Bạn đang xem bài viết Chùm Thơ Đất Và Người Hà Giang được cập nhật mới nhất trên website Kovit.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.
1. Tiếng khèn xuống núi Vũ Đan ThànhCô gái Mèo xuống núi
Tiếng khèn bay lên cao
Núi à núi
Cao cao…
Người Mèo đã bao đời sống trên sườn núi biếc
Này chàng trai Mèo ơi
Hôm nay đi đâu mà chân vui thế
Nhìn kìa
Có cô gái trên nương xa
Ruộng bậc thang đang tung tăng em bước
Tiếng khèn của anh
Đâu rồi.
Cất lên đi cho chân không lạc lối
Bước chân cô gái mèo
Trên nương
Xa
Những ngày qua
Em chỉ nghe tiếng khèn
Trên đỉnh núi
Núi à núi xa… .
Hôm nay bước chân em sao mà vui vui thế
Tiếng khèn anh bay
Chân đồi
Đợi em với ớ ờ ới… .
Em muốn đi cùng anh đến chợ phiên này
Tiếng khèn anh
Em thương
Lâu rồi.
Hôm nay tiếng khèn của anh
Gọi em
Xuống núi ú ù ú
Chàng trai cô gái Mèo rời nương xa… .
Hôm nay bước đi sao lòng ai vui thế
Tiếng khèn thương nhau
2. Cô giáo bản Cao Vũ Đan Thành
Bản làng em cao cao
Bên lưng chừng núi biếc
Có cô giáo chẳng tiếc
Gửi tuổi xuân nơi này. .
Kìa cô đang đến đấy
Cô gùi chữ trên lưng
Các em đứng reo mừng
Cô giáo mình xinh nhất. .
Cô đang cười thật vui
Mùa xuân cũng mỉm cười
Núi xanh nhìn lặng lẽ
Bóng cô mười năm rồi.
Cô giáo người miền xuôi
Lên đây lâu rồi đó
Những học trò hồi đó
Giờ có vợ có chồng.
Đang con bồng con bế
Con gọi mế gọi pa
Còn cô cũng dần dà
Mùa xuân qua không lại.
Cô giáo người Tiền Hải
Từ quê lúa Thái Bình
Lên bản Cao dạy đó
Đã mười năm đưa đò.
Đã mười năm đi qua
Bên lưng chừng núi biếc
Có ngôi trường thân thiết
Và cô giáo bản Cao…
. 3. Đâu tiếng khèn lưng núi Vũ Đan Thành
Nắng chiều đang dần tắt
Sương mờ giăng nơi đây
Núi có còn xanh mãi
Tiếng khèn trên nương đâu.
Núi mờ rồi đêm xuống
Ơi người thương nơi nào
Núi cao sao hiểu nổi
Nhớ người làm sao đây.
Ơi tiếng khèn hôm ấy
Gió vờn bay nương xa
Hỡi người ta mơ đó
Bao giờ bao giờ thôi.
Núi còn cao được mãi
Ta thầm yêu bao lâu
Đêm dài sương lạnh lắm
Bình minh sao chưa về.
Ơ ới người trai ơi
Đâu rồi tiếng khèn bay Ta chờ lưng chừng núi
Lòng ta đang rối bời…
4. Đồi hoa tam giác mạch Vũ Đan Thành
Kìa hoa tam giác mạch
Nở rộ đầu mùa đông
Cánh hoa phơn phớt hồng
Chiều mênh mông nuối tiếc.
Mới hôm nao xanh biếc
Nay rộn ràng rẻo cao
Vẫy làn gió xôn xao
Hà Giang quê em gọi.
Đồng Văn vùng cao ơi
Mê ai người lặn lội
Men Lũng Cú xa xôi
Theo mùi hương thoang thoảng.
Cô gái Mèo thấp thoáng
Em ơi núi nghiêng rồi
Người bên hoa lưng đồi
Gọi mùa đông xinh thế.
Hương núi đồi sơn khê
Mùa nào hoa chả vậy
Ai động lòng đừng hái
Anh thương em ở lại
Hoa không theo về đâu…
5. Người lên nương ơi! Vũ Đan Thành
Này người ơi lên rẫy
Đi làm gì sớm nay
Sương như mưa bụi bay
Rơi theo chiều gió lạnh.
Sao mùa đông rét thế
Mà sương vẫn mù giăng
Ta nhớ người thương đó
Lên đỉnh cao ngóng chờ.
Càng lên cao sương mờ
Cái nhớ thêm dày đặc
Người thương từ mùa gặt
Đến giờ bặt tin nhau.
Đêm qua tim nhói đau
Ta vừa mơ giấc mộng
Người thương ta lạc bước
Trên đỉnh đồi mờ sương.
Ta thương người năm ấy
Hẹn ta mãi chốn này
Tiếng khèn bay theo gió
Nhưng tình ta khôn nguôi.
Người đến từ miền xuôi
Sao hiểu lòng sơn nữ
Nơi vùng cao gió hú
Có sương giăng mùa đông.
Này cô gái Hơ Mông
Về đi trời rét giá
Chờ mùa đông đi qua
Đến mùa xuân hoa nở.
Ta lên nương ngóng đợi
Người ta thương từ lâu
Người miền xuôi đâu biết
Hóa đá để chờ nhau…
6. Tiếng khèn cao nguyên đá Vũ Đan Thành
Tiếng khèn cao nguyên đá
Giữa mùa hoa tháng ba
Mà nghe sao rất lạ
Như gần mà như xa.
Tiếng khèn trên núi đá
Mê ai mà bay xa
Tiếng lòng ai thổn thức
Phiên chợ tình Khâu Vai.
Mã Pí Lèng rượu say
Tình em dòng Nho Quế
Sợi chỉ mềm giăng tơ
Nương ngô xanh chấp chới.
Tiếng khèn như vẫy gọi
Tiếng khèn ơi thân quen
Như tình anh khát em
Điệu Sli câu hát.
Nương đồi xa xanh ngát
Cao nguyên nào phẳng lặng
Rượu tình em rót uống
Say lên thác xuống ghềnh.
Tiếng khèn bay cao nguyên
Tiếng khèn trên núi biếc
Đừng rơi mưa réo rắt
Đừng đổ nắng bạt ngàn.
Để màn đêm dìu dặt
Ru tình giấc nồng say
Tiếng khèn bao mê say
Đồng Văn cao nguyên đó.
Nỗi buồn nào hóa đá
Niềm vui nào mênh mang
Tiếng khèn ơi Hà Giang
Ngút ngàn bay xa mãi… .
7. Chờ mùa cam Hà Giang Vũ Đan Thành
Cam sành tên gọi thân quen Em cô gái Mán đi ven lưng đồi Mùa cam chưa chín anh ơi Má hồng chưa có tay ai chạm vào. . Ai về Vĩnh Hảo lời chào Bắc Quang phố núi ngọt ngào tình em Mùa hè cam vẫn xanh men Mùa thu chín rực rải ven sườn đồi.
Trời chiều sương buông dần Mơ màng rơi xóm vắng Thấp thoáng bóng nhà ngang Làn khói xanh lưng núi. . Pá mế tôi nơi đấy Sau một ngày lên nương Quây quần mâm cơm trắng Thân thương một miền quê. . Bỗng như đang nhớ thế Thời thả trâu ném còn Đôi chân chạy lon ton Đường lượn quanh làng bản. . Xóm nhỏ dãy nhà sàn Nắng mơ màng sợi nắng Nắng mơ Chiều bình an…
Vũ Đan Thành
Đường lên Mã Pí Lèng
Lưng chừng gió như reo
Xa xa dòng Nho Quế
Ai chăng tơ núi đồi. .
Mã Pí Lèng chới với
Núi ơi màu sương trắng
Ta lên trời tìm nắng
Ngút ngàn trôi giăng màn. .
Đi trên đường Hạnh Phúc
Mê say em mất thôi
Giữa bồng bềnh mây trắng
Hồn ta bay mênh mang. .
Giữa trập trùng đá núi
Vượt qua Mã Pí Lèng
Đồng Văn cao nguyên đợi
Xuân về sức sống mới
Ôi đất trời Hà Giang… .
Anh đợi lối ngang qua
Đưa tay cho anh nắm
Kéo em về nhà anh.
Chỉ cần qua cánh cổng
Em chẳng thể quay về
Đến khi nào bồng bế
Anh sang nhà… nhà em.
Chỉ cần qua bậu cửa
Em thành vợ anh rồi
Chàng trai Mèo hôm ý
Là chồng em suốt đời.
Mình cùng nhau lên núi
Mình cùng nhau làm nương
Cùng uống chung khe suối.
Cùng uống bát rượu đầy
Em nhớ pa nhớ mế
Anh có mế có pa
Em gọi như ở nhà.
Một năm hai năm nữa
Anh dẫn về nhà em
Tay bồng và tay bế
Cả nhà mừng biết bao.
Phiên chợ tình ngày nao
Cô gái Mèo xuống núi
Rồi không thấy về nhà
Chàng trai Mèo dũng cảm.
Bắt về làm vợ luôn
Em có buồn không đó
Con gái bản mình đây
Lấy chồng đều vậy cả.
Cái hôm cầm tay kéo
Nhỡ tuột tay thì sao
Nhưng tay ai mạnh thế
Làm sao không theo về.
Muốn gọi pa gọi mế
Người bản cười lại thôi
Tại mình đi chợ sớm
Mà bị cầm tay lôi.
Muốn về sao nổi nữa
Đã của nhau mất rồi…
.
Chợ phiên mình xuống chợ Nắm tay mình che ô Ta cùng nhau cỡi ngựa Hôm sau hôm sau về… .
14. Chàng trai Mèo bắt vợ Vũ Đan Thành 15. Mùa thu trên Mèo Vạc Vũ Đan Thành 16. Mùa thổ cẩm Vũ Đan Thành
Mùa thu về trên nương Mùa xuân còn lâu lắm Điệu khèn ta gửi gắm Cho người thương hôm nào… .
Màu thổ cẩm ngập tràn Ơi mùa xuân xinh quá… .
17. Bản lưng mây Vũ Đan Thành Núi gọi ai về nơi đó em ơi Anh nghe từ xa vọng về cơn gió thổi Mùi hương nếp thơm nồng từ phía ấy Trên ruộng bậc thang sắc lá biếc xanh.
Núi Đôi Quản Bạ Hà Giang, Nui Doi Quan Ba Ha Giang
Núi Đôi Quản Bạ
Núi đôi Quản Bạ nằm bên quốc lộ 4C, cách thị xã Hà Giang chừng 40km, thuộc địa phận huyện Quản Bạ, Một điểm đến hấp dẫn trong các Tour Du Lịch Hà Giang. Đó là hai quả núi trông như hai trái đào tiên. Du khách qua đây đều có dịp chiêm ngưỡng “tác phẩm nghệ thuật” của tạo hoá ban tặng cho vùng đất này. Giữa những núi đá trùng điệp và ruộng bậc thang nổi lên hai trái núi có hình dáng, thế đứng ngồ ngộ khiến du khách không khỏi ngỡ ngàng trước vẻ đẹp kỳ vĩ của tạo hoá. Hai trái núi gắn với truyền thuyết “Núi Cô Tiên” rất thi vị.
❤ TOP 11 ĐỊA ĐIỂM ĐẸP TẠI HÀ GIANG KHÔNG THỂ BỎ QUA ❤
Núi Đôi Quản Bạ
Núi đôi Quản Bạ nằm bên quốc lộ 4C, cách thị xã Hà Giang chừng 40km, thuộc địa phận huyện Quản Bạ, Một điểm đến hấp dẫn trong các Tour Du Lịch Hà Giang. Đó là hai quả núi trông như hai trái đào tiên. Du khách qua đây đều có dịp chiêm ngưỡng “tác phẩm nghệ thuật” của tạo hoá ban tặng cho vùng đất này. Giữa những núi đá trùng điệp và ruộng bậc thang nổi lên hai trái núi có hình dáng, thế đứng ngồ ngộ khiến du khách không khỏi ngỡ ngàng trước vẻ đẹp kỳ vĩ của tạo hoá. Hai trái núi gắn với truyền thuyết “Núi Cô Tiên” rất thi vị.
Chuyện kể rằng ngày xửa ngày xưa, ở vùng đất này có một chàng trai người Mông đẹp trai có tài thổi đàn môi. Tiếng đàn môi của chàng réo rắt như tiếng suối, ríu rít lảnh lót như tiếng chim rừng, lúc lại sâu lắng, trầm bổng, da diết như tiếng gió giữa đêm khuya cứ bay xa, bay xa mãi. Có một nàng tiên trên thượng giới tên là Hoa Đào xinh đẹp tuyệt trần, da trắng như tuyết, đôi môi như nụ đào xuân chúm chím, hai má ửng hồng như trái đào chín. Một hôm nọ nghe được tiếng đàn môi của chàng đã theo gió trốn xuống trần gian tìm người thổi đàn môi mà phải lòng chàng và đã trốn ở lại vùng đất này. Họ nên vợ nên chồng và sinh được một bé trai vô cùng xinh xắn. Lúc này Ngọc Hoàng đã phát hiện ra chuyện nàng bỏ trốn xuống trần gian lấy người phàm trần đã vô cùng giận dữ sai người đi bắt nàng về. Nàng khóc lóc van xin cho nàng được ở lại nuôi con nhưng không ai mủi lòng. Thương chồng một mình nuôi con vất vả, thương con thơ thiếu bầu sữa mẹ, nàng đã bỏ lại đôi nhũ của mình dưới hạ giới cho con bú. Đôi nhũ cứ căng tròn nuôi con nàng ngày càng khôn lớn, sau này đã biến thành hai quả núi dáng hình như bầu vú mẹ, tròn trịa, đều đặn đến lạ thường mà ngày nay vẫn gọi là Núi Đôi hay núi Cô Tiên ở Tam Sơn, Quản Bạ.Tương truyền nhờ dòng sữa của nàng mà vùng đất này có khí hậu vô cùng mát mẻ, các loại hoa trái như Đào, Mận, Lê, Hồng thơm ngon kỳ lạ, rau trái thì luôn xanh tươi, lúa ngô luôn tươi tốt trở thành vùng đất trù phú. Con gái ở đây xinh đẹp có tiếng, hai má lúc nào cùng ửng hồng, mịn màng như trái đào tiên. Và nước mắt của nàng đã biến thành dòng sông Miện xanh ngắt, mơ màng, khảm trôi trên biển đá tai mèo phún sắc, ôm lấy cả rẻo đất phía sau cổng trời huyền thoại
Mời các bạn cùng đến với núi Cô Tiên và cũng ngắm núi Cô Tiên qua ống kính của các nhà nhiếp ảnh ở những thời điểm, góc độ khác nhau và cùng lắng nghe bài hát “Hát về Quản Bạ quê tôi”
Với địa thế đẹp, thời tiết trong lành của vùng cao, vùng núi đôi Quản Bạ đang trở thành khu du lịch nghỉ dưỡng hấp dẫn của chương trình.
Phân Tích Chùm Bài Ca Dao Nói Về Tình Cảm Quê Hương Đất Nước Con Người
Phan tich chum ca dao ve tinh cam que huong dat nuoc. Đề bài: Phân tích chùm bài ca dao nói về tình cảm quê hương đất nước con người Bài làm
Đất nước ta đã trải qua biết bao năm tháng đối mặt với chiến tranh, bao năm kiên cường chống lại giặc thù. Nhắc đến dân tộc Việt không thể không tự hào nhắc đến truyền thống yêu nước sâu sắc của nhân dân. Ca dao dân ca Việt vì thế mà đóng vai trò rất quan trọng trong kho tàng văn học dân tộc, đặc biệt là ca dao về tình yêu quê hương đất nước, con người đã được lưu truyền qua bao đời.
Ca dao Việt Nam không chỉ có nội dung phong phú mà còn rất đa dạng về hình thức thể hiện. Một cách thức thể hiện khá phổ biến và thân quen đó là hình thức đối đáp, mượn lời nói chuyện giữa trai gái để thể hiện tình yêu quê hương.
Ở đâu năm cửa nàng ơi…
Thành Hà Nội năm cửa chàng ơi…
Phần đầu là câu hỏi của chàng trai và phần sau là lời đáp lại của cô gái. Đôi trai gái ấy như đang thử tài nhau về tri thức, khả năng hiểu biết, kiến thức lịch sử, địa lý. Họ đều hiểu rõ câu trả lời bởi họ rất am hiểu và rất yêu mến quê hương mình. Họ đề cập đến nhiều địa danh, danh lam thắng cảnh thiên nhiên, di tích lịch sử, văn hóa của đất nước. Bên cạnh tình yêu trai gái, họ đang chia sẻ với nhau tình yêu quê hương đất nước và niềm tự hào về vẻ đẹp mênh mông hùng vĩ trên khắp mọi miền tổ quốc.
Tình đoàn kết và tính cộng đồng của nhân dân ta còn được thể hiện trong những câu ca dao mở đầu bằng từ ” rủ nhau”. Ví như câu ca dao sau:
Rủ nhau xem cảnh Kiếm Hồ
Xem cầu Thê Húc, xem chùa Ngọc Sơn.
Hồ Hoàn Kiếm là di tích lịch sử, văn hóa gắn liền với truyền thuyết về cuộc khởi nghĩa Lam Sơn, là nơi Rùa vàng ngoi lên đòi thanh gươm thần đã giúp Lê Lợi đuổi giặc Minh. Câu thơ như thể là một lời mời, lời giới thiệu mọi người đến thăm quan Hồ Gươm, thưởng thức vẻ đẹp hòa quyện giữa vẻ đẹp thuần túy của thiên nhiên đất trời với vẻ đẹp linh thiêng như chính bề dày thời gian nơi đây vậy. Ta có thể hình dung lên đôi mắt sáng lấp lánh lên của những người dân đang mời gọi, “rủ” ta đến với nơi đây cùng với niềm tự hào về truyền thống lịch sử vẻ vang của dân tộc từ sâu thẳm ánh mắt. Hơn thế nữa, câu ” Hỏi ai gây dựng nên non nước này?” như một lời nhắc nhở nhẹ nhàng mà khéo léo tình cảm về sự biết ơn, trân quý và phát huy những truyền thống quý báu từ những thế hệ đi trước.
Đường vào xứ Huế lúc nào cũng rất đẹp và rất nên thơ. Non xanh nước biếc gợi vẻ thanh mát, trong lành và có phần mộng mơ. Cảnh thiên nhiên tuyệt sắc qua đôi mắt thi nhân thật thuần khiết, trong trẻo và khoáng đạt. Nó tuyệt đẹp như thế nên khiến người ta bỡ ngỡ, lầm tưởng như cảnh trong bức họa, mơ hồ hư ảo chứ không phải cảnh thật nữa, ví như “non xanh nước biếc như tranh họa đồ”. Câu ca dao ” ai vô xứ Huế thì vô” như thể lời trách cứ, hờn dỗi dễ thương của người con gái, nhưng thực chất là lời mời nhẹ nhàng mà kín đáo và thật lòng. Chỉ khi mến khách người ta mới mời họ đến chơi. Câu thơ chứng tỏ được tấm lòng dân Huế, dịu dàng và mến khách, qua đó còn có tình yêu sâu nặng đối với quê hương.
Thân em như chẽn lúa đòng đòng
Phất phơ dưới ngọn nắng hồng ban mai.
Câu ca dao miêu tả vẻ đẹp của cô gái thôn quê- tượng trưng cho con người Việt Nam. Cô gái mặc dù nhỏ nhắn về dáng hình nhưng không hề bị lấp bởi cánh đồng bát ngát mênh mông mà đâu đó còn phảng phất sự nắm trọn của bàn tay con người- cô gái nhỏ bé ấy là người làm ra cánh đồng. Ánh nắng và màu vàng óng của cánh đồng lúa chín “đòng đòng” như đang hấp thu vẻ đẹp tinh hoa của đất trời và hội tụ lên bóng hình nhỏ nhắn ấy. Dường như ta có thể nhìn thấy nụ cười tỏa sáng như ánh mai rực rỡ. Ngoài ra câu ca dao còn có một cách hiểu khác, đây là lời tâm tình của cô gái. Đứng trước cảnh sắc thiên nhiên rộng lớn của đất trời, cô gái cất lên những tiếng than phiền về thân phận nhỏ bé, trôi nổi vô định và mỏng manh như đang “phất phơ giữa trời”. Dẫu vậy, câu ca dao đã thể hiện được tình yêu quê hương và cảnh sắc đất nước của những con người nơi đây.
Nếu có thể ví ca dao dân ca về tình yêu quê hương đất nước với một điều cụ thể, không hề trừu tượng, xin ví với người mẹ. Bởi lẽ khi chúng ta được sinh ra, thứ đầu tiên ta nhìn thấy là tia sáng trên đất quê hương và đó cũng là nơi ta chôn rau cắt rốn. Từng câu ca dao ru ta đi vào giấc ngủ, che chở và nuôi dưỡng tâm hồn ta như bàn tay người mẹ. Khi ta chết đi, thân xác và tâm hồn ta lại quay trở về với đất mẹ. Bởi vậy mà tình yêu quê hương đất nước luôn luôn tồn tại trong trái tim mỗi con người. Chúng ta hãy trân trọng nó, nâng niu và phát huy nó hết mức có thể để tình yêu đối với quê hương đất nước luôn đong đầy.
TU KHOA TIM KIEM: PHAN TICH CHUM BÀI CA DAO BAI CA DAO NOI VE TINH YEU QUE HUONG BAI CA DAO NOI VE TINH YEU DAT NUOC Theo chúng tôi
Chùm Thơ Hay Viết Về Vải Thiều Thanh Hà (Hải Dương)
Tuyển chọn những bài thơ hay viết về vải thiều ở Thanh Hà (Hải Dương). Đó là những vần thơ ca ngợi vùng quê Thanh Hà nổi tiếng với vải thiều sai trái và ngon ngọt nhất.
BÀI THƠ: MÙA VẢI THANH HÀ
Tác giả: Nguyễn Đình Huân
Ai về Thanh Hà với tôi không
Quê hương tôi đó một dòng sông
Quanh năm nước chảy trong xanh quá
Uốn khúc quanh co những cánh đồng
Ai về Thanh Hà với tôi không
Tháng năm vải chín thắm sắc hồng
Trên khắp xóm thôn thơm hương vải
Mùa này quê tôi vải mênh mông
Ai có nghe tên vải Thanh Hà
Tiếng đồn vang vọng khắp gần xa
Ngọt ngon thơm thảo như lòng mẹ
Đượm nghĩa tình trái vải quê ta
Anh mời em về với Thanh Hà
Quê hương anh đó cũng chẳng xa
Từ Hải Dương đi qua chợ Nứa
Không phải qua sông chẳng qua phà
Mình về quê thôi, về thăm nhà
Mình về thăm vườn vải bao la
Về thăm quê hương, về thăm mẹ
Xứng danh là con mẹ con cha.
BÀI THƠ: MÙA VẢI QUÊ EM
Tác giả: Nguyễn Đình Huân
Em là con gái Thanh Hà xứ đông
Còn em xinh đẹp má hồng có duyên
Quê em trên bến dưới thuyền
Vườn cây xanh tốt khắp miền gần xa
Tháng năm mùa vải Thanh Hà
Xin anh hãy nhớ, nơi xa tìm về
Cùng em bẻ vải chân đê trời chiều
Thanh Hà nức tiếng vải thiều ngọt thanh
Về quê thăm dòng sông xanh
Có con đò nhỏ chòng chành bến xưa
Bao năm bến cũ đò chưa thấy già
Về thăm giếng nước cây đa
Quê hương ôi nhớ biết bao
Tháng năm, xin gửi lời chào quê hương.
THƠ QUÊ HƯƠNG: THANH HÀ QUÊ TÔI
Tác giả: Nguyễn Đình Huân
Có dòng sông nhỏ có người tôi yêu
Quê tôi có những cánh diều
Tuổi thơ tôi thả những chiều chân đê
Thăm tuổi thơ với thăm quê hương mình
Thanh Hà miền đất đẹp xinh
Quê hương tôi đó hữu tình thân thương
Quanh co uốn khúc con đường
Hàng cây tỏa bóng ngát hương vải thiều
Nuôi tôi khôn lớn sớm chiều ấm êm
Sông quê dòng nước êm đềm
Dịu dàng như dải lụa mềm uốn quanh
Con đò xưa vẫn chòng chành
Nối đôi bờ lúa ngô xanh bốn mùa
Tuổi thơ tôi đã vui đùa ven sông
Mùa hè cùng bạn tắm sông hàng ngày
Quê hương tôi đẹp ngất ngây
Dân quê chất phác nhưng đầy nghĩa nhân
Quê hương tôi có người thân
Yêu thương tôi bất kể gần hay xa
Tôi sinh trên đất Thanh Hà
Được làm con mẹ con cha một đời
Có ai về hãy cho tôi cùng về.
NHỚ THANH HÀ Tác giả: Chưa rõ
Tôi muốn về thăm lại xứ Thanh Hà
Nơi đất lành chim đậu tận nơi xa
Nơi vải thiều chín mọng vùng cây trái
Cô gái Thanh Hà cười mỉm hớp hồn ta
Ngày tôi đi quê vải vẫn nhọc nhằn
Thương Mẹ hiền vất vả đã bao năm
Thương người Chị mồ hôi đầm khuôn mặt
Thương người Em Sớm hôm lo đèn sách
Ngày tôi đi ruộng lúa đã trổ bông
Vườn vải thiều đơm hoa nồng xóm bãi
Con sông quê vẫn uốn mình mềm mại
Đem phù sa tưới mát khắp ruộng đồng
Mẹ mỉm cười khi đưa tới bến sông
Cha vỗ nhẹ nhủ con không còn bé
Chị đưa Em cuốn sổ tay nho nhỏ
Em vụng về giúi Chị khúc ngô non
Thời gian nhanh như vó ngựa dập dồn
Thoảng chốc đã vài mươi năm xa cách
Bụi thời gian phủ trên đôi đầu bạc
Người mất người còn ruột quặn thắt đau
Tôi muốn về Thanh Hà đã từ lâu
Nhưng cuộc sống đôi khi chẳng chiều lòng người muốn
Nhớ Thanh Hà những khi màn đêm xuống
Thấp thoáng ai như dáng Mẹ thuở nào
Và dáng Cha vẫn hiền hậu thanh cao
Dáng Chị dáng Em vẫn mượt mà sống động
Nhớ tiếng cười thơ ấu của ngày xưa
Thanh Hà ơi ! vẫn vậy nắng rồi mưa
Vườn vải thiều vẫn ra hoa kết trái
Tôi muốn về thăm lại giấc mơ xưa.
VỀ THĂM QUÊ CHỒNG Tác giả: Nguyễn Đình Huân
Anh là con mẹ con cha.
Sinh ra ở đất Thanh Hà xứ đông.
Làng Cổ Chẩm xã Việt Hồng.
Quê hương anh có con sông hiền hoà.
Bốn mùa chở nặng phù sa.
Sông Văn Úc đất Thanh Hà thân yêu.
Quê hương anh có vải thiều.
Ngọt ngon thơm ngát những chiều hạ sang.
Quê anh có cánh đồng vàng.
Lúa đang trĩu hạt mênh mang trời chiều.
Vi vu nghe tiếng sáo diều.
Tuổi thơ anh đó thương yêu thuở nào.
Quê hương hai tiếng ngọt ngào.
Tiếng chim ríu rít hàng cau bên đường.
Con đò nhỏ vẫn thân thương.
Ngày xưa hai buổi tới trường đón đưa.
Em có trở lại ngày xưa.
Cùng anh phơi nắng tắm mưa trên đồng.
Bên nhau thoả thích bơi sông.
QUÊ HƯƠNG HAI TIẾNG THÂN YÊU
Tác giả: Nguyễn Đình Huân
Quê hương tôi đất vải thiều.
Thanh Hà hai tiếng thân yêu vô cùng.
Dân quê tôi rất anh hùng.
Chống Pháp đánh Mỹ lẫy lừng chiến công.
Lúa ngô xanh thắm trên đồng.
Các cô thôn nữ má hồng đảm đang.
Đi đâu cũng nhớ về làng.
Thôn Cổ Chẩm đẹp ngỡ ngàng trong tôi.
Việt Hồng quê mẹ ta ơi.
Trong tim ghi dấu một thời ấu thơ.
Con sông quê nước lững lờ.
Con đò nhỏ nối đôi bờ yêu thương.
Tuổi thơ cắp sách tới trường.
Mùa đông đi bộ con đường dài ghê.
Chiều hè lội dưới chân đê.
Cùng bạn đánh dậm nón mê đội đầu.
Tôi về kiếm bạn trẻ trâu.
Giờ đây tóc đã phai màu thời gian.
Xưa bên nhau thuở cơ hàn.
Mà sao vẫn thấy ngập tràn niềm vui.
THANH HÀ QUÊ VẢI
Tác giả: Nguyễn Đình Huân
Có ai về Bắc với ta.
Xứ Đông mảnh đất bao la tình người.
Thanh Hà có ruốc có rươi.
Có cô thôn nữ nụ cười dễ thương.
Ta về thăm lại quê hương.
Có tuổi thơ với ngôi trường thân yêu.
Hoàng hôn tím biếc bóng chiều.
Chân đê nghe tiếng sáo diều mộng mơ.
Thăm ngày xưa ấy dại khờ.
Đánh khăng đánh đáo bên bờ sông sâu.
Dù đi bất cứ nơi đâu.
Vẫn không quên được hàng cau quê nhà.
Tôi sinh trên đất Thanh Hà.
Được làm con mẹ con cha một đời.
Thanh Hà mảnh đất quê tôi.
Địa linh nhân kiệt sáng ngời xứ đông.
Thanh Hà tên gọi dòng sông.
Quê hương tôi đó trong lòng mãi ghi.
Thanh Hà quê vải lệ chi.
Cỏ may níu bước người đi quay về.
Chân trần bước dọc ven đê.
Tôi lang thang kiếm lời thề đánh rơi.
Cập nhật thông tin chi tiết về Chùm Thơ Đất Và Người Hà Giang trên website Kovit.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!