Xu Hướng 3/2023 # Chùm Thơ Quy Nhơn, Thơ Tình Biển Quy Nhơn Buồn &Amp; Lãng Mạn # Top 12 View | Kovit.edu.vn

Xu Hướng 3/2023 # Chùm Thơ Quy Nhơn, Thơ Tình Biển Quy Nhơn Buồn &Amp; Lãng Mạn # Top 12 View

Bạn đang xem bài viết Chùm Thơ Quy Nhơn, Thơ Tình Biển Quy Nhơn Buồn &Amp; Lãng Mạn được cập nhật mới nhất trên website Kovit.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.

Tuyển chọn những bài thơ hay viết về vẻ đẹp, tình yêu, cuộc sống, con người vùng đất Quy Nhơn (Bình Định). Bên cạnh đó là những bài thơ tình viết về biển Quy Nhơn thật hay, buồn, lãng mạn.

Nhớ Quy Nhơn

Tác giả: Thái Bình

Hãy về thăm Quy Nhơn dù xa cách !

Vẫn ngọt ngào dòng sữa mẹ quê hương

Thăm trường xưa lối cũ với con đường

Thăm giáo xứ chính tòa đêm cầu nguyện!

Thương biết bao suối mơ chiều Ghềnh Ráng

Dốc Mộng Cầm năm tháng phủ rêu phong!

Thương người yêu bé nhỏ mãi chờ mong

Thương bạn cũ tuổi hồng thời chung lớp

Vẫn còn đây Quy Nhơn chờ sum hợp

Như mẹ hiền nơm nớp đợi chờ con !

Xa con rồi lòng nẹ khóc nỉ non!

Sao không thấy con về thăm đất mẹ ?

Biển Quy Nhơn chiều nay cơn gió nhẹ !

Miên man buồn rơi lệ nhớ thương ai !

Giọt mặn nào rơi xuống chát bờ môi

Không ngăn nổi dòng trôi theo bờ cát!…

Tình Của Biển

Tác giả: Nguyên Ngọc Thiên Băng

Tôi tiễn anh về với thành phố biển

Quy Nhơn ơi! Tình yêu của tôi ơi!

Đã cho tôi những cảm xúc tuyệt vời

Cho tôi biết màu tình yêu của biển.

Tôi cảm nhận trái tim mình hòa quyện

Dẫu đường dài chẳng thể thốt thành câu

Tôi thầm ước thời gian chớ qua mau

Hai mái đầu còn chưa nhìn thẳng mặt.

Quẹt bàn tay cho mau khô nước mắt

Để ai kia không kịp thấy lệ rơi

Trái tim tôi như bỗng hóa đơn côi

Nắm bàn tay chúng ta còn ngần ngại

Nào dám đâu dù chỉ cái chạm tay

Đành lòng sao trái tim cứ mãi say

Tình của biển sao dạt dào đến thế.

Tôi vẫn biết yêu anh là không thể

Trái tim ơi ! Đừng chớ vội yêu bừa

Dẫu mai sau và cho mai sau nữa

Anh chỉ là tình biển của Quy Nhơn.

Tại làm sao ta cứ muốn keo sơn

Một trái tim đã thuộc về người khác

Thà cứ để trái tim mình khao khát

Còn hơn đời biển man mác nổi buồn.

Anh ơi anh,! Tình biển trải muôn phương

Xa phố thị biết anh còn có nhớ

Một cô gái chốn Sài Thành cởi mở

Đón chờ anh quay lại chốn nơi đây.

Quy Nhơn ơi! Hãy cứ thoảng như mây

Để tình yêu mãi bồi hồi ngực trẻ

Tình biển ơi!!!!rạng rỡ một màu xanh.

Xuân Về Trên Thành Phố Quy Nhơn

Tác giả: Nguyễn Đức Quận

Đông lạnh giá vẫy tay chào Phố Biển

Quy Nhơn ơi! sông núi đã vào xuân

Bờ cát lặng im, con sóng reo mừng

Thuyền ai đợi mờ xa ngoài vách núi

Chiều dần buông con đường quen mờ lối

Ánh đèn lên rực sáng phố reo vui

Quán nửa khuya rộn rã tiếng nói, cười

Đêm huyền ảo, lung linh cùng vô tận

Bình minh lên, vừng hồng theo gió lộng

Biển khát khao giọt nắng ấm làn da

Sóng vỗ êm, ru nhẹ tấm ngọc ngà

Viễn khách bước, cát kéo chân chậm lại

Biển Quy Nhơn con thuyền về mát mái

Cá đầy khoang, chở nặng những niềm tin

Sóng lặng yên, bão tố cũng yên bình

Dân chài lưới vượt trùng khơi vững tiến

Cù Lao Xanh nhấp nhô cùng sóng biển

Ngọn hải đăng sừng sững đứng hiên ngang

Một trăm năm vẫn giữ tấm lòng son

Tỏa ánh sáng thủy chung soi dẫn lối

Bán đảo Phương Mai, dáng Rồng nằm đợi

Tượng Đức Thánh Trần ngạo nghễ vươn cao

Thị Nại đêm về lấp lánh ngàn sao

Cầu Nhơn Hội đèn đường cong vệt sáng

Buổi tinh mơ khi mặt trời ló dạng

Dòng người đi sương trắng phủ dần tan

Sóng biển reo theo tiếng nhạc rộn vang

Bài thể dục nhịp dồn chân đều bước

Nỗi khát khao mong ngày mai có được

Đường phố vui, xuân thắm những sắc hoa

Niềm hân hoan rực sáng mắt mẹ già

Quần áo mới, bầy chim non tung cánh

Chiều cuối năm gió từng cơn se lạnh

Rừng hoa tươi nở nụ đón khách mua

Giàn pháo hoa đứng đợi phút giao thừa

Người mở hội đón xuân về Phố Biển

QUY NHƠN NỖI NHỚ

Tác giả: Nguyễn Văn Chiểu

Làm sao quên được Qui Nhơn

Tuổi thơ in bóng dấu chân mọi đường

Từ ngày cất bước ra trường

Vùng cao đồi núi mái trường thân yêu

Lòng tôi quạnh quẽ như ai trêu mình

Canh khuya gió trở giật mình

Ngồi mơ tưởng lại bóng hình Qui Nhơn

Những ngày sóng biển giận hờn

Bên bờ biển vắng cô đơn một mình

Những đêm thắm mộng tình xinh

Dây hoa muống biển cuộn mình nhìn trăng

Biển xanh rặng liễu chị hằng

Trăng soi ánh tỏa sương giăng màn trời

Một ngày thuyền bỗng xa khơi

Biển kia nổi sóng lòng tôi rối bời

Người đi khuất nẻo phương trời

Tôi buồn lên núi tìm đồi hoa sim

Biển sô sóng dạt biết tìm nơi đâu

Lâu đài bằng cát tan trôi

Qui nhơn để lại lòng tôi vết buồn.

THƠ QUY NHƠN: GIÓ LÙA BIỂN KHÓC Tác giả: Nguyễn Đình Huân

Đây Quy Nhơn quê hương Hàn Mạc Tử.

Anh vẫn nghe câu chuyện cũ về ông.

Chẳng phải đâu chàng thi sĩ chơi ngông.

Đem bán trăng mà trong lòng thổn thức.

Đêm trăng sáng cho hồn ai đau nhức.

Những khi trăng vàng là lúc lo âu.

Thương cho thân trai vỡ mộng tình sầu.

Khi người xưa bước qua cầu xa bến.

Quy Nhơn ơi có một lần ta đến.

Nghe về mối tình tơ nhện giăng giăng.

Biển hồng hoang quyện với ánh trăng.

Em cô gái như chị Hằng duyên dáng.

Nụ cười xinh cho hồn thơ lai láng.

Anh xin một lần làm bạn cùng em.

Để được bên nhau ngắm ánh trăng đêm.

Nghe tiếng sóng xô êm đềm bờ cát.

Em có nghe chăng biển buồn đang hát.

Về một người có phận bạc ngày xưa.

Mối tình buồn xưa xa cách trong mưa.

Anh bỗng nghe cơn gió lùa biển khóc.

THƠ TÌNH: BIỂN CHIỀU QUY NHƠN Tác giả: Nguyễn Đình Huân

Chiều mùa đông về với biển Quy Nhơn.

Nhìn con sóng dập dờn bên ghềnh đá.

Biển nơi đây như quen mà như lạ.

Hoàng hôn tím mờ nhuộm cả chiều đông.

Biển dạt dào nước xanh biếc mênh mông.

Ngắm sóng xô nghe trong lòng rạo rực.

Phải nơi đây Hàn Sinh từng thổn thức.

Rút tơ lòng trong lồng ngực làm thơ.

Anh bước đi trên bờ cát bơ vơ.

Không có em anh thẫn thờ bên sóng.

Biển ồn ào mà lòng anh xa vắng.

Đếm dấu chân mình trên cát trắng buồn hiu.

Khi xa nhau mới thấy được một điều.

Anh đã yêu em rất nhiều em ạ.

Trong tim anh em luôn là tất cả.

Là người tình là bà xã yêu thương.

Khi bên nhau cũng cảm thấy bình thường.

Lúc cách xa mới vấn vương nhung nhớ.

VỀ QUY NHƠN NHÉ EM

Tác giả: An Nguyên

Quy Nhơn biển biếc non xanh hiền hoà

Tình quê bình dị thiết tha

Như lời câu hát dân ca ngọt ngào

Vào nam ra bắc biết bao lẫy lừng

Tháp Đôi huyền bí vô cùng

Ngàn năm sương gió cũng chừng như quen

Ai về Ghềnh Ráng ai lên Quy Hoà

Thăm nơi truyền thuyết Tiên Sa

Còn đây bãi tắm… trăng ngà mờ sương

Mây ngàn hoa cỏ tiếc thương

Bởi Hàn thi sĩ cuối đời đơn côi

Sóng xô Bãi Trứng bồi hồi tình xưa

Cà phê góc phố trốn mưa từng chiều

Trên cầu Thị Nại thân yêu

Gió vờn mây nước dập dìu khách qua

Ngỡ vầng trăng khuyết bao la giữa trời

Vần thơ anh ngỏ từng lời thiết tha!

Hạ tàn… Thu chớm nở hoa

Nhớ em, anh hát khúc ca… sum vầy

Quy Nhơn BIỂN NHỚ…. Dang tay đón chào.

Đề Thi Học Sinh Giỏi Môn Văn: Tính Quy Phạm Và Sự Phá Vỡ Tính Quy Phạm Trong Bài Cảnh Ngày Hè

Câu 2      1. Về hình thức và kĩ năng Cần xác định đây là kiểu bài nghị luận văn học để triển khai bài làm đúng kiểu văn bản. Cần phát huy đồng thời hai năng lực: nắm bắt và làm sáng tỏ một đặc điểm của văn học trung đại, cụ thể là tính qui phạm và viêc phá vỡ tính quy phạm để thể hiện cá tính sáng tạo trên phương diện nội dung và nghệ thuật; phân tích, chứng minh được đặc điểm đó được biểu hiện qua một tác phẩm đã học. 2. Về nội dung   2.1. Làm rõ nội dung nhận định:   a. Giải thích khái niệm: –  Văn học trung đại: Văn học viết Việt Nam từ thế kỷ X đến hết thế kỷ XIX, là nền văn học tồn tại và phát triển trong xã hội phong kiến. –  Tính qui phạm: Một đặc điểm nổi bật của văn học trung đại, là sự qui định chặt chẽ theo khuôn mẫu. Tính qui phạm thể hiện ở một số phương diện cơ bản sau: + Quan niệm văn học: Đề cao chức năng xã hội của văn học, coi trọng mục đích giáo huấn, thơ dĩ ngôn chí, văn dĩ tải đạo. + Tư duy nghệ thuật: Lối tư duy trừu tượng, gián tiếp, quen nghĩ và phải nghĩ theo một kiểu mẫu nghệ thuật có sẵn đã thành công thức gắn với tính ước lệ, tượng trưng, bút pháp gợi hơn tả… + Quan niệm thẩm mĩ: Cái đẹp của quá khứ là chuẩn mực, tạo nên tính sùng cổ, sử dụng nhiều điển tích, điển cố, nhiều thi liệu truyền thống… + Thể loại: Sử dụng những thể loại có kết cấu định hình. + Ngôn ngữ: uyên bác, trang trọng, đề cao phép đối, điển tích, điển cố… – Sự phá vỡ tính qui phạm thể hiện trên một số phương diện cơ bản sau: + Quan niệm văn học: hướng vào đời sống cá nhân,  mô tả hiện thực khách quan… +Tư duy nghệ thuật: Xuất hiện lối tư duy trực quan cụ thể, đưa những hình ảnh chân thực của cuộc sống vào thơ. + Thể loại: những thể thơ mới, thay đổi tiết tấu, nhịp điệu… + Ngôn ngữ: Vận dụng lời ăn tiếng nói hàng ngày, câu thơ mang ngữ điệu nói… – Cá tính sáng tạo: Là biểu hiện rực rỡ của các phạm trù cái chủ quan, cái cá biệt, cái không lặp lại trong tài năng của người nghệ sĩ. Cá tính sáng tạo biểu hiện tập trung ở cái nhìn nghệ thuật độc đáo, ở cách cảm, cách nghĩ  riêng của nhà văn… b. Ý cả câu: Các tác giả trung đại, đặc biệt là các tác giả tài năng đã phá vỡ những qui định chặt chẽ, theo khuôn mẫu của văn học trung đại để thể hiện những nét riêng, mới mẻ trên phương diện nội dung lẫn hình thức nghệ thuật. 2.2. Bàn bạc, mở rộng: – Tại sao các tác giả trung đại, đặc biệt là các tác giả tài năng, một mặt tuân thủ tính qui phạm, mặt khác lại phá vỡ tính qui phạm: + Văn học trung đại ra đời và phát triển trong xã hội phong kiến, chịu ảnh hưởng của văn hóa, văn học Trung Quốc, với những ràng buộc, phép tắc, ý thức cá nhân, cá thể chưa có điều kiện phát triển. Xã hội có phép tắc, văn học có khuôn mẫu. + Tính qui phạm khiến cho văn học bị hạn chế trong việc phản ánh hiện thực, coi trọng thuyết minh cho đạo lý gắn với con người bổn phận. Nhà văn sáng tác không bằng con mắt quan sát của cá nhân mà bằng những hình thức có tính cố định, hạn chế tối đa sự sáng tạo cua người nghệ sĩ. + Nhà văn tài năng là những người có bản lĩnh, có cá tính sáng tạo mạnh mẽ, không chấp nhận cái cũ, sự rập khuôn, khao khát sáng tạo, khao khát thể hiện cái tôi, thể hiện bản sắc riêng. – Việc phá vỡ tính qui phạm của văn học trung đại có ý nghĩa như thế nào + Văn học mang hơi thở của cuộc sống, thúc đẩy văn học trung đại phát triển theo theo hướng dân tộc hóa, hiện đại hóa, thể hiện tinh thần dân tộc sâu sắc. + Bài học sáng tạo cho người cầm bút: trong sự chi phối của tính qui phạm vẫn thể hiện được cá tính sáng tạo với cách nhìn, cách miêu tả riêng. + Đối với người đọc, khi tìm hiểu văn học trung đại, cần chú ý đến việc phá vỡ tính qui phạm để nhận thức được đặc sắc của mỗi tác phẩm, đóng góp của mỗi tác giả. 2.3. Phân tích “Cảnh ngày hè”để làm sáng tỏ nhận định – Qua phân tích, thí sinh cần làm nổi bật được những khía cạnh mà nhận định đã đề cập. Bài viết có nhiều cách triển khai, song cần đảm bảo các yêu cầu nội dung như phần giải thích, bàn bạc vấn đề, với những định hướng cơ bản sau: – Tính qui phạm trong Cảnh ngày hè: + Quan niệm văn học: Nói chí tỏ lòng – lý tưởng dân giàu đủ khắp đòi phương + Tư duy nghệ thuât: Miêu tả cảnh ngày hè bằng những hình ảnh ước lệ (ngày hè, lựu, sen, lầu tịch dương…) + Sử dụng điển tích, điển cố gắn với quan niệm thẩm mĩ cái đẹp của quá khứ là chuẩn mực. + Thể thơ thất ngôn bát cú Đường luật – Sự phá vỡ tính qui phạm, thể hiện cá tính sáng tạo: + Nằm trong mục Bảo kính cảnh giới (gương báu răn mình) nhưng bài thơ này không nặng về giáo huấn, khuyên răn mà thể hiện cảm nhận tinh tế của một tâm hồn rất thi sĩ. + Sử dụng thể thơ thất ngôn đường luật phá cách, câu thơ thất ngôn xen lục ngôn, nhịp thơ, cấu trúc bài thơ thay đổi. + Thi nhân xưa đến với thiên nhiên bằng bút pháp vịnh, Nguyễn Trãi thiên về bút pháp tả. Hình tượng nghệ thuật là những gì gần gũi với cuộc sống thường ngày + Sử dụng ngôn ngữ tài tình, vừa giản dị, quen thuộc mà gợi cảm với những động từ mạnh, tính từ gợi tả. – Trong quá trình phân tích cần làm nổi bật: + Vẻ đẹp độc đáo của bức tranh thiên nhiên, cuộc sống + Vẻ đẹp của tâm hồn Nguyễn Trãi: Tâm hồn yêu thiên nhiên, tâm hồn yêu đời, yêu cuộc sống; tấm lòng ưu ái với dân với nước. Lưu ý: – Có thể chấp nhận cách nhìn nhận vấn đề theo quan điểm riêng và cách trình bày theo hệ thống ý riêng nhưng với điều kiện phải có căn cứ xác đáng và lí lẽ thuyết phục. – Việc phân tích tác phẩm cần phải được bám sát, soi chiếu từ lí luận, tránh phân tích tác phẩm chung chung, thuần tuý. 12,0           2,5   2,0                                           0,5     2,5                                     7,0       2,5           4,5  

Đọc Tập Thơ “Gió Heo May Ngày Nắng Gián Đoạn” Của Nhà Thơ Lê Thiếu Nhơn

Nhận xét của bậc đàn anh trong nghề, có nghề, hiển nhiên là ý nghĩa. Tôi không có chủ ý đưa ra nhận xét của mình. Tôi là người yêu thích thơ. Hơn một lần tôi nói thơ là tiếng hát cất lên từ tâm hồn, trong sâu thẳm hồn vía mình thế nào thì tiếng hát ngân lên như thế, giống như trên gương mặt người, lòng dạ sao thì biểu cảm ra như thế, giấu cũng chả được. Tiếp cận một văn bản thơ, ở đây là “Gió heo may ngày nắng gián đoạn”, tôi chú trọng ba ý là giọng thơ, tư tưởng và lối biểu đạt, tóm lại cũng là trên căn bản nội dung và nghệ thuật. Về tư tưởng, tôi tán đồng nhận xét của Vũ Quần Phương, rằng giá trị phổ quát của “Gió heo may ngày nắng gián đoạn” là tinh thần trách nhiệm công dân, mong muốn thơ có ích cho cộng đồng. 42 bài thơ trong tập, dù là triết lý ( Giữa trang giấy trắng, Tạp cảm vần điệu, Đừng cạn lãng mạn, Nỗi lặng im khác, Gió heo may ngày nắng gián đoạn, Viết trước giao thừa, Khuất nẻo mây bay), hay suy tư, tình cảm ( Khúc chậm sông trôi, Tĩnh lặng lúc giao mùa, Bên sông mưa bụi, Đoán định bình minh, Gửi theo mùa xuân thơ ấu, Hồi âm cho thinh lặng,Ghi phía gió đông, Bản tụng ca khờ dại, Trên chuyến xe ngày tết), thảy đều toát ra cái chất trách nhiệm công dân ấy. Tóm lại, tư tưởng xuyên suốt và nhất quán của “Gió heo may ngày nắng gián đoạn” là trách nhiệm công dân, có ích cho cộng đồng. Thơ, hay bất cứ việc gì, nếu chẳng đem lại lợi ích cho cộng đồng, thì rốt lại chỉ là món trang sức đẹp lạnh lùng, chẳng thể bền lâu.

Trước khi chia sẻ về lối biểu đạt đồng thời làm rõ hơn luận điểm nhập thế chân trong chân ngoài, tôi xin dẫn ra đây hai khúc thơ. “Con tập bước đi mùa xuân thứ nhất/ buổi sáng lon ton giữa nắng và hoa/ mẹ gửi theo bận bịu miền hạnh phúc/ cha gửi theo phập phồng ước mong xa/ …chân cứng đá mềm, thôi đành hy vọng/ khi con lớn lên, người hát bên người/ những đổ vỡ ngổn ngang năm tháng cũ/ đã tan vào tiếng kẽo kẹt đưa nôi…” (Gửi theo mùa xuân thơ ấu – với cu Bell – Lê Thái Hiếu); “Chiếc lá tuổi nhỏ ngỡ ngủ yên khu vườn cổ tích/ mùa xuân bỗng gọi dậy bằng vạt nắng tha hương/tóc mẹ màu gì đi qua hoàng hôn bịn rịn/ tôi không dám nhìn thăm thẳm gió cuối đông/ thế giới đổi thay từng ngày, từng phút, từng giây/ điện thoại thông minh kết nối bao dang dở/ chỉ dáng mẹ ngồi còn nguyên năm tháng cũ/ tôi rong ruổi đường dài có một miền chở che!” (Bản tụng ca khờ dại). Về mặt tổng thể, hai khúc thơ tôi vừa dẫn, một nói về con và một nói về người mẹ, đều nhất quán theo mạch tập thơ, nhưng soi chiếu với những khúc thơ tôi dẫn ở các phần phía trên bài viết này thì thấy giữa chúng có sự khác biệt. Trong khi những khúc thơ đầu thiên về lý trí, gợi nhiều suy tư, đoán định, thì ở hai khúc viết về con và mẹ già, thơ hồn nhiên vô cùng mặc dù cái chất xã hội, tâm tư vẫn đầy ắp. Cái mà tôi cho là một hai chân nằm ở đây. Tôi rất tâm đắc với những bài viết theo lối này. Hai hình ảnh (cậu bé chạy lon ton và mẹ già ngồi nguyên dáng cũ) rất gợi, khiến người đọc xúc động. Còn theo lối ở trên, tức là lý trí đóng vai chủ đạo, phải nói là thơ rất được nhưng đôi lúc vẫn tạo cho người đọc cảm giác vẻ như bản năng thơ bị lý trí chèn ép. Câu thơ “khi con lớn lên, người hát bên người…” gần như thuần bản năng, chẳng chịu tí ti sức ép lý trí nào mà hay, chan chứa nhân tình. Ai dám bảo câu thơ thuần bản năng ấy là không lý trí.

Trong quan niệm của riêng tôi, cảnh giới có chuẩn của mình. Con người là một phần của vũ trụ. Sự lớn hay bé của một người xét cho cùng chẳng phải họ có bao nhiêu tiền của, đất cát, nhà lầu, xe hơi, mà ở chỗ họ làm gì hữu ích cho xã hội. Đối với một nhà thơ, thấu hiểu kiếp nhân sinh là ngưỡng cảnh giới lớn nhất. “Trăm năm trong cõi người ta/ chữ tài chữ mệnh khéo là ghét nhau” (Kiều-Nguyễn Du), hoặc “Ta đi trọn kiếp con người/ cũng không đi hết mấy lời mẹ ru” (Ngồi buồn nhớ mẹ ta xưa – Nguyễn Duy) đều thuộc vào ngưỡng cảnh giới. Điều này lý giải tại sao giữa một rừng nhà thơ (xin nói thêm là ta tây như nhau cả, nhất là ở thời đại internet thơ mạng nở rực), quay qua quay lại chỉ còn đôi ba tên tuổi, số đông kia chết hết. Tôi trở lại với hai khúc thơ viết về con và về mẹ của Lê Thiếu Nhơn. Vẫn trong tinh thần nhập thế, nhưng tình yêu, lòng biết ơn của con đối với mẹ, kỳ vọng của cha đối với con đã ở sẵn trong máu thịt, chả cần phải nghĩ gì phí thời gian, chỉ chờ dịp thích hợp (ở đây là khi con một tuổi, là khi vệt nắng xuân đánh thức chiếc lá nhỏ trong khu vườn cổ tích) là thơ bộc ra, là bay vút lên. Tựu trung lại “Gió heo may ngày nắng gián đoạn” là một tác phẩm tốt, tích cực. Tác giả đã có rất nhiều trăn trở, tìm tòi trong hành trình sáng tạo. Bằng lối biểu đạt nghiêng về tư duy xã hội, nội hàm triết lý sâu, ngôn ngữ chắt lọc, tập thơ có tính cảnh báo cao, rất đáng đọc, suy ngẫm. Có thể coi đây là một thách thức với ai đủ trình bước đi trên con đường này.

7/4/2020

C.C

Top Những Bài Thơ Buồn Về Cuộc Sống, Mưa, Biển, Tình Yêu, Tình Bạn

Có những bài thơ buồn về cuộc sống, mưa, biển, tình yêu, tình bạn nào nhỉ?​

Có những bài thơ buồn về cuộc sống, mưa, biển, tình yêu, tình bạn nào nhỉ?

Top những bài thơ buồn về cuộc sống, mưa, biển, tình yêu, tình bạn

Top những bài thơ buồn về mưa 1 :Cảm tác mưa

Mưa rớt xuống đất trời êm dịu Mưa loang xa nước,níu chân người Mưa về cây cỏ xinh tươi Mưa vui hớn hở ,mưa cười nhà ta ?!…

Mưa não nức bao la mưa xuống Mưa như mời sông uống nước mưa Mưa đêm mưa sáng mưa trưa Mưa cho tan nát cõi xưa cõi gần

Mưa ướt lạnh mưa chần mái ngói Mưa lênh đênh mưa sói nhớ thương Mưa rơi những hạt vấn vương Mưa buồn những kẻ cùng đường vì yêu

Mưa hờn dỗi tiêu điều hoa lá Mưa hững hờ tơi tả ánh trăng Mưa buồn chẳng biết nói năng Mưa chia ngăn cách tình nang và ta

Mưa lã chã bóng tà chiều tối Mưa nhạt nhoà tội lỗi lệ rơi Mưa than mưa khóc tơi bời Mưa hoang mưa dại kệ đời giang san

Mưa xối xã tình tan lý vỡ Mưa vỡ oà ai ngỡ tình xa Mưa gần rồi đến mưa xa Mưa đi rồi lại mưa ta bà về . Mưa từng giọt não nề chiếc bóng Mưa dửng dưng làm hỏng hẹn hò Mưa phùn mưa nhẹ mưa to Mưa bao nhiêu nỗi người lo người mừng

Mưa dòng thủy lệ mừng lệ tủi Mưa xa xôi mưa cúi gục đầu Mưa vui mưa giận mưa sầu Mưa về thấm ướt cả đầu dương gian

Mưa tan tác bao ngàn nhân thế Mưa rã rời mặc kệ lã lơi Mưa vần mưa vũ rã rời Mưa đau ru nhịp khúc đời đơn côi

Mưa như trút mưa trôi thù ghét Mưa buốt tim tái ngét lạnh người Mưa hờn mưa giận chơi vơi Mưa trôi cay đắng mưa khơi nỗi lòng

Mưa lồng lộng dòng trong xanh lại Mưa phôi phai tê tái cuộc đời Mưa nhòa dấu tích tả tơi Mưa trôi cả khối tình đời trái ngang

Mưa mát mẽ mênh mang buổi sáng Mưa khơi dòng lênh láng tình nồng Mưa hoài day dứt chờ trông Mưa nguồn da diết thơm nồng mùa mưa…​

Cơn mưa luôn là đề tài bất diệt trong thơ ca.Thật vậy mỗi khi cơn mưa rơi xuống sẽ có những câu chuyện dài về cuộc sống ,ký ức ,tình yêu sẽ được kể dưới màn mưa kia .Hay một bữa sáng nào đó thức dậy thấy mưa bay thì trong lòng cũng trở nên thanh thản như được gột rửa mọi muộn phiền .

Những bài thơ hay nhất buồn về mưa 2:Thả vào mưa

Mưa buồn mưa thương ai Mưa hay hôn đôi má Mưa bá ướt đôi vai Mưa bay trên tóc thề Mưa về cùng hai ta Mưa ca chuyện tình ơi Mưa rơi trên phố nhỏ Mưa thỏ thẻ mái ngói Mưa xối xuống con đường Mưa thường rơi mênh mông Mưa không còn thương ai Mưa thay lời ta nói Mưa hỏi ai khóc ai Mưa cay đôi mắt lệ Mưa kệ ai ướt thân Mưa vẫn trên vai gầy Mưa này khác mưa xưa Mưa xưa ta có nàng Mưa hàn gắn yêu đương Mưa thương trong lưu luyến Mưa truyền chuyến xe yêu Mưa kêu ta thương nhớ Mưa chớ nhắc chuyện xưa Mưa chưa biết ta buồn Mưa buồn mưa biết không Mưa mong chờ ai đó Mưa khó nói chuyện yêu Mưa nhiều mưa buồn thiu.

Bài thơ sử dụng điệp từ ‘’Mưa’’ như nhắc nhớ về một nỗi nhớ cũng dai dẵn không ngớt như một cơn mưa nặng hạt.Từng hạt mưa rơi là kỉ niệm là ký ức cùng những năm tháng xưa cũ từng hạt mưa vẫn rơi như thế vẫn ào ạt và mang ngàn lưu luyến,nhớ mong

Những bài thơ buồn về mưa hay nhất 3:Cơn mưa đêm

giọt mưa tí tách thâu đêm màu vương điểm lá bên hiên thắm dần cuối trời hạt nhỏ, hạt to phủ mờ thơ mộng đông đưa hạ hồ thu sang gợi nhớ ngược xuôi giọt mưa thu rớt lanh quanh xạc xào nghiêng nghiêng ướt dẫm dáng đào anh ơi , biển mặn nước mà nhớ nhau

Đêm nằm mơ phố ,nghe từng giọt mưa rơi như giọt sầu,đêm muộn là lúc tâm trạng đơn côi trống trãi nhất,bỗng lại nghe bên hiên nhà có tiếng mưa rơi tí tách như nhắc nhở rằng đã một mùa thu lạnh nữa sang đã bao nhiêu mùa nhớ

Top những bài thơ buồn mưa 4 :Mưa ngâu

Mưa rơi rơi đầu phố Mưa rơi trong lòng ai Đêm nghe tiếng thở dài Mưa sầu giăng mắt nai. Mưa rơi theo triền núi Những giọt tình long lanh Mưa đổ theo con dốc Mưa gọi hồn mong manh. Giọt mưa kể chuyện buồn Sao người cứ mong luôn Mưa rơi làm nổi nhớ Ngẩn ngơ buồn vu vơ. Đếm giọt mưa giăng sầu Đan tình vào tim đau Về đâu ơi nỗi nhớ Dài theo cơn mưa Ngâu​

Là cơn mưa chiều qua chờ đợi ai,cuốn theo bao nỗi nhớ,vậy là cơn mưa trong bài thơ chính là nơi tình yêu đã bắt đầu mưa cứ rơi theo năm tháng mặc cho lòng người buồn tênh cơn mưa tình yêu ấy là một mùa mưa ngâu được nằm cạnh em!

Tuyển tập những vần thơ buồn hay nhất ý nghĩa về mưa 5ấu mưa

nguồn tha thiết nồng nàn yêu dấu giọt mưa rơi ướt đẫm môi em cơn mưa rưới suốt đêm trường nồng nàn da diết ngập tràn chứa chan cơn mưa ướt cả áo len anh dìu gió buốt mùa đông tuyết trời trăng cao trăng khuyết trăng tròn mưa từng giọt lạnh đoạn đường mưa rơi anh dìu em về mưa lất phất mưa ơi ! mưa nhạt mưa nhòa mưa đổ mưa ngâu mưa sa, trên phím tơ chùn mưa giăng giăng rớt giọt làm mưa tuôn mưa giông heo hút em về mưa ngẩn ngơ ngút mưa nhòa kêu sa trong mơ trên phím cuộn mờ mưa lang thang gió giữa trời mưa rơi

Bài thơ là buổi hẹn hò ,là đêm trăng định mênh của đôi lứa yêu nhau đêm trăng sáng tỏ bỗng có cơn mưa buốt lạnh ghi dấu buổi hẹn hò đón đưa mưa thật lạnh nhưng trong lòng mỗi người ắt hẳn đã in đậm hình bóng của đối phương chẳng thể vì cơn mưa kia mà phai nhạt

Top những bài thơ buồn về biển 6:Biển vắng buồn tên

Em rất buồn khi thấy núi sóng đôi Nơi xa kia em đơn côi chiếc bóng Ngắm từ xa với ước mơ khát vọng Rồi vui lòng…thấy núi được bên nhau.

Bờ cát trắng mỗi chiều vắng nôn nao Ngóng bao thuyền từ khơi xa cập bến Chỉ bóng anh là chưa lần về đến Nên em buồn rơi nước mắt vào tim.

Biển vẫn xanh bên núi vắng êm đềm Thuyền neo nghỉ bên bình yên bến vắng Chỉ riêng em tình buồn bên câm lặng Núi vô tình bên mây nước lênh đênh.

Tình yêu ơi ! Sao mãi cứ chênh vênh? Để em bước…bước lênh khênh chập choạng Cứ ngồi mơ… thấy bóng ai thấp thoáng Nhưng cuối cùng… hóa Biển Vắng buồn tênh.

Nơi biển đêm là một nơi lý tưởng để trút bầu tâm sự,Bài thơ là hình ảnh cô gái trẻ ngóng đợi người yêu nơi biển vắng với lời hẹn ước ngày chia xa dù bao lâu vẫn một lòng sác son chung thủy mà đợi ai quay về,nhưng đã nhiều năm rồi mặt biển vãn buồn tênh vì thiếu bóng hình ai.

Tuyển tập những bài thơ buồn nhất về biển 7:Chiều nơi biển vắng

Một mình mang cả hoàng hôn Vàng xưa ai nhuộm héo hon cuộc tình Sương trong biển mắt em xinh Cho anh đói lả giọt mình đắng cay

Một mình ngất ngưởng cơn say Gom bao khổ lụy chưa đầy nỗi ta Hỏi thẹn thùng lối ai qua Giọt mưa phiến đá hoen tà áo bay ?

Một mình mang cả vầng mây Mòn phai nguyện ước đọa đầy kiếp mơ Suối ơi tàu nhớ bến bờ Trầm cơn biển dữ mong chờ suối ru

Một mình mang cả mùa thu Buồn đau lá đổ phù du tuổi trời Mùa Xuân huyền diệu kia ơi Cho ta hơi ấm men đời ngát thơm

Một mình mang cả cô đơn Mặt trời hoang đọng còn mơn cát mềm Hương xưa về lá thư em Lộng khơi bờ gió anh thèm chiếc vai

Bài thơ là một chiều thu buồn lang thang trên biển của một kẻ thất tình,giữa biển trời bao la rộng lớn,vậy mà lại chẳng biết tìm một ai để san sẻ nỗi buồn.Mà cứ thế cô đơn sớm tối có đơn sải bước dài trên bờ cát đến khi hoàng hôn buông nhạt phai.

Những bài thơ hay nhất và buồn về biển:8 Nhớ biển

Tàu anh lại ra khơi Hành trình xa dài quá Em buồn như mưa hạ Thêm chuỗi ngày nhớ anh.

Sương sót lại trên cành Như mắt em ngấn lệ Nhớ anh nhiều vô kể Bao giờ thôi xa xôi.

Cánh đồng khô cằn cỗi Khao khát cơn mưa rào Trong giấc mơ ngọt ngào Tưới xanh bao nỗi nhớ.

Mình gặp nhau trong mơ Mắt em nhoà hạnh phúc Nơi dòng sông uốn khúc Mình lại… phải chia tay.

Mình yêu nhau đắm say Ngàn lời yêu gởi gió Lối đi về tường tỏ Bởi mình cùng…. trái tim !

Bài thơ là nỗi nhớ thương về chàng thanh niên làng chài của một cô gái trẻ, trót yêu luôn biển cả nơi mà chàng trai luôn muốn chinh phục cứ thể thời gian trôi xuân ,hạ thu,đông có một người vẫn luôn đợi một người từ biển xa quay lại.Trong cả giấc mơ cũng mong được gặp lại một cách đầy hạnh phúc

Chọn lọc những bài thơ buồn về Biển 9:Tình biển

Biển sớm mai, có ai từng ru biển Tiếng thì thầm, gọi sóng nhỏ ra khơi Tìm dư hương, gởi biển chút tình nồng Nếm vị biển, như vị đời dâu bể

Trời thuở đó, luôn gần bên đất, biển Gọi gió về, mơn nhẹ biển bình yên Từ ngàn xưa, mẹ Âu Cơ đã kể Sống chung tình, trời, đất, biển thề nhau

Nhưng số định, mấy ai nào đoán được Kẻ tị hiềm, xuất hiện Thần chiến tranh Nỡ phân chia, Trời, đất, biển muôn trùng Chống cái ác, biển gào lên giận dữ

Ở chốn nào, ta vẫn mơ về biển Nhớ sóng êm đềm, nhớ biển yêu thương Phút vấn vương, biển vì ta nhỏ lệ Biển ôm vào lòng, biển chia sẽ đắng cay

Dẩu thời gian, mái đầu ta điểm bạc Vẫn một lòng, yêu biển như yêu ta Mà có xa tận chân trời cuối đất Ta cũng về, bên cạnh biển…..Biển Ơi !!!

Là người con của biển ai ai cũng đều buồn đau nếu lỡ chẳng nhìn thấy được biển cả bao la nữa .Vậy mà chiến tranh lọan lạc tàn nhẫn đã làm cho con người ta sống kiếp tha phương lang thâng.Để rất lâu sau đó dù có đi về đâu có già thêm nhường nào thì cũng mong được quay trở về nơi biển cả, vì nơi đó là quê hương là nơi được sinh ra của cuộc đời này Top những bài thơ buồn cảm động về biển 10:Trăng và biển

Biển Trăng biết nhau từ bao giờ Từ bao giờ Em còn nhớ không

Dấu lòng mình Biển đã cô đơn Từng con sóng cồn lên nỗi nhớ Vầng Trăng nhỏ soi sao hết Biển Biển xanh lắm khát khao tình Trăng

Mỗi lần Trăng về Biển lại reo vui Trăng tinh khôi khoe mình với Biển Biển lấp lánh ôm Trăng vào lòng Ru Trăng vui theo từng con sóng

Sóng cuộn dâng ca khúc tình Trăng Biển Trăng quấn quít suốt đêm dài Cho yêu thương ru mãi tình Trăng

Cho yêu thương ru mãi tình Em

Biển và trăng hệt như đôi tình nhân lãng mạng chẳng thể sống thiếu nhau,Mây họa ánh trăng lên mặt biển ,chiếu sáng cả mặt biển những đêm tối tăm. Biển như ôm cả trăng vào lòng cũng như thình yêu đôi lứa luôn vì nhau che chở nhau và chẳng thể rời xa nhau được

Top những bài thơ buồn về tình yêu hay nhất 11:Tình yêu là gì

Tình yêu là phút lên tiên Còn 59 phút là tiền trao tay Tình yêu là trận rượu say Mà khi tỉnh rượu mất ngay của giời

Tình yêu là sóng biển khơi Mà khi chết đuối không trôi vào bờ Tình yêu là một bài thơ Đọc xong khổ cuối là đờ mặt ra

Tình yêu là một khúc ca Mà bao nốt nhạc đều là nốt rê Tình yêu là cốc cà phê Vị hương ngọt đắng nằm kề bên nhau

Tình yêu là một luống rau Lá xanh thân vẫn bị sâu bình thường Tình yêu là một cân đường Pha ngay thì ngọt, chưng thường đắng luôn

Tình yêu là cuộc bán buôn Để lâu là lỗ, bán luôn thì lời Tình yêu là cái bể bơi Lặn sâu thì nổi mà ngoi thì chìm

Tình yêu là gói bim bim Bóp thì sẽ nổ, để im căng phồng Tình yêu là cái trống đồng Chỉ kêu hai tiếng cắc tùng mà thôi

Tình yêu là một cục vôi Càng cho nước lạnh càng sôi đùng đùng Tình yêu là cuộc săn lùng Mà tên cầm súng chết chung con mồi

Tình yêu là một cái nồi Mở vung là bị bay hơi tức thì Tình yêu là chiếc bánh mỳ

Tình yêu là một con ong Khi hoa hết nhụy là không đoái hoài Tình yêu là một bộ bài Mà con to nhất nằm ngoài: Phăng teo

Tình yêu là một cánh bèo Đi đâu phụ thuộc vào chiều nước trôi Tình yêu là một cuộc chơi Không ai tìm được đến nơi cuối cùng

Tình yêu là rất mông lung… Nói chung chẳng biết cuối cùng là chi.

Chọn lọc những bài thơ hay nhất nhưng buồn về tình yêu 12:Tình yêu và trăng

Tình yêu như ánh trăng Dập đờ trong bóng đêm Làm nhung nhớ bâng khuâng

Tình yêu như áng mây Bay lơ lững lạc loài Theo tháng ngày hay hay

Tình yêu như đại dương Mênh mông chẳng bến bờ Lênh đênh những nhớ thương

Tình yêu như tia nắng Rọi ấm áp vào hồn Trong những chiều hoang vắng

Tình yêu như cơn mưa Rơi dai dẳng không ngừng Làm ướt tim đong đưa

Tình yêu như ngọn nến Toả ánh sáng mập mờ Những yêu thương trìu mến

Tình yêu như dòng sông Mơ màng những nhớ mong Cho thương nhớ long đong

Tình yêu như cánh bướm Lả lơi trong trái tim Lạc loài không phương hướng

Tình yêu như mũi tên Bắn trúng vào trái tim Làm nhức nhối mông mênh

Tình yêu như cánh vạc Chẳng biết đậu nơi nào Bay bềnh bồng phiêu bạt

Tình yêu như bài thơ Nhịp nhàng theo vần điệu Diễn tả những ngẩn ngơ

Tình yêu như thác nước Ðổ vào lòng phiền muộn Tim nhớ nhung ray rức

Tuyển tập những bài thơ buồn về tình yêu 13 :Định nghĩa yêu

Tình yêu là một buổi chiều Nhỏ to tâm sự những điều vẩn vơ Tình yêu như một giấc mơ Xa nhau là nhớ ngẩn ngơ cả ngày

Tình yêu thơ mộng đắm say Như hoa yêu lá, cỏ cây yêu đồng Tình yêu sâu thẳm mênh mông Mặn nồng như biển bềnh bồng trăng sao

Tình yêu như gió thét gào Có khi êm dịu thì thào bên tai Tình yêu như nắng ban mai Như sông yêu biển, như nai yêu rừng

Tình yêu có lúc sáng trưng Như đèn gặp điện sáng bừng không gian Tình yêu như nắng ngập tràn Gọi mùa xuân đến xua tan đông dài./.

Những bài thơ buồn về tình bạn14: Tình bạn đã cũ

Tình bạn cũ như rượu nho ấp ủ Càng lâu năm càng đậm vị thêm ngon Những cảm rung thấu hiểu tận tâm hồn Một ánh mắt truyền giao muôn làn sóng Tình bạn cũ như sa kê hâm nóng Nhấm vào môi nồng ấm cả châu thân Dù xa xôi cách trở giữa gian trần Mối giao cảm thưở nào còn xao xuyến Tình bạn cũ chẳng nghiền như á phiện Rất nhẹ nhàng thoang thoảng tựa hương cau Nửa cuộc đời xa cách chẳng gặp nhau Vẫn nhớ mong ngóng đợi ngày gặp gỡ Tình bạn cũ vẫn hằng luôn rạng rỡ Như hướng dương vàng rộ dưới nắng hoa Vẹn cuộc đời tình bạn chiếu chan hòa Như nắng ấm rọi soi hồng cây cỏ Tình bạn cũ giữa chúng mình, đây, đó Có khi nào có thể nhạt hay phai Bao nhiêu năm như bụi trúc gốc mai Vẫn tô điểm tình bạn, gieo xuân mới

Tổng hợp những bài thơ buồn hay cảm động về tình bạn15:Tình bạn và thời gian

Tình bạn cũ thời gian trôi luôn mới Vẫn nồng nàn một thuở đã quen thân Cuộc sống thường cách biệt giữa trần gian Ngày gặp lại xuyến xao lòng qúa đỗi

Nét đăm chiêu lời say cuồng bối rối Tiếng mày tao thắm thiết tựa hôm nào Tóc nhạt mầu mà đậm dáng thanh tao Chúng mình thế dẫu đời bao gánh nhọc

Rất thú vị ghi dấu chân ngang dọc Vẫn chân quê mà lắm lúc tay chơi Gần sáu mươi còn ước muốn ra khơi Nhìn trong bọn vài ba thằng ngã gục

Bạn kể nghe những bước đi vinh nhục Xa Quê Hương nhớ kỷ niệm tuổi xuân Thở khói vòng bay cuộn tỏa mờ tan Luôn đọng mãi tới nay trò chơi cũ

Điệu khờ khạo ve sầu kêu ủ rũ Xưa ập về rơi bám áo phong xương Tôi nhẩn nha tiếng nhỏ nhẹ thầm thương Khác thân phận có phải chăng định mệnh?

Top những bài thơ buồn về cuộc sống 16:Cuộc sống bon chen

Cuộc sống xô bồ, bon chen, đanh đá… Kẻ ném trời người đo đất phương xa Người đi tìm li rượu chốn phồn hoa Kẻ vác nắng mưa, đi ngoài sương gió

Cuộc sống muôn màu ai thương đời cỏ? Thời dế giun ai đó mải mê chiều? Thời gom lá ,mời yêu môi vốn mỏi Tiếng chim buồn réo gọi dứt không gian

Cuộc sống phũ phàng thơ đốt tro than Nét chữ cũ rách toang dòng dư lệ Bàng hoàng chơi vơi chiêu trò nhân thế Những chuyện tình tự kể lúc hụt hơi

Cuộc sống như thuyền tách bến ra khơi Lênh đênh góc chân trời và mất hút Ta chạy tìm nhau đâm vào ngõ cụt Bức tường kia meo mốc chẳng linh hồn

Cuộc sống là chờ, là đợi héo hon Qui luật ấy đâu còn trong tiềm thức ! Ta còn thương yêu trong muôn rạo rực Nẻo hư vô không vuông vức bao giờ ?​

Tuyển tập những bài thơ buồn về Cuộc sống 17:Cuộc sống vô thường

Sống đó chết đó ai lường được đâu Trần gian muôn vạn nẻo sầu ” Sinh ly tử biệt ” đớn đau vô vàng

Lợi danh quyền quý cao sang Bon chen được mất gian nan từng ngày Vô thường chợt đến trắng tay Được chăng cũng chỉ đắng cay não nề

Hướng tâm chánh niệm quay về Thực hành chánh định u mê xa dần Diệt trừ ái dục tham sân Tịnh tâm hướng Phật xa dần khổ đau

Cuộc đời tạm bợ vô thườngSống đó chết đó ai lường được đâuTrần gian muôn vạn nẻo sầu” Sinh ly tử biệt ” đớn đau vô vàngLợi danh quyền quý cao sangBon chen được mất gian nan từng ngàyVô thường chợt đến trắng tayĐược chăng cũng chỉ đắng cay não nềHướng tâm chánh niệm quay vềThực hành chánh định u mê xa dầnDiệt trừ ái dục tham sânTịnh tâm hướng Phật xa dần khổ đau

Trên đày là một số bài thơ về Top những bài thơ buồn về cuộc sống, mưa, biển, tình yêu, tình bạn mong rằng qua bài viết các bạn sẽ chọn được cho mình những bài thơ siêu hay để có thêm lựa chọn để giải trí cho những lúc cuối ngày để có những giấc ngủ ngon.

Cập nhật thông tin chi tiết về Chùm Thơ Quy Nhơn, Thơ Tình Biển Quy Nhơn Buồn &Amp; Lãng Mạn trên website Kovit.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!