Bạn đang xem bài viết Chùm Thơ Vũng Tàu Hay, Tình Thơ Biển Vũng Tàu Đẹp Và Lãng Mạn được cập nhật mới nhất trên website Kovit.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.
Sau loạt thơ lục bát viết về quê hương thật là hay, xin mời các bạn cùng đến với Vũng Tàu qua tổng hợp thơ của bạn Thanh Biên – Vũng Tàu cũng là quê hương của bạn ấy. Bên cạnh đó là những vần thơ tình biển Vũng Tàu thật hay và lãng mạn..
VŨNG TÀU BIỂN GỌI
Thơ: Quốc Việt
Nếu một ngày em ghé lại quê anh
Đứng trước biển Vũng Tàu xanh biêng biếc
Em sẽ thấy ngoài khơi tàu mải miết
Đưa chuyến hàng vượt sóng đến phương xa
Một lần thôi em ghé lại đi mà
Con sóng nhỏ đang va vào ghềnh đá
Ngắm Bãi Trước thấy lòng mình yên ả
Đến Bãi Sau ôi sao quá đông người
Núi Tao Phùng nhìn Chúa đứng chơi vơi
Tay giang rộng ôm đất trời biển cả
Như che chở những người con xa lạ
Đến Vũng Tàu tất cả hóa thân yêu
Núi Lớn kia mình ghé đến buổi chiều
Bước thư thả vào không gian yên tĩnh
Ngắm đức Phật đang ngồi đây thiền định
Lòng nhẹ lâng tâm tịnh đến lạ kỳ
Hai đứa mình leo cáp Hồ Mây đi
Lên trên đó ta cùng thi máng trượt
Ngồi lưng ngựa dạo chơi quanh hồ nước
Ghé vườn yêu cùng nguyện ước chung tình
Đến Vũng Tàu ta cùng ngắm bình minh
Nghe tiếng sóng để tim mình hòa nhịp
Tay nắm chặt ta cùng nhau bước tiếp
THƠ TÌNH LỤC BÁT VŨNG TÀU
Thơ: Nhà Quê
Tìm em giữa biển Vũng Tàu
Ngẩn ngơ Bãi Trước, Bãi Sau nắng tràn
Gió chiều bay tóc thời gian
Bao con còng gió mải đang trốn tìm
Ẩn mình trong cát lặng im
Bạc đầu con sóng vẫn tin tới bờ
Ngược xuôi thành thị xa mờ biển khơi
Dã tràng đâu có bao người
Đem thân xuôi ngược tìm lời đa đoan
Tìm em giữa biển sóng tràn
Trong làn sương khói sóng đang bạc đầu
Đa tình buộc chặt lòng nhau ……. đi tìm.
VŨNG TÀU SAY ĐẮM MỘT TÌNH YÊU !
Thơ: Người Miền Tây
Ta lại về thăm đất biển quê em
Nghe sóng hát ru êm đầy nỗi nhớ
Vũng Tàu ơi phải chăng là duyên nợ
Cho đôi mình gặp gỡ để rồi yêu
Ta nhớ em ta nhớ biển thật nhiều
Nhớ những chiều dìu bước nhau trên sóng
Cho bàn tay ấm bàn tay lạc lõng
Để môi nồng lóng ngóng chạm bờ môi
Sóng ngẩn ngơ xô bờ cát từng hồi
Nghe hơi mặn nhẹ trôi theo làn gió
Dựa vào nhau em thì thầm hỏi nhỏ
Mai xa rồi anh có nhớ biển không
Ta yêu em ta nhớ biển nao lòng
Nhớ bờ cát mênh mông dài vô tận
Nhớ những đêm bước bên nhau thơ thẩn
Biển cạn rồi chắc đã giận gì nhau
Ta thèm nghe từng câu nói ngọt ngào
Như tiếng sóng thì thào đêm không ngủ
Ta thèm hôn lên bờ môi quyến rũ
Như đóa quỳnh hương hé nụ băng trinh
Vũng Tàu ơi thắm đượm biết bao tình
Xin hãy đợi bước phiêu linh trở lại
Để biển ru từng lời ru hoang dại
Cho ngọt ngào đêm ân ái cùng em.
BÀ RỊA VŨNG TÀU
Thơ: Xuân Pháo
Dịp lễ này, mời em ghé về thăm.!
Đến Bà Rịa, cổng chào anh đón đợi
Những nhà ngói đỏ tươi trên phố mới
Mảnh sân vườn mát rượi bóng sa kê
Người phương xa, cuộc sống bộn bề
Đô thị phồn hoa tràn trề xe cộ
Em chỉ mong có một lần quá bộ
Thăm Vũng tàu Bà rịa ngắm biển xanh
Hóng gió sớm mát lành trên đồng lúa
Nghe sáo diều vi vu chiều nắng úa..
Ngỡ tình yêu chan chứa tự bao giờ
Bãi Trước biển xanh quyến rũ đợi chờ
Những con tàu lững lờ về cập bến
Chiều hoàng hôn đôi tình nhân hẹn đến
Thủ thỉ bên chúng tôi hết tâm tình
Bãi Sau rì rào..sóng vỗ buổi bình minh
Như mời gọi bao bạn mình xuống tắm
Em vờn sóng…sóng vỗ về say đắm
Muối vô tình hôn mặn thấm làn da
Biển hiền hòa..sóng vồn vã thiết tha
Người Bà rịa vốn nghĩa tình đằm thắm
Lại mênh mông xa thẳm biển Vũng Tàu.
: Những bài thơ tình viết về biển Vũng Tàu hay nhất
THƠ TÌNH: VŨNG TÀU NHỚ EM
Thơ: Danh Chín
Biển chiều nhạt nắng dịu dàng
Nhớ ai sóng vỗ nồng nàn dịu êm
Nhớ ai thuyền mãi lênh đênh
Nhớ ai cánh nhạn tìm quên giữa trời
Nhớ chăng câu hát đưa nôi ngọt ngào
Nhớ chăng trời biển vũng tàu
Nhớ hàng dương liểu xạt xào nhẹ đưa
Nhớ con sóng vỗ khi lùa cát trôi
Nhớ khi hò hẹn sánh đôi chung đường
Hởi người em gái tôi thương
Nhớ em tôi biết tìm phương trời nào
Nhớ em tôi ngắm trăng sao
Để hồn thương nhớ lạc vào giấc mơ.
ĐÊM VŨNG TÀU – NHỚ ???
Thơ: Nguyễn Ánh
Tôi trở về vũng tàu của hoàng hôn
Qua góc quán liêu xiêu gầy xác lá
Phố thân quen bổng bây giờ xa lạ
Có lạc không ? hay thiếu một điều gì ?
Tôi về đây nghe biển hát thì thầm
Đêm vũng tàu chân tìm trong hoang hoải
Chiều hẹn hò mơ dấu thời vụng dại
Kỹ niệm nào xa ngái những mùa qua .
Gió dạt dào gọi mãi bóng hình xa
Trời trở lạnh mưa rạt rào khắp lối
Giọt lệ đầy thắm mòn trong đáy biển
Hoá rêu xanh phong kín gót chân sầu .
Tôi trở về mà chẳng thấy người đâu
Hay đã lở mối tình duyên một thuở
Mắt ai rưng màu hoa tim tím nhớ
Có thương người mòn mỏi ngồi chờ mong ?
VŨNG TÀU ĐIỂM HẸN
Thơ: Nguyễn Dự
Biển xanh cát trắng Vũng Tàu
Dập dềnh bãi Trước, bãi Sau sóng đùa .
Bạch Dinh biển lộng gió lùa
Núi Lớn, núi Nhỏ nhấp nhô một vòng.
Mây vờn quanh mũi Nghinh Phong
Đây bờ Vọng Nguyệt nước trongsóng nhiều.
Đường về Tân Hải một chiều
Suối Tiên đến với tình yêu núi rừng…
VũngTàu điểm hẹn chúng mình gặp nhau.
BIỂN HÁT CHIỀU NAY Thơ: Phan Hạnh
Vũng Tàu biển hát chiều nay
Nghe lòng dậy sóng lắt lay nỗi niềm
Bên nhau trò chuyện ấm êm cõi lòng
Cánh buồm rẽ sóng ruỗi dong
Chở theo khát vọng ước mong cả đời
Sống nên hy vọng người ơi
Yêu thương chia sẻ ra khơi ngại gì
Chỉ cần nuôi chí kiên trì
Lạc quan phấn đấu sầu bi đẩy lùi
Biển xanh xô đẩy tiến lùi
Rì rào gió thổi niềm vui lại vể.
THƠ 5 CHỮ: VŨNG TÀU ĐÊM MƯA
Thơ: Thái Bá Y
THƠ 7 CHỮ: VŨNG TÀU TÌNH THƠ
Thơ: Nguyễn Hưng
Một sớm cùng em biển Vũng tàu
Nước trời xanh ngát quyện vào nhau
Hàng dương gió lộng reo vi vút
Én liệng ngang trời vụt thoáng mau
Hai đứa nhìn nhau chẳng một lời
Sóng tình lên mắt dậy ngàn khơi
Bờ nghiêng cát rộng dường chao đảo
Say đắm hồn ai phút lả lơi
Tinh tú cuồng xoay vũ trụ mòn
Ái tình trăng chín mọng đầu non
Vạn năm từ thuở hồng hoang ấy
Quả cấm còn treo dạ sắt son
Chiều tím nhẹ buông ánh dương tà
Thuyền rời bến mộng khuất dần xa
Giã từ giây phút thêm lưu luyến
Thời gian níu lại cõi lòng ta…
Kỷ niệm ngày xưa đã xa rồi
Đành rằng như gió cuốn mây trôi
Chuyện lòng hai đứa dần quên lãng
Năm tháng mờ phai dấu son môi
Lặng lẽ chiều qua ghé chốn này
Mắt buồn đăm đắm dõi hàng cây
Trời xanh nước bạc bờ im vắng
Còn chút dư hương thoảng đâu đây.
LỤC BÁT VŨNG TÀU
Thơ: Chung Mai
Thả hồn vào biển Vũng Tàu
Bãi Sau, bãi Trước nhuộm màu nước xanh
Ban mai gió thoảng mát lành
Từng tia nắng sớm long lanh vui đùa
Nơi đây chẳng phải phân mùa
Mặc khô, mặc nắng, mặc mưa vẫn về
Tung tăng bơi lội , thoả thuê sóng vờn
Nhấp nhô đuổi bắt từng cơn
Xô lên bãi cát dỗi hờn lùi xa
Biển vừa ru nhẹ lời ca ngàn đời
Nghỉ ngơi hò hẹn tuyệt vời quanh năm !
Tình Thơ Vũng Tàu Hay 01
VŨNG TÀU NGÀY ĐÓ
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Tình Thơ Vũng Tàu Hay 02
ĐẦU XUÂN ĐI BIỂN VŨNG TÀU..!
Thơ: Nguyễn Cảnh Lương
Tình Thơ Vũng Tàu Hay 03
VŨNG TÀU TÌNH HẠ
Thơ: Nguyễn Thanh Tâm
Tình Thơ Vũng Tàu Hay 04
TÌNH KHÚC VŨNG TÀU
Thơ: Nguyễn Thanh Tâm
Tình Thơ Vũng Tàu Hay 05
QUÊ ANH PHỐ BIỂN
Thơ: Nguyễn Ngọc Thủy Hằng
Báo Bà Rịa Vũng Tàu
Đầu Đông, tiết trời Đông Bắc đã bắt đầu se se lạnh, mây mù che khuất đỉnh núi Các Mác, suối Lê-nin vẫn chia hai nửa trong và đục, tô điểm cho hang Pác Bó thêm phần thơ mộng, kỳ bí. Không chỉ mang ý nghĩa lịch sử, địa danh này là điểm tham quan rất đẹp của Cao Bằng.
Du khách miền Nam về nguồn, thăm và chụp hình lưu niệm tại Khu di tích lịch sử Pác Bó.
Sau 30 năm xa Tổ quốc, ngày 28/1/1941 (mùng 2 Tết Nguyên đán năm Tân Tỵ), Bác Hồ qua cột mốc 108 biên giới Việt – Trung về Việt Nam. Nơi đây thuộc dãy núi cao được Bác đặt tên là núi Các Mác.
Vượt hàng ngàn km từ miền Nam xa xôi, chúng tôi được đặt chân đến mảnh đất địa đầu của Tổ quốc trong thời tiết se se lạnh, ai nấy cũng háo hức mong được tận mắt chứng kiến nơi ở, làm việc của Người trong những ngày đầu về nước sau 30 năm vòng quanh năm châu bốn bể tìm đường cứu dân, cứu nước. Điểm đầu tiên chúng tôi đến là Đền thờ Bác Hồ trên đồi cao gần cột mốc số 0 đường Hồ Chí Minh. Những nén hương thơm nghi ngút khói và ít lễ vật kính dâng trong niềm xúc động tưởng nhớ công ơn của Người.
Xe đưa đoàn chúng tôi đến với mảnh đất thiêng. Dưới chân núi có hồ nước lớn trong xanh, nơi bắt đầu dòng suối chảy uốn quanh đổ xuống đồng bằng của bản Khuổi Nậm, Bác đặt tên là suối Lê-nin. Cột mốc 108 nằm trên núi cao cách chân núi chừng nghìn mét thuộc xã Trường Hà, huyện Hà Quảng, tỉnh Cao Bằng. Ngay trong tiết Xuân ấm áp của ngày đầu trở về Tổ quốc, Bác đã có cảm hứng với cảnh vật nơi này làm bài thơ tựa đề “Pác Bó hùng vĩ”:
“…Non xa xa, nước xa xa
Nào phải thênh thang mới gọi là
Đây suối Lê-nin, kia núi Mác
Hai tay xây dựng một sơn hà…”
Tiết trời thu với cơn mưa nhẹ, men theo đường bên suối Lê-nin, chúng tôi đến được hang Pác Bó, nơi Bác chọn làm chỗ ở ngay sau khi trở về nước (sau khi về nước 12 ngày (ngày 8/2/1941), Bác đã chọn hang Pác Bó (Cốc Bó) nằm ở lưng chừng sườn núi Các Mác là nơi ở và làm việc). Cách miệng hang khoảng tầm chục mét là nơi ở và làm việc của Người. Diện tích tầm khoảng 20m2 nằm lưng chừng núi. Vẫn còn đó những kỷ vật đã cách đây hơn 78 năm, chiếc giường đơn sơ (bằng những tấm ván khoảng 6m2) Người làm việc và nghỉ ngơi, cái bếp lửa gồm 3 cục đá và cái ấm nấu nước… Người dùng để sưởi ấm khi đông về:
“…Hang lạnh nhớ tay người đốt củi
Bập bùng lửa cháy suốt đêm thâu
Ai hay ngọn lửa trong hang núi
Mà sáng muôn lòng, vạn kiếp sau…”
Chúng tôi không khỏi xúc động nghĩ về thời gian ấy, trong điều kiện rừng núi, thiếu thốn về mọi mặt như vậy mà Người đã cùng với Đảng để lãnh đạo cách mạng Việt Nam. Rời nơi ở và làm việc của Người, chúng tôi lại được tận mắt chứng kiến những nơi Người câu cá, làm thơ sau giờ làm việc, nơi Người thường nấu nước lá ổi để uống… Đặc biệt là chiếc bàn đá, nơi Người thường làm việc bên cạnh đầu nguồn dòng suối Lê-nin:
“…Sáng ra bờ suối, tối vào hang
Cháo bẹ, rau măng vẫn sẵn sàng
Bàn đá chông chênh dịch sử Đảng
Cuộc đời cách mạng thật là sang…”
Sự kiện Bác Hồ trở về nước vào đầu năm 1941 là sự kiện lớn của lịch sử đấu tranh cách mạng của đất nước và dân tộc Việt Nam, đã làm thay đổi tình hình cách mạng trong nước. Đây là mốc lịch sử quan trọng dẫn tới cuộc cách mạng tháng Tám 1945 và ngày 2/9/1945, Bác đọc Tuyên ngôn Độc lập tuyên bố sự ra đời của Nhà nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa. Bước chân đầu tiên về đất mẹ cũng là giây phút Người lắng nghe sự sống của sinh thể đất nước đang phôi thai. Nhà thơ Chế Lan Viên đã diễn tả lại hình ảnh ấy bằng những câu thơ đầy xúc động:
“Kìa! Bóng Bác đang hôn lên hòn đất
Lắng nghe trong màu hồng hình đất nước phôi thai”
Bác về nước đúng vào mùa Xuân, mùa tươi đẹp nhất của đất trời, mùa của trăm hoa đua nở, mùa của lộc biếc chồi xanh, vạn vật như khoác lên mình sắc áo mới hứa hẹn một tương lai tươi sáng ở phía trước. Người về nước trực tiếp lãnh đạo cuộc đấu tranh giải phóng dân tộc, cả thiên nhiên đất trời như reo vui:
“Ôi sáng Xuân nay, Xuân bốn mốt
Trắng rừng biên giới nở hoa mơ
Bác về… im lặng. Con chim hót
Thánh thót bờ lau vui ngẩn ngơ”
(Theo chân Bác của Tố Hữu)
Hơn 108 năm từ ngày Người ra đi tìm đường cứu nước, 78 năm Người về nước lãnh đạo cách mạng, 50 năm thực hiện Di chúc của Người, mỗi chúng ta đều không khỏi bồi hồi xúc động và thành kính tưởng nhớ đến Bác Hồ kính yêu đã hy sinh trọn đời mình cho dân tộc, đã dành cả cuộc đời chăm lo cho hạnh phúc nhân dân mà không gợn chút riêng tư để đất nước hôm nay trọn niềm vui độc lập tự do và đổi mới phát triển. Càng nhớ Bác Hồ, mỗi người chúng ta hôm nay càng phải tiếp tục thực hiện tốt việc học tập và làm theo tấm gương, đạo đức, phong cách Hồ Chí Minh, góp phần đưa tư tưởng Hồ Chí Minh vào cuộc sống, tạo thành nguồn sức mạnh to lớn cổ vũ toàn Đảng, toàn quân, toàn dân cùng thi đua, phấn đấu thực hiện thắng lợi mọi nhiệm vụ trong thời kỳ cách mạng mới, xứng đáng với lòng mong ước của Bác Hồ kính yêu “Xây dựng một nước Việt Nam hòa bình, thống nhất, độc lập, dân chủ và giàu mạnh”.
TRUNG HIẾU
Chùm Thơ Quy Nhơn, Thơ Tình Biển Quy Nhơn Buồn &Amp; Lãng Mạn
Tuyển chọn những bài thơ hay viết về vẻ đẹp, tình yêu, cuộc sống, con người vùng đất Quy Nhơn (Bình Định). Bên cạnh đó là những bài thơ tình viết về biển Quy Nhơn thật hay, buồn, lãng mạn.
Nhớ Quy Nhơn
Tác giả: Thái Bình
Hãy về thăm Quy Nhơn dù xa cách !
Vẫn ngọt ngào dòng sữa mẹ quê hương
Thăm trường xưa lối cũ với con đường
Thăm giáo xứ chính tòa đêm cầu nguyện!
Thương biết bao suối mơ chiều Ghềnh Ráng
Dốc Mộng Cầm năm tháng phủ rêu phong!
Thương người yêu bé nhỏ mãi chờ mong
Thương bạn cũ tuổi hồng thời chung lớp
Vẫn còn đây Quy Nhơn chờ sum hợp
Như mẹ hiền nơm nớp đợi chờ con !
Xa con rồi lòng nẹ khóc nỉ non!
Sao không thấy con về thăm đất mẹ ?
Biển Quy Nhơn chiều nay cơn gió nhẹ !
Miên man buồn rơi lệ nhớ thương ai !
Giọt mặn nào rơi xuống chát bờ môi
Không ngăn nổi dòng trôi theo bờ cát!…
Tình Của Biển
Tác giả: Nguyên Ngọc Thiên Băng
Tôi tiễn anh về với thành phố biển
Quy Nhơn ơi! Tình yêu của tôi ơi!
Đã cho tôi những cảm xúc tuyệt vời
Cho tôi biết màu tình yêu của biển.
Tôi cảm nhận trái tim mình hòa quyện
Dẫu đường dài chẳng thể thốt thành câu
Tôi thầm ước thời gian chớ qua mau
Hai mái đầu còn chưa nhìn thẳng mặt.
Quẹt bàn tay cho mau khô nước mắt
Để ai kia không kịp thấy lệ rơi
Trái tim tôi như bỗng hóa đơn côi
Nắm bàn tay chúng ta còn ngần ngại
Nào dám đâu dù chỉ cái chạm tay
Đành lòng sao trái tim cứ mãi say
Tình của biển sao dạt dào đến thế.
Tôi vẫn biết yêu anh là không thể
Trái tim ơi ! Đừng chớ vội yêu bừa
Dẫu mai sau và cho mai sau nữa
Anh chỉ là tình biển của Quy Nhơn.
Tại làm sao ta cứ muốn keo sơn
Một trái tim đã thuộc về người khác
Thà cứ để trái tim mình khao khát
Còn hơn đời biển man mác nổi buồn.
Anh ơi anh,! Tình biển trải muôn phương
Xa phố thị biết anh còn có nhớ
Một cô gái chốn Sài Thành cởi mở
Đón chờ anh quay lại chốn nơi đây.
Quy Nhơn ơi! Hãy cứ thoảng như mây
Để tình yêu mãi bồi hồi ngực trẻ
Tình biển ơi!!!!rạng rỡ một màu xanh.
Xuân Về Trên Thành Phố Quy Nhơn
Tác giả: Nguyễn Đức Quận
Đông lạnh giá vẫy tay chào Phố Biển
Quy Nhơn ơi! sông núi đã vào xuân
Bờ cát lặng im, con sóng reo mừng
Thuyền ai đợi mờ xa ngoài vách núi
Chiều dần buông con đường quen mờ lối
Ánh đèn lên rực sáng phố reo vui
Quán nửa khuya rộn rã tiếng nói, cười
Đêm huyền ảo, lung linh cùng vô tận
Bình minh lên, vừng hồng theo gió lộng
Biển khát khao giọt nắng ấm làn da
Sóng vỗ êm, ru nhẹ tấm ngọc ngà
Viễn khách bước, cát kéo chân chậm lại
Biển Quy Nhơn con thuyền về mát mái
Cá đầy khoang, chở nặng những niềm tin
Sóng lặng yên, bão tố cũng yên bình
Dân chài lưới vượt trùng khơi vững tiến
Cù Lao Xanh nhấp nhô cùng sóng biển
Ngọn hải đăng sừng sững đứng hiên ngang
Một trăm năm vẫn giữ tấm lòng son
Tỏa ánh sáng thủy chung soi dẫn lối
Bán đảo Phương Mai, dáng Rồng nằm đợi
Tượng Đức Thánh Trần ngạo nghễ vươn cao
Thị Nại đêm về lấp lánh ngàn sao
Cầu Nhơn Hội đèn đường cong vệt sáng
Buổi tinh mơ khi mặt trời ló dạng
Dòng người đi sương trắng phủ dần tan
Sóng biển reo theo tiếng nhạc rộn vang
Bài thể dục nhịp dồn chân đều bước
Nỗi khát khao mong ngày mai có được
Đường phố vui, xuân thắm những sắc hoa
Niềm hân hoan rực sáng mắt mẹ già
Quần áo mới, bầy chim non tung cánh
Chiều cuối năm gió từng cơn se lạnh
Rừng hoa tươi nở nụ đón khách mua
Giàn pháo hoa đứng đợi phút giao thừa
Người mở hội đón xuân về Phố Biển
QUY NHƠN NỖI NHỚ
Tác giả: Nguyễn Văn Chiểu
Làm sao quên được Qui Nhơn
Tuổi thơ in bóng dấu chân mọi đường
Từ ngày cất bước ra trường
Vùng cao đồi núi mái trường thân yêu
Lòng tôi quạnh quẽ như ai trêu mình
Canh khuya gió trở giật mình
Ngồi mơ tưởng lại bóng hình Qui Nhơn
Những ngày sóng biển giận hờn
Bên bờ biển vắng cô đơn một mình
Những đêm thắm mộng tình xinh
Dây hoa muống biển cuộn mình nhìn trăng
Biển xanh rặng liễu chị hằng
Trăng soi ánh tỏa sương giăng màn trời
Một ngày thuyền bỗng xa khơi
Biển kia nổi sóng lòng tôi rối bời
Người đi khuất nẻo phương trời
Tôi buồn lên núi tìm đồi hoa sim
Biển sô sóng dạt biết tìm nơi đâu
Lâu đài bằng cát tan trôi
Qui nhơn để lại lòng tôi vết buồn.
THƠ QUY NHƠN: GIÓ LÙA BIỂN KHÓC Tác giả: Nguyễn Đình Huân
Đây Quy Nhơn quê hương Hàn Mạc Tử.
Anh vẫn nghe câu chuyện cũ về ông.
Chẳng phải đâu chàng thi sĩ chơi ngông.
Đem bán trăng mà trong lòng thổn thức.
Đêm trăng sáng cho hồn ai đau nhức.
Những khi trăng vàng là lúc lo âu.
Thương cho thân trai vỡ mộng tình sầu.
Khi người xưa bước qua cầu xa bến.
Quy Nhơn ơi có một lần ta đến.
Nghe về mối tình tơ nhện giăng giăng.
Biển hồng hoang quyện với ánh trăng.
Em cô gái như chị Hằng duyên dáng.
Nụ cười xinh cho hồn thơ lai láng.
Anh xin một lần làm bạn cùng em.
Để được bên nhau ngắm ánh trăng đêm.
Nghe tiếng sóng xô êm đềm bờ cát.
Em có nghe chăng biển buồn đang hát.
Về một người có phận bạc ngày xưa.
Mối tình buồn xưa xa cách trong mưa.
Anh bỗng nghe cơn gió lùa biển khóc.
THƠ TÌNH: BIỂN CHIỀU QUY NHƠN Tác giả: Nguyễn Đình Huân
Chiều mùa đông về với biển Quy Nhơn.
Nhìn con sóng dập dờn bên ghềnh đá.
Biển nơi đây như quen mà như lạ.
Hoàng hôn tím mờ nhuộm cả chiều đông.
Biển dạt dào nước xanh biếc mênh mông.
Ngắm sóng xô nghe trong lòng rạo rực.
Phải nơi đây Hàn Sinh từng thổn thức.
Rút tơ lòng trong lồng ngực làm thơ.
Anh bước đi trên bờ cát bơ vơ.
Không có em anh thẫn thờ bên sóng.
Biển ồn ào mà lòng anh xa vắng.
Đếm dấu chân mình trên cát trắng buồn hiu.
Khi xa nhau mới thấy được một điều.
Anh đã yêu em rất nhiều em ạ.
Trong tim anh em luôn là tất cả.
Là người tình là bà xã yêu thương.
Khi bên nhau cũng cảm thấy bình thường.
Lúc cách xa mới vấn vương nhung nhớ.
VỀ QUY NHƠN NHÉ EM
Tác giả: An Nguyên
Quy Nhơn biển biếc non xanh hiền hoà
Tình quê bình dị thiết tha
Như lời câu hát dân ca ngọt ngào
Vào nam ra bắc biết bao lẫy lừng
Tháp Đôi huyền bí vô cùng
Ngàn năm sương gió cũng chừng như quen
Ai về Ghềnh Ráng ai lên Quy Hoà
Thăm nơi truyền thuyết Tiên Sa
Còn đây bãi tắm… trăng ngà mờ sương
Mây ngàn hoa cỏ tiếc thương
Bởi Hàn thi sĩ cuối đời đơn côi
Sóng xô Bãi Trứng bồi hồi tình xưa
Cà phê góc phố trốn mưa từng chiều
Trên cầu Thị Nại thân yêu
Gió vờn mây nước dập dìu khách qua
Ngỡ vầng trăng khuyết bao la giữa trời
Vần thơ anh ngỏ từng lời thiết tha!
Hạ tàn… Thu chớm nở hoa
Nhớ em, anh hát khúc ca… sum vầy
Quy Nhơn BIỂN NHỚ…. Dang tay đón chào.
1001 Bài Thơ Về Biển, Tình Thơ Biển Lãng Mạn, Cô Đơn &Amp; Nỗi Nhớ
(iini.net) Thơ về Biển – tổng hợp những bài thơ viết về biển cả, tình thơ lãng mạn của biển. Bên cạnh đó là những bài thơ tình buồn nói lên tâm trạng cô đơn và nỗi nhớ khi đứng trước biển 1 mình.
Thơ Hay Viết Về Biển #01
BIỂN ĐỢI CHỜ
Thơ: Phú Sĩ
Anh có về nơi ấy biển chờ mong Cùng em nghe vỗ về trong tiếng sóng Anh sẽ thấy biển mỏi mòn trông ngóng Bến đợi chờ năm tháng bóng người xa
Anh có về nghe biển hát tình ca Khúc hoài mơ thiết tha hòa thương nhớ Biển thương lắm thuyền ra khơi cách trở Chuyến hành trình còn nợ mãi tình quê
Anh có về nghe lòng biển xuyến xao Tận sâu thẳm dạt dào bao mong đợi Những chân tình nơi đây còn nhắn gởi Bước người xa vời vợi hãy đừng quên
Anh có về nhìn biển hát mông mênh Dẫu bão nổi gập ghềnh cơn giông tố Biển vẫn thế ngàn đời miên man vỗ Tiếng ân tình thắm nở phải không anh!
Thơ Hay Viết Về Biển #02
BÀI THƠ: ĐỪNG TRÁCH BIỂN NHÉ ANH
Thơ: Phú Sĩ
Đừng trách biển vì sao không nổi sóng Nắng nhạt nhòa buồn vọng nỗi đơn côi Bởi trùng khơi bến đợi đã xa rồi Biển đau lắm ôm nỗi lòng sầu mãi
Đừng trách biển sao phai rồi thương nhớ Hàng phi lao réo vỡ tiếng xác xơ Bờ cát xưa in dấu mối tình chờ Như tình mình vẫn thờ ơ tĩnh lặng
Chỉ có biển hiểu lòng em sầu lắng Đón chờ anh trống vắng lúc chiều trôi Đếm cô đơn trong thương nhớ bồi hồi Thương nhớ ai em ngày mong đêm đợi
Biển chơi vơi sầu theo câu tình lỡ Bởi thương em con sóng thủy triều vơi Đêm cô đơn biển chạnh lòng than thở Vỗ về em đêm thao thức đợi chờ
Đừng trách biển đã yêu là thương nhớ Dẫu cuộc tình chẳng đẹp mãi như mơ Bởi tình yêu khi ta đã đợi chờ Đời biển lặng hãy thôi đừng nức nở…
BÀI THƠ: BIỂN VÀ NỖI NHỚ
Thơ: Phú Sĩ
Anh có biết biển chính là hơi thở Thuở ngày xưa quê ngoại tuổi còn thơ Chiều hương quê một thuở vẫn đi về Tình biển mặn theo em bao kỹ niệm
Anh có biết những chiều buồn bên biển Nhớ tuổi thơ ngày ấy chẳng quay về Giờ mình em trên khắp nẻo sơn khê Sóng cũng buồn vọng về bao nỗi nhớ
Em yêu biển một đời em yêu lắm Vỗ về em bao đêm thức đợi chờ Biển chơi vơi sầu theo câu tình lỡ Nỗi niềm trao con sóng thủy triều vơi
Biển vẫn xanh như ngày ấy anh ơi Theo tháng ngày chốn xa xôi em gởi Thuyền anh đi đã phôi pha dịu vợi Em lại ngồi sầu lặng đợi tình anh
Chỉ có biển hiểu lòng em đêm lạnh Đón chờ người bao lượt giữa trùng khơi Đếm cô đơn trong thương nhớ bồi hồi Đời biển lặng hãy thôi đừng nổi sóng…
Thơ Hay Viết Về Biển #04BÀI THƠ: BIỂN VÀ ANH Thơ: Bằng Lăng Tím
Nắng chiều khuất cuối chân mây Mình em lẻ bước nơi này đợi anh Rì rào tiếng sóng biển xanh Sóng xô nỗi nhớ về anh càng nhiều.
Thì thầm sóng nhắn lời yêu Tình em gửi đó bao điều cùng anh Xa xa thấp thoáng trăng thanh Bóng in đáy nước biển xanh hiền hòa.
Tình em với biển chẳng xa Luôn bên anh đó chan hòa yêu thương!
BÀI THƠ: ĐÊM VÀ BIỂN
Thơ: Phú Sĩ
Người chẳng hiểu biển đêm về đẹp lắm Cánh buồm trôi theo ngọn gió xa xăm Đèn lập lòe như những ánh hải đăng Soi lòng biển bóng vầng trăng thấp thoáng
Người có biết vết thương lòng của biển Cũng như người thầm lặng đếm sao đêm Biển vẫn vui theo con sóng vỗ mềm Vì tình biển vốn bao la ngọt lịm…..
Người hiểu đâu những đêm về biển khóc Giọt lệ lòng chảy ngược mãi vào trong Cũng như người bao thao thức hoài mong Người xa ấy biết về đâu vô vọng….
Trong cô đơn biển vẫn thầm khát vọng Sóng đưa thuyền vỗ nhẹ bóng đời nhau Thì người ơi dầu có thấy xuyến xao Hãy hy vọng một ngày trao duyên thắm…
BÀI THƠ: CHUYỆN TÌNH TRƯỚC BIỂN
Thơ: Phú Sĩ
Biển dạt dào nông nỗi lẫn khát khao Lúc yếu mềm lúc ồn ào sóng vỗ Biển cũng yêu một tình yêu giông tố Như tình mình cũng lắm lúc dại khờ
Trước biển tình ta nghe khúc ngu ngơ Bản tình ca muôn đời còn khao khát Biển yêu lắm con sóng bờ mãi dạt Dẫu sóng kia còn mê mãi theo thuyền
Cũng như mình muốn ru giấc bình yên Nhưng bến đời vẫn qua miền nổi sóng Lúc thổn thức khi lặng lòng trước biển Mới hay rằng tình biển lắm niềm đau
Biển ngàn đời vẫn ru khúc xuyến xao Bao la lắm nhưng nỗi lòng cũng lắm Biển chôn hết những ân tình nồng thắm Tận đáy lòng sâu thẳm chẳng hề phai
Tình yêu xa thao thức những canh dài Ai có hiểu lòng ta ngày thương nhớ Nghe lắng đọng hương nồng trong hơi thờ Thuở dại khờ tình biển vẫn còn đau…
BÀI THƠ: BIỂN HÁT TÌNH EM
Thơ: Phú Sĩ
Biển vẫn xanh ngày anh xa vắng Biển dịu dàng sâu lắng thương yêu Anh đi trời đất quạnh hiu Dặt dìu thương nhớ nẻo yêu xa rồi
Sóng đợi chờ ngày anh trở lại Buốt lòng trăng thổn thức đêm say Thương thay giọt lệ trang đài Thốt lời yêu vội đắng cay một đời
Biển tình em vẫn chờ vẫn đợi Bóng hình ai xa khuất chân trời Trách chi cơn gió mù khơi Thổi tình anh mất thổi lời yêu xa.
Thơ Hay Viết Về Biển #08THUYỀN DUYÊN Thơ: Hoàng Lan
Nếu một mai em trở về với biển Tìm con thuyền yêu dấu của ngày xưa Chở đôi mình vượt con sóng ru đưa Hoa muống biển kịp nở chưa ấy nhỉ?
Biển mênh mông thẩm sâu lòng huyền bí Sóng rì rầm lời thủ thỉ năm nao Anh có nghe tình yêu nấc nghẹn ngào Thuyền trôi mãi để bờ bao nỗi nhớ
Nếu một mai em về thuyền duyên lỡ Hoa muống chờ đã nở sắc tàn phai Thuyền đã trôi theo con sóng miệt mài Đem yêu thương trải dài theo năm tháng
Nếu một ngày em trở về, biển vắng Bóng người anh trong nắng đợi chờ em Sóng mãi ru vỗ bờ cát êm đềm Thuyền đâu nữa chở em tìm hoa muống…?
Nếu một ngày nước trôi về với biển Em hải âu chao liệng đến bên anh Nếu một ngày cơn sóng muốn dỗ dành Em cơn gió mơn man bờ cát mịn
Tình em đó chẳng xin người lên tiếng Chỉ âm thầm ngắm biển mãi người ơi Biết ngày mai tình biển sẽ đổi dời Cơn gió cũng chẳng vờn bờ cát nổi..
Biển có biết ngày thuyền trôi xa mãi Bờ cát buồn gió thổi củng chơi vơi Rồi từng đêm bao con sóng rả rời Gởi chút tình theo sóng đời chìm nổi
Em chẳng mơ biển quên con sóng dội Chẳng mơ thuyền quay lại với bờ xưa Bởi hải âu còn tung cánh phương trời Đâu bến đỗ lỡ làng duyên mong đợi
Nước rồi cũng đổ về nơi biển rộng Sóng vỗ về rồi cũng bỏ bờ xa Chỉ còn em và bãi cát sầu loang Ru mãi khúc tình ca nơi biển rộng …
Thơ Hay Viết Về Biển #10
BÀI THƠ: BIỂN! NGÀY VẮNG ANH
Thơ: Cao Hằng
Dấu yêu ơi ! Cho em hỏi câu này Anh có biết nơi bến ngày xưa cũ Đang ngóng đợi sầu trong miền ủ rũ Sẽ trở về cùng vá mảnh tình câm
Anh có nghe thấy ngọn gió thì thầm Cả tiếng sóng đang rầm rì lặng lẽ Chúng hoà quyện vào ánh trăng cô lẻ Từng khúc đều như ru nhẹ tim côi
Anh thấy không ngàn nức nở bồi hồi Trong nhịp đập em thả trôi theo sóng Cả buồn tủi xen lẫn vào mong ngóng Em gửi kèm nỗi cháy bỏng phương xa
Biển về đêm thật huyền diệu anh à Nhưng mòn mỏi chỉ thoảng qua rùi tắt Em chẳng biết có phải do sắp đặt Biển không anh!…em ánh mắt đượm buồn
Ngày qua ngày em không ngớt lệ tuôn Thấy trống vắng đan luồn con tim nhỏ Biển không anh em muôn trùng kham khó Đến khi nào anh hiểu rõ tình em!
Thơ Hay Viết Về Biển #11BÀI THƠ: TÌNH MÃI ĐẮM SAY Thơ: Đức Trung – TĐL
Sóng biển xanh vỗ bờ dào dạt Em dịu dàng khẽ hát anh nghe Bên nhau dưới ánh trăng thề Lời ca em hát tràn trề yêu thương.
Khi xa cách buồn vương nỗi nhớ Giờ bên nhau hơi thở đắm say Tình yêu thắm đượm tháng ngày Nụ hôn cháy bỏng, vòng tay ngọt ngào.
Đêm buông xuống ngàn sao nhấp nháy Như soi vào trong đáy mắt em Nụ cười hiền dịu trong đêm Giữa trời êm ả ôm em vào lòng…!
Biển vẫn xanh mênh mông sóng vỗ Trời vẫn cao lộng gió mây bay Tình ta dào dạt mê say Bên nhau tha thiết biết ngày nào phai…!
Thơ Hay Viết Về Biển #12
BIỂN HÁT LỜI YÊU
Thơ: Phạm Vậng
Em có về nghe biển hát chiều nay Ngắm tia nắng đan dày cùng con sóng Hoà trong gió lời yêu thương cháy bỏng Biển dịu dàng ru tiếng vọng trùng khơi
Bờ cát vờn nhịp sóng vỗ lả lơi Mây trắng gợn cuối chân trời xa thẳm Cánh buồm nhỏ nhấp nhô màu nâu thắm Vẳng câu hò điệu ví dặm quê hương
Chiều chậm trôi theo bóng ngả thuỳ dương Biển vẫn hát những lời thương lời nhớ Thuyền đi mãi tháng năm dài cách trở Để bến bờ vò võ ngóng khơi xa
Cập nhật thông tin chi tiết về Chùm Thơ Vũng Tàu Hay, Tình Thơ Biển Vũng Tàu Đẹp Và Lãng Mạn trên website Kovit.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!