Bạn đang xem bài viết Cùng Nâng Chén Với Thương Tiến Tửu được cập nhật mới nhất trên website Kovit.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.
Thương tiến tửu là một bài thơ nổi tiếng của nhà thơ Lý Bạch. Đây là một bài thơ đã được nhiều người dịch ra quốc âm. Sở dĩ có điều hay đặc sắc này chính là vì bài thơ này đã chạm tới trái tim của người đọc. Nó cũng có nghĩa là mời nâng ly và cũng giống với một điệu trong Cổ nhạc phủ.
Nội Dung
Quân bất kiến: Hoàng Hà chi thuỷ thiên thượng lai, Bôn lưu đáo hải bất phục hồi! Hựu bất kiến: Cao đường minh kính bi bạch phát, Triêu như thanh ty mộ thành tuyết. Nhân sinh đắc ý tu tận hoan, Mạc sử kim tôn không đối nguyệt! Thiên sinh ngã tài tất hữu dụng, Thiên kim tán tận hoàn phục lai. Phanh dương tể ngưu thả vi lạc, Hội tu nhất ẩm tam bách bôi. Sầm phu tử, Đan Khâu sinh. Thương tiến tửu, Bôi mạc đình! Dữ quân ca nhất khúc, Thỉnh quân vị ngã khuynh nhĩ thính: “Chung cổ soạn ngọc bất túc quý, Đãn nguyện trường tuý bất nguyện tỉnh! Cổ lai thánh hiền giai tịch mịch, Duy hữu ẩm giả lưu kỳ danh. Trần vương tích thời yến Bình Lạc, Đẩu tửu thập thiên tứ hoan hước”. Chủ nhân hà vi ngôn thiểu tiền, Kính tu cô thủ đối quân chước. Ngũ hoa mã, Thiên kim cừu, Hô nhi tương xuất hoán mỹ tửu, Dữ nhĩ đồng tiêu vạn cổ sầu.
Anh không thấy: Nước sông Hoàng Hà chảy từ trên trời xuống Chảy ra đến biển không quay trở lại nữa Anh lại không thấy: Cha mẹ soi gương buồn nhìn tóc bạc Sáng còn xanh mượt, chiều tối đã thành trắng như tuyết Đời người khi nào đắc ý nên tận tình vui sướng Đừng để chén rượu vàng cạn queo nhìn vầng trăng Trời sinh ra ta có tài thì ắt sẽ được dùng Ngàn vàng tiêu sạch hết rồi sẽ có trở lại Mổ dê giết trâu cứ vui cái đã Uống một lần ba trăm ly rồi hãy tính Này ông bạn họ Sầm Này ông bạn Đan Khâu Xin mời uống rượu Chớ có ngừng chén Tôi xin ca một khúc cho các anh Xin các anh vì tôi lắng tai nghe Chuông trống cỗ bàn không đáng quý trọng Chỉ xin được say hoài không muốn tỉnh Xưa nay các bậc thánh hiền đều không còn tiếng tăm Chỉ có kẻ uống rượu mới để lại tên tuổi Trần vương hồi xưa mở yến hội ở Bình Lạc Mười ngàn đấu rượu tha hồ mà hoan lạc vui cười Tại sao chủ nhân lại nói ít tiền Hãy mau mau mua rượu mời các anh uống Này ngựa hoa năm sắc Này áo cừu giá ngàn vàng Kêu đứa nhỏ ra đem đổi lấy rượu Cùng bạn tiêu mối sầu vạn cổ
Bầu Ơi Thương Lấy Bí Cùng…
“Bầu ơi thương lấy bí cùng/ Tuy rằng khác giống nhưng chung một giàn”, hoặc: “Râu tôm nấu với ruột bầu/ Chồng chan vợ húp gật đầu khen ngon”. Đó là những câu ca dao hầu như người Việt nào cũng biết, mỗi khi nhắc đến cây Bầu (tên khoa học Lagenaria siceraria (Molina) Standl, thuộc họ Bầu bí – Cacurbitaceae).
Bầu nậm – Lagenaria siceraria var microcarpa. Ảnh: P.C.T
Tôi còn nhớ vào thời mà Nguyễn Khoa Điềm viết bài thơ “Mẹ và quả” có câu: “Lũ chúng tôi từ tay mẹ lớn lên/ Còn những bí và bầu thì lớn xuống”, mùa giáp hạt ở quê tôi, nhiều gia đình đông con phải ăn trừ bữa bằng món khoai lang – canh bầu.
Thời đó, mỗi gia đình ở nông thôn thường thả một giàn bầu, cây mọc rất khỏe, sinh nhiều rễ phụ ở các đốt thân. Bầu ưa đất cao ráo, nếu trồng đúng thời vụ (tháng 10) và chăm sóc tốt, bầu cho nhiều quả, ít ruột, năng suất cao. Quả bầu non được dùng làm rau ăn, luộc, xào hoặc nấu canh; lá cũng dùng làm rau ăn chống đói. Vỏ quả bầu nậm quả thắt co lại để chín già có thể làm bình đựng nước, đựng rượu, làm đàn bầu.
Trong văn hóa Đông y, quả bầu còn là biểu tượng cho nghề y, gọi là “huyền hồ tế thế – 懸壺濟世” (nghĩa đen: treo bầu cứu đời). Bởi lẽ người ta thường dùng quả bầu khô (hồ lô) đựng thuốc hay rượu thuốc, treo trước nhà hay đeo bên mình (huyền hồ), như là nhãn hiệu (trademark) cho biết đó là nhà thầy thuốc.
Bầu là dây leo thân thảo có tua cuốn phân nhánh, phủ nhiều lông mềm màu trắng. Lá hình tim rộng, không xẻ thùy hoặc xẻ thùy rộng, có lông mịn như nhung màu trắng; cuống có 2 tuyến ở đỉnh. Hoa đơn tính cùng gốc, to, màu trắng, có cuống hoa dài tới 20cm. Quả mọng màu xanh dợt hay đậm, có hình dạng khác nhau hoặc tròn, dài thẳng hoặc thắt eo, vỏ già cứng hóa gỗ, thịt trắng. Hạt trắng, dài 1,5cm. Bầu là món ăn phổ biến của nhân dân ta. Ta thường dùng thịt quả luộc, nấu canh hoặc xào, ăn mát người lại trị được bón kết. Nước luộc bầu để uống mát và thông đường tiểu tiện. Nhiều bộ phận của cây bầu được sử dụng làm thuốc.
Quả thường gọi là Hồ lô. Rễ, lá, tua cuốn, hoa cũng được sử dụng. Người ta cắt bầu thành khoanh, gọt bỏ vỏ cứng, loại bỏ hạt già, rồi thái miếng nhỏ dựng tươi, có khi đem phơi khô để cất dành. Hạt thu hái ở quả già, phơi khô.
Phân tích thành phần hóa học cho thấy quả bầu tươi chứa 95% nước, 0,5% protid, 2,9% glucid, 1% cellulos, 21mg% calcium, 25% phosphor, 0,2mg% sắt và các vitamin: caroten 0,02mg%, vitamin B1: 0,02mg%, vitamin B2 0,03mg%, vitamin PP 0,40mg% và vitamin C 12mg%. Trong quả còn có saponin. Quả bầu là nguồn tốt về vitamin B và vitamin C. Nhân hạt già chứa tới 45% dầu béo.
Nghiên cứu dược lý hiện đại cho thấy bầu có các tác dụng bảo vệ gan, chống ung thư và chống dị ứng. Theo Đông y, quả bầu có vị ngọt, tính lạnh, có tác dụng giải nhiệt, giải độc, thông tiểu, tiêu thũng, trừ ngứa, chữa phù nề, đái đường, đái tháo, máu nóng sinh mụn lở. Lá bầu có vị ngọt, tính bình, có thể làm thức ăn. Tua cuốn và hoa bầu có tác dụng giải nhiệt độc. Còn có thứ bầu đắng, tính lạnh, hơi độc, có tác dụng lợi tiểu, thông đái dắt, tiêu thũng. Nhưng cần lưu ý: Bầu tính lạnh, ăn nhiều thì sinh nôn tháo, người hư hàn, lạnh dạ nên kiêng.
Bài thuốc:
– Chữa lợi răng sưng đau, tụt lợi, chân răng lộ ra: Dùng Hạt bầu với Ngưu tất, mỗi vị 20g, nấu lấy nước ngậm và súc miệng, ngày 3-4 lần.
– Tiêu chảy và lỵ ra máu: Bầu xanh và Cỏ mực lượng bằng nhau, xay vắt nước uống mỗi lần 20ml, uống ngày 2 lần.
– Đái rắt, đái đỏ, sỏi thận: Vỏ bầu 30g, Râu bắp 20g, Ý dĩ 20g. Sắc uống, dùng nhiều ngày.
– Phòng ngừa đậu, sởi, lở ngứa: Tua cuốn và hoa cây bầu dùng nấu nước tắm cho trẻ em.
Lưu ý: Bầu có nhiều thứ (dưới loài/ giống), khác nhau bởi hình dạng và kích thước của quả:
– Thứ var siceraria, quả hình bầu to.
– Thứ var hispida (Thunb) Hara, quả hình trụ, có đốm, dài đến 1m (Bầu sao).
– Thứ var microcarpa (Naud) Hara, quả thắt co lại như bầu rượu (Bầu nậm); loại này để chín già có thể làm bình đựng nước, đựng rượu, làm đàn bầu.
PHAN CÔNG TUẤN
Ai Mua Hành Tôi, Thời Thương Tôi Với
Ngày xưa ba anh em nhà kia, nghèo quá, nghèo đến nỗi bố chết, không góp đủ tiền mua nỗi chiếc áo quan cỗ tạp. Ba anh em phải bó di hài bố vào trong một cái chiếu cũ rồi chờ tối khuya mới dám đốt đuốc vác mai khiêng bố ra đồng, vì chôn ban ngày ban mặt sợ làng xóm trông thấy người ta chê cười. Tha ma thì xa, mà ba anh em thì cùng đói cơm, gầy còm, ốm yếu nên đi được một quãng lại phải đặt bố xuống để thở. Một lát sau, anh Cả khiêng đằng đầu vui mừng bảo anh Hai và anh Ba: – Thầy linh thiêng quá, hai chú ạ, thầy thấy chúng ta yếu đuối nên nhẹ bỗng hẳn đi, tôi tưởng như khiêng chiếu không thôi, chú ạ. Anh Hai khiêng đằng chân cũng cười, nói: – Ờ nhỉ, như không có gì nữa, bác ạ. Còn người em út cầm đuốc thì chẳng nói gì, cứ việc nhẩn nha rọi đường cho hai anh đi. Kỳ thực thì không phải vì người chết linh thiêng mà vì cái thây đã rơi tụt xuống đất từ lúc nào, nhưng hai người khiêng mệt nhọc quá nên chẳng biết gì cả. Thế rồi ba anh em đi đến tha ma đào huyệt chôn bố nghĩa là chôn cái chiếu không có xác bố nằm trong. Lúc trở về, một cơn gió mạnh làm tắt mất đuốc. Nhưng không sao, đường trong làng ba anh em đã quen thuộc lắm, lần mò mà đi cũng được. Bỗng người em út vấp phải một vật răn rắn, bèn cúi xuống sờ soạng rồi kêu to bảo hai anh: – Cái thây ma hai anh ạ. Lạnh quá đi mất thôi. Hai anh cùng xuống rờ: – Ưø, cái thây ma thực? Giá đuốc không tắt thì ba người đã nhận thấy cái thây ma đó chính là bố mình. Anh Cả ngậm ngùi bảo hai em: – Chả biết ai mà lại chết đường chết xá thế này nhỉ! Anh Hai cũng buồn rầu nói: – Chắc người ta ngộ gió, xa cửa xa nhà nên mới chết bỏ xác ở giữa đường như thế này. Anh Ba bàn: – Thương hại quá nhỉ! Hay anh em ta chôn làm phúc? – Phải đấy! Chôn làm phúc. Tức thì ba anh em xúm lại khiêng cái tử thi, rồi chôn vùi ở một cái gò nhỏ bên đường. Chiều hôm sau ba anh em ra đồng viếng mộ thấy mả bố vẫn dẹt đét, còn mả của ai bên đường không biết thì mối xông đùn lên cao ụ. Ba người cũng không ngờ rằng đó là mả mình chôn làm phúc tối hôm trước vì đêm khuya không đèn không đóm chôn vội chôn vàng thì sáng ra còn nhớ chỗ nào vào chỗ nào nữa… Đêm hôm ấy anh Cả thấy con rồng vàng về báo mộng rằng: -“ Ông Cả ơi! Ông để nhầm mả bố ông vào chính giữa hàm tôi, làm tôi đau lắm không chịu được. Tôi van ông, ông chạy đi nơi khác cho. Tôi có bao nhiêu vàng bạc xin biếu ông tuốt, để đền ơn ông. Sáng dậy anh Cả thấy gian nhà chật hẹp của mình đầy ních những thỏi vàng, thỏi bạc sáng nhoáng. Anh ta vội vàng cất ráo cả đi vào một nơi kín, rồi xăm xăm ra đồng chạy mả bố nhích sang một bên. Anh ta không bàn với anh em, sợ chúng hỏi vặn vì cớ gì mộ cha vừa yên đã chạy ngay như thế. Giấu diếm không xong, mà nói thật lại phải chia bạc cho hai em, rất là không nên. Nhưng đêm hôm sau, con rồng vàng lại về báo mộng cho anh Hai, vì thật ra anh Cả đã chạy mả bố đâu, anh chỉ mới chôn lại cái chiếu mà anh tưởng có gói thây bố mình. Con rồng vàng về báo mộng rằng: -“ Ông Hai ơi, ông để nhầm mả bố ông vào chính giữa hàm tôi, làm tôi đau lắm không chịu được. Tôi van ông, ông chạy đi nơi khác cho. Tôi hết cả vàng bạc rồi chỉ còn kim cương châu báu thôi, tôi xin biếu ông tuốt để đền ơn ông.” Sáng sớm anh Hai mở bừng mắt nhìn ra thấy chói lòe, vì gian nhà chật hẹp, tồi tàn của anh có đầy ánh hào quang rực rỡ tưng bừng của kim cương, châu báu. Anh ta vội cất ráo cả đi vào một nơi thật kín rồi hấp tấp chạy ra đồng đào phắt mả bố lên chôn xích cái chiếu sang một bên, cũng như anh Cả, anh ta tưởng cái chiếu ấy có gói thi thể bố mình ở trong. Xong xuôi, anh ta trở về nhà hí hửng mừng thầm định bụng sẽ bán kim cương châu báu đi để tậu ruộng thật nhiều, dựng nhà thực đẹp thực to. Đến lượt anh Ba thấy con rồng vàng về báo mộng vì mả chưa chạy thì hàm nó còn đau. Nó báo mộng rằng: – “Ông Ba ơi, ông để nhầm mả bố ông vào chính giữa hàm tôi, làm tôi đau đớn lắm không chịu được. Tôi van ông, ông chạy đi nơi khác cho. Tôi hết cả vàng bạc, kim cương, châu báu rồi, chỉ còn mỗi một lọ nước này tôi xin biếu để đền ơn ông. Nước trong lọ quí lắm đấy, sau này ông sẽ dùng được nhiều việc rất lạ.” Sáng dậy anh Ba không thấy gian nhà chật hẹp tồi tàn của mình đầy ních những thỏi vàng thỏi bạc sáng nhoáng hay rực rỡ tưng bừng ánh kim cương, châu báu. Anh ta chỉ thấy ở giữa nhà có cái lọ sành đóng nút. Bèn đến mở nút ghé mũi ngửi thì, giời ơi! Mùi thơm sực nức xông ra khắp nhà, lại văng vẳng trong mùi thơm có tiếng đàn tiếng địch véo von réo rắt. Anh ta đậy vội nút lại, tức thì tiếng âm nhạc ngừng bặt. Anh Ba mỉm cười lẩm bẩm: – Nước quái gì mà lại biết đàn biết hát thế này! Hãy cất đi đã vì con rồng vàng nó bảo sau này dùng được nhiều việc. Anh ta bèn đặt lọ nước vào cái quang treo lên xà nhà rất là cẩn thận. Rồi nhớ đền lời con rồng vàng nhờ giúp, anh ta vác mai đến bãi tha ma để chạy nhích mả bố ra khỏi hàm nó chẳng nó kêu đau tội nghiệp! Nhưng cũng như hai anh trước, anh Ba chỉ chôn lại cái chiếu, còn mả bố thì vẫn táng ở hàm con rồng như cũ. Trong khi anh Ba đi chạy mộ cho cha, thì chị Ba ở ngoài về, trông thấy cái lọ treo lủng lẳng trên xà nhà. Chị ta bật cười nói một mình: – Lẩm cẩm quá đi mất thôi! Chẳng biết lọ gì mà nó treo lên đây thế này? Bèn lấy xuống mở nút, rồi chẳng buồn ghé mũi ngửi, chẳng kịp lưu ý đến tiếng địch bay ra, chị ta vội rút tay ra nguyền rủa: – Rõ nỡm ở đâu á! Tưởng có gì lạ, té ra đựng rặt nước mưa là nước mưa, mà lạnh chết đi được. Nhưng chị Ba kinh ngạc nhìn bàn tay cổ tay trắng muốt như mới lột da! – Ôi, nước gì quí thế này! Chị ta vui sướng quá, bê tấp lọ nước ra sau nhà rồi tắm gội kỳ cọ từ đầu đến chân. Tức thì chị ta trở nên một nàng tiên lộng lẫy, da trắng như ngà, tóc óng như mây, mắt phượng mày ngài, chân tay nhỏ nhắn xinh xẻo. Liền đấy có một luống hành. Những cây hành được nước tắm ở mình của chị Ba chảy vào gốc, lớn vụt ngay lên, lá dài bằng đòn gánh, củ to bằng cái bình vôi. Anh Ba ở tha ma về thấy mất lọ nước quý lại nghe có tiếng bì bõm ở sau nhà, liền chạy ra xem. Lúc ấy chị Ba vừa dốc cạn lọ nước. Anh Ba toan mắng vợ nhưng nhìn thấy vợ xinh đẹp quá anh ta lại thôi. Từ đấy, anh ta chỉ suốt ngày ngồi ngắm nghía vợ chẳng thiết đi làm ruộng, làm nương để kiếm ăn nữa. Vợ trách móc mãi anh ta mới chịu vác cuốc vác cày ra đồng. Nhưng chốc chốc anh ta lại quay về nhà ngắm vợ, chẳng làm nên khoai nên ngô gì cả. Vợ giận vợ khóc. Anh đâm hoảng, bèn nghĩ ra một cách: anh ta lấy một cái mo cau trát vôi thực trắng, thực mịn rồi vẽ dung nhan vợ lên tranh. Khi ra đồng làm lụng, anh ta cầm cái mo cau ở bên cạnh để mà ngắm nghía ảnh vợ cho đỡ nhớ. Qua một tháng, vợ mỗi ngày một đẹp thêm, mà cây hành mỗi ngày một lớn hơn. Vợ với hành, anh ta cho là cái khoái nhất trên đời. Một hôm, anh ta đương trồng ngô, thấy một con quạ cứ sán lăn đến bới, để nhặt những hạt anh ta vừa mới vùi. Anh ta tức mình quá cầm viên gạch lia trúng chân quạ. Nó đau quá kêu ầm lên và bay đi mất. Anh Ba đắc chí cười ha hả. Nhưng chỉ lát sau, con quạ trở lại liền bay xả xuống cướp cái mo của anh Ba: nó đã lập tâm trả thù anh. Mà nó trả thù được thực. Nó bay tít đến kinh đô, liệng hai, ba vòng trên cung điện nhà vua, rồi chờ khi vua ra sân rồng, nó bỏ rơi cái mo cau xuống. Vua nhặt lên xem thấy có họa dung nhan một người đàn bà cực kỳ xinh đẹp, thì lấy làm kinh ngạc, tấm tắc khen thầm: “Quái! Sao có người đẹp đến thế này!” Vua bèn hạ lệnh cho đòi thợ truyền thần vào cung để vẽ lại hình người đàn bà đẹp lên trên một trăm cái mo cau khác, rồi giao cho một trăm sứ giả mang theo đi khắp trong nước để tìm cho bằng được người ấy rước về làm cung phi mới nghe. Chẳng bao lâu sứ giả hỏi thăm lần được nhà anh Ba và bắt nghiến chị Ba đem về dâng vua. Vua sung sướng, cất ngay chị Ba lên chức Tây cung hoàng hậu rồi ban yến tiệc cho bá quan văn võ trong suốt mấy ngày đêm. Trong khi ấy thì ở gian lều chật hẹp tồi tàn anh Ba nhớ vợ đẹp ngồi khóc y ỷ, chẳng thiết gì đến công việc đồng án nữa. Trông thấy những cây hành lá dài bằng đòn gánh củ to bằng bình vôi, anh ta càng khóc to, và anh ta nghĩ thầm: “Đem bán quách đi thôi, chứ để luống hành lại, mình chỉ tổ nhớ đến vợ!” Anh ta bèn xếp một gánh nặng trĩu tuy mỗi bên quang chỉ có năm củ hành thôi rồi quẩy đi rao bán: “ Dọc bằng đòn gánh “ Củ bằng bình vôi. “ Ai mua hành tôi “ Thời thương tôi với!” Rao mãi chẳng có ai mua, người thường ai dám dùng thứ hành ma quái ấy, anh ta bèn gánh đến kinh đô để bán. Bấy giờ vợ anh ta đang ở trong cung. Tuy đã lên làm Tây cung hoàng hậu mà chị ta vẫn thường nhớ chồng cũ chẳng sao khuây khỏa được. Hôm mới bị bắt, chị ta gào khóc thảm thiết. Vua phải dỗ mãi chị ta mới nín. Nhưng từ đấy, chị ta như ngây như dại, như câm như điếc và cả ngày chẳng buồn hé môi dù chỉ để mỉm một nụ cười. Vua thấy thế lấy làm khổ tâm lắm, vì ngài chỉ muốn được ngắm cái cười nghiêng thành của Tây cung hoàng hậu. Ngài đã sai sứ giả đi khắp trong nước bắt hết các vai hề có tiếng về làm trò để Tây cung hoàng hậu xem. Nhưng Tây cung hoàng hậu vẫn chẳng cười. Ngài bèn xuống chiếu truyền rằng: “ Trong bàn dân thiên hạ, bất cứ người nào hễ làm cho Tây cung hoàng hậu cười một tiếng thì tức khắc được cất lên chức thượng thư”. Ngày hôm sau, ở khắp các nơi, từ thành thị cho chí thôn quê người ta kéo về kinh đô như nước chảy để tranh giành chức thượng thư. Vì không cần học rộng tài cao, sôi kinh nấu sử chỉ cốt làm hề khéo léo là được nhảy lên ngồi ghế thượng thư ngay thì ai mà không háo hức. Nghe đâu, trong bọn có cả mấy ông trưởng giả giàu xụ gánh tiền nghìn bạc vạn về kinh để toan chạy chọt vì họ tưởng chỉ đút lót quan thái giám trình Tây cung hoàng hậu cười cho một cái là mình thành thượng thư liền. Song không những Tây cung hoàng hậu vẫn không chịu cười mà nghe bọn kia làm trò hề, ngài lại càng bực mình thêm. Giữa lúc ấy, ở ngoài phố lanh lãnh có tiếng rao: “ Dọc bằng đòn gánh, “ Củ bằng bình vôi, “ Ai mua hành tôi, “ Thời thương tôi với”. Nhận được tiếng chồng, chị vợ sung sướng phá lên cười. Vua cùng văn võ bá quan kinh ngạc, bọn người dự thi trò hề đều thất vọng, thì thấy khi mình nhăn mặt nhăn mũi, khoa chân múa tay, hoàng hậu vẫn không nhích mép, thế mà đến lúc mình không làm gì cả thì tự nhiên ngài lại bật lên cười. Vua truyền quân lính ra xem ai rao. Tức thì quân lính lôi anh Ba với gánh hành của anh ta vào. Vua mới bảo anh ta rằng: – Trẫm tốn biết bao công của mà vẫn không làm cho hoàng hậu cười được, nay ngươi chỉ rao mỗi một câu đủ khiến cho hoàng hậu cười rất to rất vui. Vậy ngươi có phép gì lạ thế, tâu ngay với trẫm rồi trẫm ban thưởng cho. Anh Ba đặt gánh tâu bày: – Bẩm đức vua, con cũng không biết tại sao bà hoàng hậu nghe con rao lại cười như thế. Vua phán: – Vậy ngươi thử rao lại xem nào. Anh Ba vâng lời đặt gánh lên vai rao to: “ Dọc bằng đòn gánh, “ Củ bằng bình vôi, “ Dọc bằng đòn gánh, “ Củ bằng bình vôi, Tức thì vợ anh ta lại cười, cười chảy cả nước mắt nước mũi ra. Và chị chàng chỉ trông thấy mặt chồng cũng đủ vui sướng cười ngất rồi, có cần gì phải chồng rao mới cười. Nhưng vua cứ tưởng củ hành to tướng kia có phép lạ, bèn bảo anh hàng hành: – Trẫm thử thay đổi quần áo với ngươi xem. Rồi vua cởi áo trào, cởi xiêm rồng, tháo mũ vàng đưa cho anh Ba mặc và truyền anh Ba lên ngồi trên ngai cùng với Tây cung hoàng hậu, còn mình thì mặc bộ quần áo nâu của anh ta vào người, quẩy gánh hành của anh ta lên vai rồi rao lớn: Ai mua hành tôi, Thời thương tôi với Ai mua hành tôi, Thời thương tôi với. Anh hàng hành nghe rao liền quát: – Tên nào dám hỗn hào gánh hàng vào bán trong cung điện nhà vua. Quân lính đâu đem chặt cổ nó cho ta. Tiếng dạ ran. Quân lính kéo ồ vào điện anh hàng hành giả hiệu đem chém ngay trước sân rồng không kịp phân giải. Thế là anh Ba lên làm vua, và vợ anh ta thì làm hoàng hậu.
Nguồn: Truyện cổ tích Tổng hợp.
Giải Trí Với Tuyển Tập 95 Truyện Cười Tiếng Anh Cùng Step Up
1. Tại sao nên đọc truyện cười Tiếng Anh?
Không chỉ có tác dụng giải trí, các truyện cười còn hỗ trợ bạn rất nhiều trong việc học tiếng Anh như:
Những mẩu truyện cười bằng Tiếng Anh hay sẽ giúp bạn thư giãn, thậm chí là cười cả ngày sẽ không còn cảm giác bạn đang học một thứ ngôn ngữ mới
Giúp bạn quen hơn với các tình huống, từ ngữ thường ngày của người bản xứ.
Để hiểu ra tình huống gây cười, bạn sẽ phải nghĩ bằng Tiếng Anh, điều này rất tốt cho tư duy ngôn ngữ của bạn.
Hướng dẫn cách học tiếng Anh thực dụng, dễ dàng cho người không có năng khiếu và mất gốc. Hơn 205.350 học viên đã áp dụng thành công với lộ trình học thông minh này.
Ngoài ra, chúng ta hay có thói quen khi đọc được một mẩu truyện cười bằng Tiếng Anh hay, chúng ta sẽ ghi nhớ và kể lại cho bạn bè. Thay vì ép mình học thuộc những kiến thức khô khan thì thế này hay hơn hẳn đúng không nào.
Với một số bạn ở trình độ trung bình khá, một số truyện cười Tiếng Anh nên đọc là các truyện chơi chữ. Không chỉ giúp gia tăng tư duy bằng Tiếng Anh mà các câu truyện này còn giúp bạn hiểu sâu thêm về Tiếng Anh nữa đấy.
2. Truyện cười Tiếng Anh 1: Ông thợ cắt tóc và cậu bé ngốc nghếch
A young boy enters a barber shop and the barber whispers to his customer.
“This is the dumbest kid in the world. Watch while I prove it you.”
The barber puts a dollar bill in one hand and two quarters in the other, then calls the boy over and asks:
“Which do you want, son?”
The boy takes the quarters and leaves.
“What did I tell you?” said the barber.
“That kid never learns!”
Later, when the customer leaves, he sees the same young boy coming out of the ice cream store.
“Hey, son! May I ask you a question? Why did you take the quarters instead of the dollar bill?”
“Because the day I take the dollar, the game is over!”
3. Truyện cười Tiếng Anh 2: 3 anh chàng trên đảo hoang
Three guys stranded on a desert island find a magic lantern containing a genie, who grants them each one wish. The first guy wishes he was off the island and back home. The second guy wishes the same. The third guy says: “I’m lonely. I wish my friends were back here.”
It’s game 7 of the Stanley Cup Final, and a man makes his way to his seat. He sits down, noticing that the seat next to him is empty. He leans over and asks his neighbor if someone will be sitting there.
“No,” says the neighbor. “The seat is empty.”
“This is incredible,” said the man. “Who in their right mind would have a seat like this for the Stanley Cup and not use it?”
The neighbor says:
“Well, actually the seat belongs to me. I was supposed to come with my wife, but she passed away. This is the first Stanley Cup we haven’t been to together since we got married.”
“Oh, I’m so sorry to hear that. That’s chúng tôi couldn’t you find someone else, a friend, relative or even a neighbor to take her seat?”
The man shakes his head. “No,” he says. “They’re all at the funeral.”
5. Truyện cười Tiếng Anh 4: Giọng nói hay ho
I was sitting in a bar one day and two really large women came in, talking in an interesting accent.
So I said, “Cool accent, are you two ladies from Ireland?”
One of them snarled at me, “It’s Wales dumbo!”
So I corrected myself, “Oh, right, so are you two whales from Ireland?”
That’s about as far as I remember.
Ngoài những truyện cười trên, Step Up đã tổng hợp rất nhiều truyện cười Tiếng Anh nên đọc khác để bạn có thể thư giãn, giải trí. Bạn có thể download TẠI ĐÂY .
Comments
Cập nhật thông tin chi tiết về Cùng Nâng Chén Với Thương Tiến Tửu trên website Kovit.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!