, tôm, cá

Khóc than nghe thảm thiết

Xin Ngọc Hoàng Thượng Đế

Hãy ban chút tình thương

Cho chúng con ngọn đèn

Xin Ngọc Hoàng Thượng Đế

Xin Địa phủ âm vương

Tha thứ tội chúng con

Hết kiếp xác này rồi

Đổi đầu thai trần gian

Còn ở cõi trần gian

Xin Ngọc Hoàng Thượng Đế

Xin Địa phủ âm vương

Cho họ thay chúng con

Nếu chúng con được về

Ở lại với trần gian

Năm sau con báo cáo

Trong khi chờ xét duyệt

Thay mặt các bạn con

Luôn biết ơn Thượng đế.

Chúng con đồng kính gởi.

19.

Đường sạch, sông không rác.

Bóng cây che phố mát.

Các ông đừng làm…khác,

Góc tường, cây…không khát

Cho nên đừng có….gàn

Làm càn…dơ nhan nhãn

Phố phường trông ngao ngán!

Nhà máy nên xử lí

Nước thải đúng vị trí

Nếu không dân đề nghị

Dọn đi thì cũng kì

Người dân ta cũng vậy

Rác gom vào để đấy

Sáng ra có người lấy

Chứ đừng nên như vầy..

Ra sông bỏ…cũng hay!?

Cống nghẹt, sông vẫn đục

Con người sống chen chút

Nắng lên, mùi kinh khủng

Nhiểm bệnh cùng khổ chung

Mọi người chớ ung dung

Riêng mình, mà dung túng

Thói quen nào khg đúng

Đổi thay cho đến cùng

Để thành phố có chung

Sạch, Xanh đẹp vô cùng!

Đọc Và Cảm Nhận Bài Thơ Chùm Thơ Viết Về Mẹ Yêu Hay Nhất (Song Thất Lục Bát) Mới Nhất

Tác giả: Đặng Minh Mai

Dẫu sương gió gian nan vất vả Rét cắt da mẹ đã lên đường Đôi vai trĩu nặng tình thương Buôn xuôi bán ngược kiếm đường mưu sinh!

BÀI THƠ: CHIỀU RƠI BÓNG MẸ

Tác giả: Phú Sĩ

Ngược nẻo đời lênh đênh còn bước Ngày trở về bến nước cuồn trôi Mẹ giờ đã khuất xa xôi Chạnh lòng tiếc nuối qua rồi con đâu

BÀI THƠ: NHỚ MẸ

Tác giả: Thảo Kòi

Nuôi con trẻ ươm mầm mơ ước Mong một ngày con được lớn khôn Rồi đi bỏ mẹ cô đơn Lo cho sự nghiệp có còn nhớ ai

Thương dáng mẹ đêm dài chờ đợi Mong thằng con mòn mỏi thân già Lo rằng nó ở nơi xa Cười vui mạnh khỏe hay là ốm đau

Hai dòng đổ nghẹn lời cay đắng Nhớ về người con lặng canh thâu Mẹ ơi chớ nghĩ âu sầu Cho tóc trên đầu bạc trắng mẹ ơi.

BÀI THƠ: MÃI GHI ƠN MẸ

Tác giả: Dương Chí

Những câu hát, ru hời cánh võng Lòng mẹ hiền, lồng lộng bao la Đẹp ngời gấp vạn muôn hoa Bình yên hơn khúc thánh ca dịu dàng.

Mong con lớn, thành người lương thiện Là niềm mơ, ước nguyện mỗi ngàyTuổi già nhắm mắt xuôi tay Những lời mẹ dặn đời này khắc ghi.

BÀI THƠ: NHỚ MẸ YÊU

Tác giả: Song Linh

Ôi mảnh đất Thái Bình yêu dấu Có Mẹ là bến đậu ngàn năm Mẹ như trăng sáng đêm rằm Soi con tránh khỏi tối tăm cuộc đời.

BÀI THƠ: MẸ TÔI

Tác giả: Nguyễn Đào

BÀI THƠ: TÌNH MẸ

Tác giả: Bình Minh

BÀI THƠ: BÀN TAY MẸ

Tác giả: Sen Nguyễn

BÀI THƠ: MẸ CỦA TÔI

Tác giả: Đặng Minh Mai

Bao đêm trắng canh dài thao thức Mẹ lặng ngồi ra sức lo toan Cùng cha tính toán chu toàn Lo sao có gạo con ngoan khỏi rầu

Nỗi lo đó con đâu thấu hiểu! Bởi còn thơ trải chiếu con nằm Nhìn con đôi mắt xa xăm… Quặn lòng mẹ nhói suốt năm canh trời!

Nuôi con lớn khó nào ngăn được Con nên người dẫu trước gian nguyKhó khăn mẹ chẳng nghĩ suy Cho con tất cả quên đi thân mình!

Theo chúng tôi

Đọc Và Cảm Nhận Bài Thơ Top 12 Bài Thơ Hay Viết Về Mây Mới Nhất

Bài thơ: MÂY và GIÓ – Phan Huy Hùng

MÂY và GIÓ Thơ Phan Huy Hùng Anh là gió… Em là mây… Chơi trò đuổi bắt mê say với đời Lửng lơ… lơ lửng… giữa trời Để cho ai ngắm ai cười vậy em? Xin em đừng lửng lơ thêm Em đang xẻ dọc trái tim anh rồi Mây cười mây chỉ mây thôi Sao anh lại nỡ ví người như mây Mây thèm được kiếp người say Say mây mà ngỡ rằng ai say mình? Gió rằng gió cũng muôn hình Khi vui gió mượt… thất tình… gió gai Em ơi! Anh gọi mây bay Sao không dừng lại… gió hây hây tìn

Bài thơ: YÊU, GIẬN HỜN…CHUYỆN MUÔN THUỞ GIÓ MÂY – Nguyễn Đình Cường.

YÊU, GIẬN HỜN…CHUYỆN MUÔN THUỞ GIÓ MÂY Thơ: Nguyễn Đình Cường.

Từ ngàn xưa gió hứa hẹn với mây Đưa nhau đi đến chân trời góc bể Nên từ đó gió cứ luôn kể lễ Chuyện chung tình của hai đứa bao năm Mây biết mình thân phận chẳng yên nằm Theo dẫn dắt cùng gió đi đây đó Lúc ngày sáng hay đêm khuya lọ mọ Tủi phận nhiều lệ đổ nước mắt rơi Gió cậy mình đi hết chốn ăn chơi Nên nhiều bữa về hai bàn tay trắng Trời tức tối đổ xuống trần nhiều nắng Mây ngồi nhìn bởi gió chẳng nói chi Gió ghen mây nên cũng có lắm khi Trút hờn giận bằng phong ba bão tố Đến khi đó mây lên cơn phẫn nộ Tức bầm gan đến xám xịt mặt mày Mây tủi hờn cứ khóc suốt nhiều ngày Khổ thiên hạ nước ngập tràn lênh láng Làm núi lở, cây, hoa màu xiêu tán Khổ dân tình ngồi than ngắn thở dài Ông trời kêu mây gió phải khoan thai Yêu say đắm chớ làm hoài kiểu đó! Nhưng lời dạy của ông trời bỏ ngõ Yêu, giận hờn…chuyệ̀n muôn thuở gió mây…! – – – – – – 15/10/2023.

Bài thơ: MÂY – Nguyễn Phương Anh

MÂY

Thơ Nguyễn Phương Anh

Hoa lau trắng bên bờ sông mải miết Một bóng hình trong gió gửi cho mây Mây bay đi những nẻo xa biền biệt Tìm nửa cuộc đời theo những cánh chim bay…

P/s: Ảnh: Anh Phương Luther.

Bài thơ: MÂY VÀ TA – Nghi Lâm

MÂY VÀ TA Thơ:Nghi Lâm Mây bay ngang biển xem ta tình tự Dưới ánh chiều đang chớm hoàng hôn Nhìn lên cao như bị gió thổi dồn Chắc không muốn để nhìn lâu thêm nữa Mây sớm biết nên thả trôi lần lữa Để gió hờn buông bỏ phải rời ra Anh bên em còn âu yếm thiết tha Ngắm sóng vỗ ì ầm vô bờ cát Chiều nắng tắt mây như đang ca hát Khúc ru tình cho hai kẻ yêu nhau Tay trong tay trong luyến ái ngọt ngàoNụ hôn ấm đón màn đêm dần xuống Rồi mây lại đổi màu không mong muốn Phủ đen trời có biển cả và ta Nên chỉ còn trông thấy ở khơi xa Bóng con tàu mờ mờ đang lướt sóng Chào từ biệt mây không còn nghe ngóng Tiếng thì thầm của anh nói bên em Thành phố yêu vội vả mở đèn đêm Đón hai đứa trở về trong luyến ái! (Sài Gòn,chiều 12/10/2023.) N.L

Bài thơ: MÂY TÌNH NHÂN – Hồ Viết Bình Bài thơ: MÂY VÀ GIÓ – Hồng Soi

MÂY VÀ GIÓ Tác giả: Hồng Soi Mây trôi lơ lửng nhớ thương ai Gió thổi vi vu mãi thở dài Sáng đến mây hồng khoe nắng mới Chiều về gió lộng báo thiên tai Mây buồn lệ đổ mùa ngâu đến Gió giận không thèm tới nắng mai Núi đội mây ngàn trong quyến luyến Trăng treo cuối gió ngát hương nhài! 14.10.2023

Bài thơ: MÂY VÀ NƯỚC – Nguyễn Thị Khánh Hà Bài thơ: LỠ LÀNG – Trịnh Thanh Hằng

LỠ LÀNG Thơ Trịnh Thanh Hằng

Bài thơ: TRÒ CHUYỆN CÙNG MÂY – Phan Thu Trang

TRÒ CHUYỆN CÙNG MÂY

Bài thơ: SẮC CẢNH – Huy Viễn

SẮC CẢNH Thơ: Huy ViễnMây trời cảnh sắc quyện tầng không Dõi mắt hồn phiêu lạc cõi bồng Tạo hóa thương đời mang nét trải Nhân hòa giữ vẻ đẹp lòng mong Huy Viễn 12/9/2023 – với Lan Huong Nguyen.

Bài thơ: MÂY – Nguyệt Sương Bài thơ: Tơ TRỜI – Nghiêm Mẫn

Nghĩ về mây luôn cho chúng ta cảm giác nhẹ nhàng bay bổng. Đọc những bài thơ viết về mây ta như được thả hồn cùng những áng mây xa…

Theo chúng tôi

Đọc Và Cảm Nhận Bài Thơ Chùm Thơ Lục Bát Mùa Thu Hay Nhất Mới Nhất

THƠ LỤC BÁT: MÙA THU

Tác giả: Lãng Du Khách Thu sang gọi nắng hanh vàng

Thu sang bàng đỏ xen hàng me xanh

Thu sang giọt nắng buông mành

Thu sang gọi gió khô cành bơ vơ Thu về ngơ ngác nai tơ

Thu về em gái mộng mơ bên thềm

Thu về nhẹ gót son êm

Thu về lá rụng thảm mềm rơi rơi Thu đến mơ mộng yêu đời

Thu đến thiếu nữ buông lơi ái tình

Thu đến đón nắng bình minh

Thu đến dìu bước cõi tình vườn yêu Thu gọi bay tóc gió chiều

Thu gọi tình ái lãng phiêu cõi bồng

Thu gọi ân ái mặn nồng

Thu gọi buông nắng má hồng vuốt ve Thu bước chân kế tiếp hè

Thu bước nhè nhẹ tiễn ve âu sầu

Thu bước chân đệm đông đâu

Thu bước trong gió qua cầu áo bay Thu ru tình khúc men say

Thu ru ngọn gió lắt lay gọi mời

Thu ru ca khúc tình đời

Thu ru phiêu lãng gọi đời cõi mơ!

Thơ Lục Bát Viết Về Mùa Thu Hay #02

BÀI THƠ: CHIỀU THU NHỚ

Tác giả: Hoàng Trọng Lợi Chiều thu vàng nắng không em

Đem tình phơi mãi chẳng quên được người

Xa xa văng vẳng tiếng cười

Gió ru lả lướt ngỡ người đâu đâyLá vàng rơi rụng rải đầy

Lối mòn xưa cũ hàng cây lạnh lùng

Buồn vương khóe mắt rung rung

Sao tình không thể cùng chung một đường Để cho còn mãi vấn vương

Bờ môi ánh mắt lời thương ngọt ngào

Hay vì tại lão trời cao

Già rồi lẩn thận duyên trao giữa chừng.

Thơ Lục Bát Viết Về Mùa Thu Hay #03

THƠ LỤC BÁT: TÀN THU

Tác giả: Nguyên Ngọc Thiên Băng Thu tàn rụng gió heo may

Vàng son chiếc lá rơi ngày xanh xao

Tình yêu thuở ấy ngọt ngào

Sao giờ hiu quạnh lối vào trái tim. Nắng non kém sắc đi tim

Xa nhau lá đổ đêm chìm vào đêm

Mắt ai lệ rớt ướt thềm

Tháng mười mưa trút nỗi niềm chênh vênh. Hồn phơi khô héo buồn tênh

Thân gầy đưa tiễn bồng bềnh tuổi xanh

Tóc mây nhuộm bạc cũng đành

Mắt sầu nhỏ giọt chòng chành cõi hoang. Khép hờ môi,mắt, mi ngoan

Cho thôi thoang thoảng không còn hờn ghen

Hửng hờ thổn thức đan xen

Trào dâng uất nghẹn ánh đèn hắt hiu. Lạc hồn giữa chốn cô liêu

Liêu xiêu ngã quỵ những chiều tàn Thu.

Thơ Lục Bát Viết Về Mùa Thu Hay #04

BÀI THƠ: HẸN HÒ THU SAU

Tác giả: Nguyễn Đình Huân Mùa thu quay gót lạnh lùng

Để cho tôi cứ nhớ nhung lá vàng

Lệ thu thánh thót hai hàng

Chia tay thu đón đông sang gió lùa Thu đi bỏ lại chát chua

Mối tình dang dở cuối mùa lá rơi

Bỏ tôi cùng với chơi vơi

Vui cùng mây tím khát khao trời chiều

Bỏ tôi đau khổ vì yêu

Đón mùa đông giá cô liêu bẽ bàng Dù sao thu cũng đã tàn

Có muốn níu kéo đông hàn đâu cho

Tiễn thu cất bước qua đò

Mong ngày tái ngộ hẹn hò thu sau Chia ly ta nhớ về nhau

Nhớ heo may nhớ một màu thu xưa

Có lá vàng rớt trong mưa

Nhớ người con gái vẫn chưa có chồng.

Thơ Lục Bát Viết Về Mùa Thu Hay #05

BÀI THƠ: TRÁCH THU

Tác giả: Hoàng Đức Dương Trách thu sao nỡ qua nhanh

Để rơi hạt nắng mong manh bên thềm

Lá thu ướt đẫm sương đêm

Bâng khuâng ai bước, gót mềm mong manh… Trách thu sao nỡ qua nhanh

Để mây giăng phủ trời xanh, nắng hồng.

Tình thu có hết mặn nồng,

Ái ân chưa trọn để lòng ai đau? Trách thu sao nỡ qua mau

Để đông về lại rót sầu vào thơ.

Để buồn con nhện giăng tơ,

Để hồn lữ khách bơ vơ cuối trời. Trách thu sao chẳng một lời

Đưa tôi về gặp lại người trong mơ…

Giao mùa giăng mắc cơn mưa

Miền thùy dương ấy đến chưa…hay là…? Trách thu sao nỡ đi qua

Để mình tôi nhớ xót xa một người…!

Thơ Lục Bát Viết Về Mùa Thu Hay #06

THƠ LỤC BÁT: THU ĐAU

Tác giả: Trang Kiệt Em về nhặt lá vàng bay

Giữa mùa thu ấy nghiêng say đất trời

Em về nhặt lại…thu rơi

Bao mùa rụng xuống chơi vơi giữa dòng Hồn thu khắc khoải bên lòng

Tình thu phai dấu… mặn nồng còn đâu

Người đây… kẻ đấy âu sầu

Gần chi vẫn mãi hai đầu cách xa Ái ân kia dẫu mặn mà

Duyên tình bao thuở vẫn là hư vô

Vì đâu duyên nợ ta trao

Vẫn không đến được…khỏi rào cách ngăn Cho mùa thu chết vụn tan

Rụng rơi lả chả giữa đời hanh hao.

Thơ Lục Bát Viết Về Mùa Thu Hay #07

BÀI THƠ: THU XƯA

Tác giả: Cao Hằng Thu vàng nhè nhẹ rơi rơi

Đung đưa cành lá trong trời nhớ mong

Hoàng hôn phủ kín đôi dòng

Chiều buông ráng đổ nước long lanh vàng. Lẻ buồn dạo bước lang thang

Tơ trời ai để lỡ làng thế kia

Rớt rơi cành lá chia lìa

Cành khô trơ trụi bên tia nắng chiều. Lần tìm khoảnh khắc tim yêu

Mà sao chỉ thấy thêm nhiều xót xa

Thu ơi sao lỡ nhạt nhoà

Để cho niềm nhớ trong ta cuộn trào. Nhớ nhung xa vắng cồn cào

Nắng vờn ngọn gió lao xao trên cành

Xa rồi ngày đó bến anh

Chiều xưa hương sữa ngọt lành anh trao.

Thơ Lục Bát Viết Về Mùa Thu Hay #08

THƠ LỤC BÁT: THU ĐÃ SANG MÙA

Tác giả: Cỏ Hoang Tình Buồn Trăng tàn rớt xuống rừng hoang

Bỏ mây trắng lại gánh ngàn nỗi đau

Gió ôm chiếc lá bạc màu

Đang thờ thẫn khóc ôm đau thương sầu. Anh giờ ở tận nơi đâu?

Còn thương nhớ đứng bên cầu đợi em!

Lệ rơi khóe mắt ướt mềm

Bởi mòn mỏi khóc trắng đêm ngồi chờ. Tình mình nay chết bơ vơ

Người xưa đã phụ hửng hờ câu duyên

Bỏ em gánh trọn lụy phiền

Trăm năm thề hẹn chao ngiêng giữa đời. Giọt sầu…giọt nhớ…chợt rơi

Mình nay còn chỉ những lời chát chua

Thu sang! Đông sắp giao mùa

Mà tình biền biệt…duyên chưa thấy về.

Thơ Lục Bát Viết Về Mùa Thu Hay #09

THƠ LỤC BÁT: THU BUỒN

Tác giả: Hồng Hoa Em về lối cũ tìm anh

Bao năm cách biệt phải đành chia đôi

Anh ơi Thu cũng về rồi

Mà sao vẫn mãi đơn côi một mình Thác cuồn cuộn đổ trắng tinh

Ôm con dốc đá đứng nhìn ngẫn ngơ

Tóc buông từng sợi thẩn thờ

Lá vàng rơi rụng lòng bơ vơ buồn Khóe mi từng giọt sầu tuôn

Mặn môi đứng lặng nghe buồng tim đau

Rừng hoang xanh ngắt một màu

Anh đi bỏ lại em đau thương sầu Đưa tay hứng trọn giọt Ngâu

Mà nghe chua xót tình đầu dở dang

Thương cho duyên phận bẽ bàng

Nợ duyên không trọn tình tan nát tình.

Thơ Lục Bát Viết Về Mùa Thu Hay #10

THƠ LỤC BÁT: THU TÀN

Thơ: Đức Trung – TĐL Thương nàng thơ thẩn chiều nay

Mắt buồn nhìn lá thu bay cuối đường

Bao nhiêu nỗi nhớ, niềm thương

Trong tim giấu kín vấn vương tơ lòng Những ngày hẹn ước chờ mong

Mà sao chưa gặp để lòng tái tê

Nhớ nhau xin hẹn ngày về

Trách sông, sông chảy đổ vào biển Đông

Mong ai đừng có thay lòng?

Để cho nỗi nhớ bềnh bồng mây trôi. Bây giờ xa cách người ơi!

Thu tàn ngắm lá vàng rơi thêm buồn…

Thơ Lục Bát Viết Về Mùa Thu Hay #11

THƠ LỤC BÁT: THU VỀ BÊN EM

Thơ: Đức Trung – TĐL Tiếng thu trong gió xôn xao

Để anh lạc lối bước vào hồn em

Lá thu xào xạc bên thềm

Dáng em tha thướt tóc mềm xoã vai. Sắc thu trong đáy mắt ai

Hàng mi chớp chớp mắt Nai mơ màng

Chiều thu ngập lối lá vàng

Em vui dạo bước dịu dàng bên anh.Lắng nghe chim hót trên cành

Nhìn anh say đắm long lanh mắt cườm.

Thu về khoác áo vàng ươm

Hoàng lan nở rộ trong vườn đón thu…! Vẳng nghe một khúc hát ru

Trong làn sương khói chiều thu đượm buồn

Chân trời đã tím hoàng hôn

Bên nhau tha thiết…thả hồn trong thu!

Thơ Lục Bát Viết Về Mùa Thu Hay #12

BÀI THƠ: THU SẦU

Thơ: Cỏ Hoang Tình Buồn Dù cho ngang trái giăng đầy

Trăm năm bia miệng còn đây lời nguyền

Má hồng phận bạc vô duyên

Mười hai bến nước mà thuyền không neo. Trời sinh em kiếp bọt bèo

Gió đưa cuốn đẩy trôi theo sóng chiều

Đường đời còn lại bao nhiêu

Mà sao oan trái lắm điều thương tâm. Đành thôi lặng lẽ âm thầm

Hành trang gói trọn…dư âm một thời

Bước từng bước giữa chơi vơi

Ôm theo đau đớn một đời không nhau. Hè sang phượng đã phai màu

Thu buồn đến vội gieo đau thương sầu

Mai này biết phải về đâu?

Còn thương hãy đến giang đầu tìm nhau.

Thơ Lục Bát Viết Về Mùa Thu Hay #13

BÀI THƠ: THU NHỚ

Tác giả: Hằng Thịnh Thu về gửi gió heo may

Lá khô rơi rụng lòng này xót xa

Nhìn anh ở đó quê nhà

Lặng nghe thấy nhớ người ta thật rồi Bây giờ còn nữa hay thôi

Mà sao tim bảo rung hồi nhủ thương

Đêm khuya lạnh hết canh trường

Thoảng như đâu đó mùi hương đóa nhài Mây bồng cứ tưởng hình ai

Một mình đơn chiếc miệt mài ngắm trăng

Nằm mơ tới được cung hằng

Rồi xem sương phủ kéo giăng khắp trời.

Thơ Lục Bát Viết Về Mùa Thu Hay #14

THU VÀNG

Thơ: Chử Văn Hòa Mùa thu nay đã về rồi

Thu ơi xao xuyến bồi hồi trong ta

Thu về đến với mọi nhà

Nắng thu mang đến sắc hoa thơm nồng Trời thu dịu mát mênh mông

Trăng thu soi bóng trên sông mơ màng

Mùa thu đến thật nhẹ nhàng

Yêu mùa thu bởi thu vàng nên thơ.

Thơ Lục Bát Viết Về Mùa Thu Hay #15

THU NHỚ GÌ KHÔNG?

Thơ: Diệp Ly Thu sang chiếc lá lìa cành

Khói sương nhòa nhạt mong manh tơ trời

Hắt hiu từng hạt mưa rơi

Lạnh len góc khuất rã rời niềm đau. Vườn yêu giờ đã phai màu

Rêu phong lối cỏ hanh hao ngõ hồn

Người đi mộng cũng vùi chôn

Tim thôi thắp lửa não nùng tàn canh. Gió thu than khóc bên mành

Lời thương tiếng nhớ đã thành mênh mông

Hỏi rằng thu nhớ gì không?

Hay thuyền yêu đã lạc dòng tương tư…

Thơ Lục Bát Viết Về Mùa Thu Hay #16

NGẪM THU

Thơ: Hạnh Kim Đường quê bóng nắng chiều xiên….

Rặng dừa xanh rợp che nghiêng mái đầu

Ngắm nhìn vạt nắng trên cao

Thoảng nghe hương mới ngọt ngào nhẹ bay Thênh thang lối mộng nơi này

Em mơ một giấc nồng say bên đời

Hình như thu đã về rồi?

Nên thêu dệt sắc màu trời vàng hanh Nắng khô lá úa rụng cành

Cho mùa sang đến tiễn chân hạ buồn

Em gom nhặt những yêu thương

Đan tay kết mảnh vô thường mà vui Cho môi luôn nở nụ cười

Cho đời bình dị thả trôi ưu phiền

Đường quê bóng nắng chiều xiên….

Ôm thời hoa mộng cõi riêng ngẫm mình Trần gian đâu chốn vô minh?

An nhiên – tự tại- yên bình bao lâu?

Thu vàng vương mắt em sầu

Theo chúng tôi

Đọc Và Cảm Nhận Bài Thơ Chùm Thơ Lục Bát Quê Hương Hay Nhất Mới Nhất

Nơi ấy cha mẹ nhọc nhằn, nuôi ta khôn lớn- khó khăn mọi bề. Trong tâm luôn nhớ về quê, bao nhiêu khắc hoải tràn về đêm đêm…”

Thơ Lục Bát Viết Về Quê Hương #01

BÀI THƠ: QUÊ HƯƠNG

Tác giả: Nguyễn Đình Huân Quê hương là một tiếng ve

Lời ru của mẹ trưa hè à ơi

Dòng sông con nước đầy vơi

Quê hương là một góc trời tuổi thơ Quê hương ngày ấy như mơ

Tôi là cậu bé dại khờ đáng yêu

Quê hương là tiếng sáo diều

Là cánh cò trắng chiều chiều chân đê Quê hương là phiên chợ quê

Chợ trưa mong mẹ mang về bánh đa

Quê hương là một tiếng gà

Bình minh gáy sáng ngân nga xóm làng Quê hương là cánh đồng vàng

Hương thơm lúa chín mênh mang trời chiều

Quê hương là dáng mẹ yêu

Áo nâu nón lá liêu siêu đi về Quê hương nhắc tới nhớ ghê

Ai đi xa cũng mong về chốn xưa

Quê hương là những cơn mưa

Quê hương là những hàng dừa ven kinh Quê hương mang nặng nghĩa tình

Quê hương tôi đó đẹp xinh tuyệt vời

Quê hương ta đó là nơi

Chôn rau cắt rốn người ơi nhớ về.

Thơ Lục Bát Viết Về Quê Hương #02

BÀI THƠ: YÊU LẮM QUÊ HƯƠNG

Tác giả: Hoàng Thanh TâmEm yêu từng sợi nắng cong

Bức tranh thủy mặc dòng sông con đò

Em yêu chao liệng cánh cò

Cánh đồng mùa gặt lượn lờ vàng ươm Em yêu khói bếp vương vương

Xám màu mái lá mấy tầng mây cao

Em yêu mơ ước đủ màu

Cầu vồng ẩn hiện mưa rào vừa qua Em yêu câu hát ơi à

Mồ hôi cha mẹ mặn mà sớm trưa

Em yêu cánh võng đong đưa

Cánh diều no gió chiều chưa muốn về Đàn trâu thong thả đường đê

Chon von lá hát vọng về cỏ lau

Trăng lên lốm đốm hạt sao

Gió sông rười rượi hoa màu thiên nhiên Em đi cuối đất cùng miền

Yêu quê yêu đất gắn liền bước chân.

Thơ Lục Bát Viết Về Quê Hương #03

BÀI THƠ: TÌNH QUÊ

Tác giả: Hoa Lục Bình Chiều tà nắng ngã triền đê

Mục đồng thông thả đi về lưng trâu

Dòng sông xanh ngắt một màu

Một đàn cò trắng từ đâu bay về Bình yên một buổi chiều quê

Khói đồng lan tỏa đêm về vắng tanh

Ngoài đồng cây lúa còn xanh

Chiều quê êm ả trong lành biết bao Nhìn đàn gà nhỏ gọi nhau

Mọi người xong việc gọi nhau ra về

Giờ đây đêm cũng đã về

Thoảng đâu trong gió tóc thề thơm hương Bình minh một sớm mù sương

Đàn trâu nhai có ngoài vườn nhởn nhơ

Cánh cò bay lạc vào thơ

Làm cho tôi mãi ngẫn ngơ giữa đồng Con đò nằm dưới bến sông

Hình như nó cũng chờ mong một người

Người người rôm rả nói cười

Đồng xanh bát ngát thơm mùi mạ non Tình quê một dạ sắc son

Ở nơi thành thị em còn nhớ không

Con đò bến cũ chờ mong

Hôm nào anh cũng chờ trông em về.

Thơ Lục Bát Viết Về Quê Hương #04

THƠ LỤC BÁT: MIỀN QUÊ

Tác giả: Đức Trung – TĐL Tôi thầm nhớ một miền quê

Ước mơ thăm lại trở về tuổi thơ

Đồng xanh bay lả cánh cò

Hương sen tỏa ngát mộng mơ những chiều Vi vu gió thổi sáo diều

Bóng ai như bóng mẹ yêu đang chờ?

Dòng sông, bến nước, con đò

Có người lữ khách bên bờ dừng chân Xa xa vẳng tiếng chuông ngân

Bờ tre cuối xóm trong ngần tiếng chim

Tuổi thơ thích chạy trốn tìm

Cây đa giếng nước còn in trăng thề Xa rồi nhớ mãi miền quê

Trong tim luôn nhắc trở về ngày xưa…

Thơ Lục Bát Viết Về Quê Hương #05

BÀI THƠ: QUÊ HƯƠNG QUA LỜI MẸ KỂ

Tác giả: Công Vinh Con nghe Mẹ kể ngày xưa,

Quê hương của Mẹ, mỗi trưa nắng hè.

Bình yên những mái tranh che,

Sông Thu in bóng luỹ tre ven làng. Quê hương hai tiếng dịu dàng,

Mà sao vẫn thấy ngỡ ngàng trong con.

Làm trai, chữ hiếu chưa tròn

Quê Cha, đất Tổ, mỏi mòn thiệt hơn. Ngày xưa, Mẹ kể nguồn cơn,

Quê hương của Mẹ, đã hơn mươi đời.

Sông Thu, một thuở thiếu thời,

Chiến tranh, Mẹ phải xa rời quê hương. Miền trung chín nhớ, mười thương

Con như cánh Nhạn, lạc đường lẽ loi.

Sông Thu bên lỡ, bên bồi

Quê hương in dấu, một đời Mẹ Cha. Con chưa về lại quê nhà,

Nên đâu biết được, đường xa hay gần?

Lòng con day dứt, băn khoăn

Nữa đời tóc đã pha dần màu sương. Bao giờ về lại quê hương

Để xem Vĩnh Điện, An Tường là đâu?

Sông Thu xanh thẫm một màu

Bãi bồi cùng những ruộng dâu, nong tằm. Bây chừ, Mẹ đã yên nằm

Lấy ai dìu dắt về thăm quê nhà

Đời con rồi cũng sẽ qua,

Quê hương rồi cũng chỉ là giấc mơ. Quê hương đẹp tựa vần thơ

Sông Thu với những bến bờ yêu thương.

Dù cho xa cách dặm trường,

Lòng con vẫn mãi vấn vương Thu Bồn…

Thơ Lục Bát Viết Về Quê Hương #06

BÀI THƠ: QUÊ HƯƠNG NỖI NHỚ

Tác giả: Hoàng Thanh Tâm Trở về tìm mái nhà quê

Tìm hình bóng mẹ bộn bề nắng mưa

Tìm nắng xuyên ngọn cây dừa

Tìm hương mạ mới gió lùa thơm tho Tìm đàn trâu với con đò

Áo bà ba mẹ câu hò trên sông

Nón lá nghiêng nắng nước ròng

Miền quê khó nhọc con còng con cua Lục bình tim tím mùa mưa

Bồng bềnh một khúc sông khua mái chèo

Khói lên cháy bếp nhà nghèo

Con gà cục tác con mèo quẫy đuôi Heo gà chạy ngược chạy xuôi

Chân bùn tay lấm nụ cười chân quê

Cánh cò trắng xóa vọng về

Ngân nga vọng cổ bốn bề thiên nhiên Đậm đà ký ức giao duyên

Xương cha máu mẹ dịu hiền ca dao

Con dù biền biệt phương nào

Quê hương một dạ dạt dào khó phai.

Thơ Lục Bát Viết Về Quê Hương #07

THƠ LỤC BÁT: QUÊ HƯƠNG

Tác giả: Đức Trung – TĐL Quê hương xa cách phương trời

Nỗi buồn thương nhớ đầy vơi trong lòng.

Đêm ngày hết nhớ lại mong

Hướng về quê mẹ ròng ròng lệ rơi..! Nhớ chiều ra ngắm biển khơi

Cánh buồm theo gió về nơi chốn nào?

Quê hương hai tiếng ngọt ngào

Đường xa vạn dặm nôn nao nhớ thầm. Mẹ cha xa cách bao năm

Ban ngày thương nhớ, đêm nằm chiêm bao.

Tuổi thơ – kỷ niệm dạt dào

Vẫn còn đầy ắp xuyến xao tâm hồn. Nhớ quê lòng dạ bồn chồn

Mỗi lần ngắm cảnh hoàng hôn… xa nhà.

Quê hương – hai tiếng thiết tha

Còn in ký ức đậm đà yêu thương… Tuổi thơ cắp sách đến trường

Lớn lên đi khắp bốn phương chân trời.

Nhớ về quê mẹ yêu ơi!

Bâng khuâng lại thấy bồi hồi trong tim.

Thơ Lục Bát Viết Về Quê Hương #08

BÀI THƠ: QUÊ HƯƠNG THANH BÌNH

Tác giả: Lãng Du Khách Cảnh quê bình dị khiêm nhường

Mà sao quá đỗi thân thương với đời

Trưa hè vọng tiếng ru hời

Đong đầy thương mến trong lời mẹ ru Chiều tà tiếng sáo vi vu

Mênh mang trời đất lãng du thanh bình

Người quê mộc mạc chân tình

Cùng nhau đùm bọc hết mình đói no Đồng quê mỏi rã cánh cò

Cho ta hạt gạo thơm tho nuôi người

Dân quê rạng rỡ nụ cười

Yêu thương đùm bọc lòng người thiện chân Bản tính vốn rất chuyên cần

Hăng say lao động gian truân chẳng sờn

Cùng nhau xây dựng giang sơn

Để cho cuộc sống đẹp hơn với đời Cảnh quê xanh thắm tuyệt vời

Thân thương gắn bó với đời dân quê

Bình dị mà vẫn đam mê

Đó là nơi chốn ta về ai ơi.

Thơ Lục Bát Viết Về Quê Hương #09

BÀI THƠ: LƯNG TỰA BẾN QUÊ

Tác giả: Toàn Tâm Hòa Ta về lưng tựa chiều nghiêng

Thả hồn theo những bình yên lạ thường

Bao năm xuôi ngược dặm đường

Nay về gom những yêu thương đong đầy Đồng xanh thẳng cánh cò bay

Dòng sông quê vẫn nặng đầy phù sa

Sáo diều vi vút ngân nga

Bao nhiêu âm điệu thiết tha mê hồn Ta ngồi nhìn ngắm hoàng hôn

Mà lòng sao cứ bồn chồn xuyến xao

Hương đồng gió nội ngọt ngào

Nhà ai khói bếp quyện vào… chiều mơ! Ta về tìm khúc ầu ơ

Ca dao của mẹ, ngày thơ xa rồi

Bước chân bổi hổi bồi hồi

Đếm từng kỷ niệm xa xôi hiện về Ta về lưng tựa bến quê

Mơ màng trong những vỗ về dấu yêu

Lưng còng dáng mẹ liêu xiêu

Nghiêng theo bóng nắng cuối chiều mỏng manh Ta về bên mái nhà tranh

Thấy bao ký ức vờn quanh bên mình

Bữa cơm ấm áp gia đình

Tựa vào lòng mẹ lặng nhìn rưng rưng.

Thơ Lục Bát Viết Về Quê Hương #10

THƠ NGẮN: QUÊ ƠI

Tác giả: Châu Lê Quê nghèo nuôi lớn khôn tôi

Chang chang nắng đỏ ngày ngồi lưng trâu

Vui cùng ruộng lúa đồng sâu

Bạn bè trang lứa xanh đầu thuở xưa… Thương cha cày cấy chiều mưa

Thương mẹ tần tảo buổi trưa ngoài đồng

Nhọc nhằn cái khổ nghề nông

Chạnh lòng con viết nhớ mong quê mình.

Thơ Lục Bát Viết Về Quê Hương #11

LỤC BÁT QUÊ HƯƠNG TÔI

Thơ: Ta Vẫn Trong Ta Quê hương đẹp mãi trong tôi

Bóng dừa phủ mát chiều ngồi ngắm sông

Làng tôi xanh thẳm cánh đồng

Trong tôi mãi nhớ nghề nông cấy cày Quê hương rợp kín hàng cây

Ngọt thơm mùa lúa làm say lòng người

Cho tôi tuổi bé đẹp tươi

Ầu ơ lời Mẹ nụ cười của Cha Quê hương chan chứa đậm đà

Nuôi tôi khôn lớn thiết tha đượm tình

Cánh cò chao lượn đẹp xinh

Nhớ ngày đuổi bắt gọi mình í ơi Quê hương đẹp mãi ngàn đời

Dù xa ngàn dặm. là nơi tìm về

Đàn trâu ăn cỏ bờ đê

Cánh diều no gió đẹp mê ngày nào Quê hương ngày tết xôn xao

Bánh chưng gừng mứt ngọt ngào như em

Giờ đây nhắc đến bỗng thèm

Cho tôi tất cả ấm êm cuộc đời.

Thơ Lục Bát Viết Về Quê Hương #12

NỖI NHỚ QUÊ HƯƠNG

Thơ: Quốc Phương Đi đâu cũng nhớ quê nhà

Sân đình giếng nước cây đa trước chùa

Chợ phiên nhộn nhịp bán mua

Đường làng tấp nập sớm trưa đi về Chiều chiều nắng nhạt triền đê

Có thói có lề lũ trẻ chăn trâu

Thả diều đánh trận hồi lâu

Rủ nhau tắm mát dưới cầu thủy nông Đầu làng trải rộng cánh đồng

Màu xanh cây lúa cấy trồng tốt tươi

Ao làng rộn rã nói cười

Mấy cô gánh nước với người đi ngang Nhớ quê nỗi nhớ mơ màng

Phong sương nên phải xa làng làm ăn

Giờ đây đã bớt khó khăn

Cùng nhau ta rủ hàng năm ta về.

Thơ Lục Bát Viết Về Quê Hương #13

QUÊ HƯƠNG YÊU DẤU

Thơ: Quê Nhà Quê hương là mẹ, là cha

Quê hương nâng mỗi bước ta đầu đời

Chao nghiêng cánh võng… ầu ơi

Tương cà, rau muống… ngọt lời mẹ ru Quê hương là những chiều thu

Hương cau ngan ngát, chim gù… bâng khuâng

Quê hương là những dấu chân

Oằn lưng cha cõng đồng gần, ruộng xa Dòng sữa mẹ ngọt nuôi ta

Chắt chiu cay đắng, mặn mà sớm khuya…

Dõi theo mỗi bước ta đi

Vòng tay ôm ấp những khi trở trời Nặng lòng yêu lắm quê ơi

Dẫu đi cuối đất, cùng trời… chẳng quên!

Thơ Lục Bát Viết Về Quê Hương #14

BỨC TRANH QUÊ

Thơ: Hà Thu Quê hương đẹp mãi trong tôi

Dòng sông bên lỡ bên bồi uốn quanh

Cánh cò bay lượn chòng chành

Đàn bê gặm cỏ đồng xanh mượt mà Sáo diều trong gió ngân nga

Bình yên thanh đạm chan hòa yêu thương

Bức tranh đẹp tựa thiên đường

Hồn thơ trỗi dậy nặng vương nghĩa tình.

Thơ Lục Bát Viết Về Quê Hương #15

Cập nhật thông tin chi tiết về Đọc Và Cảm Nhận Bài Thơ Top 12 Bài Thơ Lục Bát Hay Về Cha Mẹ trên website Kovit.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!