Bạn đang xem bài viết Chùm Thơ Viết Về Nỗi Lòng Công Nhân Nghèo, Xa Nhà được cập nhật mới nhất trên website Kovit.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.
Hôm nay có công việc nên tôi phải tranh thủ thức dậy sớm. Vừa mở cửa ra đã thấy những cô chú, anh chị công nhân đã dậy từ sớm và chuẩn bị đi làm rồi. Và tôi biết họ luôn bắt đầu 1 ngày mới như vậy…
chúng tôi xin chia sẻ các bạn những bài thơ hay nói về nỗi lòng của những người công nhân rời xa quê nghèo để lên thành phố làm việc.
Thơ nỗi lòng công nhân xa nhà nhiều vất vã
ĐỜI CÔNG NHÂN – Thơ: Nguyễn Văn Hậu
Mày mà chen lấn lung tung Tao cho biên bản tháng lương mất tiền.
CÔNG NHÂN – Thơ: Minh Thiên
Bài thơ Kiếp Công Nhân nhiều vất vã
Bài thơ Công Nhân Vất Vã mà Lương ít ỏi
ĐỜI CÔNG NHÂN – Thơ lục bát: Thái Tài
Thơ viết về người công nhân lương thấp, nhiều vất vã
ĐỜI CÔNG NHÂN – Thơ: Lê Duyên
Cuộc đời công nhân Gian truân vất vả Sớm hôm tất tả Đi sớm về khuya. Lương vừa cầm về Trải đều các quán Tiền nhà tiền điện Tiền nước tiền ăn Trăm thứ bà rằn Đủ ăn tàm tạm Cơm rau đạm bạc Ba bữa qua ngày Lao động hăng say Vẫn hoàn nghèo khổ.
PHẬN ĐỜI CÔNG NHÂN – Thơ: Thanh Linh
CUỘC ĐỜI CÔNG NHÂN – Lục bát thơ: Nguyễn Mây
Tết này em lại lẻ loi Tiền đâu? Mua vé để rồi về quê!!!!!
PHẬN CÔNG NHÂN – Thơ: Chu Thế Vinh
ĐỜI CÔNG NHÂN – Thơ: Tùng Trần
Thơ công nhân nghèo nợ nần vì nhiều thứ phải lo
KIẾP CÔNG NHÂN – Thơ: Đoàn Văn Tiếp
VIẾT VỀ NGƯỜI CÔNG NHÂN – Thơ: Việt Hoàng
NHỮNG GIỌT MỒ HÔI – Thơ: Việt Hoàng
(Song thất lục bát)
ĐỜI CÔNG NHÂN – Thơ: Đoàn Văn Tiếp
Những bài thơ tâm sự đời công nhân với những sáng tác mới nhất
VIẾT VỀ CÁC ANH CHỊ CÔNG NHÂN – Thơ: Việt Hoàng
NGƯỜI CÔNG NHÂN – Thơ: Nguyễn Tài Nghị
NỮ CÔNG NHÂN NGÀNH CƠ KHÍ – Thơ: Hoa Sữa
TÂM SỰ NGƯỜI CÔNG NHÂN MỘC MÁY – Thơ: Gió Đại Ngàn
CHỊ NẤU ĂN CHO CÔNG NHÂN – Thơ: Việt Hoàng
(Lục bát biến thể)
Chùm Thơ Viết Về Nỗi Lòng Của Người Nông Dân
Bài Thơ: Nỗi Lòng Người Nông Dân
Tác giả: Dao Huỳnh
Bao người hiểu được cái nghề nông
Cực khổ quanh năm chốn ruộng đồng
Sáng thuốc chiều phân ê ẫm cẳng
Be bờ đấp đập…rã rời hông.
Êm mùa chú bác lòng vui vẻ
Thất vụ bà con nợ chất chồng
Cứ mãi rầu lo…hằng nét mặt
Bao người hiểu được cái nghề nông
Bài Thơ: Đời Người Nông Dân
Tác giả: Thiên Gia Bảo
Đến khi đắt đỏ lại lo mất mùa
Quanh năm dãi nắng dầm mưa giữa trời…
Ra đồng cho kịp vụ thời thâm canh
Nuôi con ăn học trưởng thành khôn ngoan…
Để mùa bão lũ kinh hoàng khỏi lo
Hàng trăm thứ việc nhỏ to
Đều trông chờ cả vào kho ruộng vườn…
Thu nhập chỉ có một nguồn
Mà chi tiêu cả chặng đường bao la
Nhọc nhằn không quản nhưng mà
Cả đời chắt cóp được là bao nhiêu…!
Nông dân tiền mấy khi nhiều
Vài ba trăm triệu là điều trong mơ
Của chìm của nổi chỉ là…áo nâu.
Bài Thơ: Nông Dân Mần Cỏ
Tác giả: Minh Thiên
Sáng nay vát cuốc ra vườn
Cầm dao phát cỏ đọng sương ướt mềm
Bò trên cổ áo, ôi ….! mèn đéc ơi….
Ngứa quá rùng mình mấy hơi
Ớn lạnh xương sống, ghê nơi thế nào …!
Là nông dân, phải chiệu mần
Trong góc vườn vắng, trồng cây phá rừng
Mần năm, mần tháng không ngừng
Được cơm dưa mắm là mừng lắm nhen
Ra chợ buổi sáng cafe đen, điếu mèo.
Bài Thơ: Nông Dân Chế Tạo Xe Bọc Thép
Tác giả: Nam Nguyễn
Nông dân chế tạo quả là tài
Tiến kỹ nhiều anh nói rất hay
Sáng chế thì gần như chẳng có
Vậy mà bằng giấy lại chiếm đầy.
Khuyến khích nông dân chế tạo đi
Có anh chẳng biết một tí gì
Mày mò học hỏi vài năm chẳng
Chế tạo thành công quả rất lì.
Năng lực có người hay rất tuyệt
Là nhà sáng chế chứ chẳng chơi
Hơn nhiều sản phẩm nhà khoa học
Đỡ khổ cho dân “cuốc” một đời.
Máy móc thay người đỡ tốn công
Mấy anh học thuật – nên xuống đồng
Chứ học không hành cũng như không
Bài Thơ: Giúp Gia Đình
Tác giả: Cẩm Chi Châu
Sáng nay em vẫn ra đồng gieo cây
Khói chiều xa tưởng áng mây xuân về
Em về giúp mẹ chẳng chê nhà nghèo
Về nhà thái chuối băm bèo
Gánh phân bỏ ruộng chăm heo chăm gà
Ruộng nương cày cuốc thật là vui vui
Hương rừng phảng phất thơm mùi quê hương
Quê hương thấm đượm tình thương quê nhà
Thêm công bớt việc mới là con ngoan
Bài Thơ: Mùa Này Bội Thu
Tác giả: Phạm Quyết
Xanh xanh bãi cò bay thẳng cánh
Lúa trên đồng nặng gánh người dân
Cho ra hạt gạo trắng ngần
Như dòng sữa mẹ nuôi dần lớn khôn.
Mùa này gặt nghe đồn được vụ
Để đêm về giấc ngủ bình an
Nhà nông cơm trắng canh tràn
Nụ cười hớn hở lúa vàng bội thu.
Từ lúc cấy thầy u khó nhọc
Thầy đi cày u cuốc ruộng phơi
Từng hạt cơm trắng mồ hôi sức người.
Một hạt gạo cho đời sức sống
Người dân nghèo năng động cần lao
Lúa thì vàng óng đầy bao khắp nhà..
BÀI THƠ: CHUYỆN NGƯỜI NÔNG DÂN
Tác giả: Nguyễn Thành Công
Vườn rau, ao cá, sương rơi cánh đồng
Giàu sang phú quý đâu mong
Ruộng sâu chiêm trũng quen lòng bàn chân
Một đời lam lũ, chuyên cần
Vạn phần vất vả vẫn thân phận nghèo
Hóa rồng…mơ ước đẳng đeo
Vũ môn cá chép vượt đèo nhọc thân
Nông dân…vẫn mãi…nông dân
Cho dù cố gắng đứng gần…xe sang
Nông dân…khổ nỗi…vẫn hoàn…nông dân.
BÀI THƠ: TỚ LÀ CON NHÀ NÔNG
Tác giả: Chưa rõ
Tớ đây vốn cảnh nhà nông
Tự hào đằng khác chứ không vấn đề
Bố tớ sống ở nhà quê
Tính tình chất phát tràn trề tin yêu
Mẹ tớ sớm sớm chiều chiều
Thân cò lặn lội chở nhiều yêu thương
Chăm lo cho tớ đến trường
Cũng từ sào luá đậu tương được mùa
Sinh từ gốc rạ nắng mưa
Nhà nông vất vả nhưng thừa tình thương.
Những Bài Thơ Viết Về Nỗi Nhớ Quê Hương Của Người Xa Xứ
Tuyển chọn những bài thơ hay nói về tâm trạng buồn của những người con xa nhà, xa xứ, xa quê hương.. Đó là những vần thơ thể hiện tâm trạng nhớ nhung về vùng đất mà ta đã từng sinh ra và lớn lên với biết bao kỷ niệm. Cũng chỉ vì cuộc sống, vì tương lai nên mới phải xa nơi “chôn nhau cắt rốn” này..
NỖI LÒNG XA XỨ
Thơ: Tùng Trần
Xót xa thay những phận đời đen bạc Vì mưu sinh phải lưu lạc xứ người Gắng dằn lòng mà lệ cứ tuôn rơi Thân cút côi nơi phương trời xa lạ
Nào oán than sao cuộc đời nghiệt ngã Chỉ tủi thân buồn bã phận bọt bèo Kiếp cơ hàn cứ quanh quẩn mang theo Nên cuộc đời chữ nghèo luôn đeo đuổi
Thân viễn xứ mấy ai nào tránh khỏi Ngày qua ngày mắt mòn mỏi đợi mong Như thuyền con theo nước chảy xuôi dòng Về quê hương sao bao ngày trông ngóng
Bước đi trên con đê dài ngã bóng Nghe chim chiều ríu rít dưới hoàn hôn Gió vi vu dịu mát tận tâm hồn Quên những ngày đôi chân chồn gót mỏi
Ai xa quê mà lòng không khắc khoải Lệ nhạt nhoà khi bóng tối vây quanh Nhưng chỉ vì cuộc sống phải mưu sinh Đành ngậm ngùi gởi thân nơi đất khách.
TÌNH THƠ VIỄN KHÁCH
Thơ: Nguyễn Hiếu
Lòng khắc khoải..nhớ đến quê da diết Kể từ ngày..ta cách biệt người thân Ngày và đêm..ta luôn mãi chuyên cần Dù gian khó..cũng chưa lần gục ngã
Vì cuộc sống..vợ con là tất cả Trả nợ tình..dù vất vả nệ chi Bước chân đi..rủ bỏ tuổi xuân thì Nơi đất khách..tâm khắc ghi từng chữ
Ai đã biết..của nỗi lòng lữ thứ Sống xứ người..luôn mãi giữ chữ nhân Kiếp tha hương..sớm tối cứ chuyên cần Bao cay đắng..cũng lần lần trôi mất
Đời viễn khách..với bao năm tất bật Chẳng hề phai..cái bản chất con người Mỏi mệt nhiều..mà môi vẫn cười tươi Cứ như thế..trên biển đời trôi nổi
Có mấy lúc..muốn cho mình được trội Cố vương lên..nhưng tự hỏi cách nào Biển đời nầy..nếu muốn được trèo cao Chân phải vững..vượt qua bao gian khó
Đành an phận..số ai người nấy có Hiểu thân mình..chỉ chừng đó mà thôi Sống yên vui..và quyết chẳng đua đòi Đời lữ thứ..sẽ đến hồi dừng lại..
NGƯỜI VIỄN KHÁCH
Thơ: Nguyễn Hiếu
Người viễn khách..ngày đêm vất vả Sống tha phương..đất lạ quê người Đôi lần khuôn mặt thiếu tươi Vì hoài bận rộn, nụ cười bỏ quên
Màn đêm lạnh..giăng trên đất khách Bình minh buồn..xoá sạch niềm vui Tha nhân chẳng dám ngủ vùi Mãi lo tìm kiếm, ngọt bùi cho con
Đôi khi thấy..mỏi mòn muốn nghỉ Rồi nhiều lần..ý chí lung lay Nhưng do phận số kiếp nầy Nào đâu than oán, cùng mây với trời
Chân vẫn bước..những nơi gian khó Tay vững chèo..sóng gió ngại chi Vượt qua giông bão xá gì Đời người lữ thứ, cứ đi đến cùng
Còn hơi thở..ung dung cứ tiến Lo gia đình..vĩnh viễn chẳng than Chỉ mong con trẻ thanh nhàn Thân dù có mệt, vẫn càn mà đi
Gian truân khổ nhọc lo gì Làm Cha là vậy, có chi phải rầu..
Trong trái tim những con người xa xứ Quê hương còn trăn trở những đêm mơ Hàng dừa xanh che mát khoảng trời thơ Làn khói bếp lửng lơ trên mái lá.
Quê hương ơi bao ngày xa xôi quá Nhớ thương từng gốc rạ với bờ tre Tiếng võng đưa kẽo kẹt những trưa hè Trên vòm lá nhạc ve ru rộn rã.
Giữa đồng xa có đàn cò bay lả Con trâu già gặm cỏ dưới triền đê Tiếng sáo diều hay khúc nhạc tình quê Nghe lắng đọng đê mê niềm mong nhớ.
Đêm trăng sáng gái trai làng gặt lúa Điệu hò khoan chan chứa giữa mênh mông Giọt sương đêm thấm đôi má ửng hồng Cô thôn nữ nghe lòng xao xuyến lạ.
Quê hương ơi dẫu đường đời muôn ngã Đêm tha phương lã chã lệ sầu vương Lòng mẹ hiền là lòng dạ quê hương Đang rộng mở yêu thương và chờ đợi.
QUÊ HƯƠNG CÒN MÃI TRONG TIM
Thơ: Diệp Ly
Trong trái tim những người con viễn xứ Gánh hành trang trĩu nặng chữ quê hương Dù xa xôi dù cách trở dặm trường Đêm trở giấc tình thương không phai nhạt.
Ký ức khơi những đêm trăng bàng bạc Hương ân tình ngào ngạt khắp không gian Mùi đất nồng mùi rạ mới tỏa lan Sương lay động bên đàng ai tát nước.
Vị phù sa đẫm hồn không quên được Con cua đồng lội ngược nước về sông Cánh cò chao giữa đồng rộng mênh mông Con đò nhỏ giữa dòng câu khoan nhặt.
Bóng quê hương trọn đời còn ghi khắc Lời mẹ ru dào dạt giữa trưa hè Con trâu nằm nhai cỏ cạnh bờ tre Cha cất giọng hò vè bên ruộng lúa.
Tình quê hương vẫn đong đầy muôn thuở Chẳng phụ ai dù ai nỡ phụ mình Vẫn đợi chờ từng bước nhỏ phiêu linh Về sưởi ấm ân tình qua dông bão.
Về đi anh một lần cho trọn đạo Để quê mình thôi sầu não chờ trông.
MÙA ĐÔNG XA XỨ
Thơ: Quốc Phương
Nơi quê nhà ..có lạnh lắm không em Anh nghe báo.. gió về thêm đợt mới Nếu có thể..lòng anh đây xin gởi Chút nắng hồng.. về với cả quê hương
Nơi quê nhà.. vẫn còn những vấn vương Anh nhớ mãi chúng tôi đêm trường giá lạnh Nơi ấy có.. dáng hình em mỏng mảnh Vẫn đợi chờ ..từng ánh nắng mùa đông
Nơi xa xôi.. anh chỉ có tấm lòng Gởi về em ..đỡ nhớ mong một thuở Ở nơi ấy.. có bao điều nhung nhớ Quê hương mình.. ở đó thật yêu thương.
LẠI MỘT MÙA THU VIỄN XỨ
Thơ: Nguyễn Hiếu
Thu cũng đã sắp về trên đất lạ Mỗi lá vàng thường mang cả niềm đau Chốn quê xưa cảnh sắc chẳng đậm màu Sao nhớ quá đến nát nhàu tâm khảm
Chiều Thu vắng áng mây vàng như thảm Khiến nỗi buồn như muốn chạm vào tim Lối xưa ơi sao cứ mãi đến tìm Làm đau nhói giống dao ghim vào thịt
Rồi những lúc khóm mây đen mù mịt Cơn mưa chiều như chăm chít lòng ai Khiến con tim rêm rĩ kéo thêm dài Làm vết cứa vẫn chưa phai màu nhớ
Chiều Thu ấy vẫn trong tim muôn thuở Nhớ thêm nhiều thì vết lở càng sâu Cố quên đi những giây phút u sầu Mà năm tháng mưa ngâu thời son trẻ
Tìm giây phút lặng yên cho tâm nhẹ Giữ phận mình cho sức khỏe bền lâu Sống an vui cho đến tuổi bạc đầu Quên đi hết những nỗi sầu bi thảm
Ngồi đây ngắm áng mây chiều ảm đạm Nên chạnh lòng và chạm đến hồn thơ Nhớ chuyện xưa theo ta mãi từng giờ Mùa Thu hỡi sao ngẩn ngơ trôi biệt.
NỖI LÒNG NGƯỜI VIỄN KHÁCH
Thơ: Nguyễn Hiếu
Năm tháng rộng sống nơi miền đất lạ Mỗi ngày qua thường gói cả tâm tư Có những khi thần trí cũng mệt nhừ Rồi lại nghĩ chuyện thật hư thuở trước
Trong thực tế đã bao người hiểu được Nơi xứ người cũng vẫn ước điều may Vẫn mơ hoang trong cuộc sống mỗi ngày Cũng khao khát nhìn mây bay lúc sáng
Luôn cố gắng cho con thơ chói rạng Đừng như mình cứ cày hãng mỗi đêm Để vợ con hay đợi ngóng bên thềm Vào những lúc trời đổ thêm tuyết lớn
Bao kẻ nghĩ tánh tôi hay nói giỡn Nhưng thiệt tình chẳng đùa cỡn gì đâu Lắm khi vui cũng đôi lúc héo sầu Vì cuộc sống luôn có câu hư, thật
Người Viễn xứ ai chẳng mơ vật chất Nhưng phải cày và cũng thật là chăm Muốn tương lai đẹp như ánh trăng rằm Luôn chịu khó với hàng trăm vất vả
Nay mới thấu sống ở bên xứ lạ Không gì bằng vốc tất cả bình sinh Để ngày sau ngó lại bản thân mình Đừng hối tiếc những lộ trình đã trải
Thân viễn xứ nào có chi quản ngại Lo gia đình và con cái thành nhân.
THU THA HƯƠNG
Thơ: Nguyễn Hưng
Ôi mùa thu trong hồn người lữ thứ Trĩu bàn chân viễn xứ đến nao lòng Vọng cố hương biền biệt cánh nhạn mong Đâu một thuở bên dòng sông ký ức ?
Lá vàng rơi ngập từng đêm thao thức Khúc Tiêu Tương nức nở ánh trăng tàn Lả cung sầu tiếng dế khóc than van Đầy tâm tưởng gió ngàn thêm giá buốt.
Bao tủi hận vẫn nghẹn ngào cố nuốt Thu hoang liêu trên suốt tháng năm dài Màu kỷ niệm đã nhuốm ánh vàng phai Nơi bến cũ có ai còn ngóng đợi ?
Đây nỗi niềm trong lòng ta vời vợi Thời gian trôi đâu đợi khách ngập ngừng Kìa sỏi đá mà sao thấy rưng rưng Ngỡ mộng lòng đã ngưng thành giọt lệ.
Nơi đô thành như tựa miền hoang phế Ngẫm cũng vì dâu bể bước chân đi Bao nhiêu năm giờ có được những gì ? Bao phù hoa cũng chỉ là gió thoảng.
Thu đâu chỉ mùa lá vàng lãng đãng Khi hồn ta quá vãng một thuở xưa Nơi tha hương buồn đếm mấy cho vừa Sầu giăng lối… đường thưa đầy lá trút.
Top 10 Bài Thơ Hay Viết Cho Trẻ Em Nghèo Nhân Dịp Trung Thu
Mỗi độ Trung thu Rằm tháng Tám âm lịch sắp đến, ký ức tuổi thơ của bao thế hệ lại ùa về khiến lòng người xao xuyến, bồi hồi, xúc động. Tết Trung thu cũng là dịp để toàn xã hội quan tâm hơn đến trẻ em, nhất là trẻ em nghèo. VNToplist.vnxin giới thiệu những bài thơ hay viết tặng trẻ em nghèo nhân dịp Tết Trung thu.
TRỒNG NHỮNG ĐỊA ĐIỂM NÚI TỐT NHẤTThơ: Trịnh Thanh Hằng
Thơ Trịnh Thanh Hằng
TÔI MUỐN!Thơ: Nguyễn Đình Cường
Những gì bạn thú nhậnCha mẹ không hẹp hòiChỉ thầm ước, nguyệnCuộc sống của tôi sẽ sớm kết thúc!***
Nguyễn Đình Cường.
Lễ hội trung thu Thơ: Hoàng Như Phương Trung thu miền ký ứcThơ: Hoàng Minh Tuấn
Trung thu con nhớ mẹ nhiều lắm! Tiếng trống vang vọng màn đêm tĩnh mịch. Tôi ước bạn sẽ không đi vắng tối nay Chị Hằng vui vẻ hạnh phúc từng ngày. HNP-17/09/2018
Tết trung thu ở xóm tôi Thơ: Phan Thu Hà
Phải đi xem biTrở lại đất nước nghèo của chúng tôi
Tết trung thu Thơ: Đỗ Hương
Em gái tôi đã đến trường chưa?Trung thu có hỏi mưa không?
Phan Thu Hà
TRUNG THU Thơ: Nguyễn Quốc Hùng Nhớ trung thu xưa Tác giả: Phạm Thái
(Chắc chắn năm nay không có bãoVui Tết Trung Thu!)
Ngày 17 tháng 9 năm 2018SunNy Do
Cho tôi trở lại tuổi thơ
Tìm lại ngày xưa khờ dại
Ôi sao nhớ nhiều thế?
Trung thu ngày đó tôi không hiểu chuyện gì.
Ánh sao đã đưa họ đi
Trước hết, họ đã theo dõi nhóm của chúng tôi
Khi mọi người sống trong nghèo đói
Còn đâu âm nhạc hài hòa như bây giờ.
Trẻ em có một ống bơ
Kèm theo chiếc đũa giả vờ gõ
Trống cơm cũng gõ liên hồi
Đuôi kỳ lân cũng múa theo.
Vậy mà không khí tưng bừng
Các bé vui đón tết trung thu
Lạ là cái đèn cù
Nó được thắp sáng và kéo quân.
Một số phần của thời hiện đại
Nhưng tìm không thấy đâu cả
Khói bay đi
Đèn Trung Quốc nhà nào cũng lắp pin.
Tại sao không bảo tồn các tính năng cũ
Chỉ có tâm trí trong tâm trí
Mùa thu năm nay khác
Nhưng tôi vẫn nhớ … một màu thu xưa!
You may also like…
Cập nhật thông tin chi tiết về Chùm Thơ Viết Về Nỗi Lòng Công Nhân Nghèo, Xa Nhà trên website Kovit.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!