Xu Hướng 3/2023 # Chùm Thơ Đàn Bà Cô Đơn Thật Buồn Và Tâm Trạng Viết Về Người Phụ Nữ # Top 6 View | Kovit.edu.vn

Xu Hướng 3/2023 # Chùm Thơ Đàn Bà Cô Đơn Thật Buồn Và Tâm Trạng Viết Về Người Phụ Nữ # Top 6 View

Bạn đang xem bài viết Chùm Thơ Đàn Bà Cô Đơn Thật Buồn Và Tâm Trạng Viết Về Người Phụ Nữ được cập nhật mới nhất trên website Kovit.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.

EM CHỈ LÀ NGƯỜI ĐÀN BÀ CÔ ĐƠN

Thơ: Thu Trần

NGƯỜI ĐÀN BÀ ĐUỔI BẮT BÓNG HOÀNG HÔN Thơ: Phú Sĩ

Hoàng hôn ngả dài Theo dáng đổ liêu xiêu Người đàn bà nâng niu chút bóng chiều sót lại Đếm bước chân quen nhạt dần miền nắng trải Nhặt nỗi cô đơn hoang hoải ngấm men đời

Sợ nắng vội tan Một ngày trên bến đợi Từng đàn chim chiều sẽ chới với về đâu Thèm một bàn tay kết lại phép nhiệm màu Nỗi buồn đi qua sẽ là ngày hạnh phúc

Nhấm nháp cô đơn Dưới hoàng hôn ấp ủ Theo mưa nắng nghiêng mình mùa lá rụng chơi vơi Nỗi nhớ ngang qua đâu đó phía chân trời Mái tóc ngày xanh phôi pha màu sương gió

Người đàn bà đuổi hoài Bóng hoàng hôn ráng đỏ Chỉ mong được một ngày ngắm rõ thế nhân thôi….

NGƯỜI ĐÀN BÀ CÔ ĐƠN Thơ: Xuyên Nguyễn

Người đàn bà cô đơn Lang thang bước chân đi về nơi lối cũ Tìm vào chốn hư vô… Đôi mắt thẳm sâu hai hàng lệ ứa Trái tim như bị cứa… Lòng đau Người đàn bà trải qua những bể dâu Hạnh phúc đâu là niềm thương nỗi nhớ?… Một cuộc tình cũng qua cả mùa ngâu… Một chút nhớ thương mối tơ tình cất giữ… Đời là bể dâu trĩu nặng đôi vai nhỏ bé hao gầy Người đàn bà cũng có được những ngày để yêu thương hờn giận… Cũng đã một nửa cuộc đời Yêu muộn màng trong say đắm cuồng si… Hỏi tình yêu nay có tội gì hay người tình quên lãng?. Bờ môi kia có mặn chát những chiều… Nhìn dáng liêu siêu tấm thân gầy hiu hắt Người đàn bà bước chân về đâu?. Thả nỗi cô đơn trong chiều dần tắt Nước mắt nhạt nhòa không xoa dịu nỗi đau thẳm sâu trong trái tim cằn cỗi Nghĩ về muôn nỗi đắng cay… Chiều cô đơn lạc bước giữa dòng đời Tấm thân gầy nhìn về phía xa sôi Người đàn bà đã khóc…. Chiều nhạt nắng…. Sao thương Người đàn bà không qua nỗi tơ vương Mối tình si…. Quên lãng.

ĐÊM ƠI XIN MÃI KÉO DÀI Thơ: Nhánh Rong *** Tặng cho những người đàn bà yêu xa hay những người đàn bà cô đơn.

NGƯỜI ĐÀN BÀ CÔ ĐƠN Thơ: Sơn Lê

Người đàn bà mất chí lại tự ti Đành cô đơn thứ gì làm cũng ngại Người đàn bà số phận đã an bài Chẳng vượt lên làm cỏ dại bên đời . … Thương cho mình thương lắm đàn bà ơi !

Hai Phan Người đàn bà nỗi đau nhiều hơn thế… Nhưng cũng đành phó thác mặc hoàng thiên…Bùi Thơ Vai Người đàn bà với nổi đau chồng chất Sống bên người đã mất hết niềm tin Sống chung đôi như cảm thấy một mình Sống câm lặng trong mối tình đã chết

***

ĐÀN BÀ CÓ QUYỀN YÊU THÊM MỘT LẦN

Thơ: Nhánh Rong

*** Thương tặng cho tất cả các người đàn bà đã một lần qua đò hay gẫy gánh giữa đường. Cầu mong bạn có niềm tin để mở tim yêu thêm lần nữa..

Người đàn bà đã qua một lần đò Sẽ ngại ngùng bước đi thêm bước nữa Bởi khi bước chân ra ngoài cánh cửa Mở lòng, mở tim ra mà chẳng biết ai sẽ bước vào? Ai sẽ mang trao những điều ngọt ngào? Ai dối trá, tạm bợ, chỉ dừng chân để trú? Người đàn bà đã một thời ở trong bão lũ Lẽ hiển nhiên sẽ rất sợ giông tố tơi bời Người đàn bà sợ ngay cả ánh sáng của mặt trời Chói chang quá, người đàn bà sẽ hoài nghi không dám tựa lưng vào dựa dẫm Người đàn bà cũ xưa không dám một lần nào nữa mò mẫm Giữa đêm tối mênh mông, ai đưa tay ra chưa chắc đã dám cầm Người đàn bà đã đi qua những thăng trầm Lòng dạ sẽ như một dòng sông đang cuồn cuộn chảy Cuốn phăng những cây non, Cuốn luôn những gốc cây đỗ gẫy Dẫu những gốc cây đỗ gẫy đã hơn một lần chịu chung một đớn đau Người đàn bà lo sợ dùm cho những kẻ đến sau Có trải lòng, có thề thốt, …..và có làm luôn những điều dại dột Người đàn bà vấp ngã một lần chưa chắc sẽ nhẹ dạ cả tin Người đàn bà lo sợ cả những buổi bình minh Sợ ngày mới tố giác, ……những giấc mơ đêm của người đàn bà cô đơn khao khát Mơ một hạnh phúc đơn sơ, một mái ấm gia đình …nhưng người đàn bà lại sợ trượt chân một lần nữa bất thình lình Muốn yêu thêm một lần, Nhưng lại lo sợ bị tù ngục chung thân vây hãm Cánh cửa ngục tù vô hình không nhốt được quá khứ buồn ảm đạm Tội nghiệp người đàn bà hoài nghi! Đàn bà ơi! Hãy đạp đổ cũ xưa vây bám kia đi Xả tang nỗi đau Mở lòng, mở tim, và mở tung tất cả những thứ kẻ khác cần tìm Đừng lặng im Đừng rung sợ Bởi Người đàn bà gẫy gánh giữa đường có quyền yêu thương thêm một lần nữa!

PS: tại sao không?!

Võ Hồng Hải Một sự cảm thông sâu sắc với thân phận những người PN lỡ làng.. Hung Laquoc Cứ yêu đi có gì mà e ngại Đổ vỡ rồi thì xây lại nghe em…

CĂN NHÀ CÓ HAI NGƯỜI ĐÀN BÀ GÓA

Thơ: Hoàng Quý Phi

***

ĐỜI ĐÀN BÀ

Người đàn bà chẳng giấu được Gì hơn Vui hay khổ vẫn gồng mình cố gắng Dẫu bão giông tự tay mình che chắn Tự mình đau Tự mình sống đơn côi

Người đàn bà xoa lại những nổi trôi Chẳng nuối tiếc Một tình yêu còn lại Có một người nhẫn tâm Rồi hủy hoại Mái ấm buồn trong giọt nước mắt rơi

NGƯỜI ĐÀN BÀ YẾU ĐUỐI Thơ: Thanh Nga

ĐỪNG ĐỂ EM CÔ ĐƠN LÂU QUÁ

Thơ: Huyền Thanh

Đừng để em cô đơn lâu quá được không nào.

NGƯỜI ĐÀN BÀ TRONG ĐÊM

Người đàn bà trong đêm tối đơn côi.

NGƯỜI ĐÀN BÀ CÔ ĐỘC

Thơ: Trần Kim Anh

ĐÀN BÀ ĐỘC THÂN NHƯ HOA CHANH Thơ: Đỗ Quyên (tặng những người đàn bà độc thân)

ĐỜI GÁI NGHÈO

Đôi lúc buồn lòng lắng lo sợ hãi Chắc kiếp này mình mãi mãi cô đơn !

1001 Bài Thơ Tình Đơn Phương Với Tâm Trạng Cô Đơn, Buồn Nhất

(iini.net) Tổng hợp những bài thơ tình đơn phương hay nhất. Đó là những vần thơ tình buồn với tâm trạng cô đơn, lẻ loi, buồn bã nhất..

THƠ TÌNH ĐƠN PHƯƠNG: TÌNH MƯỢN

Thơ: Thiên Gia Bảo

Cho tôi mượn một bóng hình

Để ghép cho trọn mối tình đơn phương

Mượn một tiếng nhớ lời thương

Để thôi hiu hắt đêm trường lẻ loi…

Tôi muốn mượn một nụ cười

Cho hồn bay bổng giữa trời hoa mơ

Cho tôi mượn một nàng thơ

Gieo vào câu chữ đợi chờ thủy chung…

Mượn đôi chân nhỏ đi cùng

Con đường phía trước nở bừng hoa xuân

Ôm vào xóa kiếp phong trần cô đơn…

Chưa từng nở hé vẫn còn trinh nguyên

Mượn làn tóc xõa nhung huyền

Để bàn tay vuốt về miền ước ao

Mượn một giọng nói ngọt ngào

Nghe như mật ngọt đổ vào buồng tim

Mượn luôn lời hứa làm tin

Mai có duyên hẹn mà tìm đến nhau.

Anh rất nhớ và yêu em nhiều lắm

Nhưng ngại mà đâu có dám nói ra

Sợ làm phiền ảnh hưởng đến người ta

Thôi lặng lẽ mình tự yêu thầm vậy

Ngày qua ngày mà lòng buồn thế đấy

Nhìn người ta rồi thầm nhớ trộm yêu

Một chút thôi đâu dám ước mơ nhiều

Yêu lặng lẽ một mối tình trong mộng

Mới gặp em mà trái tim rung động

Người yêu thầm hỏi có tội không em ?

Mối tình câm đầy mộng mỵ khát thèm

Dù biết trước không thể thành khát vọng

Tôi yêu em nên suốt ngày mơ mộng

Mãi chung tình mà không muốn yêu ai !

Đời mịt mù đâu có thấy tương lai

Cứ như thế một mối tình dại dột

Ngọn lửa tình đang ngày đêm thiêu đốt

Trái tim tôi đã yêu quá mất rồi

Dẫu biết rằng tình chẳng thể chung đôi

Chót yêu em mối tình si tuyệt vọng !

Người con gái anh thương thầm năm ấy

Cho lòng anh biết mấy nhớ nhung nhiều

Anh muốn mình được gọi lấy từ yêu

Sao khó vậy bởi một điều anh nhát

Những chiều hè nghe tiếng ve ca hát

Cành phượng hồng phai nhạt nắng oi nồng

Lúc chia tay em còn nhớ hay không

Dòng lưu bút được lồng trong trang vở

Những năm tháng cách xa anh rất nhớ

Anh thương thầm một thuở áo dài ơi

Ước gì đây của ngày đó một thời

Anh sẽ nói những lời yêu em nhất

Bởi tình anh yêu em là chân thật

Thời gian dài thực chất chỉ lặng câm

Nhớ về em anh lặng lẽ âm thầm

Và em đã ra khỏi tầm tay với

Em đã có một tình yêu thương mới

Hạnh phúc trong em phơi phới tương lai

Để lại trong anh những tiếng thở hoài

TÌNH ĐƠN PHƯƠNG Thơ: Cỏ Hoang Tình Buồn

Anh không còn trở lại bến ngày xưa

Hàng cây cũng mới vừa vàng hết lá

Sầu nón nghiêng theo đà cơn gió đã

Bay xuống lên nên rách cả bên vành.

Mỗi chiều về canh cánh nhớ đợi anh

Rồi thờ thẩn dỗ dành đôi chân bước

Bèo cứ theo dòng nước trôi lần lượt

Buồn lệ tuôn mắt ướt đẫm nhạt nhòa.

Em đâu ngờ…mình đã quá thiết tha

Trao gởi nhớ đậm đà về phương ấy

Tinh yêu em luôn đong đầy đến vậy

Chỉ đơn phương anh đâu thấy được nào.

Chiếc lá vàng đang đảo lộn trên cao

Con đò cũng cắm sào neo bến vắng

Phía trời xa vầng Trăng xưa sắp lặn

Còn mình em ngồi bẽn lẽn trông chờ.

Tự bao giờ ta đã thấy yêu em

Trong giấc mơ khát thèm từng hơi thở

Nhạt môi hờn biết bao mùa trăng vỡ

Mong cùng người trao gởi mảnh tình si

Tự bao giờ tim ta đã khắc ghi

Hình bóng ấy ôm ghì trong nỗi nhớ

Những canh thâu tiếng lòng luôn nhắc nhở

Ước một lần duyên nợ sánh cùng nhau

Ta nâng niu cho tình mãi xanh màu

Dù năm tháng mòn đau con tim nhỏ

Nguyện một lòng bên đời tình yêu đó

Đợi ân nồng , bỏ ngỏ chốn bồng lai

Em ở đâu người thục nữ trang đài

Nơi trần thế gót hài anh mãi đợi

Dẫu đường dài thân một mình chới với

Có hình em dịu vợi khúc tơ sầu .

Kiếp đời này thượng đế đã ban ân

Được gặp em một lần trong vội vã

Nhưng em ơi…tình em còn xa quá

Cánh tay anh với đã vượt khỏi tầm

Giấu tình yêu đơn phương giữa lặng câm

Để trái tim khóc thầm từng đêm vắng

Biết trách ai đã gieo nên nghịch cảnh

Chỉ âm thầm nhặt nhạnh chút tình rơi

Vẫn dặn lòng yêu em mãi người ơi

Dẫu một mai non dời hay biển dịch

Trái tim kia vẫn cứng đầu ngỗ nghịch

Rỉ máu đào thương tích những vết đau

Dẫu biết rằng mình chẳng thể của nhau

Vẫn xin được gởi trao người tất cả

Em trâm khuê thân vàng cành ngọc lá

Anh xin làm sỏi đá lót chân son.

THƠ TÌNH ĐƠN PHƯƠNG: DẪU CÓ RA SAO..

Thơ: Văn Trịnh Tạ

Dẫu thế nào chúng tôi vẫn cứ yêu em

Mặc tình em không dành cho anh nữa

Trong tim chúng tôi luôn là ngọn lửa

Sưởi ấm hồn anh như thuở ban đầu

Dẫu thế nào…anh chẳng giận em đâu

Dù hai ta không chung câu thệ ước

Như giấc mơ…đâu dễ gì có được

Lệ trực trào…anh giấu ngược vào tim

Trong giấc mơ hoang hoải anh kiếm tìm

Từng kỷ niệm in sâu trong nỗi nhớ

Nghe đâu đây ..vẫn nồng nàn hơi thở

Của hai ta… bỡ ngỡ …nụ hôn đầu

Dẫu biết rằng tình đó đã chìm sâu

Con tim anh..nguyện trao em…mãi mãi

Mặc Trời kia bắt hai ta sớm phải

Lìa xa nhau trong cay đắng tủi hờn.

Thơ Tình Yêu Đơn Phương Hay 01TỦI PHẬN Thơ: Tùng Trần

Yêu em lắm nhưng nào đâu can đảm Giấu nỗi niềm trong tâm khảm riêng mang Phận trắng tay thân áo vải cơ hàn Em cao quý lụa là nơi gác tía

Muốn yêu em sợ miệng đời mai mỉa Nên âm thầm lặng lẽ dạ xót xa Bởi thấy mình chẳng được giống người ta Để mạnh dạng thốt ra lời bày tỏ

Có những đêm lòng quặn đau vò võ Nhớ em nhiều rồi lại ngó mong lung Gió ngang qua vai buốt giá lạnh lùng Nhưng chẳng thể cuốn trôi dòng suy nghĩ

Đời lênh đênh lòng tự ti là vậy Lấy nụ cười che đậy những niềm đau Biết phận mình nên nào dám trèo cao Vì hai chữ hèn sang nào chung lối

Bàn tay ngắn thì làm sao với tới Đành ngậm ngùi để nước mắt tuôn rơi.

Thơ Tình Yêu Đơn Phương Hay 02MỘT NGƯỜI THÔI…! Thơ: Chàng Khờ Thủy Chung

Có một người tôi rất muốn quan tâm Nhưng giờ đây chỉ lặng thầm dõi bước Và chấp nhận những gì không có được Bởi biết rằng sẽ chẳng thể có nhau

Có một người nghĩ đến lại nhói đau Mặc dù biết đến mai sau cũng thế Rằng quên đi là một điều không dễ Đành ngậm ngùi sống cùng với cô liêu

Có một người tôi chẳng thể nói yêu Dù rằng tôi nhớ em nhiều như thế Và người ấy không một lần tôi kể Chỉ âm thầm cất nơi đáy tim côi

Có một người và chỉ một mà thôi Dù năm tháng có dần trôi xa mãi Thì hình bóng vẫn còn luôn tồn tại Cùng bên tôi sống mãi với trăm chiều.

Thơ Tình Yêu Đơn Phương Hay 03VÔ TÂM…!!! Thơ: Chàng Khờ Thủy Chung

Vẫn biết rằng người ấy quá vô tâm Nhưng sao tôi lại còn thầm thương nhớ Còn mơ ước cùng người nên chồng vợ Để đêm trường hai nhịp thở hoà chung

Vẫn biết em tim còn mãi lạnh lùng Nhưng anh sẽ dùng tình nung tan chảy Nếu cảm nhận thì em ơi xin hãy Mở hé lòng cho bùng cháy thương yêu

Tình trao em anh biết vẫn chưa nhiều Nhưng nó đủ để không yêu ai khác Hãy bên anh mình vui trong tiếng nhạc Ngày Vu Quy cùng cô bác gần xa

Còn cập nhật…

1001 Bài Thơ Đàn Bà Đã Cũ, Cảm Nhận Về Người Phụ Nữ Đã Có Tuổi

THƠ HAY VỀ NGƯỜI ĐÀN BÀ ĐÃ CŨ

Chỉ một từ “CŨ” thôi, cho dù là từ đó áp dụng với bất kỳ thứ gì, trong hoàn cảnh nào cũng khiến người ta liên tưởng đến sự không hoàn hảo, cũng chẳng còn nguyên vẹn nữa, thế nên họ đương nhiên coi giá trị thứ đó chẳng còn là bao nữa.

Chủ đề “CŨ” ấy giờ đây còn được dùng để gọi tên những người đã qua ít nhất là một lần đổ vỡ, và tuổi đời cũng không còn trẻ nữa. Vậy nhưng tâm hồn họ liệu có còn giá trị ?

Xin thưa rằng: Đàn bà cũ đúng là họ chẳng còn nguyên vẹn nữa, bởi lẽ tuổi thanh xuân của họ đã trao trọn cho mối tình trước khi đổ vỡ rồi, họ đã dành cả tình yêu, niềm tin và thể xác, sự hy vọng, tất cả những gì mà họ có, để rồi khi sụp đổ, họ trở nên hụt hẫng, đau khổ và tuyệt vọng. Thế nhưng từ sâu thẳm trái tim mình, họ vẫn khao khát được yêu thương, được che chở.

Trải qua một lần dang dở,người đàn bà cũ đã có tuổi trở nên mạnh mẽ hơn, nhìn đời một cách nghiêm túc hơn, biết lẽ sống hơn và hiểu được giá trị của cuộc sống cũng như hạnh phúc hơn. Với họ, dù đã là đàn bà cũ, nhưng cũng không làm mất đi vẻ đẹp tiềm ẩn trong con người họ, nhân cách và tâm hồn của họ vẫn đẹp biết bao. Cũng vì lẽ đó mà họ vẫn được rất nhiều người yêu mến, họ vẫn là điểm đến của những người muốn có một gia đình hạnh phúc.

Thấu hiểu được nỗi lòng và giá trị của người đàn bà cũ, đã có rất nhiều tác phẩm Thơ ra đời, trong đó có rất nhiều tác giả chính là “Người đàn bà cũ”, họ mượn thơ để trải lòng và cũng là khảng định bản thân mình.

Xin mời Quý vị cùng đến với chùm Thơ về đàn bà đã cũ, cảm nhận về người đàn bà đã có tuổi, để có được cái nhìn sâu sắc hơn về họ!

THƠ TÌNH ĐÀN BÀ CŨ

THƠ HAY VIẾT VỀ ĐÀN BÀ CŨ TỪ CƯ DÂN MẠNG

Tổng hợp 1 số bài thơ viết về đàn bà cũ do các thi hữu, cộng đồng mạng sáng tác và chia sẻ..

LỠ YÊU NGƯỜI Thơ: Thanh Nga

Tôi trót lỡ ….yêu người đàn bà cũ Cũng không còn sự quyến rũ thanh tân Chuyện hôn nhân đã tan vỡ một lần Tim buốt giá đang rất cần hơi ấm

Tôi trót lỡ….trao tình yêu sâu đậm Cho một người từng chịu lắm thương đau Đoạn đường dài xin nguyện nắm tay nhau Vượt qua hết những hàng rào cản trở

Tôi trót lỡ…. người ơi tôi trót lỡ Yêu một người phận dang dở truân chuyên Bởi long đong không bến đỗ con thuyền Nên trôi dạt lênh đênh miền sông nước

Tôi trót lỡ… không thể nào quên được Người đàn bà ôm vết xước trong tâm Trải đắng cay đi qua những thăng trầm Dấu thời gian đã in hằn đôi mắt

Tôi trót lỡ…. yêu người ngay khoảnh khắc Nén bi thương nàng ôm chặt nỗi đau Môi run lên từng tiếng nấc nghẹn ngào Vì như thế tôi không sao bỏ mặc.

EM NGƯỜI ĐÀN BÀ CŨ Thơ: chưa rõ

Em biết chứ. Anh đâu chê em cũ. Anh nói rằng em quyến rũ thế mà. Mắt chẳng buồn không dòng lệ trào ra. Lời nhung nhớ cứ mặn mà đằm thắm.

Rồi em nghĩ Trái tim yêu gửi gắm. Về nơi anh nhiều lắm có được không. Tình đôi ta luôn luôn thấy màu hồng Hai phương trời cứ ngóng trông mỗi buổi.

Dấu yêu hỡi. Con tim đang bối rối. Nỗi nhớ nào đang vời vợi phương xa. Để nàng đông ghen tỵ với tình ta. Cơn bấc ấy cũng vỡ òa bên bậu.

Nhớ không anh.? Lời hẹn hứa cùng nhau. Tay trong tay bỏ đằng sau giận dỗi. Nếu em mệt anh sẽ lùi đứng đợi. Chẳng muộn phiền tạo cơ hội gần thêm.

Nhớ không anh? Lời hứa lúc ban đêm. Luôn gìn giữ ấm êm và chung thủy. Bỏ qua hết miệng đời đầy ích kỷ. Mãi yêu người phiền lụy đẩy rời xa.

Thơ: Phạm Hà

Em là một người đàn bà đã cũ Trái tim em đã có đủ thương đau Em cũng yêu thương và ước bạc đầu… Có ngờ đâu sau ngày cưới chuỗi ngày đau khổ

Em hi sinh… họ nghĩ rằng em ngố… Họ như cây tằm gửi… như sắt và đinh Hễ trái í họ đâm kín thân mình… Vốn dĩ hiền… nhưng không hiền được nữa…

Họ diễn kịch… đôi bàn tay sấp ngửa Tức nước vỡ bờ em đã buông tay Giờ tự do…đôi lúc nghĩ sau này Liệu có thể… có bàn tay đồng cảm

Yêu đã cũ và còn luôn nồng ấm Hâm trái tim và hàn gắn nỗi đau Nghĩ thế thôi với trái tim nát nhàu Thì ai hiểu những nỗi đau em gặp…

Nếu có thương thì xin người hãy thắp Ngọn lửa hồng xua cảnh đắng tàn canh Góp nẳng xuân tươi đẹp đến trong lành Bớt suy nghĩ những chòng chành bạc bẽo

Chữa lành dần trái tim đau đầy sẹo Được nâng niu và cũng được nuông chiều Để em hiểu biết giá trị của tình yêu Đã cũ rồi nhưng còn nhiều hạnh phúc.

Chùm Thơ Viết Về Phụ Nữ Đơn Thân, Một Mình Nuôi Con (Single Mom)

Chẳng ai muốn phải gồng mình mạnh mẽ, hay phải gánh vác trách nhiệm trên vai thay người khác. Nhưng cuộc đời vốn dĩ chẳng như lòng người mong muốn. Cho nên khi đã một mình vượt những chông gai, họ, những người đàn bà đơn thân như những cây xương rồng ấy, đã làm nên điều kì diệu là nở hoa thơm ngát.

Đôi khi phải mạnh mẽ để đóng vai một người Cha, và một người Mẹ dịu dàng chăm con khi con cần vòng tay ấm áp. Khi quyết định làMẹ đơn thân chắc hẳn rằng họ đã không còn chịu đựng nổi những thương tổn, đắng cay do chính người đầu ấp tay gối mang lại. Chẳng dễ dàng gì để hai vai gánh vác, nhưng rồi vì tình thương dành cho con khiến cho những người phụ nữ ấy đã kiên cường gấp bội.

Đêm ôm con nén bao tiếng thở dài, trăn trở vì quyết định của mình để cho các con phải thiếu đi vòng tay yêu thương của Cha. Nhìn các gia đình khác hạnh phúc mà xót xa, để rồi những người phụ nữ ấy phải cố gắng bù đắp cho con mình thật nhiều những thiếu hụt về tình cảm mà chính mình đã làm cho tan nát.

Chùm thơ như lời tự sự của những mảnh đời đơn lẻ, họ kể về cuộc sống sau li hôn, phải tự mình làm tất cả chỉ mong cho con hạnh phúc. Sự kiên cường của các phụ nữ đơn thân được tôi luyện từ nước mắt, đắng cay của người mà họ đặt niềm tin nhất mang lại.

Đời sống là một vòng tuần hoàn, chẳng phải họ muốn làm nhữngphụ nữ đơn thân, họ cũng mong cầu cho đời mình gặp nhiều hạnh phúc. Nhưng rồi có mấy ai được vẹn tròn, nên họ phải một mình bươn chải, mưu sinh tất cả cũng chỉ vì con. Sợ con bị tổn thương khi nhìn thấy bản thân mình đến với một ai đó, cho nên dù họ vẫn còn nhiệt huyết từ trái tim nóng bỏng để yêu thương, nhưng họ chẳng dám mở lòng ra đón nhận ai nữa.

Xin giới thiệuchùm thơ viết về những phụ nữ đơn thân, những lời chân thành mộc mạc trong từng câu chữ, như khiến người đọc cuốn theo một câu chuyện kể, một câu chuyện không may mắn hạnh phúc khi chấp nhận nuôi con một mình.

SỐNG LẶNG – Thơ: Lê Bảo

Người , buộc phải sống cô đơn Luôn mạnh mẽ Không giận hờn vô cớ Bởi phận số nên duyên tình trắc trở Thu mình vào nặng nợ những sầu lo

Người đã từng trải qua một chuyến đò Chẳng còn muốn hẹn hò thêm người khác Vì họ hiểu nếu thêm lần bước lạc Ai chân thành vượt thác với họ đây?

Lặng lẽ xua, bao ý nghĩ chất đầy Luôn điềm đạm gồng tay lên mạnh mẽ Tự tin sống không để mình rơi lệ Yêu con nhiều, hơn là nghĩ đến ai

Những bước chân vẫn rong ruổi miệt mài Tập làm người Cha, cho con chỗ dựa Làm Mẹ dịu dàng, dạy con mỗi bữa Là bờ vai điểm tựa cho chính mình

Vẫn mỉm cười, ngày mới đón bình minh Mọi điều tiếng, chẳng hình dung chi nữa Chan hòa sống, tim cháy bùng ngọn lửa Lửa tin yêu, luôn cháy giữa cuộc đời

Không duyên tình vẫn sống khỏe, sống vui.

TẶNG NGƯỜI PHỤ NỮ ĐƠN THÂN – Thơ: Hoàng Yến

DUYÊN PHẬN – Thơ: Xơ Tày (Tặng người mẹ đơn thân!)

Thân cò lặn lội ở triền sông Cực khổ nuôi con bởi vắng chồng Một nắng không làm vơi tuổi mộng Hai sương chẳng xóa nhạt môi hồng Mơ ngày bến cũ thôi hoài ngóng Ước buổi thuyền xưa khỏi đợi trông Nửa kiếp thương sầu như lắng đọng Chờ ai khắc khoải đến nao lòng!

Cập nhật thông tin chi tiết về Chùm Thơ Đàn Bà Cô Đơn Thật Buồn Và Tâm Trạng Viết Về Người Phụ Nữ trên website Kovit.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!