Xu Hướng 12/2023 # Đọc Và Cảm Nhận Bài Thơ Thơ Tình Mùa Hạ # Top 20 Xem Nhiều

Bạn đang xem bài viết Đọc Và Cảm Nhận Bài Thơ Thơ Tình Mùa Hạ được cập nhật mới nhất tháng 12 năm 2023 trên website Kovit.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.

Nội dung bài viết

Mưa lại về trên những ngả đường quen

Rơi vội vã lên tóc người chờ đợi

Hạ độ này đã thơm mùi tháng mới

Vẫn ngập ngừng chới với thuở vào yêu

Gốc phượng xưa gục đổ dưới hiên chiều

Đứng liêu xiêu giữa màn mưa tầm tã

Bờ môi em ướp hương tình mùa hạ

Có nghe gầy trên những phiến chân qua?

Và em ơi … nơi ấy cuối trời xa,

Mỗi lần mưa có ngập tràn thổn thức;

Có thương quá những hôm chiều rạo rực;

Có bồi hồi… day dứt ở trong tim?

Những loài ve cứ mải miết đi tìm

Mà quên mất mình đã sầu da diết

Như trong mắt gã si tình em biết,

Tháng năm qua mưa có ngớt bao giờ…

Tôi đã già để viết những niềm mơ

Chỉ luyến thương cho một thời xa ngái

Lỡ mai đây bến đời không gặp lại:

– Có chạnh lòng… ái ngại nhớ về nhau?…

(Bằng Lăng Tím)

1.1, Hạ Về Trong Đáy Mắt Nâu

Cái nắng hè oi bức đổ mồ hôi

Gió mây trôi hững hờ bằng lăng tím

Hạ lại về cho lòng ta tìm kiếm

Em giấu gì đằng sau đáy mắt nâu?

Hạ về rồi em còn lạc nơi đâu?

Sao chẳng nói để ve sầu nức nở

Mưa hạ về nghe như lời than thở

Bụi thời gian bị bôi xóa lạnh lùng

Ta chạnh lòng đơn lẻ vẽ chân dung

Một hồn thơ cho những ngày xa vắng

Gửi tặng em tiếng tự tình sâu lắng

Tiếng yêu đầu thuở mười tám ngây ngô

Giờ qua rồi thời áo trắng vu vơ

Em vẫn thế, thờ ơ nào có biết

Phượng vẫn rơi, và rơi không kể xiết

Ngọn lửa tình còn thổn thức trong ta

Hạ nay về ta nhớ hạ hôm qua

Nhưng hạ hỡi, ta chẳng còn lo sợ

Ngày hạ đi bỏ lại tình dang dở

Nay hạ về, tình vẫn vậy, dở dang…

(Bằng Lăng Tím)

2, Phố Đổ Rêu Phong

Mùa hạ cũ còn vương đầy vai áo

Bước ta về phong dấu tích hoang sơ

Khép lại hết bao buồn vui nước mắt

Ta ngày xưa nào có biết đợi chờ!

Xé màn trời, trời hỡi hãy đổ mưa

Nắng chiều rơi bao nhiêu nữa cho vừa

Gom mây đến và kéo lòng gió lộng

Ta sẽ nhìn chân phố đổ rêu phong

Người quay đầu, cúi mặt, kệ người đi

Ta nơi đây đâu có nghĩ ngợi gì

Hà cớ sao mỗi đợt mùa trở dậy

Lại ngẩn người nuối tiếc nụ hồng say

Mùa đã về, mùa cũ tàn trước cửa

Sao ta buồn, chân mỏi bước liêu xiêu?

Đêm yên giấc gác đầu êm gối lụa

Sao giật mình, nhung nhớ đã từng yêu…

(Bằng Lăng Tím)

Mưa lại về trên con phố ngày xưa

Hàng liễu rủ như nỗi buồn ngơ ngác

Em xoè tay đón hạt mưa rào rạc

Lại một mùa mưa nữa chẳng cùng anh.

Em đi tìm trong quá khứ mỏng manh

Tìm trong gió, trong mây rồi trong nắng

Tìm về anh của một thời xa vắng

Của một thời hai đứa bước chung đôi.

Em hỏi gió thì gió chỉ cười thôi

Em gặp mây nhưng mây trôi lặng lẽ

Em hỏi nắng, nắng lắc đầu khe khẽ

Vậy nơi nào mới cất giấu hình anh?

Vâng! Đây rồi em đã gặp được anh

Là anh đấy, trong cơn mưa đầu hạ

Mưa trút xuống những hàng cây nghiêng ngả

Mái hiên xưa che ướt mối tình đầu.

Rồi một ngày tay hết nắm bàn tay

Em trả anh một mùa mưa trắng xoá

Trả lại anh con đường chia đôi ngả

Xa nhau rồi chỉ tội mái hiên xưa!

(Tuyết Trang)

4, Một Trời Phượng Cũ

Hạ sang mùa, phượng đầy vai áo tôi

Nhớ chiều mưa thuở ấy đã xa rồi

Phượng trong tôi một trời loang máu đỏ

Phượng của người tình gõ nhịp trên môi

Cũng đã lâu sao tôi mãi chạnh lòng

Khi mùa về ráng đỏ bóng chiều phong

Tim se sắt cánh máu hồng tan vỡ

Phượng nhẹ nhàng nơi ấy biết hay không?

Tôi tưởng tình đã tàn theo tháng năm

Thời gian trôi bôi xóa vết thăng trầm

Đâu ai biết sóng cồn trong nỗi nhớ

Nắng hạ về tình giá buốt trong tâm

Tự ngày nào người – tôi thắt mối oan

Là bấy nhiêu nước mắt với mây ngàn

Phượng chiều nay sao xác xơ nhiều quá

Chắc tình xanh nay đã hóa võ vàng

Một lần thôi tôi xin cánh hoa xưa

Rồi mãi quên hình bóng của ngày mưa

Màu phượng cũ đã về khung trời mới

Phố chiều nay tan tác mảnh hoa thừa

(Bằng Lăng Tím)

5, Màu Thời Gian

Phượng lại về khoe sắc với trời xanh

Cái oi bức nặng nề như ngộp thở

Người thành phố với khát khao chợt nhớ

Trận mưa rào tưới mát lúc hè sang

Nàng Xuân rời khi trời đất qua trang

Phượng rực rỡ khoe sắc màu đỏ thắm

Phượng đấy ư… này em… tuyệt lắm

Áo trắng sân trường được dịp ngừng bay

Biển hạ vàng ru hồn khách đắm say

Cái tuổi thần tiên anh đàn em hát

Biển gợi tình em tung tăng bờ cát

Bài tình ca ngọt mãi đến bây giờ

Anh vẫn đàn em mải miết làm thơ

Tiếng tiêu ai vọng sang nương theo gió

Em bối rối… lời yêu anh vừa ngỏ

Má ửng hồng mong quả chín đừng rơi

Phố ồn ào lòng biển lại đầy vơi

Từng ngọn sóng ập vào rồi xa mãi

Như tình yêu có bao giờ dừng lại

Biển lặng rồi… mà sóng vẫn lao xao

(Hoàng Mai) ” Tiếp theo, 5 bài thơ mùa hạ dạt dào cảm xúc còn lại không kém phần tâm trạng và lãng mạn:

6, Nói Cùng Anh

Nắng Hạ vàng ngày chậm bước vào đêm

Công viên ấy em về hiu hắt nắng

Phượng tàn rơi góc phố buồn lẳng lặng

Chiều không anh nghe hoang vắng tâm hồn

Trước cuộc đời em mơ ước gì hơn

Một bờ vai – một vòng tay sưởi ấm

Bữa cơm thường giản đơn nhưng nồng đậm

Hương tình yêu tỏa ngát tóc mây chiều

Anh nồng nàn đằm thắm biết bao nhiêu

Sao ta vẫn đêm từng đêm quạnh quẽ

Anh đã đến bên đời em lặng lẽ

Góc khuất nào cho em vẽ chân dung

Thực và mơ nào có lối đi chung…

Ta vẫn hát bài tình ca dang dở

Anh nợ em những đêm dài trăn trở

Thêm một lần tan vỡ… nữa sao anh?

(Hoàng Mai)

7, Nỗi Nhớ Tháng Tư

Tháng tư rồi, mùa hạ đã về chưa?

Mà bầu trời hôm nay nhìn rất lạ

Nắng thôi hát bản tình ca oi ả

Gọi mưa đầy trên những lối em qua

Tháng tư về đâu hỡi những mùa hoa?

Đâu nắng mưa, đâu một thời để nhớ?

Những cánh hoa ai ép vào cuối vở

Nay xác xơ một thuở đã xa vời…

Gió nghẹn ngào ru ký ức đầy vơi

Phố cô đơn nên chiều buông rất vội

Ta xót xa những điều chưa dám nói

Gói trong tim bao giấc mộng không thành

Hạ có về cho năm tháng mong manh?

Những trời xanh có đầy trong mắt biếc?

Dẫu đã biết xa nhau là vĩnh biệt,

Cớ sao lòng da diết mãi khôn nguôi…

(Bằng Lăng Tím)

8, Bóng Nàng Thiếu Nữ Tháng 5

Nắng vàng nhè nhẹ rơi áo em

Gió muộn mơn man quấn chân mềm

Hoàng hôn bẽn lẽn hôn vào tóc

Trời anh nghiêng ngả rớt vào đêm

Ai rót cái duyên lên mắt xanh

Cho gió tháng năm vỡ tan tành

Ai tô thắm hồng đôi má nhỏ

Để bước em về vướng hồn anh

Biêng biếc màu mây em thấy không?

Thương em chiều ngả cuối chân hồng

Dòng người hối hả quay về chốn

Chỉ thấy mình em giữa chợ đông

Điếu thuốc tay anh đã lụi rồi

Gót mềm em bước cứ chậm thôi

Cho anh vương vấn đôi ba bận

Đêm về đỡ tủi tấm hồn côi

(Bằng Lăng Tím)

9, Những Mùa Hạ Vắng

Em có thấy hạ về trong nắng muộn?

Khi tiếng ve đã mỏi cuối chân trời,

Và có thấy nắng loang đầy nỗi nhớ,

Giữa đêm gầy muôn vạn ánh sao rơi?

Tôi trở lại những nơi mình hò hẹn

Chợt giật mình ngơ ngác mắt buồn em

Chiều chập choạng chở người theo hoài niệm

Phố loay hoay gọi gió cuốn chân tìm…

Đêm mưa cuối đã thay lời hát cuối

Mùa hạ sang phượng cháy những con đường

Em có thấy hồn thơ ai đó gọi,

Như giận hờn một kẻ đã từng thương?

Hoàng hôn nay phố vắng ai buồn lắm!

Hạ về rồi em còn lạc nơi đâu?

Ve quạnh quẽ dưới ánh chiều vàng vọt

– Chợt bồi hồi, thảng thốt khóc tìm nhau…

(Bằng Lăng Tím)

Em về không mùa hạ sắp về rồi

Cơn mưa rào tắm hàng cây trước ngõ

Ve khan tiếng u sầu trong làn gió

Chiều nhạt nhòa màu phượng đỏ ngày qua

Hạ năm này không biết có còn xa?

Hoàng hôn rớt bâng khuâng bằng lăng tím

Khói thuốc rơi bờ môi anh ngọt lịm

Ký ức buồn khắc khoải mãi không thôi

Thấm thoắt đưa rồi cũng mấy hè trôi

Người dưng đợi một người dưng không thấy

Hạ dửng dưng đến rồi đi, thế mãi

Bóng người xưa còn hun hút nơi nào

Tình chênh vênh nên lệ mãi tuôn trào

Lối ngày xưa chắc mình anh còn nhớ

Hạ oi bức nặng nề tim ngạt thở

Hay tại lòng cứ mãi đợi chờ em?

Em về không mùa hạ sắp về rồi

Em về không mùa hạ của tôi ơi…!?

Theo chúng tôi

Đọc Và Cảm Nhận Bài Thơ 1001 Bài Thơ Tình Cuối Hạ, Tạm Biệt Mùa Hè Hay Nhất Mới Nhất

“Mới đó thôi mà hạ cũng sắp tàn

Ta tiễn hạ lòng miên man luyến tiếc”

Sắp sửa chia tay một mùa hạ đầy lưu luyến. Xếp lại những trang lưu bút ngày xanh còn dang dở. Những cánh phượng hồng được ép vào trang giấy trắng, kỷ niệm một thời đã lưu luyến bên nhau.

Cuối hạ rồi lòng thổn thức bâng khuâng, những cặp tình nhân mãi lưu luyến dưới ánh trăng quê sáng tỏ. Giọng hát ngọt ngào vang vọng: “những chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượng, em chở mùa hè của tôi đi đâu…”.

Mùa hạ sắp tàn, đôi tình nhân lại chia tay, để trở về nơi đèn sách mỗi đứa một nơi tiếp tục năm học mới. Lời hẹn ước giữ mãi trong tim, những niềm trăn trở, ký ức khắc ghi vào lòng mãi lưu luyến ngẩn ngơ.

Tiễn hạ đi sắp sửa đón thu về, cái thời khắc giao mùa đầy thơ mộng, đã được rất nhiều thi sĩ, nhạc sĩ tên tuổi khắc họa thành công trong những tác phẩm để đời.

Cuối hạ là một đề tài gồm nhiều khía cạnh lãng mạn, mời các bạn cùng chúng tôi khám phá Chùm Thơ của nhiều tác giả viết về đề tài này, trong những cung bậc cảm xúc tuyệt vời, đưa ta về sống lại với những tình yêu bồng bột, khờ dại của ngày nào.

Thơ Tình Cuối Mùa Hạ 01

NỖI BUỒN THÁNG BẢY

Thơ: Bằng Lăng Tím Dấu nỗi buồn mưa tháng bảy mong ai

Đôi mắt Hạ rớt hoài bao giọt nhớ

Thu chưa đến xuyến xao lòng cứ ngỡ

Cảnh chia ly người ở một người về Phượng rụng tàn phai sắc thắm say mê

Băng lăng tím não nề buông cánh rủ

Lá xào xạc rớt bên thềm rêu cũ

Những trầm thăng thiếu đủ suốt dặm đường Bao nỗi niềm lòng trĩu nặng tơ vương

Xa năm tháng nét môi hường phai nhạt

Chẳng còn đượm hương tình trong đôi mắt

Trái tim côi se sắt vết thương buồn Ngoài hiên thềm mưa rả rích mãi tuôn

Bên ô cửa mây buông xòa mái tóc

Trời u ám che dáng thân ngà ngọc

Chớm mùa ngâu ai khóc đợi bên cầu Giữ vẹn thề dù xa cách bao lâu

Mong ngày gặp cho duyên đầu thắm mãi

Đan ước vọng bao năm xa khắc khoải

Hoa tình yêu kết trái ngọt thơm lành.

Thơ Tình Cuối Mùa Hạ 02

THƠ TÌNH CUỐI HẠ: CHỜ ANH

Thơ: Hoàng Lan Anh có hay hạ sắp đi rồi đó

Lối xưa giờ đã đỏ xác phượng rơi

Anh có nghe nhịp tim mãi bồi hồi

Đếm thời gian cứ trôi đi lặng lẽ Lòng chạnh buồn nhịp tim rung khe khẽ

Nhớ rồi mong ngày anh sẽ quay về

Chiều hạ vàng tình thắm đẹp chân quê

Đôi cánh nhạn vui tìm về tổ ấm Hạ năm nay anh vẫn còn xa lắm

Gửi trao nhau lời nồng thắm hương tình

Gói đợi chờ trong nét chữ xinh xinh

Trong lời thơ lung linh màu thương nhớ Hạ trôi qua, nhịp thời gian muôn thuở

Câu đợi chờ xin khất lại mùa thu

Anh có về trong tiếng gió vi vu?

Trao tình em cho dù là có muộn.

Thơ Tình Cuối Mùa Hạ 03

HẠ CUỐI

Thơ: Bằng Lăng TímBàn tay chạm cánh hoa tàn Hạ cuối

Có chút gì tiếc nuối mỗi ngày qua

Cơn mưa giăng mái phố ướt nhạt nhòa

Nao lòng nhớ chiều tà phai sắc nắng Anh có biết mỗi đêm về tĩnh lặng

Dạo phím đàn canh vắng nốt trầm buông

Ánh trăng treo lơ lửng nỗi u buồn

Sầu từng giọt nhẹ tuôn bờ mi nhỏ Gió xào xạc ngoài hiên em cứ ngỡ

Bước chân về anh đang ở bên em

Giọt sương khuya đọng trên đám cỏ mềm

Thao thức mãi vạt đêm dần khép lại Bình minh rạng nàng mây buông tóc chải

Sông quê mình một dải lụa như mơ

Chỉ mình em xao xuyến nhớ đợi chờ

Nơi bến cũ bao giờ anh trở lại Hạ đã cuối níu mùa xa khắc khoải…

Thơ Tình Cuối Mùa Hạ 04

HẠ CUỐI

Thơ: Violet Hoa Cuối hạ rồi ve vẫn còn nức nở

Cánh phượng kia sao nỡ rớt bên song

Lưu bút xưa lưu luyến mãi trong lòng

Thương nhớ lắm những dòng vương mực tím Cuối hạ rồi ta càng thêm bịn rịn

Phút chia tay xao xuyến tự thuở nào

Chợt hiện về trong kí ức xôn xao

Nhánh bằng lăng cồn cào bao nỗi nhớ Tuổi mộng mơ bao lời thương bỏ dở

Bên giảng đường đã lỡ biết làm sao

Thời gian trôi những kỷ niệm ngọt ngào

Ta gói ghém cất vào nơi sâu thẳm Cuối hạ rồi con đường vương sắc thắm

Như vẫn còn in đậm dấu chân xưa

Tuổi thần tiên yêu biết mấy cho vừa

Luôn thấp thoáng đong đưa chiều hạ cuối.

Thơ Tình Cuối Mùa Hạ 05

CUỐI HẠ

Thơ: Diệp Ly Hạ giã từ đất trời nghe bối rối

Cành phượng hồng hấp hối phút biệt ly

Lời nhạc ve nghèn nghẹn tiếc thương gì

Hay lưu luyến hạ đi tình ở lại?. Đời luân chuyển có chi là mãi mãi

Phút giao mùa ngây dại mảnh hồn thơ

Thu nôn nao gõ cửa quá bất ngờ

Vài chiếc lá ngẩn ngơ vàng nắng úa. Chút dư âm trên cao còn thắp lửa

Xác phượng buồn hồn trăn trở chiều rơi

Mây chơi vơi nghe tình gió ngậm ngùi

Từng ký ức cuộn trôi theo dòng nhớ. Hạ đi chưa mà tim mình trăn trở

Lòng bâng khuâng nhắc nhở hẹn mùa sau

Thời gian trôi nỗi nhớ có dâng trào

Ngày tương ngộ xôn xao ngàn mong đợi.

Thơ Tình Cuối Mùa Hạ 06

THƠ LỤC BÁT: KHÚC GIAO MÙA

Thơ: Hà Thanh Hoa Ngưng rồi khúc nhạc mùa hè

Không còn nghe nữa tiếng ve gọi mùa

Không còn nắng lửa ban trưa

Phượng hồng khép cánh để mùa thu sang. Trời thu thả chút mơ màng

Gió thu dìu dịu mơn man cánh hồng

Người ơi nhè nhẹ bước chân

Đừng làm đau chiếc lá vàng vừa rơi! Khúc giao mùa đã vang rồi

Yêu thương trao gửi bao người thân yêu!

Thơ Tình Cuối Mùa Hạ 07

ĐÓN THU

Thơ: Phú Sĩ Thu về ngấp nghé bên đời

Tiễn nàng mùa hạ gọi mời yêu thương

Phong thư còn đó vấn vương

Nồng nàn sắc đỏ gió sương nhạt màu Thu về nhặt khúc xuyến xao

Lời nào chưa tỏ còn nao bên lòng

Còn đây rực sắc phượng hồng

Ve sầu còn khúc tình nồng chưa phai Hạ buồn tiễn biệt đêm dài

Đón thu man mác ai hoài đợi mong

Hạ còn thương kẻ ngóng trông

Chưa về kịp bến nỗi lòng trái ngang Thu ơi xin chớ phủ phàng

Cho mùa hạ xót lỡ làng ngày xanh

Thu về gởi chút mong manh

Sắc chiều mùa hạ thôi đành phôi pha.

Thơ Tình Cuối Mùa Hạ 08

CHIA TAY MÙA HẠ

Thơ: Diệp Ly Xác phượng rơi đầy tiễn hạ đi

Mùa trôi vương vấn có được gì

Ve sầu thổn thức lời giã biệt

Khúc nhạc sau cùng để từ ly. Tiễn hạ gió buồn gọi mưa sa

Hiu hắt hoàng hôn đỏ ráng tà

Mấy cánh bằng lăng còn nở muộn

Tím mắt thương sầu thêm xót xa. Mùa nối tiếp mùa sao vẫn mong

Hạ đi thu đến khác gì không?

Ngày tháng đong đầy bao luyến tiếc

Thấm thoát thời gian bạc cõi lòng. Tiễn hạ đi rồi ta với ta

Lặng nhìn ngày tháng cứ phôi pha

Gió thu se sắt khung trời nhớ

Không khóc mà sao ngấn lệ nhòa.

Thơ Tình Cuối Mùa Hạ 09

THƠ BUỒN CUỐI HẠ: TÌNH ĐÃ XA

Thơ: Cỏ Hoang Tình Buồn Phượng tàn rồi anh cũng vội quay lưng

Quên chốn cũ nơi mình từng gieo nhớ

Chiều không anh em ngồi chờ than thở

Đường quạnh hiu bước chân sợ lạc loài. Lời ru buồn mòn mỏi chẳng nguôi ngoai

Nhìn kỷ niệm thương hoài day dứt quá

Chuyện tình yêu cũng nhạt nhòa xa lạ

Kiếm tìm anh…muốn ngã giữa chợ đời. Thương phận mình tình trao gởi hai nơi

Đành lặng đứng cuối dốc đời bẽn lẽn

Đêm từng đêm bên đèn dầu thức trắng

Thầm mong anh đem giọt nắng theo về. Trăng khuyết tàn…sương ướt lạnh tái tê

Lòng thương nhớ những câu thề năm cũ

Em không may duyên thiên thu tình phụ

Nên ôm thương! đếm đủ tháng ngày sầu.

Thơ Tình Cuối Mùa Hạ 10

CHIỀU CUỐI HẠ

Thơ: Hồng Hoa Nhìn phượng rủ mà lòng nghe tê tái

Biết làm chúng tôi giữ lại đừng rơi

Nhớ nhung nhau chỉ còn lại bằng lời

Dòng lưu bút…lệ chơi vơi từng giọt! Em và Anh câu thề chưa được trót

Vừa mềm môi chưa ngọt đã vội chua

Đừng Hạ ơi…xin chớ vội sang mùa!

Làm nỗi nhớ, đong đưa trong khóe mắt. Em về Đông còn anh đi phương Bắc

Nhớ nhau hoài nhưng cách mặt…lòng xa

Để lời thương theo năm tháng nhạt nhòa

Rồi lặng lẻ…tình ta chôn đáy mộ Nhìn cánh phượng từng hoa đang rơi đổ

Tiếng Ve đang nức nỡ khóc tình sầu

Hạ đi rồi…thờ thẩn đếm giọt Ngâu

Em đứng khóc bên cầu…CHIỀU CUỐI HẠ!

Thơ Tình Cuối Mùa Hạ 11

NỖI LÒNG

Thơ: Hảo Trần Cuối hạ rồi vẫn nồng nàn nắng lửa.

Thu chưa sang sao lòng dạ tái tê.

Khúc giao mùa… băng giá đã tràn về.

Rưng rưng đổ từng giọt buồn đọng lại. Đêm năm canh nghe tiếng lòng khắc khoải.

Nỗi cô đơn tê tái dạ u sầu.

Em mong chờ… tình yêu mãi nơi đâu???

Dù chỉ là nhạt nhoà trong ảo mộng…Một chút thôi cả đời em mong ngóng.

Nghe xa vời… đâu tận cuối trời đông.

Em nức nở giữa dòng đời cuộn chảy.

Nước mắt rơi từng giọt thấm vào trong… Chiều thu sang nhạt nắng lá vàng rơi.

Em gom nhặt niềm vui rồi bó lại.

Tóc pha sương nỗi buồn vương vấn mãi.

Vẫn mong chờ xa ngái một trời thương… Rồi một mai em sẽ hết cô đơn.

Vì số phận đã an bài như thế.

Hãy cầm lòng… Vui vẻ nhớ nghe em.

Thơ Tình Cuối Mùa Hạ 12

DỞ DANG CUỐI HẠ

bỏ đi nắng nhạt

Tháng bảy về dào dạt niềm yêu

Thương người phương đó thật nhiều

Bao đêm trăn trở chín chiều ruột đau Hạ để lại

ai sầu nỗi nhớ

Để thu về dang dở bao lần

Bài thơ viết dở mấy vần

Gửi vào giấc điệp trong ngần tình em…

Thơ Tình Cuối Mùa Hạ 13

CUỐI HẠ

Thơ: Lan Ngọc Những năm cuối nao lòng đến vậy

Em đứng nhìn chợt thấy trời trong

Vẫn ghi khắc tận đáy lòng

Ước ngày thi cử cầu mong vẹn toàn Hoa phượng nở hân hoan náo nhiệt

Đi thi làm bài quyết điểm cao

Tới nơi tỏa rạng ánh hào

Bút giấy này tuổi trẻ lừng danh

Lắc lay như lá trên cành

Hoà vào cuộc sống để xanh ngát đời Báo trúng tuyển khắp nơi vui quá

Ta kết hoa quả thật kiên trì

Hạ vơi nay hết mùa thi

Miệt mài sách vở bởi vì tương lai.

Thơ Tình Cuối Mùa Hạ 14

TÌNH CUỐI HẠ

Thơ: Thu Hiền Chân thành gửi một chút tình còn lại

Để nụ cười tươi sáng mãi đầu môi

Cảm ơn anh đã xây vén đắp bồi

Sưởi ấm lại trái tim côi lạnh giá Luôn đượm thắm như nắng vàng của hạ

Và dịu dàng giống thu đã gởi trao

Ấm vòng tay từng hơi thở quyện vào

Hồn bay bổng và khát khao chờ đợi Say hạnh phúc có tình anh đến bởi

Lạc bước phiêu cùng ta tới thiên đường

Khi xa rời để lòng mãi vấn vương

Nơi gặp gỡ chốn vô thường kỳ diệu Dấu yêu hỡi nắng hạ vàng đan chiếu

Giữa cuộc đời không thể thiếu tình anh

Một vòng tay nơi ấm áp yên lành

Thật giản dị tựa âm thanh phím nhạc.

Thơ Tình Cuối Mùa Hạ 15

KHÚC GIAO MÙA!!!

Thơ: Hương Vang Hạ qua rồi cho thu mới vừa sang

Mùa hoa cúc đang trổ vàng rực rỡ

Mùa thu đến cũng là mùa lá đổ

Khúc giao mùa gợi một thủa nồng say Nhớ thủa xưa cũng ở tại nơi này

Mùi hoa cỏ tỏa hương say dịu ngọt

Đàn ai gảy sao mà nghe thánh thót

Buổi chiều tà hòa cùng giọt mưa ngâu Mùa thu sang sắc lá cũng thay màu

Ta vội vã tìm nhau trong thương nhớ

Tìm kỷ niệm ngọt ngào trao một thủa

Còn nồng nàn và dang dở khi xưa Thu sang rồi sao vẫn lác đác mưa

Rơi tý tách bản nhạc buồn muôn thủa

Vừa đắm say vừa nồng nàn chan chứa

Khúc giao mùa nức nở gọi mùa thương!!!

Thơ Tình Cuối Mùa Hạ 16

NHỚ ANH CHIỀU CUỐI HẠ

Thơ: Hạ Trắng Nỗi nhớ nào trong sóng mắt long lanh

Từng cơn gió nhẹ lay cành lá đổ

Mắt vẫn dõi qua từng muôn ngả phố

Tìm bóng anh đã mấy độ chưa về Để tim hồng đêm lạnh giá tái tê

Mơ ước được tựa vai kề môi ấp

Hai tim nhỏ quyện hòa chung nhịp đập

Tình cuồng say tràn ngập ái ân nồng Hoa cúc vàng rực rỡ trổ đầy bông

Vầng mây trắng bềnh bồng trôi lơ đãng

Hoàng hôn phủ mặt trời chiều khuất dạng

Màn đêm buông tỏa sáng ánh trăng vàng Hạ sắp tàn nhường lối ngõ thu sang

Duyên chẳng trọn lỡ làng rơi giọt nhớ

Đêm trở giấc sầu dâng tim nức nỡ

Anh không về đành lỡ một mùa yêu.

Thơ Tình Cuối Mùa Hạ 17

HẠ NHỚ

Thơ: Chiều Tím Hạ đã đi rồi phải không anh

Giọt mưa luyến tiếc rắc bên mành

Gió chiều nhẹ gót bên thềm vắng

Dập dìu hôn nhẹ mái tóc xanh! Đâu ngày thu sớm, buổi heo may

Bềnh bồng, xao xuyến nước Hồ Tây

Anh cười nói nhỏ,” em xinh nhỉ “

Quấn quýt vòng ôm quá tuyệt vời

Tình mình đẹp mãi buổi chia phôi!

Thơ Tình Cuối Mùa Hạ 18

Theo chúng tôi

Đọc Và Cảm Nhận Bài Thơ Top 20 Bài Thơ Hay Viết Về Mưa Mùa Hạ Mới Nhất

Bài thơ: HẠ VÀ CƠN MƯA EM – Hoàng Chẩm Bài thơ: MƯA ƠI! – Ha Nguyen Bài thơ: HẠ BUỒN – Vọng Thanh

Em im thinh Anh im thinh Để cho góc phố lặng nhìn thâm nâu Em tìm gì… phía không nhau Để đêm rơi vãi giọt sầu lãng du Mưa đâu… chín trái mù u Ai ngân câu hát lời ru Hạ buồn Mưa sang từ buổi hoàng hôn Lời yêu chưa tỏ… đã hờn Nhỏ ơi… … Thôi về nhặt nhánh cuộc người Để nghe Tháng sáu, cựa lời… nỉ non. Vọng Thanh

Bài thơ: MƯA ĐẦU MÙA – Phan Thu Trang

MƯA ĐẦU MÙA Phan Thu Trang

Bài thơ: THÁNG SÁU MƯA ANH Ạ – Nga Vũ

THÁNG SÁU MƯA ANH Ạ Nga Vũ

Bài thơ: MÙA SEN NĂM ẤY – Trần Thanh Nhàn

MÙA SEN NĂM ẤY Trần Thanh Nhàn

Sen tháng sáu như níu tay người hái Chiều Hồ Tây giăng trải một màn sương Thuyền hoa ai nhuộm đỏ ánh tà dương Hoà sắc tím vấn vương hoài thương nhớ. Ta trở về dưới cơn mưa một thuở Ngắt lá sen to hai đứa đội đầu Dưới cơn mưa đất trời xích gần nhau Tay ta nắm bàn tay em thật vội. Ta vụng về mà mưa thì chẳng đợi Ào ạt qua đủ ướt mãi về sau Em vô tình, ta trách mưa quá mau Để tháng sáu mùa sen còn vương mãi…

Bài thơ: MƯA THÁNG SÁU – Tony Bui Bài thơ: MƯA NGẬP – Phạm Quang Thu

MƯA NGẬP

Bài thơ: MƯA CHIỀU NAY – Hoa Diên Vỹ

MƯA CHIỀU NAY Hoa Diên Vỹ

Mưa chiều nay có buồn như hôm ấy Mà mắt người lấp lánh hạt châu sa? Bông cúc nào ngơ ngẩn giữa mùa hoa Chao cánh mỏng đáp nghiêng bờ cỏ lạ? Hạt nối hạt phập phồng tan nắng hạ Đất thỏa lòng từng ngụm uống nồng say. Cơn mưa nào như tháng sáu chiều nay Bàn tay nhỏ chạm không vừa nỗi nhớ? Phút giây ấy có hai người dạo phố Vít ô gầy ngọn gió hững hờ rơi. Nước nghịch đùa lấp lánh ở trên môi Cơn khát cháy vô tình người cúi xuống… Mưa chiều nay cạn lòng ta muốn uống Giọt châu buồn rưng rức vạt mi cong… (Hoa Diên Vỹ)

Bài thơ: HẠ THƯƠNG – Miền Ký Ức Bài thơ: MƯA MÙA HẠ – Bùi Văn Huy

MƯA MÙA HẠ

Bùi Văn Huy

Có cơn mưa mùa hạ Ngang qua tuổi học trò Cơn mưa trông đến lạ! Tím cả những vần thơ Cơn mưa đu theo gió Rạo rực và hát ca Mưa ào con đường nhỏ Trên vòm lá me già Mưa bung cánh phượng nở Mưa ướt tiếng ve sầu Mướt áo ai má đỏ Ríu rít mắt bồ câu Mưa sầu trang lưu bút Ướt cả trời thanh xuân Mắt hoen nhòa lệ ướt Giữa mùa mưa tần ngần Mưa ngập ngừng tý tách Chập chờn cùng gió đưa Có cơn mưa khanh khách Tím hạ về lưa thưa … Bùi Văn Huy

Bài thơ: CÒN LẠI ANH VÀ EM – Hồng Soi

CÒN LẠI ANH VÀ EM Tác giả: Hồng Soi Em chờ anh như chờ mưa mùa hạ Bao đêm rồi lòng trống trải cô liêu? Càng khát khao em càng thương anh nhiều Đó là điều khuya về em trăn trở! Ngày nối ngày thấm vào trong nỗi nhớ Chảy về nguồn nơi biển đảo xa xôi Những giọt tình còn động lại bờ môi Em cất giữ nơi buồng tim yêu dấuAnh yêu ơi! ở ngoài khơi có thấu Đêm từng đêm em vẫn đợi vẫn chờ Phượng hồng rơi tím cả ở trong mơ Ve than thở từng giờ em mong đợi! Anh yêu ơi! mãi ở xa vời vợi Cuối hè rồi em đành đợi sang ngâu Ngày anh về mình đoàn tụ bên nhau Em sẽ trao cả bầu trời tình ái Hai chúng ta mãi quyện thành một dải Thế giới này còn lại anh và em! 11.6.2023

Bài thơ: GẶP MƯA – Duy Hạnh Trần Bài thơ: MƯA THÁNG SÁU – Thanh Tâm Bài thơ: MƯA THÁNG SÁU – Đào Mạnh Thạnh Bài thơ: MƯA BUỒN NHỚ ANH – Trần Tuyết Tuyết Bài thơ: MƯA! – Nguyễn Thị Khánh Hà

Lắng nghe đất thở Mây chẳng buồn trôi Trút cơn mưa hạ Trắng xóa bầu trời Phất phơ trong gió Hạt gần hạt xa Hoa cười mầm nhú Như ngàn lời ca Mưa hạ gần xa Ướt nhòa đường phố Giăng giăng cánh đồng Khoảng trời mênh mông Đất khao khát đợi Chờ mưa giao hòa Cỏ cây hoa lá Cựa mình sinh sôi Thơ và ảnh: MaiLan.

Bài thơ: HỒI SINH – Hồng Vũ

HỒI SINH

Hồng Vũ

Em như mùa hạ nồng nàn, Bừng bừng nắng toả ngút ngàn trời xanh. Đốt thiêu luôn cả đời anh, Tan tành tro bụi trong vành lửa nung. Theo cơn giông hạ bay tung. Tàn anh man mác trong vùng mây em. Dạt dào muôn khúc nhạc êm, Thành cơn mưa hạ rơi trên đất cằn. Cây khô, cành khát héo dần. Uống muôn hạt nước mưa em mát lành. Chứa chan dòng nhựa hồi sinh, Lá reo khúc hát tự tình cùng mưa.

Bài thơ

MƯA ĐẦU MÙA

Bài thơ: NHỚ NGÀY MƯA HẠ – Nghi Lâm

NHỚ NGÀY MƯA HẠ

Thơ: Nghi Lâm

Anh quen em một chiều thu trong sáng Dưới mái trường xưa cũ dấu rêu phong Hàng phượng yêu còn sót những cánh hồng Của dư hạ vừa qua đà lưu lại

Rồi từ buổi đầu tiên còn e ngại Bước nhẹ nhàng nép dáng nhỏ vào anh Em ngước nhìn lên ngắm khoảng trời xanh Thỏ thẻ những lời yêu ngây thơ quá

Trưa dã ngoại trời mưa rung cành lá Suốt chặng đường hai đứa dựa vào nhau Tà áo xinh tuy đã thấm ướt nhàu Cũng ấm áp không còn nghe se lạnh

Thời gian dần phôi pha trong cô quạnh Nhớ thật nhiều kỷ niệm sớm qua mau Lưu bút kia nét chữ chưa phai màu Đã vắng ai ngày xưa từng chung lối

Nay những câu thơ thay lời muốn nói Gửi trao xa về người cũ phương nào Rằng có anh trong da diết nghẹn ngào NGẮM MƯA HẠ,.. MÀ NHỚ THỜI CẮP SÁCH!

(Sài Gòn, sáng giữa hạ 12/6/2023.) N.L

Mùa hè đến cùng với những cơn mưa mùa hạ tinh nghịch thích đến, thích đi mà không báo trước. Nhưng chắc hẳn những cơn mưa biết rằng mọi vật đều biết ơn sự hiện diện của nó.

Theo chúng tôi

Đọc Và Cảm Nhận Bài Thơ Chùm Thơ Lục Bát Viết Về Mùa Hạ Rất Hay Mới Nhất

THƠ LỤC BÁT MÙA HẠ BÀI THƠ: SẮC ĐỎ HẠ THƯƠNG

Tác giả: Quý PhươngĐường xưa từng bước song hành Áo ai trắng mãi

Hạ về phượng thắm hàng cây Sân trường ngập nắng tung bay áo dài

Hẹn nhau lưu bút trao tay Mùa vương vấn củ mắt ai lén nhìn

Hạ ơi mùa của chúng mình Viết trang nhật ký tự tình chia xa Luyến lưu rơi rớt giọt ngà Phút giây bịn rịn rời xa không đành

Khi không gọi hắn bằng anh

Vẫn thường gọi hắn mày tao

Tiếng ve vang khúc nhạc sầu bên nhau Còn đâu mùa củ đưa vào câu thơ

Bây giờ bẽn lẽn gặp nhau cuối đầu Để cho một kẻ ngẩn ngơ trong lòng

Với tay đón cánh phượng hồng Bâng khuâng dừng bước phiêu bồng chiều nay Tình thơ chưa kịp trao tay dại khờ Hạ ơi nổi nhớ vẫn đầy trong tim.

BÀI THƠ: HẠ VỀ

Tác giả: Phượng Loan

Mùa xuân cất cánh bay rồi Hạ đang rừng rực lên ngôi đất trời Dát vàng rực rỡ muôn nơi Ẩn trong trái chín, nhuộm ngời hương hoa.

Ve sầu ngân vọng khúc ca Phượng hồng rực lửa chia xa bạn bè Tháng tư mới chớm sang hè Mà sao lòng bỗng nghe tê tái lòng.

Hạ về mây trắng thong dong Rủ đàn ong mật dạo rong vườn nhà Rủ cơn gió đến la đà Rủ cơn mưa xuống cho ngà ngà say.

Hạ về chắp cánh diều bay Tuổi thơ tỉnh giấc chợt lay mình về…!

BÀI THƠ: HÈ VỀ

Tác giả: Lê Thanh TâmHỏi Để giờ năm tháng ngã màu

Tìm về Hạ cũ quanh co ngày xưa có buồn xo tháng ngày Nắng vừa khẽ chạm bàn tay Chợt mưa rơi đến ướt vai mất rồi

Nhớ hoài mùa cũ trong tôi Áo em trắng mộng bồi hồi ngẩn ngơ Chiều nay ngắm cánh phượng mơ Bỗng đâu thấy lại bài thơ năm nào

Xa nhau buổi ấy hè sang Tiếng ve gọi mãi theo hàng phượng đưa Thẹn thùng viết – ngại ngùng trao

thời gian! Hạ ơi! thương mấy cho vừa Nhớ ơi! còn đấy giọt thưa, giọt gầy Về thăm niệm khúc chiều nay Nghe chút rong ruổi theo ngày tháng xưa!

Thuvientho.com mời bạn xem tiếp phần cập nhật những bài thơ lục bát viết về mùa Hạ mới nhất..

BÀI THƠ: GỌI HÈ THƠ LỤC BÁT: HẠ VỀ

Tác giả: Liên Phạm

Hạ về, nghiêng nắng trên vai Chợt mưa, chợt nắng từng ngày đi qua. Trên cây lá thắm mượt mà, Vi vu, gió thoảng hương hoa dịu dàng.

Nắng vàng toả nhẹ không gian, Để cho Anh ước, mơ màng… Có nhau. Phượng hồng đỏ thắm một màu, Mênh mang điệp khúc ve sầu râm ran…

Mong sao tiếng nhạc, cung đàn Câu thơ mộng ước chẳng màng đợi trông. Lời thơ trải rất nhiều dòng, Cũng không nói hết trọn lòng Anh đây.

Hạ về trên cả nhành cây, Hoa đua nhau nở, làm ngây ngất lòng. Anh ngồi ôm mộng ước mong, Hôn môi thật nhẹ, hôn trong bóng chiều.

Trao em cả một trời yêu, Trao em một chút nâng niu dỗ dành. Mong sao mùa hạ qua nhanh, Tình Anh ở lại kết thành keo sơn…!

BÀI THƠ: HẠ CUỐI

Theo chúng tôi

Đọc Và Cảm Nhận Bài Thơ Thơ Tình Cuối Mùa Thu (Xuân Quỳnh)

Tình ta như hàng cây

Đã qua mùa gió bão

Tình ta như dòng sông

Đã yên ngày thác lũ

Chỉ còn anh và em

Cùng tình yêu ở lại…

– Kìa bao người yêu mới

Đi qua cùng heo may

Cùng nghe và cảm nhận Thơ tình cuối mùa thu được phổ nhạc qua giọng hát của nữ ca sĩ Anh Thơ

Đôi điều tản manh về Thơ tình cuối mùa thu – Xuân Quỳnh

Thơ tình cuối mùa thu của nhà thơ xuân Quỳnh với những vần thơ trong trẻo, mộc mạc, đó là giai điệu của một bức tình thư vô cùng sâu lắng. “Thơ tình cuối mùa thu” của Quỳnh chỉ là những hình ảnh giản dị, quen thuộc, đặc biệt là với miền quê đồng bằng Bắc Bộ. Đó đơn thuần là tâm sự của một người đàn bà khi đang đắm chìm trong tình yêu: khắc khoải, tinh tế, đầy xúc cảm, hồ nghi nhưng cũng tràn ngập sự tin tưởng.

Khi nhạc sĩ Phan Huỳnh Điểu phổ nhạc bài này, ông đã dùng tiết tấu chậm và nhẹ, không có những đoạn ngân dài để tạo sự lắng đọng nào ngoài chính bản thân những câu chữ, ca từ của nó. Bài nhạc nghe có thể buồn, có thể khắc khoải, có thể đầy suy tư nhưng không hề có nỗi ám ảnh tàn phai.

Ta có thể cảm tưởng rằng Thơ tình cuối mùa thu là bức thư tình của một người phụ nữ viết trong buổi chiều, trước thềm nhà đang tràn ngập gió heo may, bầu trời cuồn cuộn mây trắng. Người phụ nữ cảm nhận được thời gian cuộc đời đang trôi đi, đang chậm dần

Nhưng kết của bài thơ lại làm cho người đọc bừng tỉnh: Kìa bao người yêu mới/Đi qua cùng heo may. Chắc chắn viết tới dòng chữ này, Xuân Quỳnh đã rớm nước mắt long lanh của hạnh phúc tiếp nối. Bây giờ, cứ đến cuối thu, trời hanh hao se lạnh, ta lại nghe Thơ tình cuối mùa thu để thấy ấm lòng. Nữ sĩ Xuân Quỳnh đã Mùa thu ra biển cả/Theo dòng nước mênh mang/Mùa thu vào hoa cúc, nhưng với Thơ tình cuối mùa thu thì vẫn còn mãi mãi, vì đó là tình yêu.

Đọc Và Cảm Nhận Bài Thơ Thơ Mùa Xuân

Nội dung bài viết

1, Phút Giao Mùa

Hỡi khoảnh khắc sang mùa xao xác gió

Phố nghiêng nghiêng mây thẳm những ánh vàng

Đôi khách lạ riêng đường chung ái ngại

Ta chân trần đờ đẫn lối lang thang

Phải buổi gặp thẹn thùng nơi cuối phố,

Gió giao mùa lảng vảng dáng người thương?

Hay một thoáng men sầu vương tới ngưỡng,

Cuốn hư vô thoang thoảng ngã tư đường?

Em có về và xuân có đến không?

Hay em quên quên lãng chốn hoa đồng?

Vô ý gặp một chiều mưa lấm áo

Để bao mùa khắc khoải đứng chờ mong!

Sương phủ tối nguyệt tàn le lói chiếu

Phố giao thoa ướt đẫm dưới đêm mờ

Ta thờ thẫn trong men say vô tận

Chợt nghẹn ngào khói thuốc rớt vào thơ…

(Bằng Lăng Tím)

2, Lại Một Chiều Mơ

Chiều thơm như hoa cỏ

Lơ đãng một dòng sông

Em gội đầu bến Hạ

Ta con nước ngược dòng!

Chờ em trong nỗi nhớ

Vành vạnh một tình si

Ta về ngang gió bụi,

Em hững hờ ra đi…

Hoàng hôn nghiêng trong mắt

Nắng lỡ làng trên môi

Người vừa hư vừa thực,

Bên hương say rã rời.

Giêng hai vừa chín tới,

Mùa yêu đã đến rồi…

Sao em còn phiêu lãng

Những phương trời không tôi?

(Bằng Lăng Tím)

3, Hồn Xuân! Xanh Xao Quá…

Thu than thở, heo may buồn lặng lẽ

Xuân đến rồi? Khe khẽ vẫy chào đông

Ta lạc bước, nơi đâu? Trời gió lộng!

Khói bay bay phơ phất giữa cánh đồng

Hoàng hôn xuống trời mây như òa khóc

Ta lại say với nắng muộn cuối chiều

Ôi ha ha! Sướng run vì đau đớn

Hồn rạn rồi, tim vỡ, mắt cay cay

Cơn gió nào đưa tiếng ai đến đấy?

Trả về đâu cái thuở nặng lòng nhau?

Ta mơ gì ngày cũ cả mai sau

Cành hoa giấy trắng tinh màu tang tóc!

Than ôi! Chết, tình xuân là tình chết

Ta với thu vàng võ thế mà hay

Xơ xác sao? Uống một cuộc tình say

Đợi mùa về, hồn xuân xanh xao quá!…

(Bằng Lăng Tím)

4, Xuân Về Tình Cũ

Ơ kìa tình cũ gặp lại nhau!

Khơi lên gờn gợn giấc mơ đầu

Năm nay nhạt nhòa hơn năm trước

Tím biếc tình yêu đã phai màu

Ơ kìa tình cũ bước qua nhau

Lẳng lặng đong đầy lệ đêm thâu

Trời hỡi tình ơi, sao hờ hững?

Gạn đục xuân tươi buổi sơ đầu

Còn gì lưu luyến để mộng mơ?

Đêm sâu nhung nhớ thuở ban sơ

Tình cũ đi qua cùng người lạ

Trăng khuya lạc bóng ánh xuân mờ!…

Tình đầu, tình cũ hay tình cuối?

Người về nơi ấy có vui không?

Nửa hồn chơ vơ hoài rong ruổi

Một nửa xuân về mãi chờ trông!

(Bằng Lăng Tím)

Tự thuở ấy mình không còn nhau nữa

Nên xuân sang thôi thấp thỏm đợi chờ

Đường tôi bước đã nhuốm màu cô quạnh

Những đêm dài… xuân gõ nhịp trong thơ

Tôi cứ tưởng tình yêu là nỗi nhớ

Sao đêm về cứ thế lại buồn tênh?

Không hò hẹn cũng quên rồi xao động

Chỉ vui hoài mớ kỷ niệm mông mênh…

Xa biền biệt tháng ngày chừ ngoảnh lại

Vắng người chờ cũng chẳng kẻ đợi mong

Mây kín lối, chiều buông không đổ bóng,

Vẫn xôn xao hoàng hôn tím trong lòng…

Khói rũ rượi ven trời thoai thoải gió

Tơ xuân xinh bạc trắng vóc giêng gầy

Nửa hồn tôi ngập tràn hình bóng cũ,

Ở nơi này, chắc thiếu một bàn tay…

(Bằng Lăng Tím)

6, Xuân Này Vắng Nhau

Chắc xuân này mình chẳng gặp nhau đâu

Đường anh đi lắm dãi dầu sương cát

Lối em sang tiếng thương yêu dào dạt

Mỗi chiều về én dáo dác đường bay

Xuân của anh là một khoảng trời say

Với nhớ nhung, với đợi chờ dĩ vãng

Nghe đâu đó trong ngày xuân mới rạng

Em bước qua ngày cũ thật hững hờ

Em vẫn là cô gái áo trăng mơ

Vẫn ngây thơ như cánh xuân ngày tết

Anh rêu phong áo nhuộm màu trắng bệt

Sợ đau thương rơi ướt lối em về

Mình không còn những giây phút đam mê

Em bâng khuâng tình đầu ôm đau xót

Anh tình cuối, ngu ngơ như bất chợt

Rồi khuất xa ánh mắt tự thuở nào

Chắc xuân này mình chẳng gặp nhau đâu

Xuân vẫn tươi cánh mai vàng màu nắng

Nhạn vẫn bay mỗi khi chiều gió lặng

Anh vẫn còn nỗi nhớ gửi về em

Ta không còn những ngày tháng êm đềm

Thì yêu nhau, là xa nhau, mãi mãi

(Bằng Lăng Tím)

7, Phố Vào Xuân

Nắng rải khắp khúc giao mùa lặng lẽ

Nghe đông phong vỡ khẽ dưới lưng trời

Tháng giêng đến vừa chạm tay nhè nhẹ

Rơi nỗi buồn thoáng gợn mặt hồ trôi

Có thể ta chẳng nhớ mùa xuân nữa,

Nhưng làm sao ta quên được cố nhân?

Chiều vẫn tím tháng ngày mong mỏi đợi

Phố lạc loài đâu đó những bàn chân…

Tháng giêng đến tình yêu thơm mùi nắng

Phố bật cười mây trắng đứng làm duyên

Xuân dịu ngọt những màn mưa thầm lặng

Ru yên bình con nắng ngủ bên hiên

Xuân đấy ư? Hồn xuân tươi đẹp quá!

Sao xác xơ băng giá những lá cành?

Phố hờ hững giả vờ như chẳng biết,

– Trời xanh hoài trên môi mắt em xanh…

(Bằng Lăng Tím)

8, Chiều Xuân Buồn

Chiều buồn hiu hắt mây lang thang

Khói thuốc bềnh bồng rớt phố hoang

Sau bao xót xa là nhung nhớ

Ta hận một người đã sang ngang

Người lạc về đâu? Em tôi ơi

Hoàng hôn phớt nắng lạnh một trời

Gió vít cành xuân trên đọt lá

Chiều tàn ngả bóng giữa trùng khơi

Tình ngút trùng xa, ngút ngàn xa

Cứ đợi rồi chờ, ta với ta

Ánh mắt ai đưa mùa thu tới

Ta lại với ta, dại rồi khờ

Hàng cây thờ thẫn đêm dần xuống

Thẫn thờ phố nhỏ nguyệt gầy buông

Thênh thang thương nhớ như òa khóc

Trăng treo đầu ngõ tự bao giờ…

(Bằng Lăng Tím)

9, Xuân Qua Phố Cũ

Thấm thoắt mùa xuân đã tới nhà

Gió đùa, chim hót, bóng chiều sa

Lối vắng dáng hiền nghiêng trong mắt

Đông tàn rũ rượi tiễn người qua

Đời ta từ ấy đã qua trang

Bến cũ hoàng hôn nhạt nắng vàng

Đò đã sang ngang, ta buồn quá!

Bước giữa mùa xuân lệ tuôn tràn

Em ơi có về qua phố cũ?

Hàng cây xơ xác vẫn đứng chờ

Em có về không nơi chốn cũ?

Vẫn còn dang dở nửa vần thơ

Rồi mai em cùng bên người ấy

Rộn ràng hai đứa lối xuân xưa

Nơi cuối chân trời anh vẫn đợi

Ngắm nhìn làn tóc gió đong đưa

Khói thuốc tàn dần dưới màn sương

Dáng ai lẩn khuất ngã ba đường

Trông ngóng người xưa còn hờ hững

Thẫn thờ lẻ bước nỗi buồn vương

Thôi rồi xuân đến nhớ người xưa

Thu về nắng đổ hạ ướt mưa

Đông đến, kìa em, này, lạnh lắm!

Bao nhiêu xuân nữa để cho vừa?…

(Bằng Lăng Tím)

10, Dốc Nắng Mùa Xuân

Mùa xuân rắc phấn hương vào Tết

Cho nồng thêm từng dấu môi hôn

Còn nghe ngan ngát em mùi tóc

Từ khi da thịt có linh hồn.

Bóng tôi đổ xuống con dốc lớn

Hoa đã vàng mù mịt bóng gương

Mà thơ vẫn còn nguyên ý tứ

Để tôi mắc nợ những con đường.

Em đứng khóc bên hiên mười sáu

Coi chừng nước mắt rớt vào thơ

Buồn đã tới vườn quen con gái

Chỗ hồn tôi lăn lóc dại khờ.

Mùa-em, xuân mới hườm đôi má

Còn nghe bịn rịn dấu môi đau

Tôi đâu phụ bạc mùi hương cũ

Chỉ nắng chói chang mất lối vào..

(Hư Vô)

11, Lịm Tím Mùa Xoan

Chiều nay về nghe mùi hương xoan chín

Rơi tả tơi biêng biếc tím mây chiều

Có anh chàng mơ mộng chuyện tình yêu

Đi trên lối giăng đầy hồn hoa tím

Tím lạnh lùng hay tím còn tha thiết,

Để lòng người hoài da diết chờ mong?

Gió thoáng qua gieo rắc chút hương nồng

Chẳng ấm được cả khoảng tình lạnh lẽo

Xuân đưa người dạt trôi về tám nẻo

Mùi thơm hương hỏi ai đợi ai chờ

Chợt thẫn thờ xoan tím cả vần thơ

Tím con phố tím bóng người xa vắng

Đường lối cũ chiều nay trời hanh nắng

Xoan hững hờ lẳng lặng ngập ngừng rơi

Vắng dáng em hoa chiều rơi rất nặng

Xa nhau rồi, chỉ tội cánh hoa xoan…

(Bằng Lăng Tím)

12, Em Đã Thấy Mùa Xuân Chưa?

Gởi tình xuân trong nắng

Cho thơm đôi má đào

Gởi lòng tôi thương nhớ

Lên con phố xôn xao

Chim qua mùa bão động

Còn nhớ nẻo tìm về

Huống chi người vá mộng

Chưa hết những yêu mê

Cho dù trăm vết cứa

Cho dù ngàn nỗi đau

Mùa xuân đang phía trước

Sao hẹn chờ xuân sau?

Pha màu lên cánh bướm

Lượn vòng quanh chân em

Gọi ngàn hoa nở sớm

Ủ hương lên tóc mềm

Phố như vừa thức dậy

Trời mới ươm sắc hồng

Có một mùa xuân sớm

Giữa lòng tôi giá đông…

(H. Man)

13, Tình Rơi Ngày Xuân

Trời xuân đến hoa vàng rơi góc phố

Bước chân ai lặng lẽ bước bơ vơ

Con đường xưa buông ký ức thẫn thờ

Khói thuốc trắng lặng lờ rơi theo gót

Trót yêu rồi đành lòng sao em hỡi

Sao xóa mờ để xuân khóc chiều nay

Men rượu cay hay tình đã hoài say

Mà hoàng hôn cất tiếng tình tan tác

Em lâu rồi có về qua phố cũ?

Xuân bây chừ chẳng còn đẹp như xưa

Đâu bàn tay và đâu những ngày mưa

Em lâu rồi có về qua chốn cũ?

(Bằng Lăng Tím)

14, Mùa Hoa Gạo

Thời gian qua rồi hàng cây mắt đỏ

hơn một con đường rũ nắng mồ côi

em buông tóc cho mùa đi trải gió

tuổi xuân buồn thơ không dệt lời vui

Em bây chừ lặng yên như sông vắng

bãi chiều hoang lau lách tủi thân buồn

hòn sỏi nhỏ còn nằm mơ năm tháng

dòng tình trôi đã thấm mệt cội nguồn

Tình dạo ấy hơn trăm lần giông bão

khép mắt nghe mưa ướt lạnh tình đầu

em lặng lẽ nhặt từng bông hoa gạo

so máu tim, ray rứt chuyện ngàn sau

Thời gian trôi chỉ cho người thêm tuổi

hoa gạo nghẹn ngào rụng xuống sông đau

thương tuổi em buồn như sông như suối

trăm bến chờ… không neo nổi thuyền đâu!

(Nguyễn Lãm Thắng)

Chiều anh về tìm lại những ngày xưa

Tiếng thời gian chỉ nghiêng về một phía

Phố chông chênh những điều em chưa biết

Chiều muộn màng viết tiếp thuở vào mơ

Bốn mùa thu anh đơn độc bơ vơ

Và bốn mùa xuân em ngóng chờ vạt nắng

Những khoảng cách cứ đầy lên lằng lặng

Nhưng lạ lùng nỗi nhớ vẫn nhân đôi…

Phố độ này ngày vội lắm em ơi!

Đường xưa cũ đêm dâng ngàn vạn lối

Anh áo bạc phong rêu đời lặn lội

Khói xanh màu những kỷ niệm không tên

Người đợi hoài kẻ lại cố tìm quên

Yêu đương rớt góc phố nào không rõ

Anh uống cạn mối tình thâu trong gió

Uống cả em nên thơ hóa sắc màu

Có phải mình đã rất rất xa nhau?

Nên chiều nay đại dương không còn hát

Mây bạc đầu những tháng năm trôi lạc

Trả cho người đôi mắt của mùa xuân.

Chiều anh về, đơn lẻ những bàn chân…

Theo chúng tôi

Cập nhật thông tin chi tiết về Đọc Và Cảm Nhận Bài Thơ Thơ Tình Mùa Hạ trên website Kovit.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!