Bạn đang xem bài viết Chùm Thơ Hay Viết Về Quê Hương Quảng Ngãi được cập nhật mới nhất tháng 12 năm 2023 trên website Kovit.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.
Tuyển chọn những bài thơ hay viết về vẻ đẹp, cuộc sống, con người vùng đất Quảng Ngãi. Đó là những vần thơ ca ngợi quê hương Quảng Ngãi hay nhất!
CHÙM THƠ LIÊN QUAN: ♥ Chùm thơ nỗi nhớ cha mẹ của người con xa xứ thật hay ♥ Chùm thơ nhớ nhà, nhớ quê của người tha phương
BÀI THƠ: QUẢNG NGÃITác giả: Tấn Bảo Huỳnh
Câu ca núi Ấn sông Trà là đây
Màu xanh mạ mới ngất ngay hương đồng
Sa Quỳnh cát mịn ong ong ánh vàng
Khơi xa tôm cá đầy khoang
Vụ mùa thắng lợi xóm làng rộn vui
Lòng người trìu mến, ngọt bùi, thiết tha
Chùa Hang chuông vọng trời xa
Hồn thiêng sông núi âm ba cõi lòng.
BÀI THƠ: QUẢNG NGÃI QUÊ TÔITác giả: Hoang Than
Giữa Miền Trung mưa dầm nắng dãi
Đất Quảng Ngãi vẫn mãi tươi xinh
Một vùng nhân kiệt địa linh
Quê hương tôi đấy trung trinh nghĩa tình
Bến Tam Thương còn vương vấn đợi
Nước Sông Trà, bống gợi hương quê
Long Đầu Hý Thuỷ chiều về
Phê Vân Thiên Bút mấy bề mây sa
Triện Thiên Ấn Niêm Hà ngỏ ý
Tự bao đời thi sĩ mộng mơ
Sương giăng mây xoã lững lờ
Tiếng chuông đêm vắng đôi bờ ngân nga
Rặng Thạch Bích chiều tà soi bóng
Biển Mỹ Khê gió đọng tiếng dương
Trà Bồng cây quế ngát hương
Thu Xà đậu phụng kẹo gương ngọt lành
Dòng Sông Vệ nước thanh gió mát
Lắng phù sa mía ngọt lúa xanh
Đồng quê hoạ khéo tựa tranh
Con don, bánh tráng, ui sành, lời rao
Bên Cổ Luỹ nao nao cánh nhạn
Hoàng hôn về bảng lảng trời mây
Cô thôn, Chiếu Cói nơi nầy …
Đá xây thành cổ, dừa dương dịu dàng
Chiều Sơn Hải Sa Bàn biển nắng
Mùa gió nồm cát trắng vun mâm
Xóm Câu, Cây Mắm triều ngâm
Hình Nhân đá dựng rì rầm sóng xô
Mõm An Vĩnh nhấp nhô ghềnh đá
Cảng Sa Kỳ nước khỏa buâng khuâng
Thạch Cơ Điếu Tấu buông cần khoan thai
Đảo Lý Sơn hình hài núi lửa
Tỏi mồ côi nhớ cửa Chùa Hang
Đêm trăng Thới Lới rực vàng
Hải Đăng tỏ ngọn soi đàng hùng binh
Nền văn hoá Sa Huỳnh xưa cổ
Lắng bờ nghe sóng vỗ miên man
Biển xanh, muối trắng, cát vàng
Châu Me ghềnh đá ngỡ ngàng chiều phân
Trời Minh Long mây vần Thác Trắng
Giữa Trường Sơn gió nắng hoan ca
Rừng xanh, vạt nước khảm hoa
Cá niên, rượu ché cùng ta thi cầm
Làng Teng dệt thổ cầm vang tiếng
Vọng bao đời truyền thuyết Ba Tơ
Hồn thiêng sông núi, cõi bờ hiển linh
Quảng Ngãi ơi! Người xinh xinh lắm
Ta yêu Người tình thắm duyên quê
Ngàn sau nguyên vẹn câu thề
Bến xưa vẫn đợi ta về bên ta.
BÀI THƠ: VỀ THĂM QUẢNG NGÃITác giả: Phạm Đình Dũng
Anh đưa em về thăm Quảng Ngãi
Thăm bờ xe nước bến sông Trà
Thăm đồng lúa mới quê Mộ Đức
Chiều về Thiên Ấn ngắm chân mây
Dòng nước Trà Giang bên Thiên Ấn
Ghi dấu Niêm Hà, Trời hạ ban
Lặng lẽ trôi về nơi cửa Đại
Tô thắm đôi bờ Cổ Lũy thôn
Long Đầu Hý Thủy chiều in bóng
Nhớ mãi chuyện xưa thấy chạnh lòng
Hà Nhai Vãn Độ mờ sương khói
Đò chờ đưa khách vội sang sông
Nhìn lên Thiên Bút màu xanh thẳm
Ngọn bút trời Nam viết mây vàng
Ngàn năm thiên cổ còn lưu lại
La Hà Thạch Trận dấu chân qua
Thạch Bích Tà Dương chiều in nắng
Ngày về lá rụng biết thu sang
Đường lên đỉnh núi mây giăng lối
Thơ thẫn đường về bóng nhạn sa
Vân Phong Túc Vũ mây và gió
Đưa nước về nguồn tắm suối mơ
Đỉnh núi Vu Sơn xanh màu cỏ
Hưu về đoàn tụ thỏa mong chờ
Liên Chiểu ao sen vui sum họp
Liên Trì Dục Nguyệt đón trăng thơ
Thuyền ai thấp thoáng bên bờ nguyệt
Xin chở sen hồng đến bến mơ
An Hải Sa Bàn trên bờ cát
Gió đi còn đó dấu châu sa
Mâm cát vàng kia ai để lại
Muôn đời cô độc nhìn trăng qua
Thạch Ky Điếu Tẩu ai ngồi đó
Mây trắng giăng ngang đường chân trời
Ta về dừng chân nơi góc biển
Chân trời ta đến đón duyên tơ
Mười hai cảnh đẹp quê Quảng Ngãi
Tô thắm non sông thắm tình người
Anh đưa em về thăm Quảng Ngãi
Vui tình Đất nước đẹp tình ta.
QUẢNG NGÃI TA VỀTác giả: Bằng Lăng Tím
Miền quê đẹp yên bình Quảng Ngãi
Trai anh hùng con gái đảm đang
Chung tay xây dựng xóm làng
Chiến công lừng lẫy vẻ vang một thời
Cánh đồng mía ngút trời xanh mát
Nhà máy đường ngào ngạt hương bay
Phù sa nước ngọt tràn đầy
Con sông xuôi chảy trái cây trĩu cành
Làn gió biển trong lành thổi mát
Muối Sa Huỳnh từng hạt trắng tinh
Long Môn cảnh đẹp hữu tình
Đèo Vi Ô Lắc uốn mình non xanh
Từng dãy núi giăng thành chiến lũy
Trường Sơn Đông hùng vĩ đại ngàn
Chim rừng cất tiếng ca vang
Cô em gái nhỏ dịu dàng váy hoa
Đây Quảng Ngãi quê ta đổi mới
Nhà cao tầng phấn khởi lòng dân
Đường xa cũng thấy như gần
QUẢNG NGÃI QUÊ MÌNH Tác giả: Nguyễn Duy Luân
Bạn hãy đến quê mình quảng Ngãi
Mảnh đất cằn trai gái hiên ngang
Núi sâu cho đến đồng làng
Căn cứ cách mạng rạng vang một thời
Dọc Trà Khúc nước xuôi tượi mát
nghe đâu đây thơm ngát hương bay
Ngày xưa đồng bãi nay xây phố phường
Kìa biển rộng gió nồm man mát
Kìa kéo dài bờ cát trắng tinh
Đất xưa Tư Nghĩa hữu tình
Vùng căn cứ cũ của mình đã xanh
Vùng Đá Vách đá xây thành lũy
Đất Trà Bồng dũng khí hiên ngang
Tiếng reo đồng khởi vang vang
Mở đầu cho cả Miền Nam chống thù
Thuở “Chín Năm Tự Do” phơi phới
Đất “Ba Tơ vùng cội” giành dân
Phổ Nhơn, Hành Tín Rất gần
Quê Ta Quảng Ngãi, đất xuân vạn đời.
Chùm Thơ Viết Về Quảng Ninh Hay, Thơ Ngắn Ca Ngợi Quảng Ninh Quê Hương
QUẢNG NINH QUÊ TÔI – Thơ: Lệ Thủy
Mời một lần bạn đến thăm quê tôiTỉnh Quảng Ninh nơi địa đầu Tổ quốc Dọc hành trình dài theo chều đất nước Đến tận cùng đầu chữ S thân yêu!
Quê hương mình biển đẹp lắm bạn ơi! Vịnh Hạ Long một kỳ quan thế giới Nước xanh trong dập dờn nghìn đảo biếc Lớn nhỏ quây quần tạo thế đứng rồng bay!
Đất mỏ quê mình vọng tiếng than reo Từ lòng đất nguồn vàng đen vô tận Bến cảng rộn ràng, tàu bè xuôi ngược Tiếng còi tằm náo nức giục vào ca!
Người quê mình yêu lắm mỗi địa danh Bạch Đằng Giang đã bao lần dậy sóng Cửa ải Vân Đồn vùi thây bao xác giặc Vẫn mượt mà như câu hát dân ca!
Đến quê mình cuộc sống thật bình yên Khi dừng chân ngồi thiền nơi cõi Phật Đỉnh non thiêng phù vân Yên Tử Giữa mây ngàn thông, trúc ngát màu xanh…
Về quê mình bạn sẽ thấy đắm say Hình đất nước bốn mùa thu nhỏ lại Nơi cảm hứng của thi, ca, nhạc, hoạ Mãi mãi thăng hoa, da diết đến tận cùng…
Đến đây rồi… Bạn chẳng muốn dời chân!!!
QUẢNG NINH CÓ CÒN EM – Thơ: Nguyễn NhậtVùng đất mỏ chiều nay tôi trở lại Vẫn Hạ Long con sóng hát đêm ngày Em gái nhỏ về đâu ta kiếm mãi Gió biển làm đôi mắt chợt cay cay
Về đất Phật linh thiêng Yên Tử ấy Gửi hồn mình nhẹ bước cõi hư vô Mong dập lửa tình đau âm ỉ cháy Để tâm an giữa cuộc sống xô bồ
Đêm lắng tiếng ì ầm con nước vỗ Giữa tỉnh mê ta chợt thấy bàng hoàng Sông xanh ấy ngỡ như vừa thắm đỏ Bởi ba lần dậy sóng Bạch Đằng Giang
Trong giấc mộng người xưa về thấp thoáng Vẫn thướt tha trong dáng dấp trang đài Miền hư ảo níu ta vào dĩ vãng Quảng Ninh còn giữ lại bóng hình ai?
MỜI BẠN ĐẾN VỚI QUẢNG NINH – Thơ: Bằng Lăng TímMời bạn đến Quảng Ninh tươi đẹp Biển bao la… đất thép thành đồng Sử vàng ghi những chiến công Quảng trường lịch sử nắng hồng chiều vương
Cầu nối nhịp con đường gần lại Ta cùng về thăm bãi cát mơ Tuần Châu chờ đón từng giờ Bạn về ngắm cảnh nên thơ tuyệt vời
Hoàng bôn ngả nắng rơi đáy nước Từng đoàn thuyền xuôi ngược vui sao Cá tôm hải sản ngọt ngào Tình người đất Mỏ ta trao ấm nồng
Đây cửa Lục nơi sông gặp biển Đêm ngàn sao ẩn hiện cuối trời Từng đàn cá mực nhẹ bơi Ánh trăng soi sáng ta ngồi cắm câu
Quảng Ninh đẹp lại giầu bạn hỡi Than vừa ra đang đợi xuất hàng Còi tàu hú gọi ngân vang Những cô thợ trẻ dịu dàng áo xanh.
BẠN ƠI VỀ VỚI QUẢNG NINH – Thơ: Mai YênBạn ơi về với Quảng Ninh Dừng chân ngắm cổng tỉnh mình nguy nga Sừng sững, lộng lẫy, kiêu sa Hiên ngang hoành tráng chở ta tháng ngày
Ai về lòng thiết tha đầyQuảng Ninh nay đã đổi thay từng giờ Hạ Long cảnh đẹp lên thơ Vàng đen vùng mỏ… Vui mùa khắp nơi
Đồng quê tiếng máy reo vui Yên tử lễ hội đông vui rộn ràng Phố phường điện sáng … phong quang Theo lời đảng, Bác… huy hoàng tương lai
Cổng cao vươn đẹp trang đài Ẩn trong sâu lắng tình người, tình quê Ai đi ,ai đến ,ai về Đem theo hồn cổng… miền quê Đông Triều…
VỀ QUẢNG NINH – Thơ: Duyên NguyễnAi đã từng ngắm Hạ Long về đêm Đảo lớn nhỏ mặt nước êm nhẹ sóng Ở nơi đó có rất nhiều hang động Như Thiên Cung, Trinh Nữ rất tuyệt vời
Một bức tranh nhìn đẹp lắm người ơi Hang Sững Sốt, động Tam Cung, Đầu Gỗ Trời ban tặng một địa danh đồ sộ Thế gian này chỉ có ở đây thôi
Bãi Cháy kia sát bờ Vịnh được bồi Nửa ngàn mét ..rộng thời hơn trăm thước Nguyên Mông đó..Trương Văn Hồ xâm lược Trần Khánh Dư đuổi đốt hết tàu thuyền
Xã Yên Công Uông Bí một khuôn viên Núi Yên Tử nhiều chùa chiền di tích Sương bao phủ màn đêm rất tĩnh mịch Ngọn Bạch Vân nơi ấy có Chùa Đồng
Vùng Tuần Châu phía Tây Nam Hạ Long Đảo đất rộng duy nhất lưu phiến thạch Thảm cát trắng mịn ..nước trong xanh ngắt Rừng thông reo đàn chim hát vẫy chào
VỀ VỚI QUẢNG NINH – Thơ: Tạ Thăng HùngAnh về thăm thành phố biển mùa thuQuảng Ninh quê em mùa này đẹp quá Hạ Long ơi biển trời xanh êm ả Thăm thẳm trăng thanh gió hát ngọt ngào.
Thị xã Hòn Gai nỗi nhớ cồn cào Nay trở lại ngẩn ngơ cầu Bãi Cháy Lòng tha thiết muốn cùng em ở lại Ngắm mùa thu rơi xuống những con tàu.
Những mẻ than đầu hối hả về đâu Mà bến cảng xôn xao tàu qua lại Khi nắng sớm bình minh vừa thức dậy Hạ Long xanh tàu cá rủ nhau về.
Bãi Cháy, Tuần Châu du khách mải mê Tận hưởng mùa thu nồng nàn gió biển Thăm thắng cảnh Vịnh Hạ Long nổi tiếng Trên con tàu rẻ sóng trắng lao xao.
Đêm mọc lên trên biển những vì sao Là tàu anh, là tàu em rực sáng Đi bên nhau giữa biển trời bát ngát Thả tâm hồn nghe câu hát quê hương.
Muốn ở thật lâu thăm đảo thân thương Thăm Cẩm Phả, Quảng Yên và Móng Cái Thăm Hoành Bồ một thời ta ở lại Với màu xanh áo bộ đội năm nào.
Mỗi lần về lòng cứ thấy nao nao Quảng Ninh ơi, Quảng Ninh thơ mộng quá Mùa thu đến biển chiều rơi rụng lá Níu bước chân du khách chẳng muốn về…
Chiều nay tôi ghé Quảng Ninh Đi xem phong cảnh hữu tình nơi đây Ba Vàng quện dưới trời mây Vãng lai cầu nguyện những ngày cuối thu.
MIỀN QUÊ QUYẾN RŨ – Thơ: Phạm Quang TuấnQuảng Ninh giàu đẹp, nghĩa tình Trai thì hào phóng, gái xinh miễn bàn Đã yêu thì rất nồng nàn Đã chơi thì khó ai can…hết tầm
Quảng Ninh người rất thật tâm Trước sau như một, rộng lòng, chỉnh chu Ghét ai thì cũng chẳng thù Quý ai dẫu phải… vay Bu cũng chiều
Quảng Ninh nổi tiếng lãng phiêu Tâm hồn nghệ sĩ, rất nhiều tài hoa Bắc- Nam rạng tiếng danh ca Đến đâu cũng được mặn mà đón chân
Quảng Ninh được tiếng là dân Thông minh, tài giỏi, canh tân, dám làm Dẫn đầu cải cách Việt Nam Đàn ông mạnh mẽ, đảm đang
Quảng Ninh ai đã ghé qua Luyến lưu chẳng muốn dời xa ra về Đàn bà ước được làm thê Đàn ông dẫu bắt làm hề cũng vui
Quảng Ninh mảnh đất quê tôi Ai chưa ghé đến phí đời thanh xuân Dẫu đi khắp chốn tiên trần Chẳng bằng một phút được gần Quảng Ninh.
KỲ QUAN NƠI QUẢNG NINH Thơ: Phạm Quang Tuấn
“Ta về ta tắm ao ta Dù trong dù đục ao nhà vẫn hơn”
“Ao nhà” hùng vĩ núi non Cỏ hoa ôm ấp, mây vờn nên thơ Ao nhà gương biếc thiên thu Dạt dào sóng hát hời ru đắm lòng
Ao nhà thẳm nước xanh trong Hoàng hôn sóng sánh ánh vàng nắng soi Ao nhà sương trắng buông lơi Mây trôi ngụp lặn giữa trời thanh thiên
Ao nhà lộng gió thoả thuyền Căng buồm mát mái lướt trên sóng ngàn Ao nhà cá lội kín đàn Ngân vang rộn tiếng dô khoan lưới đầy
Ao nhà ai hát mê say Khúc ca hò biển ngất ngây ấm lòng Ao nhà mỗi lúc đêm rằm Cuội, Hằng lặn xuống đáy dòng mẩn mê
Ao nhà cuốn hút bạn bè Năm Châu háo hức tìm về ngất ngây Ao nhà khiến khắp đó đây Vinh danh tuyệt tác trên đời kỳ quan
Ao nhà xưa ấy Phượng, Loan Rồng thiêng sà xuống hân hoan đắm mình Ao nhà ấy đất Quảng Ninh Ai chưa được đến thực tình tiếc ghê
Quảng Ninh mong đón bạn về Thăm quan ngắm cảnh hồn quê- đất, người Chia tay chắc chẳng muốn dời Ước sao gắn mãi kiếp đời nơi đây
Quảng Ninh giờ rất đổi thay Đã vươn chắc cánh vút bay đại ngàn Quảng Ninh hội tụ, toả lan Văn minh, tình nghĩa, nồng nàn, đáng yêu
Quảng Ninh trải thảm sẵn chiều Đón chào bạn đến thả diều ước mơ Quảng Ninh mảnh đất nên thơ Đến rồi sẽ thoả khát chờ ngàn năm
Nào còn gì nữa sao ko Về đây thoả ngắm Hạ Long diệu kì Quê tôi ai đã lần về Con tim yêu dấu khắc ghi suốt đời.CHIỀU THU QUẢNG NINH Thơ: Đức Triển
Ta về thăm đất Quảng Ninh Biển xanh mây trắng lung linh sắc trời Tuần Châu du lịch vui chơi Hạ Long vãng cảnh biển khơi sóng chiều
Ngày thu nắng trải phiêu diêu Hồn thơ lắng đọng giữa chiều sang thu..!QUẢNG NINH QUÊ HƯƠNG Thơ: Danh Tử
Bình minh ngả nơi đầu ngọn gió Để chồi non thảm cỏ tươi mầu Biển vờn với cánh hải âu Hạ Long vẫy gọi đoàn tầu ra khơi
Làn nước biếc xanh ngời cá lội Cảng Vân Đồn sóng nổi từ xa Bên bờ cát trắng hiền hoà Tưng bừng vũ điệu lời ca chẳng ngừng
Chùa Yên Tử không ngưng nắng trải Suối Giải Oan vọng lại tiếng chờ Chung lòng dệt mộng ý thơ Đường Tùng nâng gót sương mờ uốn quanh
Chiều biên giới ngọt lành Móng Cái Dòng Ka Long vẫn mãi dịu êm Đung đưa mái tóc suôn mềm Rượu tình ta uống say thêm đất trời.VẺ ĐẸP QUẢNG NINH Thơ: Phạm Quang Tuấn
Ai về mà ngắm quê tôi Ngắm nơi Rồng hạ, ngắm trời Phật tu Ngắm Vua lưu bút- Bài Thơ Ngắm Moong Cẩm Phả sững sờ vàng đen
Ngắm cầu Bãi Cháy- đàn then Ngắm mênh mông biển sao đêm ánh đèn Chưa đi nghe thấy đã thèm Đi rồi mãn thoả hoá nghiền tương tư
Dẫu tu có hoá thành sư Cũng mong phá giới thiên thu phàm trần.TỈNH QUẢNG NINH Thơ: Tấn Khoa Nguyễn
Tỉnh ven biển nằm thuộc vùng Đông Bắc Nhiều danh lam thật đặc sắc QUẢNG NINH Giáp Trung Hoa phía Đông Bắc biển khơi Tỉnh có cả đồng bằng, đồi núi, đảo.
Vùng du lịch nổi danh tầm thế giới VỊNH HẠ LONG đều muốn tới tận nơi Cảnh hài hoà đá, nước với bầu trời Nằm xem kẽ động, hang rồi bãi tắm.
Với BÃI CHÁY điểm vui chơi tuyệt lắm Bãi biển dài nhìn say đắm tuyệt thay HỒ YÊN TRUNG đồi thông với rừng cây Nơi mát mẻ của những ngày nắng nóng.
ĐẢO QUAN LẠN một màu xanh thông thoáng Biển đẹp xinh bờ cát mịn trải dài Với VÂN ĐỒN biển đảo tuyệt mê say LÀNG CỬU VẠN cảnh tràn đầy tuyệt mỹ.
Đến BÃI TẮM TUẦN CHÂU nơi giải trí ĐỘNG KIM QUY truyền thuyết sử Vua Lê ĐỘNG THIÊN CUNG những nhủ đá say mê Rất nhiều Động đẹp trăm bề thưởng thức.
Với YÊN ĐỨC nơi hợp thành 5 núi Vẫn con lưu bài thơ cổ khắc ghi ĐẢO ĐẦU BÊ, ĐẢO ĐẦU GỖ diệu kỳ Những thắng cảnh QUẢNG NINH là quá tuyệt..!TÂM LINH QUẢNG NINH Thơ: Nguyễn Hữu Lân
Ai ra đất mỏ Quảng Ninh Ghé thăm bao chốn tâm linh lâu đời Ngọa Vân đỉnh núi mây trời Hòa chung tuyến cáp tuyệt vời lên non
Chùa Đồng Yên Tử lối mòn Bước chân lên đỉnh đá hòn chênh vênh Hàng Tùng cổ thụ lênh khênh Ngàn năm còn đó bồng bềnh tán xanh
Hoa Yên, Một Mái đất lành Vua Trần thư thái tu hành chân kinh Một vùng đất phật tâm linh Chùa Lân thiền viện sư sinh tới thiền
Ba Vàng mái uốn cảnh tiên Đầu năm phật tử khắp miền về thăm Chùa Lôi thông đẹp quanh năm Vi vu thông hát bao quanh mặt hồ
Linh thiêng với các tín đồ Cửa Ông đền cổ tiếng hô diệt thù Tướng Trần vang vọng ngàn thu Đánh tan giặc bắc, lời ru thanh bình
Cái Bầu thờ các chiến bình Trấn ải đông bắc coi khinh quân thù Xã Tắc đền cổ ngoại ô Vùng đất Móng Cái bên bờ Ka Long
Tựa như cột mốc dân trồng Trấn yên biên ải coi trông nước nhà Chùa gần cho đến đền xa Mỗi nơi một vẻ đều là linh thiêng
Đầu xuân sắp xếp việc riêng Đi chùa vãn cảnh tổ tiên anh hùng.QUẢNG NINH Thơ: Nguyễn Hữu Lân
Ta lại đi về với Quảng Ninh Non sông gấm vóc đẹp thanh bình Đằng giang dậy sóng thù run hãi Bãi cọc chôn ngầm giặc thất kinh Yên tử linh thiêng là đất phật Thiên cung hoành tráng tựa cung đình Kìa ai ngắm cảnh say sưa thế Hay nhớ du thuyền lượn trắng tinh.SÓNG NƯỚC HẠ LONG Thơ: Bình An Linh Chi
Em về với đất Quảng Ninh Hạ Long non nước hữu tình anh ơi Xanh xanh một dải chân trời Nước trong soi bóng rạng ngời sắc hoa Cười tươi đẹp nét ngọc ngà Hữu tình non nước để mà…Nhớ nhau..!
Tế Hanh Trong Lòng Quê Hương Quảng Ngãi
(Báo Quảng Ngãi)- Đêm thơ nhạc “Nhớ con sông quê hương” tưởng niệm 10 năm ngày mất của nhà thơ Tế Hanh tổ chức tại chính quê hương ông – thôn Đông Yên 1, xã Bình Dương (Bình Sơn). Nhiều người muốn dành những kỷ niệm, niềm tự hào và tình yêu với nhà thơ Tế Hanh, như cách mà nhà thơ đã dành cho quê hương và con người Quảng Ngãi qua những bài thơ viết về quê hương, dòng sông, đất nước…
Tế Hanh là một trong những nhà thơ thành công trong phong trào Thơ mới và sau Cách mạng tháng Tám, với những bài thơ tinh tế và giàu cảm xúc về tình yêu quê hương đất nước.
Ông Nguyễn Văn Vàng vẫn còn giữ tập thơ do nhà thơ Tế Hanh tặng năm 1981.
Trong bài thơ “Quê hương”, nhà thơ Tế Hanh viết về cuộc sống của làng quê ông, một làng chài ven con sông Trà Bồng: “Làng tôi ở vốn làm nghề chài lưới/Nước bao vây cách biển nửa ngày sông/Khi trời trong, gió nhẹ, sớm mai hồng/Dân trai tráng bơi thuyền đi đánh cá”. Những câu thơ dung dị mà bất cứ người dân miền biển nào của Quảng Ngãi cũng đều cảm nhận được.
Trên dòng sông Trà Bồng, đoạn chảy qua xã Bình Dương, ngày ấy vẫn còn những chiếc cầu tre bắc qua sông. Tế Hanh như mê đi trong cái mát mẻ của dòng sông, của những “bờ tre ríu rít tiếng chim kêu”, của những “mặt nước chập chờn con cá nhảy”… Dòng sông bỗng trở nên đẹp hơn, lung linh huyền ảo hơn kể từ khi có bài thơ “Nhớ con sông quê hương”.
Ông đã để hết tâm hồn và tình cảm của mình vào bài thơ đã và sẽ sống mãi: “Tôi nhớ không nguôi ánh nắng màu vàng/ Tôi quên sao được sắc trời xanh biếc/ Tôi nhớ cả những người không quen biết/ Có những trưa tôi đứng dưới hàng cây/ Bỗng nghe dâng cả một nỗi tràn đầy/ Hình ảnh con sông quê mát rượi/ Lai láng chảy, lòng tôi như suối tưới…”.
“Dòng sông thơ của Tế Hanh đã chảy qua nhiều vùng, nhiều thời điểm của đất nước cũng như ghi lại hành trình tâm trạng của chính mình. Và chính nhà thơ Tế Hanh cũng là một dòng sông, một dòng sông bình dị, đầy cảm xúc và còn chảy mãi trong tim của người đọc, những người con của dòng sông quê hương”.
Chủ tịch Hội Văn học – Nghệ thuật tỉnh, nhạc sĩ TRẦN XUÂN TIÊNĐêm thơ nhạc tưởng niệm 10 năm ngày mất nhà thơ Tế Hanh gồm những bài thơ nói về cuộc đời ông, về tình cảm của nhà thơ dành cho quê nhà qua từng giai đoạn. Tế Hanh mang vào trong thơ cái chân thành, trong sáng, giản dị mà tinh tế của tình yêu quê hương, rồi được nới rộng thêm, nâng lên thành tình yêu đất nước với những tác phẩm: “Giữa những ngày xuân”, “Con đường và dòng sông”, “Bài ca sự sống”…
Cứ mỗi khi nghệ sĩ ngâm xong một bài thơ, âm điệu da diết nhớ thương với những nỗi buồn man mác dịu nhẹ đã tạo nên nét tài hoa, dịu dàng, làm xúc động lòng người, khiến cho những tràng vỗ tay lại vang lên một cách thật tâm và nhiệt thành hơn bao giờ hết.
Bà Trần Thị Khánh ở thôn Mỹ Huệ 1 chia sẻ: “Tuy tôi chưa có cơ hội gặp nhà thơ Tế Hanh, nhưng cứ nghe từng câu thơ là thấy quê hương chúng tôi hiện lên không lẫn vào đâu được. Chúng tôi hạnh phúc vì được sinh ra bên những dòng sông như thế. Và hạnh phúc hơn là dòng sông bình dị của quê hương luôn chảy trong trí nhớ, trong tâm hồn mỗi người dân Quảng Ngãi và mỗi người Việt Nam”.
Ông Nguyễn Văn Vàng, ở thôn Đông Yên 1, đã cất giữ cẩn thận tập thơ mà nhà thơ Tế Hanh tặng ông trong một dịp nhà thơ về thăm quê hương năm 1981. Để rồi khi mở ra từng trang thơ, ông lại ngâm cho con cháu mình nghe về những vẻ đẹp của quê hương đất nước, của tình làng nghĩa xóm, tình đồng chí, đồng đội trong chiến tranh… Để con cháu ông thêm yêu quê hương, yêu lũy tre làng mộc mạc và cả những người dân rất đỗi hiền hoà…
Chùm Thơ Hay Viết Về Quê Hương Cần Thơ
Tuyển chọn những bài thơ hay viết về vẻ đẹp, cuộc sống, con người vùng đất tỉnh Cần Thơ. Chùm thơ là những lời ca ngợi và nỗi nhớ về quê hương Cần Thơ.
CHÙM THƠ LIÊN QUAN: ♥ Chùm thơ nỗi nhớ cha mẹ của người con xa xứ thật hay ♥ Chùm thơ cảm động bên cha mẹ sau bao ngày xa quê
BÀI THƠ: CẦN THƠ QUÊ TÔITác giả: Tuấn Nguyễn
Quê hương anh đó, giấc mơ bao thời
Về đêm ngắm thật tuyệt vời
Đèn hoa rực rỡ như mời gọi nhau
Thôi thì sơ lược để chào khách xa
Cánh đồng thẳng tắp, thoảng qua chẳng đành
Dưới sông nước mát trong lành
Từng đàn cá lội như tranh họa đồ
Thưa cùng anh chị, các cô
Quê tôi chợ nổi nhấp nhô trên dòng
Người mua, kẻ bán thật đông
Vui đùa nhộn nhịp hòa đồng, chung tay
Rạng ngời nét đẹp tung bay
Ca dao ngày ấy ngất ngây bên lòng
“Cần Thơ gạo trắng nước trong
ai đi đến đó lòng không muốn về”.
BÀI THƠ: VỀ VỚI TÂY ĐÔTác giả: Nguyễn Đình Huân
Chưa đi chưa biết Cần Thơ
Tới rồi mới thấy mộng mơ hữu tình
Chiều chiều ra đứng một mình bên sông
Mắt em lúng liếng cho lòng ngẩn ngơ
Ninh Kiều nước chảy lơ thơ
Em mời anh tới bến bờ yêu thương
Cho anh lòng dạ vấn vương
Ngẩn ngơ sao lại quên đường phố quen
Tới khi thành phố lên đèn
Bước chân lại đến bên em tình cờ
Nhớ cô gái nhỏ bên bờ sông sâu
Miền Tây mùa nước năm sau anh về
Nên duyên giai ngẫu phu thê mặn nồng
Trăm năm vẹn nghĩa vợ chồng
Tình ta mãi mãi sẽ không phai nhoà.
BÀI THƠ: CẦN THƠ CHIỀU MƯATác giả: Ho Nhu
Người xưa thuở ấy bây giờ nơi đâu
Sông Hậu ơi! Mấy nhịp cầu
Mà lòng thôn thức như lâu chưa về
Vẫn nguyên vẹn với lời thề mang theo
Tình trao vẫn giữ trong veo cõi lòng
Chiều mưa hỏi có ai trông
Dáng ai thấp thoáng môi hồng mắt răm
Nồi canh lẩu mắm từng ăn chung thuyền
Phải chi buổi ấy bén duyên
Để giờ không phải mơ huyền nhớ nhung
Bao giờ mình mới được cùng
Li cà phê đắng ngồi chung một bàn
Đừng làm ướt áo, ướt làn da em
Mà lòng anh xót cho thêm chút buồn.
BÀI THƠ: DU THUYỀN CẦN THƠTác giả: Ho Nhu
Đò chiều đợi khách sang sông
Cơn mưa bất chợt niềm trông thêm dài
Dửng dưng làm lạnh áo dài bà ba
Tình người Cần Thơ mặn mà
Gái hiền thuỳ mị nết na dịu dàng
Chu toàn nội trợ đảm đang
Dâu hiền rể thảo giỏi dang vẹn tròn
Mời anh mời chị ngọt giòn thơm tho
Theo em anh chớ đắn đo nghĩ nhiều
Gái Cần Thơ thật đáng yêu
Câu ca vọng cổ như chiều anh đây
Cần Thơ mong đợi bao ngày
Nay anh trở lại đắm say hương tình…
BÀI THƠ: CẦN THƠ NỖI NHỚTác giả: Nguyễn Đình Huân
Mùa hạ này anh về với Cần Thơ
Dòng sông Hậu có đôi bờ mưa nắng
Quê hương em có nước trong gạo trắng
Có con đò luôn chở nặng tình quê
Anh xuống đây sao chẳng muốn quay về
Có phải chăng anh đã mê sông Hậu
Có nhánh mù u bướm vàng vẫn đậu
Mê câu hò ơi tình bậu dở dang
Con sông quê có điên điển bông vàng
Cô thôn nữ chèo đò ngang đưa đón
Chiếc áo bà ba xinh tươi mơn mởn
Nụ cười duyên con nước lớn nước ròng
Bến Ninh Kiều ngắm dòng nước mênh mông
Anh thấy em đôi má hồng e thẹn
Cần Thơ ơi phải nơi đây điểm hẹn
Tây Đô ngọt ngào ai đến cũng mê
Cô bé xinh xinh có mái tóc thề
Cho anh hỏi thăm đường về thành phố
Cứ tự hỏi mình nên đi hay ở
Khi ra về mang nỗi nhớ khôn nguôi.
BÀI THƠ: CẦN THƠ THƯƠNG QUÁ MỘT TÌNH YÊUTác giả: Giọt Buồn Không Tên
Cần Thơ ơi ai về đi để nhớ
Nhớ Ô Môn sông bên lỡ bên bồi
Bến Ninh Kiều lờ lững con nước trôi
Chiều nhạt nắng dạ bồi hồi xao xuyến
Đến Cái Răng để nghe lòng lưu luyến
Chợ trên sông rộn tiếng những ghe hàng
Đêm Phong Điền nghe nỗi nhớ miên man
Máu đổ xuống hiên ngang không lùi bước
Vĩnh Thạnh ơi dù đi xuôi về ngược
Ruộng thâm canh xanh mượt những cánh đồng
Ánh lửa hồng soi nước bạc trên sông
Xuồng xuôi ngược bềnh bồng đêm trăng tỏ
Qua Thới Lai hỏi ai về Cờ Đỏ
Thăm người em phương đó vẫn đợi chờ
Chén rượu nào chiều Thốt Nốt say mơ
Đêm Bình Thuỷ ngẩn ngơ thêm thương nhớ
Tây Đô ơi phải chăng là duyên nợ
Đêm phương Nam bỡ ngỡ giữa Ninh Kiều
Bến sông nào ai đứng đợi người yêu
Cho môi mắt vấn vương nhiều khao khát
Đến quê em chợt thấy lòng dào dạt
Một tình yêu mộc mạc đất chín rồng
Đẹp rạng ngời thành phố mới ven sông
Nghe xao xuyến chạnh lòng đêm từ tạ
Cần Thơ ơi với tôi là tất cả
Đợi tôi về thương quá một tình yêu.
BÀI THƠ: ANH NHỚ VỀ CẦN THƠTác giả: Ho Nhu
Đã lâu lắm anh không về rồi đấy
Để bây giờ mới thấy lắm đổi thay
Cảnh phố phường luôn biến đổi mỗi ngày
Nên anh đã không tận tay được biết
Bến Ninh Kiều đã bao ngày biền biệt
Khách đông vui chẳng thể biết bao người
Phố xá bây giờ ngày một thêm vui
Đường trung tâm cây, hoa tươi vẫn nở
Cầu Cần Thơ đã xoá đi một thuở
Những chuyến phà tấp nập xuống lên thuyền
Anh có đi qua cầu bắc sông Tiền
Mỹ Thuận đó đã nên duyên đôi lứa
Rồi còn nhiều câu chuyện vui hơn nữa
Những tháng ngày anh lăn lộn miệt vườn
Khu Mỹ Khánh giờ cũng đã tinh tươm
Nơi du lịch đã đơm nhiều trái ngọt
Về Cần Thơ ôn mối tình đã trót
Yêu nồng nàn mà chẳng được gần nhau
Để nỗi nhớ đừng hằn sâu mãi mãi
Về Cần Thơ đất cho nhiều hoa trái
Như tình người luôn thư thái thủy chung
Ba má mình vẫn mong đợi vô cùng
BÀI THƠ: CẦN THƠ MẾN YÊUTác giả: Nguyễn Đình Huân
Có dòng sông Hậu lững lờ chảy xuôi
Bến Ninh Kiều đượm tình người
Có cô thiếu nữ nụ cười ngất ngây
Nhuộm hoàng hôn tím trôi đầy trên sông
Chợ nổi bến nước mênh mông
Có cô thôn nữ má hồng chèo ghe
Xốn xang anh mới được nghe lần đầu
Ai đi chợ nổi cùng nhau thì về
Toàn là đặc sản nhà quê miệt vườn
Dừa xoài ổi mít chuối hương
Lời rao em ngọt như đường mời anh
Cần Thơ như một bức tranh
Ra về nhưng lại không đành chia tay
Tình người chưa nhắm đã say
Tạm biệt em gái miền tây anh về.
CHIỀU TÂY ĐÔ Thơ: Nguyễn Đình Huân
Gặp em đứng đó bên bờ sông sâu
Bâng khuâng anh nhớ lần đầu gặp em
Chúng mình chung chuyến phà đêm
Em đi chợ nổi mình ên thôi à
Làm quen trên một chuyến phà
Lần đầu gặp mặt thế mà anh say
Má hồng mắt biếc thơ ngây dịu dàng
Chợ nổi ngày ấy trong lòng xuyến xao
Chia tay mình mãi khát khao
Hẹn ngày gặp lại mai đào thắm duyên
Ngờ đâu bến cách xa thuyền
Em xa chợ nổi tới miền viễn du
Cuối hè trời sắp sang thu
Bướm vàng đậu nhánh mù u bên hồi
Gặp nhau không nói lên lời
Tình anh vẫn thế suốt đời yêu em.
TẠM BIỆT CẦN THƠ Thơ: Nguyễn Đình Huân
Tạm biệt sông Hậu mộng mơ hữu tình
Bến Ninh Kiều đứng một mình đợi ai
Má hồng lúng liếng mắt nai
Bay bay trong gió áo dài dễ thương
Cho anh lòng dạ vấn vương
Chia tay anh phải lên đường em ơi
Gửi cho em đó những lời dịu êm
Dáng yêu kiều mái tóc mềm bay bay
Một lần gặp mặt ngất ngây nửa đời
Bóng chiều buông xuống em ơi anh về
Cùng em ngồi ngắm anh trăng
Bến Ninh Kiều có chị Hằng là em.
Chùm Thơ Hay Viết Về Quê Hương Xứ Kinh Bắc
Tổng hợp những bài thơ hay viết về tình yêu quê hương và văn hóa xứ Kinh Bắc. Kinh Bắc là tên gọi xưa cũ về địa danh nằm ở phía Bắc nước ta. Văn hóa xứ Kinh Bắc nổi tiếng với: Dân ca quan họ, lễ hội Gióng,… Có nhiều di tích lịch sử nổi tiếng như: đền Sóc, Tây Yên Tử, chùa Phật Tích, chùa Dâu, chùa Vĩnh Nghiêm, Cổ Loa, đền thờ Hai Bà Trung,…
BÀI THƠ: NHỚ VỀ KINH BẮCTác giả: Hoa Chu Van
Hàng năm cứ đến tiết xuân
Ai về kinh bắc bước chân nhẹ nhàng
Nghe bài hát đón xuân sang
Dân ca quan họ rộn ràng nơi đây
Niềm thương nỗi nhớ vơi đầy
Sông Cầu nước chảy bóng mây vờn bờ
Quê hương Kinh Bắc mộng mơ
Giao duyên đối đáp trông chờ say mê
Em buông vạt áo bốn bề tứ thân
Tưng bừng đất nước vào xuân
Hội Lim anh nhớ những lần gặp nhau
Thơm nồng vị nặm đậm mầu hồng tươi
Trầu têm cánh phượng em mời
Em trao kỷ vật một đời cho anh
Giao duyên xe kết tác thành
Liền anh liền chị ngọt lành say mê
Sang năm đến đón phu thê một nhà
Hồng tươi đào thắm nở hoa
BÀI THƠ: GẶP EM NƠI LỄ HỘITác giả: Thơ và Tình
Gặp em nơi chốn đông người quá
Chỉ kịp nhìn nhau một phút thôi
E thẹn lườm anh rồi vội vã
Gót sen tung tẩy ở chân đồi
Hội Lim làng xã mở năm nay
Rộn rã làng quê, cả mấy ngày
Duệ Khánh, Lộ Bao đầy đủ hết
Lũng Giang, Đình Cả cũng vừa đây
Đi theo liền chị suốt mấy ngày
Nghe tiếng mà chưa gặp đã say
Em cứ lã lơi cùng mấy chị
Liền anh xao xuyến giáng hao gầy !
Câu hát giao duyên lời giã bạn
Thôn Đông bịn rịn với thôn Đoài
Làng nước cuốn cờ sau lễ hội
Nán lại chờ nhau dưới khóm mai
Xin được cùng em một đoạn đường
Má phấn môi hường đã thấy thương
Mai mốt anh sang bên Đình Cả
Gửi nốt cho mình hết vấn vương !
BÀI THƠ: SANG KINH BẮCTác giả: Đồng Kế
Anh buồn hứng nỗi bơ vơ đem về
Còn bao vướng bận câu thề … đa mang
Gió đùa xô chiếc thuyền nan
Câu “Người ơi” hát dở dang bao đời
Mà nghe muốn nuốt từng lời
Giọng em trong vắt ngọt mời vút lên
Miếng trầu cánh phượng em têm
Ăn vào say mãi đến mềm ruột gan
Bao giờ lại hẹn nhau sang
Để ta thiếp thiếp chàng chàng có nhau
Lơ thơ nước chảy sông Cầu
Chia tay trong dạ nỗi sầu đầy vơi
Dùng dằng những hạt mưa rơi
Có thương có nhớ … người ơi … đừng về!
BÀI THƠ: GỞI VỀ MIỀN QUAN HỌTác giả: Mai Trúc
Gởi câu thơ qua miền quan họ
Phía chòng chành dải nón quai thao
Lúng liếng tràn điệu hát ngọt ngào
Nụ tầm xuân gọi bình minh thức
Xuôi sông Cầu về miền Kinh Bắc
Qua cầu dải yếm để tìm nhau
Chiều tràn sóng, thuyền thơ nghiêng ngả
Trong câu hát cánh cò bay lả
Miếng trầu cánh phượng đỏ cả lòng
Lời thơ rơi giữa mênh mông
Mới gặp đây sao đành giã bạn
Chưa kịp cùng em lên quán dốc
Đêm xuân vồi vội mảnh trăng non
Câu thơ buộc câu hát ví von
Còn em buộc hồn tôi vào quan họ.
BÀI THƠ: VỀ KINH BẮC XƯATác giả: Dạ Khúc
Trở về Kinh Bắc một chiều say
Say người, say rượu, say Quan Họ
Say cả con tim với đất này
Ta đã về đây Kinh Bắc ơi!
Một chiều đông sương gió tơi bời
Biên thùy vó ngựa quân Nam réo
Giặc Tống kinh hoàng thây xác phơi
Ta đã về đây với nước non
Đông Đô xưa mấy thuở vàng son
Dấu Tích Cha Ông oai hùng quá!
Lối cũ rêu phong vẫn chửa mòn
Quan Họ ai ca giữa trời chiều
Cho lòng lữ khách bớt cô liêu
Áo the chen nón quai thao ấy!
Đọng lại trong ta biết mấy điều
Ta về Kinh Bắc nhớ Hoàng Cầm
“Bên kia Sông Đuống” người còn không?
Một chiều đông lạnh ta đâu lạnh
Ngâm lại bài thơ ấm cả lòng.
BÀI THƠ: DUYÊN KINH BẮCTác giả: Xuân Phong
Dập dìu liền chị liền anh
Bắc Ninh tình lắm, anh càng tình hơn
Bên em anh mới tỏ tường chữ “Yêu”
Têm trầu cánh phượng – nên duyên
Ao dài khăn đóng ! Mạn thuyền người ơi
Người ơi sáng nhớ chiều chờ
Bắc Ninh xuân đậm chữ tình
Xuân này càng đậm chúng mình nên duyên.
BÀI THƠ: VỀ KINH BẮCTác giả: Hồ Thanh
Trở về Kinh Bắc một chiều say
Say người, say rượu, say Quan họ…
Say cả con tim với đất này.
Ta đã về đây Kinh Bắc ơi!
Một chiều đông sương gió tơi bời
Biên thùy vó ngựa quân Nam réo
Giặc Tống kinh hoàng thây xác phơi.
Ta đã về đây với Nước non
Đông đô xưa mấy thuở vàng son
Dấu Tích Cha ông oai hùng quá!
Lối cũ rêu phong vẫn chưa mòn?
Quan họ ai ca giữa trời chiều
Cho lòng lữ khách bớt cô liêu
Áo the chen nón quai thao ấy
Đọng lại trong ta biết mấy điều
Ta về Kinh bắc nhớ Hoàng Cầm
“Bên kia sông Đuống” người còn không?
Đất trời có lạnh ta đâu lạnh
Ngâm lại Thơ xưa ấm cả lòng.
1001 Bài Thơ Khoán Thủ Viết Về Quảng Nam Quê Hương Thật Là Hay
(iini.net) Sau loạt thơ quê hương viết về tình yêu làng quê & nỗi nhớ, chúng tôi xin mời các bạn cùng đến với tỉnh Quảng Nam qua những bài thơ khoán thủ thật hay và tha thiết viết về vùng đất thuộc miền Trung này của nước ta.
XỨ QUẢNG TÔI YÊUThơ: Hiền Thu
GỬI mây gió tình em lắng đọng VỀ một nơi cháy bỏng thương chờ XỨ nghèo tiên cảnh mộng mơ QUẢNG NAM nồng ấm mỗi giờ khắc sâu
MẾN câu dặm ví dầu Mẹ Thứ YÊU trọn đời nghĩa cử cảm thông VẦN thi còn nợ ân nồng THƠ tình em ngỏ từng trông tháng ngày
LẠC chân bước hồn say mới lạ GIỮA Miền Trung sóng cả cuộn trào MUÔN đời dạ vẫn khát khao CHIỀU nay biển gọi em vào bến mê
NHỚ ân nghĩa câu thề xứ Quảng ANH biết chăng ngày tháng mộng nhiều GỬI VỀ XỨ QUẢNG MẾN YÊU VẦN THƠ LẠC GIỮA MUÔN CHIỀU NHỚ ANH.
XỨ QUẢNG NHỚ THƯƠNGThơ: Trần Sơn
GỬI lời hứa ơn sâu nghĩa nặng NGƯỜI dẫu xa vẫn gắng tâm chờ XỨ mỳ một vẽ thô sơ QUẢNG nam em đó vẹn thờ thủy chung
TÔI luôn ước trùng phùng một cỏi YÊU em rồi dạ mỏi cũng qua VẦN thân lụy giữa chuyến phà THƠ tình gữi lại câu ca ấm lòng
LẠC đời sẽ vãn dòng lụn ái GIỮA tim bầm máu chảy lệ rơi MUÔN ngàn sóng dữ tơi bời CHIỀU vin bảo tố ập nơi dạ đầy
CÓ em nối mạch đời thỏa sức EM gái quê sáng rực mĩ miều GỬI NGƯỜI XỨ QUẢNG TÔI YÊU VẦN THƠ LẠC GIỮA MUÔN CHIỀU CÓ EM
GỬI tình yêu nhỏ chốn đây NGƯỜI ơi có biết lòng này nhớ nhung XỨ xa ước hẹn tương phùng QUẢNG NAM nguyện hứa tình chung lối về
TÔI nhớ mãi miền quê xứ lạ YÊU thật lòng như đã kề bên VẦN thơ gửi gắm chặt bền THƠ tình viết mãi chẳng quên được người
LẠC chân bước tìm nơi hạnh ngộ GIỮA biển xanh sóng vỗ đôi bờ NHỮNG ngày nắng tỏa trời mơ CHIỀU vương sợi nhớ thẩn thờ ngóng trông
NHỚ lại những nụ hồng gửi tặng EM đến bên lẳng lặng yêu kiều GỬI VỀ XỨ QUẢNG TÔI YÊU VẦN THƠ LẠC GIỮA NHỮNG CHIỀU NHỚ EM
THƯƠNG VỀ XỨ QUẢNGThơ: Đặng Xuân Nam
NHỚ về xứ Quảng mến thương . VỀ người em gái tơ Vương năm nào XỨ người xinh đẹp biết bao QUẢNG Nam yêu dấu tự hào kiên trung
THÂN thương một mối tình chung YÊU người nét đẹp…công dung tuyệt vời BAO la tình cảm sáng ngời NĂM qua tháng lại giữ lời thủy chung
TÔI yêu người ấy vô cùng VẪN hằng mong ước đi chung một đường SỚM hôm luôn nhớ người thương CHIỀU chiều mong ngóng..vấn Vương tơ lòng
HOÀI trông từng khắc đếm đong MONG ngày trở lại tơhồng nâng niu NHỚ VỀ XỨ QUẢNG THÂN YÊU BAO NĂM TÔI VẪN SỚM CHIỀU HOÀI MONG.
THEO ANH EM VỀ! Thơ: Liễu Ngô
AI đã hứa một lòng chung thủy VỀ đất lành tỉnh lụy ngàn hoa XỨ người nặng nghĩa ôn hòa QUẢNG như dãi lụa quàng xoa thắm tình
MẾN bao lớp trẻ xinh học giỏi YÊU dạt dào khắp mọi xóm thôn ĐỂ xanh dòng chảy Thu Bồn THƯƠNG thầm những buổi hoàng hôn nhuộm màu
ĐỂ câu hát ngày sau vọng mãi NHỚ vô cùng ấm lại tình ta ĐỂ nghe giọng nói mặn mà CHIỀU nghiêng dòng nước vợi xa lại gần
CÓ nhiều tướng đặt ân chói rạng ĐÔI cánh bay rọi sáng bao điều AI VỀ XỨ QUẢNG MẾN YÊU ĐỂ THƯƠNG ĐỂ NHỚ ĐỂ CHIỀU CÓ ĐÔI.
GÁI duyên dáng cười tươi nhã nhặn ĐẤT nở hoa xinh xắn gọi mời QUẢNG Nam đẹp lắm bạn ơi! MẶN mòi sóng biển ru lời hò khoan
MÀ ai đến cũng toàn khen ngợi ĐẰM thắm hiền duyên hỡi là duyên THẮM nhung lúng liếng mắt huyền TRAI nhìn ngơ ngẩn tưởng tiên giáng trần
QUẢNG Nam đón bạn thân mọi nẻo NAM Bắc về nghe điệu dân ca DA ngăm nắng gió mặn mà SẪM màu vất vả làn da hồng hào
MỜI bằng hữu ghé chơi đối ẩm BẠN bốn phương sâu đậm chân thành TÌNH thi hữu, nghĩa chị anh THÂN thiện nên giành những phút bên nhau
CẠN men tửu trút bầu tâm sự CHUNG Hồng Đào của xứ Quảng Nam TA cùng vui vẻ luận đàm SẼ ghi cảm xúc vào gam màu hồng
NỐI kết lại và không chia rẽ VẦN thất song khe khẽ nhịp đều HỌA bình con chữ cùng gieo NGÂM câu lục bát chung lều thơ ca
GÁI XỨ QUẢNG MẶN MÀ ĐẰM THẮM TRAI QUẢNG NAM DA SẪM TAY SẦN HỒNG ĐÀO MỜI BẠN TÌNH THÂN CẠN CHUNG TA SẼ NỐI VẦN HỌA NGÂM.
(đang còn cập nhật…)
Cập nhật thông tin chi tiết về Chùm Thơ Hay Viết Về Quê Hương Quảng Ngãi trên website Kovit.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!