Xu Hướng 3/2023 # Đọc Và Cảm Nhận Bài Thơ Thơ Tình Mùa Hạ # Top 11 View | Kovit.edu.vn

Xu Hướng 3/2023 # Đọc Và Cảm Nhận Bài Thơ Thơ Tình Mùa Hạ # Top 11 View

Bạn đang xem bài viết Đọc Và Cảm Nhận Bài Thơ Thơ Tình Mùa Hạ được cập nhật mới nhất trên website Kovit.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.

Nội dung bài viết

Mưa lại về trên những ngả đường quen

Rơi vội vã lên tóc người chờ đợi

Hạ độ này đã thơm mùi tháng mới

Vẫn ngập ngừng chới với thuở vào yêu

Gốc phượng xưa gục đổ dưới hiên chiều

Đứng liêu xiêu giữa màn mưa tầm tã

Bờ môi em ướp hương tình mùa hạ

Có nghe gầy trên những phiến chân qua?

Và em ơi … nơi ấy cuối trời xa,

Mỗi lần mưa có ngập tràn thổn thức;

Có thương quá những hôm chiều rạo rực;

Có bồi hồi… day dứt ở trong tim?

Những loài ve cứ mải miết đi tìm

Mà quên mất mình đã sầu da diết

Như trong mắt gã si tình em biết,

Tháng năm qua mưa có ngớt bao giờ…

Tôi đã già để viết những niềm mơ

Chỉ luyến thương cho một thời xa ngái

Lỡ mai đây bến đời không gặp lại:

– Có chạnh lòng… ái ngại nhớ về nhau?…

(Bằng Lăng Tím)

1.1, Hạ Về Trong Đáy Mắt Nâu

Cái nắng hè oi bức đổ mồ hôi

Gió mây trôi hững hờ bằng lăng tím

Hạ lại về cho lòng ta tìm kiếm

Em giấu gì đằng sau đáy mắt nâu?

Hạ về rồi em còn lạc nơi đâu?

Sao chẳng nói để ve sầu nức nở

Mưa hạ về nghe như lời than thở

Bụi thời gian bị bôi xóa lạnh lùng

Ta chạnh lòng đơn lẻ vẽ chân dung

Một hồn thơ cho những ngày xa vắng

Gửi tặng em tiếng tự tình sâu lắng

Tiếng yêu đầu thuở mười tám ngây ngô

Giờ qua rồi thời áo trắng vu vơ

Em vẫn thế, thờ ơ nào có biết

Phượng vẫn rơi, và rơi không kể xiết

Ngọn lửa tình còn thổn thức trong ta

Hạ nay về ta nhớ hạ hôm qua

Nhưng hạ hỡi, ta chẳng còn lo sợ

Ngày hạ đi bỏ lại tình dang dở

Nay hạ về, tình vẫn vậy, dở dang…

(Bằng Lăng Tím)

2, Phố Đổ Rêu Phong

Mùa hạ cũ còn vương đầy vai áo

Bước ta về phong dấu tích hoang sơ

Khép lại hết bao buồn vui nước mắt

Ta ngày xưa nào có biết đợi chờ!

Xé màn trời, trời hỡi hãy đổ mưa

Nắng chiều rơi bao nhiêu nữa cho vừa

Gom mây đến và kéo lòng gió lộng

Ta sẽ nhìn chân phố đổ rêu phong

Người quay đầu, cúi mặt, kệ người đi

Ta nơi đây đâu có nghĩ ngợi gì

Hà cớ sao mỗi đợt mùa trở dậy

Lại ngẩn người nuối tiếc nụ hồng say

Mùa đã về, mùa cũ tàn trước cửa

Sao ta buồn, chân mỏi bước liêu xiêu?

Đêm yên giấc gác đầu êm gối lụa

Sao giật mình, nhung nhớ đã từng yêu…

(Bằng Lăng Tím)

Mưa lại về trên con phố ngày xưa

Hàng liễu rủ như nỗi buồn ngơ ngác

Em xoè tay đón hạt mưa rào rạc

Lại một mùa mưa nữa chẳng cùng anh.

Em đi tìm trong quá khứ mỏng manh

Tìm trong gió, trong mây rồi trong nắng

Tìm về anh của một thời xa vắng

Của một thời hai đứa bước chung đôi.

Em hỏi gió thì gió chỉ cười thôi

Em gặp mây nhưng mây trôi lặng lẽ

Em hỏi nắng, nắng lắc đầu khe khẽ

Vậy nơi nào mới cất giấu hình anh?

Vâng! Đây rồi em đã gặp được anh

Là anh đấy, trong cơn mưa đầu hạ

Mưa trút xuống những hàng cây nghiêng ngả

Mái hiên xưa che ướt mối tình đầu.

Rồi một ngày tay hết nắm bàn tay

Em trả anh một mùa mưa trắng xoá

Trả lại anh con đường chia đôi ngả

Xa nhau rồi chỉ tội mái hiên xưa!

(Tuyết Trang)

4, Một Trời Phượng Cũ

Hạ sang mùa, phượng đầy vai áo tôi

Nhớ chiều mưa thuở ấy đã xa rồi

Phượng trong tôi một trời loang máu đỏ

Phượng của người tình gõ nhịp trên môi

Cũng đã lâu sao tôi mãi chạnh lòng

Khi mùa về ráng đỏ bóng chiều phong

Tim se sắt cánh máu hồng tan vỡ

Phượng nhẹ nhàng nơi ấy biết hay không?

Tôi tưởng tình đã tàn theo tháng năm

Thời gian trôi bôi xóa vết thăng trầm

Đâu ai biết sóng cồn trong nỗi nhớ

Nắng hạ về tình giá buốt trong tâm

Tự ngày nào người – tôi thắt mối oan

Là bấy nhiêu nước mắt với mây ngàn

Phượng chiều nay sao xác xơ nhiều quá

Chắc tình xanh nay đã hóa võ vàng

Một lần thôi tôi xin cánh hoa xưa

Rồi mãi quên hình bóng của ngày mưa

Màu phượng cũ đã về khung trời mới

Phố chiều nay tan tác mảnh hoa thừa

(Bằng Lăng Tím)

5, Màu Thời Gian

Phượng lại về khoe sắc với trời xanh

Cái oi bức nặng nề như ngộp thở

Người thành phố với khát khao chợt nhớ

Trận mưa rào tưới mát lúc hè sang

Nàng Xuân rời khi trời đất qua trang

Phượng rực rỡ khoe sắc màu đỏ thắm

Phượng đấy ư… này em… tuyệt lắm

Áo trắng sân trường được dịp ngừng bay

Biển hạ vàng ru hồn khách đắm say

Cái tuổi thần tiên anh đàn em hát

Biển gợi tình em tung tăng bờ cát

Bài tình ca ngọt mãi đến bây giờ

Anh vẫn đàn em mải miết làm thơ

Tiếng tiêu ai vọng sang nương theo gió

Em bối rối… lời yêu anh vừa ngỏ

Má ửng hồng mong quả chín đừng rơi

Phố ồn ào lòng biển lại đầy vơi

Từng ngọn sóng ập vào rồi xa mãi

Như tình yêu có bao giờ dừng lại

Biển lặng rồi… mà sóng vẫn lao xao

(Hoàng Mai) ” Tiếp theo, 5 bài thơ mùa hạ dạt dào cảm xúc còn lại không kém phần tâm trạng và lãng mạn:

6, Nói Cùng Anh

Nắng Hạ vàng ngày chậm bước vào đêm

Công viên ấy em về hiu hắt nắng

Phượng tàn rơi góc phố buồn lẳng lặng

Chiều không anh nghe hoang vắng tâm hồn

Trước cuộc đời em mơ ước gì hơn

Một bờ vai – một vòng tay sưởi ấm

Bữa cơm thường giản đơn nhưng nồng đậm

Hương tình yêu tỏa ngát tóc mây chiều

Anh nồng nàn đằm thắm biết bao nhiêu

Sao ta vẫn đêm từng đêm quạnh quẽ

Anh đã đến bên đời em lặng lẽ

Góc khuất nào cho em vẽ chân dung

Thực và mơ nào có lối đi chung…

Ta vẫn hát bài tình ca dang dở

Anh nợ em những đêm dài trăn trở

Thêm một lần tan vỡ… nữa sao anh?

(Hoàng Mai)

7, Nỗi Nhớ Tháng Tư

Tháng tư rồi, mùa hạ đã về chưa?

Mà bầu trời hôm nay nhìn rất lạ

Nắng thôi hát bản tình ca oi ả

Gọi mưa đầy trên những lối em qua

Tháng tư về đâu hỡi những mùa hoa?

Đâu nắng mưa, đâu một thời để nhớ?

Những cánh hoa ai ép vào cuối vở

Nay xác xơ một thuở đã xa vời…

Gió nghẹn ngào ru ký ức đầy vơi

Phố cô đơn nên chiều buông rất vội

Ta xót xa những điều chưa dám nói

Gói trong tim bao giấc mộng không thành

Hạ có về cho năm tháng mong manh?

Những trời xanh có đầy trong mắt biếc?

Dẫu đã biết xa nhau là vĩnh biệt,

Cớ sao lòng da diết mãi khôn nguôi…

(Bằng Lăng Tím)

8, Bóng Nàng Thiếu Nữ Tháng 5

Nắng vàng nhè nhẹ rơi áo em

Gió muộn mơn man quấn chân mềm

Hoàng hôn bẽn lẽn hôn vào tóc

Trời anh nghiêng ngả rớt vào đêm

Ai rót cái duyên lên mắt xanh

Cho gió tháng năm vỡ tan tành

Ai tô thắm hồng đôi má nhỏ

Để bước em về vướng hồn anh

Biêng biếc màu mây em thấy không?

Thương em chiều ngả cuối chân hồng

Dòng người hối hả quay về chốn

Chỉ thấy mình em giữa chợ đông

Điếu thuốc tay anh đã lụi rồi

Gót mềm em bước cứ chậm thôi

Cho anh vương vấn đôi ba bận

Đêm về đỡ tủi tấm hồn côi

(Bằng Lăng Tím)

9, Những Mùa Hạ Vắng

Em có thấy hạ về trong nắng muộn?

Khi tiếng ve đã mỏi cuối chân trời,

Và có thấy nắng loang đầy nỗi nhớ,

Giữa đêm gầy muôn vạn ánh sao rơi?

Tôi trở lại những nơi mình hò hẹn

Chợt giật mình ngơ ngác mắt buồn em

Chiều chập choạng chở người theo hoài niệm

Phố loay hoay gọi gió cuốn chân tìm…

Đêm mưa cuối đã thay lời hát cuối

Mùa hạ sang phượng cháy những con đường

Em có thấy hồn thơ ai đó gọi,

Như giận hờn một kẻ đã từng thương?

Hoàng hôn nay phố vắng ai buồn lắm!

Hạ về rồi em còn lạc nơi đâu?

Ve quạnh quẽ dưới ánh chiều vàng vọt

– Chợt bồi hồi, thảng thốt khóc tìm nhau…

(Bằng Lăng Tím)

Em về không mùa hạ sắp về rồi

Cơn mưa rào tắm hàng cây trước ngõ

Ve khan tiếng u sầu trong làn gió

Chiều nhạt nhòa màu phượng đỏ ngày qua

Hạ năm này không biết có còn xa?

Hoàng hôn rớt bâng khuâng bằng lăng tím

Khói thuốc rơi bờ môi anh ngọt lịm

Ký ức buồn khắc khoải mãi không thôi

Thấm thoắt đưa rồi cũng mấy hè trôi

Người dưng đợi một người dưng không thấy

Hạ dửng dưng đến rồi đi, thế mãi

Bóng người xưa còn hun hút nơi nào

Tình chênh vênh nên lệ mãi tuôn trào

Lối ngày xưa chắc mình anh còn nhớ

Hạ oi bức nặng nề tim ngạt thở

Hay tại lòng cứ mãi đợi chờ em?

Em về không mùa hạ sắp về rồi

Em về không mùa hạ của tôi ơi…!?

Theo chúng tôi

Đọc Và Cảm Nhận Bài Thơ Chùm Thơ Lục Bát Viết Về Mùa Hạ Rất Hay Mới Nhất

THƠ LỤC BÁT MÙA HẠ

BÀI THƠ: SẮC ĐỎ HẠ THƯƠNG

Tác giả: Quý PhươngĐường xưa từng bước song hành Áo ai trắng mãi

Hạ về phượng thắm hàng cây Sân trường ngập nắng tung bay áo dài

Hẹn nhau lưu bút trao tay Mùa vương vấn củ mắt ai lén nhìn

Hạ ơi mùa của chúng mình Viết trang nhật ký tự tình chia xa Luyến lưu rơi rớt giọt ngà Phút giây bịn rịn rời xa không đành

Khi không gọi hắn bằng anh

Vẫn thường gọi hắn mày tao

Tiếng ve vang khúc nhạc sầu bên nhau Còn đâu mùa củ đưa vào câu thơ

Bây giờ bẽn lẽn gặp nhau cuối đầu Để cho một kẻ ngẩn ngơ trong lòng

Với tay đón cánh phượng hồng Bâng khuâng dừng bước phiêu bồng chiều nay Tình thơ chưa kịp trao tay dại khờ Hạ ơi nổi nhớ vẫn đầy trong tim.

BÀI THƠ: HẠ VỀ

Tác giả: Phượng Loan

Mùa xuân cất cánh bay rồi Hạ đang rừng rực lên ngôi đất trời Dát vàng rực rỡ muôn nơi Ẩn trong trái chín, nhuộm ngời hương hoa.

Ve sầu ngân vọng khúc ca Phượng hồng rực lửa chia xa bạn bè Tháng tư mới chớm sang hè Mà sao lòng bỗng nghe tê tái lòng.

Hạ về mây trắng thong dong Rủ đàn ong mật dạo rong vườn nhà Rủ cơn gió đến la đà Rủ cơn mưa xuống cho ngà ngà say.

Hạ về chắp cánh diều bay Tuổi thơ tỉnh giấc chợt lay mình về…!

BÀI THƠ: HÈ VỀ

Tác giả: Lê Thanh TâmHỏi Để giờ năm tháng ngã màu

Tìm về Hạ cũ quanh co ngày xưa có buồn xo tháng ngày Nắng vừa khẽ chạm bàn tay Chợt mưa rơi đến ướt vai mất rồi

Nhớ hoài mùa cũ trong tôi Áo em trắng mộng bồi hồi ngẩn ngơ Chiều nay ngắm cánh phượng mơ Bỗng đâu thấy lại bài thơ năm nào

Xa nhau buổi ấy hè sang Tiếng ve gọi mãi theo hàng phượng đưa Thẹn thùng viết – ngại ngùng trao

thời gian! Hạ ơi! thương mấy cho vừa Nhớ ơi! còn đấy giọt thưa, giọt gầy Về thăm niệm khúc chiều nay Nghe chút rong ruổi theo ngày tháng xưa!

Thuvientho.com mời bạn xem tiếp phần cập nhật những bài thơ lục bát viết về mùa Hạ mới nhất..

BÀI THƠ: GỌI HÈ

THƠ LỤC BÁT: HẠ VỀ

Tác giả: Liên Phạm

Hạ về, nghiêng nắng trên vai Chợt mưa, chợt nắng từng ngày đi qua. Trên cây lá thắm mượt mà, Vi vu, gió thoảng hương hoa dịu dàng.

Nắng vàng toả nhẹ không gian, Để cho Anh ước, mơ màng… Có nhau. Phượng hồng đỏ thắm một màu, Mênh mang điệp khúc ve sầu râm ran…

Mong sao tiếng nhạc, cung đàn Câu thơ mộng ước chẳng màng đợi trông. Lời thơ trải rất nhiều dòng, Cũng không nói hết trọn lòng Anh đây.

Hạ về trên cả nhành cây, Hoa đua nhau nở, làm ngây ngất lòng. Anh ngồi ôm mộng ước mong, Hôn môi thật nhẹ, hôn trong bóng chiều.

Trao em cả một trời yêu, Trao em một chút nâng niu dỗ dành. Mong sao mùa hạ qua nhanh, Tình Anh ở lại kết thành keo sơn…!

BÀI THƠ: HẠ CUỐI

Theo chúng tôi

Đọc Và Cảm Nhận Bài Thơ Thơ Tình Gió

” Mời các bạn cùng xem qua 5 bài thơ về gió lãng mạn đầu tiên:

Nội dung bài viết

1, Phút Giao Mùa

Em có về và xuân có đến không?

Hay em quên quên lãng chốn hoa đồng?

Vô ý gặp một chiều mưa lấm áo

Để bao mùa khắc khoải đứng chờ mong!

2, Gió Tháng Chạp

Đông nở khẽ như một loài hoa dại

Tiễn thu đi trắng xóa những con đường

Vạt nắng cũ hanh hao màu cỏ úa

Chợt tắt dần như một tiếng yêu thương

4, Khói Trăng

5, Đêm Trở Gió

Đêm sầu lặng lẽ ngắm trăng thanh

Lanh quanh góc phố ngó mây đùa

Chiếc áo mong manh khơi lòng lạnh

Đêm nay gió trở, gió giao mùa

Chẳng biết người đâu, ta lang thang

Đi tìm nhung nhớ cuộc tình hoang

Hương đời tám nẻo người rẽ lối

Biết dạt về đâu mảnh trăng vàng

Gió trở nguyệt gầy trôi lênh đênh

Sao trời rạng sáng nỗi buồn tênh

Mơ màng trời đất bình yên nhỉ

Ai biết lòng ta thấy chênh vênh?

(Bằng Lăng Tím)

” Tiếp theo, 5 bài thơ về gió rất hay và dạt dào cảm xúc, cô đơn còn lại:

6, Mùa Qua Phố

Xuân giã biệt, đưa hạ về bên phố

Gió trở chiều, lá đổ não nề hiên

Ta loay hoay trăn trở với muộn phiền

Lòng thổn thức một nỗi buồn chưa dứt

7, Gió Giao Mùa

Phượng hồng lại ẩn vào cây

Trả khung trời ấy hao gầy cho tôi

Mây chiều hoang vắng đơn côi

Hồn nghe từng phút bồi hồi trong thơ

Hôm qua người ấy đi rồi

Trong tôi từng tiếng mưa rơi chạnh lòng

(Hoàng Mai)

8, Gió Lạnh Về

Phố vắng mình tôi bước bơ vơ

Ru bao thương nhớ viết dòng thơ

Nhờ gió gửi về phương xa ấy

Hẹn người sẽ đọc ở trong mơ

9, Gọi Tháng Tư Về

Em lại về để tiễn một người đi

Gió trở chiều, cánh thiên di lưu lạc

Câu yêu thương người vội trao người khác

Khúc tự tình ngơ ngác gợi tình xưa

Bờ cát trắng phơi mình ẩm ướt

Tắm lòng trăng mây gió phủ phê

Biển vỡ òa mối tình say khướt

Dạt dào hương mặn đắng thỏa thuê

Note: Những dòng stt về gió hay

Xem Thêm Thơ Tình Buồn hoặc Thơ Và Tâm Sự Về Gió Mới Nhất và Những Chùm Thơ Hay

Theo chúng tôi

Đọc Và Cảm Nhận Bài Thơ Khúc Mùa Thu

– Hồng Thanh Quang tên thật là Đặng Hồng Quang, sinh năm 1962, tại Nguyên Hoà, Phù Cừ, Hưng Yên.

– Anh tốt nghiệp kỹ sư vô tuyến điện tại Liên Xô cũ năm 1986, cử nhân báo chí và có 24 năm phục vụ trong lĩnh vực báo chí quân đội, là phóng viên tờ tin Binh đoàn Tây Nguyên từ 1987 đến 1988, báo Quân đội nhân dân từ 1988 đến 2002.

– Từ năm 2000, bắt đầu cộng tác với báo An ninh thế giới. Năm 2003, chính thức là phóng viên báo này và báo Công an nhân dân. Hiện là Tổng thư ký toà soạn báo Công an nhân dân.

+ Tác phẩm:

– Trữ tình. Thơ (thơ sáng tác, 1993)

– Linh cảm người đang yêu (thơ dịch, 1995)

– Không thể nào nguôi (thơ sáng tác, 1996)

– Gửi người con gái xa xôi (thơ dịch, 1996)

– Mùa dịu dàng (thơ sáng tác, 1999)

– Một góc thơ Nga (thơ dịch, 2000)

– Thời luận (tuyển tập báo chí, 2000)

– Chỉ là mơ thấy (thơ sáng tác, 2003)

+ Giải thưởng:

– Giải thưởng trong cuộc thi thơ do tạp chí Văn nghệ Quân đội tổ chức năm 1998-2000

– Bằng khen về các tác phẩm dịch thơ Nga Xô Viết do Trung tâm hợp tác quốc tế về khoa học và văn hoá trực thuộc chính phủ liên bang Nga trao năm 2001

Tôi đã yêu như chết là hạnh phúc

Tôi đã quên mình chỉ để nghĩ về em

Người đàn bà giấu đêm vào trong tóc

Có điều chi em mải miết đi tìm?

Ngay cả nếu âm thầm em hoá đá

Bầu lặng yên cũng đã vỡ rồi

Mênh mông quá khoảng trống này ai lấp

Khi thanh âm cũng bất lực như lời

Sáng nay thật sớm, sương rất mỏng, rất mờ, tiếng chổi quét đường không còn vang buồn như mọi khi. Ngoài kia tất cả như đang mặc một chiếc áo khoác mỏng tìm hơi ấm giao mùa.

Trời vừa hửng một cái nắng nhẹ trên vòm cây, tôi bèn lên cơn thèm một vòng đi dạo. Phải đi chứ! Đi như để trả đũa một sáng sớm đã mù mờ sương đục và lạnh rét.

Thèm đi dạo như một kiếm tìm, gặp gỡ. Thèm nghe tiếng xôn xao sau một đêm dài thinh lặng…Thèm nhìn phố xá cợt đùa nhau, tung tăng trong bước chân của bọn trẻ đến trường. Thèm vu vơ tiếng hát của một ca sĩ nào đó… Hay là chợt nhớ đến một giọng cao vút, phiêu những câu hát chất chứa nỗi niềm, rồi người nhớ, rồi người thương.

Có điều gì không ổn trong những ngăn kéo kỷ niệm mà mùa thay đã vội chao chác lòng người?

Hình như vài nỗi nhớ nhung nào đó cứ như cánh chim bay…

Và ở một góc quán bên đường đang văng vẳng tiếng guitar dạo đoạn điệp khúc, sợi giây số 1 đang nhảy múa, âm thanh của bản romance reo giây, tôi thả bước vào quán tìm một góc thật khuất nhìn đám cỏ đang ngậm sương.Khúc mùa thu của Phú Quang có điều gì mà ray rức, reo làm gì một sợi giây níu lòng người.

Vâng ta giờ không trẻ nữa, nghe như tự vấn. Phải chăng ta lúc này không được ở cung Hằng? Câu hát lại đi vào một thổn thức khác…

Nghe tiếng hát đang da diết thế, tôi lại nảy ra trong đầu câu nói của người dưng:

Giấu làm gì? Khi bóng đêm vẫn mãi bao trùm, tóc rồi sẽ xác xơ rối nùi… hớ hênh khoe màu thời gian loang lỗ.

Giọt cà phê bắt đầu nhỏ từng giọt từng giọt tí tách rơi xuống đáy cốc, tiếng giọt khẽ như đệm cho câu hát kế tiếp.

” Ngay cả nếu âm thầm em hóa đá

Bầu trời lặng yên cũng đã vỡ rơi

Mênh mông quá khoảng trống này ai lấp

Khi thanh âm cũng bất lực như lời…”

Nghe nói bản nhạc này Phú Quang phổ từ lời thơ của thi sĩ Hồng Thanh Quang, kệ là của ai tôi biết thế và cho là như thế, khi mà nỗi cô đơn, cơn hoài nghi nào cũng có phần hơi hơi giống nhau, có điều người ta sống và suy nghĩ như thế nào lại là một chuyện rất khác.

Hết bài hát tôi trả tiền và rời quán. Bầu trời có lẽ đã xua được đám sương mỏng đầu ngày, bình minh mới tôi tìm cho mình những tình người quanh tôi, nếu có lỡ thất vọng về ai đó có lẽ… Tôi sẽ cố không nghĩ đến điều đó nữa, đời mà C’est la vie đi. Tình ở đâu đó lúc nào cũng đẹp, chỉ khi lòng ta hạn hẹp thì dù ở chốn đồng xanh ta vẫn thấy tim ta chật chội.

Một buổi sớm như thế này, tôi chỉ thấy một ngày nên vui, nên nhớ và vì nhớ nên tôi muốn dành mười phút cho những linh hồn tôi yêu, tôi treo khúc mùa thu vào chỗ sáng sủa để chỉ cảm thấy âm nhạc rất mênh mang lòng người.

Biết đâu Khúc mùa thu sẽ làm bạn và tôi thấy mình diễm phúc khi được yêu. Từ tình người… bạn và tôi sẽ biết cách phá vỡ đi một nỗi lặng thầm – Thế thôi.

Cập nhật thông tin chi tiết về Đọc Và Cảm Nhận Bài Thơ Thơ Tình Mùa Hạ trên website Kovit.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!