Bạn đang xem bài viết 1001 Bài Thơ Cuộc Đời, Tiền Bạc &Amp; Vật Chất Thật Ý Nghĩa được cập nhật mới nhất trên website Kovit.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.
(iini.net) Tổng hợp những bài thơ suy ngẫm về cuộc đời, về tiền bạc & vật chất thật hay, ý nghĩa. Những vần thơ này những suy nghĩ rất thực tế về cuộc sống, những cảm nhận rất riêng theo dòng đời của mỗi người.
Thế gian sẽ thật hài hòa nếu giữa người với người là một sự bình đẳng cả về tình cảm lẫn vật chất. Cuộc sống sẽ vui vẻ và hạnh phúc biết bao nếu ai cũng cơm no, áo ấm và mọi việc đều như ý muốn. Thế nhưng đó là điều không thể…..
Dẫu biết rằng ai cũng hướng tới cái CHÂN – THIỆN – MỸ, chỉ có điều suy nghĩ của mỗi người khác nhau nên đã tạo ra những việc làm cũng khác nhau: Người tốt đôi khi lại trở thành người xấu, người nghèo bỗng dưng lại trở nên giàu có, người hạnh phúc rồi lại thành kẻ cô đơn…
Cuộc sống và đồng tiền luôn đi đôi với nhau không thể tách rời. Một đứa trẻ mới chào đời cũng phải cần đến tiền, một người già khi chết cũng không thể không dùng đến tiền để lo mai táng….Nói vậy để ta hiểu được rằng đồng tiền rất quan trọng, nó cần thiết ngay từ khi mới sinh ra cho đến khi kết thúc cuộc đời.
Điều đáng nói ở đây là cách làm ra tiền và sử dụng đồng tiền ra sao mới có ý nghĩa với cuộc sống. Người đời có câu “Bạc như tiền”, quả đúng vậy, đồng tiền làm cho người ta xích lại gần nhau hơn, nhưng cũng chính đồng tiền làm cho con người trở nên xa cách, tình cảm rạn nứt, lương tâm cũng thay đổi.
Cuộc sống thật không dễ dàng chút nào phải không các bạn? Để tồn tại trong xã hội, người ta phải bon chen, phải tìm đủ mọi cách để đạt được những gì mình mong muốn, cũng chính vì thế mà nhiều khi cuộc sống bị đảo lộn, con người cũng trở nên khác đi rất nhiều.
BÀI THƠ: TÂM TƯ TRÚT CẠN
Thơ: Trần Quế Lâm
Tâm vẫn động luôn mơ vật chất Khó lòng buông được mất vô thường Suốt đời cứ mãi vấn vương Khó lòng thoát được con đường đua chen.
Từ cơm áo nó len trong trí Nợ cuộc đời vạn lý luôn theo Sống còn ghềnh thác cheo leo Thời gian sắp hết đã meo lắm rồi.
Giờ phút cuối bồi hồi chi nữa Tìm được đâu ngọn lửa ngày xưa Bây giờ như thể mắc mưa Tiết nào thì cũng chẳng ưa khó lòng.
Nhưng tâm trí còn không chịu nghĩ Dẫu tàn hơi chưa phỉ bình sanh Nên viết mãi dạ mới đành Tâm tư trút cạn yên lành ra đi.
Phải hay không đồng tiền là tất cả Nên người ta buông thả cũng vì tiền Tiền đã làm cho cuộc sống đảo điên Nghĩ có tiền thì được quyền sai khiến
Sao cứ để tiền ở ngay cửa miệng Vì đồng tiền sỉ diện chẳng quan tâm Cũng bởi tiền khiến suy nghĩ tối tăm Rồi tham tiền chân lầm đường lỡ bước
Vẫn biết rằng tiền mà ai chẳng ước Nhưng tiền kia có được như thế nào Cách tiêu xài đồng tiền ấy ra sao Chớ đem tiền mang đổi trao tình cảm
Đừng lụy tiền cho đời mình ảm đạm Để đồng tiền đụng chạm đến nghĩa nhân Dù cuộc sống tiền ai cũng rất cần Vì chữ tiền lòng phân vân có đáng
Tiền với ta mãi luôn là bè bạn Đừng để tiền làm nức rạn tình thâm Hãy kiếm tiền đúng với chính lương tâm Thì trên tay tiền cầm không buồn bã
Dù tiền kia có nhỏ về mệnh giá Nhưng là tiền ta đã đổ mồ hôi.
CUỘC SỐNG CỦA RIÊNG TÔI Thơ: Nguyễn Hưng
Cuộc sống tôi dẫu cơ hàn thế đó Nhưng an nhàn không lấp ló đua tranh Không tham lam để tranh cạnh giật giành Cũng chẳng phải háo danh mà nịnh hót
Biết thụ hưởng cái gọi là trái ngọt Từ cần lao đem vun bón tương lai Ai ham mê tiền tỉ…tệ nước ngoài Tôi mỗi ngày vài trăm chai vẫn sướng
Cám ơn đấng hồng ân ban phước lượng Dành cho con đời sống sướng như tiên Tâm an nhiên mà không phải lụy phiền Có sức khỏe kiếm đồng tiền trong sạch
Không so đo không cần tìm mọi cách Để lừa thầy phản chủ vạch trần ai Đâm sau lưng để chiếm đoạt vị ngai Măc thị phi trắng đen sai và đúng
Tôi thảnh thơi sống như người hữu dụng Vẫn chan hòa dù nghèo túng lầm than.
BÀI THƠ: ĐỜI
Thơ: Toàn Tâm Hòa
Đời là bể trầm kha vật chất Suốt cuộc đời tất bật mưu sinh Trăm đường vạn nẻo phù sinh Bạc tiền cơm áo chông chênh phận người
Chân gắng bước giữa đời xuôi ngược Nào biết đâu phía trước chông gai Đôi khi phước bất trùng lai Họa vô đơn chí mỗi ngày biết đâu !?
Đó cũng gọi bể dâu phải chịu Mỗi kiếp người mỗi kiểu khác nhau Vui buồn, hạnh phúc, khổ đau Đều là nghiệp quả từ lâu kết thành
Ai cũng phải vòng quanh cuộc thế Kiếm chén cơm đâu dễ người ơi! Chúng ta nhân rộng nụ cười Thì luôn luôn thấy cuộc đời lung linh.
BÀI THƠ: TÂM TƯ
Thơ: Đào Đức Tiến
Trong cuộc sống ta luôn mong ước Bản thân mình sẽ được giàu sang Gia đình bè bạn an khang Xóm trên, làng dưới vô vàn niềm thương
Vì vật chất tha hương khắp nẻo Gió sương nhiều khô héo tâm tư Chỉ mong tiền bạc dôi dư Hai từ cơm áo xem như trò đùa
Nào ai muốn gió lùa phòng trống Mấy người không dao động lòng tham Chân trần khắp nẻo bắc, nam Ở đâu mới thấy an nhàn được đây
Đâu có được phúc dầy kiếp trước Nên đời này chẳng được an nhiên Dám đâu trách cứ cao thiên Khi mà hai tiếng bạc tiền phải lo
Làm gì cũng đắn đo ngẫm nghĩ Thế gian này nào chỉ thật chân Mong là bỏ được si sân Giữ tâm thanh tịnh chẳng cần tranh đua.
THƠ VỀ CUỘC ĐỜI
Thơ: Tùng Trần
Đời người như chuyến xa qua Khi dừng bến đỗ chắc là giống nhau Phân chia chi chữ nghèo giàu Cuối cùng cũng vẫy tay chào thế gian
Ở đời đừng quá đa đoan Thương yêu chưa đủ sao còn thiệt hơn Tập buông oán giận câm hờn Để mi không phải chập chờn canh thâu
Đời người sống được bao lâu Nghĩa nhân nhớ đặt trên đầu lợi danh Dẫu cho cay đắng cũng đành Miễn không hổ thẹn chính mình mà thôi
Ở đời chớ để cái tôi Cao ngần hơn núi xong rồi ăn năng Hãy luôn ghi nhớ cho rằng Con người thì chẳng ai bằng ai đâu
Đời là cả một bể dâu Gieo ươm lầm lỗi khổ sầu đeo mang Muốn môi không thấm lệ tràn Sống nhân ở nghĩa ngập tràn yêu thương.
BÀI THƠ: KHÚC NHẠC LÒNG
Thơ: Lê Thị Hiền
Nhạc lòng mãi vang trong tâm khảm Rộn ràng rồi…chán nản…ái oan Bụi trần sao mãi nặng mang Kiếp nhân sinh cứ ngổn ngang não nề
Cuộc sống lắm đê mê cảm dỗ Vọng kim tiền mà cố ép thân Có hay ở cõi dương trần Tới khi xế bóng ai cần chi đâu
Ta thanh thản chút bầu tâm sự Cùng bạn bè thi phú đổi trao Tuổi đời còn được là bao Tâm tư trút can gửi trao khắp niềm
Cùng họa xướng triền niêm chẳng chán thỏa lòng mình như hạn gặp mưa Nhạc lòng trầm bổng say xưa Dạo lên điệp khúc tình thơ tuyệt vời.
BÀI THƠ: ĐỜI BỂ KHỔ
Thơ: Hương Nguyễn
Đời bể khổ cũng vì vật chất Bỏ buông đi chất ngất niềm vui Cần chi tất tả ngược xuôi Đông nay cũng đến an vui cuối đời
Bon chen lắm một thời trai trẻ Về già rồi sức khỏe trọng hơn Chỉ mong sức khỏe đừng hờn Rời xa ta mãi như đờn đứt dây
Vui tất yếu trời mây tỏa sáng Từ từ thôi những áng thơ hay Truyền đi bốn bể sóng phay Tâm tư vơi cạn thiên thai chốn này
Đây bể khổ vì ai tham vọng Được một rồi muốn cộng thành hai Suốt ngày thân chỉ khổ sai Tịnh tâm tu tánh rày mai về trời.
Có những thứ tưởng chừng như đơn giản Mà bạc tiền muôn vạn chẳng thể mua Nhưng có thứ người nghèo khó lại thừa Chỉ tiếc rằng cuộc đời chưa bằng phẳng
Nên mỗi người có bầu trời khoảng lặng Cuộc đời này ai đặng hết được đâu Kẻ trắng tay mong hai chữ sang giàu Người cao sang phải nào đâu mãi mãi
Nên đôi khi lệ bờ mi tuôn chảy Chưa hẳn là lòng hoang hoải bơ vơ Bởi niềm vui và hạnh phúc vô bờ Chợt ùa đến bất ngờ như sóng vỗ
Nước mắt rơi chưa hẳn vì đau khổ Cười chắc gì là bến đỗ an vui Nước mắt rơi vì cuộc đời hạnh phúc Miệng mỉm cười có lúc giấu niềm đau.
THƠ VIẾT VỀ TIỀN!!!
Thơ: Giọt Buồn Không Tên
Muốn sang thì bắc cầu kiều Muốn có vợ đẹp phải nhiều Dola Có tiền thì được làm cha Có tiền mới có Vila nhà lầu
Đời nay nhân nghĩa còn đâu Muốn gì cũng phải đầu tiên đâu tiền Có tiền có nợ có duyên Hết tiền cửa miệng nói liền good bye
Cuộc đời như áo đổi thay Tình yêu bền chắc lâu dài đừng mơ Tim vàng một mái tranh sơ Bây giờ nghĩ vậy là khờ lắm nghe
Có tiền một bước lên xe Không tiền ngồi bậy vĩa hè chờ đi Vợ mình giờ lại vu quy Bỏ thằng chồng mạc mà đi theo người
Đắng cay cũng phải gượng cười Cười cho bớt khổ vì đời đổi thay Lời thề như gió thoảng bay Chỉ còn xót lại tháng ngày quạnh hiu
Không tiền đừng nói lời yêu Mất công chua xót thêm nhiều người ơi.
Ai hiểu thấu thói đời nghiệt ngã Nay đậm đà mai dạ đổi thay Yên lành sao vội đắng cay Ghét nhau sinh hận tình đầy lại vơi
Quen chẳng chịu yêu người mới gặp Bạn chung tình chẳng đắp bồi chi Cân đo đong đếm so bì Đêm về ôm mộng sân si chiếu giường
Người ngay thẳng yêu thương tri kỷ Kẻ giả tâm để ý hơn thua Ai hay chuyện thật như đùa Ăn chay niệm phật bán mua gan trời
Thời cao quý chưa mời đã viếng Lúc cơ hàn người biến biệt tăm Gian thần xu nịnh lên mâm Tử quân chính trực xuống nằm chiếu manh
Tình nhà nợ quyết tranh chớ thiếu Khách ngoài đường đem biếu cho không Đến khi hoa cải lên ngòng Cởi con Tuấn Mã truy phong điệu hồn
Đem thế sự phân hơn bằng hữu Ta chã cần mỹ tửu sa hoa Tâm mong cuộc sống hiền hòa Đói no chung dạ phong ba một lòng.
Đời vẫn thế thị phi khó hiểu Có thọ ơn có kiểu ban ơn Người khôn biết nén câm hờn Kẻ ngu mổ xẻ thiệt hơn rạch ròi
Tiền nhũng nhiễu em anh chém giết Tham gia tài con triệt mẹ cha Ghen hờn xô xát nồi da Vợ chồng ly tán con ra ở chùa
Tranh đoạt chức tôi vua trở mặt Đâm sau lưng mong hất vị ngai Nhìn đời ngán ngẫm lắm thay Trắng đen trộn lẫn đúng sai khó nhìn.
Cuộc sống này mắt đời luôn dòm ngó Tiếng thị phi luôn sẵn có cho mình Người buông lời dèm xỉm với miệt khinh Khi ta vướng bùn sình hay va vấp
Biết tìm đâu giữa biển người tấp nập Một tri âm khỏa lấp những vui buồn Dìu dắt ta bước qua những đau thương Đổi cho ta viên đường thay hạt muối
Chỉ nhan nhãn sự hờn ghen trần trụi Chà đạp người hất hũi với hiềm nghi Sống ở đời hơn thua được ích chi Còn lại gì một khi về với đất
Quý ở nhau là tấm lòng chân thật Dẫu giàu nghèo đừng lạc mất lương tâm Sống bao dung hạnh phúc sẽ ươm mầm Gieo nhân nghĩa đời muôn năm kết trái.
Có những điều..nghĩ mãi vẫn không thông Nó như một mớ bồng bông tơ rối Nằm ngỗn ngang giữa dòng đời chật chội Không biết sao muốn nói chẳng nên lời
Cuộc sống này nghiệt ngã quá đi thôi Cứ lẫn pha nụ cười và nước mắt Người thẳng ngay nỗi buồn luôn theo sát Những ước mơ nhỏ nhặt lại tan tành
Kẻ dối lừa cuộc sống mãi tươi xanh Luôn sung túc an lành nơi gác tía Còn miệt khinh cùng những lời mai mỉa Chưa bao giờ biết chia sẻ cảm thông
Có phải đó là một sự bất công Mà con người không tìm ra lời giải Đành ngậm ngùi xuôi theo dòng đời chảy Miệng tuy cười nhưng lòng lại xót xa
Cũng kiếp người do tạo hoá sanh ra Sao phận số chia ra làm hai cực Hay tất cả nỗi niềm đau chất ngất Lại luôn dành người chân thật thẳng ngay
Có những điều..thật sự quá đắng cay.
Trong cuộc sống không gì vĩnh cửu Bao khổ sầu đang hiện hữu trong ta Đừng trách than mà nghĩ đó chính là Định luật đời bởi hai từ vay trả
Muốn trách người xét lại mình trước đã Sẽ thấy lòng buồn bã nhẹ vơi đi Đời vô thường có họp có chia ly Cho những gì sẽ nhận về như vậy
Nếu quan tâm buồn vui cùng chia sẻ Thì chữ tình đẹp đẽ biết bao nhiêu Khi cuộc đời đang kiếp sống quạnh hiu Hãy nghĩ về những điều ta từng đã
Nhớ rằng đời không quá nhiều nghiệt ngã Trồng chân tình ắt cho quả ấm êm.
Đời người ngắn lắm ai ơi Giàu, nghèo, sướng, khổ chết rồi như nhau Đừng khinh đói, chớ ghét giàu Đừng đem lợi nhuận lên đầu… chẳng hay.
Dù cho danh vọng, tiền tài Chết rồi cũng chỉ trắng tay thôi mà Đừng vì vật chất xa hoa Đừng đem tiền bạc lên mà so cân.
Đời người có phúc có phần Đừng nên đánh mất chữ nhân trong đời Đừng nên sống ác ai ơi Kẻo sau chết xuống bị nồi lửa thiêu.
Ở đời sống hãy thương yêu Tâm lòng thật dạ theo điều Phật răn Gặp người hoạn nạn khó khăn Ai ơi hãy giúp … dẫu rằng ít thôi.
Sống nên giữ đạo làm người Để cho con cháu đời đời nhớ ơn Ở đời chớ tính thiệt hơn Chết sinh từ ” LỖ” cội nguồn đó thôi.
Đời người ngắn lắm ai ơi Hãy yêu thương với những người xung quanh Đừng nên hám lợi tranh dành Mất đi tình cảm em anh một nhà.
Làm con báo hiếu mẹ cha Sớm hôm hương khói ông bà tổ tiên Ơn mang trả, nghĩa đáp đền Đừng vì ích kỷ mà quên hỡi người.
Hãy luôn chia sẻ nụ cười Đắp xây hạnh phúc niềm vui thật nhiều Đừng nên phân biệt giàu nghèo Mà nên phải sống thương yêu hết mình.
Đời là cõi tạm vô thường Sang hèn cũng chỉ một đường giống nhau Chỉ là vùi xuống đất sâu Hóa thân hoàn vũ khói màu bốc lên
Cần gì mà phải đua chen Cần gì ganh ghét mà chèn người ta Chết rồi cũng hoá thành ma Lấp đi xuống đó khỏi mà đua tranh
Thua người một chút là giành Hơn người là lại mặt vênh khinh đời Đẹp thì kênh kiệu vẽ vời Xấu thì oán hận ông trời bất công
Sao không sống để an lòng Giàu nghèo có số chứ không do mình Sống thì vì nghĩa vì tình Tốt đời đẹp đạo ắt sinh phúc phần
Nghèo mà nhân cách sáng ngần Còn hơn giầu lại toàn thân bốc mùi Xấu mà tiếng đẹp để đời Còn hơn xinh để tiếng ôi cõi trần
Đời là duyên nợ đồng lần Có vay có trả có phần kiếp sau Đừng gieo oán đừng thêm sầu Thảnh thơi mà sống ..không ..đau luân hồi..!
ĐI VỀ MỘT CÕI LÀ ĐÂYCHỈ VÀI TẤC ĐẤT CHE ĐẦY THÂN TA Thơ: Quốc Phương
Ôi cuộc sống..giàu nghèo luôn phân tỏ Cũng làm ăn..người khó..kẻ giàu sang Giới thượng lưu thì đời sống huy hoàng Người nghèo khổ..lo toan đời vất vả
Nhưng khi thác ..thì cũng như nhau cả Vài mét vuông..để tá túc đồng hoang Có mấy ai..mà khi thác lại mang Nhà cao rộng..bạc vàng về nơi ấy
Biết chia sẻ..thì đáng yêu biết mấy Vì ở đời lắm cảnh thấy mà thương Nào thiên tai..rồi bệnh tật lâm thường Chỉ một chút tình thương trao là đủ
Rồi cuộc sống cuối đời vào giấc ngủ Thảnh thơi vì thực sự biết thương nhau Dù khó khăn hay nhung lụa sang giàu Là cát bụi sau lại về cát bụi.
Thấy cám cảnh tình đời chao đảo Vì đồng tiền giả tạo đua chen Con người bổng chốc thấp hèn Đúng sai khó đoán, trắng đen khó tường
Ôi cái lưỡi không xương lắc léo Cái miệng thì tru tréo hơn thua Cái Tâm trống hoắc gió lùa Cho nên mọi thứ bán mua bằng tiền!
Sống bất chấp thánh hiền trên trước Cứ a dua đục nước béo cò Tình người sao cứ so đo Xung quanh nhiều lắm những trò dối gian
Đời lắm kẻ lòng lang dạ sói Nhưng miệng thì luôn nói từ bi Việc làm, hành động khinh khi Tiền che mờ cả lối đi làm người
Tôi chỉ biết mỉm cười khinh miệt Uất trong lòng chỉ biết làm thơ Vẻ lên một chút miền mơ Xoá tan bớt những hững hờ vô tâm.
Còn cập nhật…
1001 Bài Thơ Than Vãn Cuộc Đời, Buồn Và Bế Tắc Trong Cuộc Sống
Sẽ chẳng có một ai muốn mình phải than vãn hay buồn bã cả, nhưng cuộc sống vốn dĩ không được như mong muốn, cho dù họ đã cố gắng hết sức mình rồi, vậy mà mọi chuyện vẫn không thay đổi, thậm chí còn có chiều hướng xấu đi khiến tâm trạng càng trở nên tồi tệ.
Bạn hãy tưởng tượng khi ta đã mất bao nhiêu thời gian, tâm huyết và công sức để vượt qua chặng đường dài đầy chông gai với bao điều hy vọng, vậy mà cuối cùng cái đích đến lại là ngõ cụt. Cảm giác khi ấy không chỉ đơn giản là buồn, là hụt hẫng, mà còn là sự tuyệt vọng và bế tắc nữa…. Theo đuổi một tình yêu không có kết quả, đầu tư toàn bộ thời gian và công sức vào một công việc mà không thành, chữa trị một căn bệnh mà kết quả là “vô phương cứu chữa “…. Tất cả những điều đó chính là sự bế tắc trong cuộc sống.
Đã có rất nhiều người mượn lời thơ để trải lòng, để than thở. Mỗi tác giả, mỗi bài thơ đều là một câu chuyện khác nhau nhưng đều toát lên vẻ buồn bã và thể hiện sự bế tắc trong cuộc sống.
Thơ Than Vãn Cuộc Đời Hay 01ĐỜI NGƯỢC XUÔI Thơ: Tùng Trần
Mệt mỏi rồi bao năm tháng ngược xuôi Đã nếm đủ vị đời trong nước mắt Dù cố gắng nâng niu và lượm nhặt Từng nụ cười vẫn chẳng nắm chặt tay
Nhưng ông trời thì lại cứ mỉa mai Luôn mang đến những đắng cay hờn tủi Có nhiều khi âm thầm tôi tự hỏi Mình đã sai và lầm lỗi chổ nào
Mà kéo dài theo năm tháng khổ đau Bước chênh chao trên đường đời mấp mé Kiếp nổi trôi bước chân trần cô lẻ Chẳng biết mình rồi sẽ phải về đâu
Hay bẽ bàng giữa nơi chốn bể dâu Là số phận không thể nào thoát được Nên dẫu có bốn ba đời xuôi ngược Mãi chỉ là dòng nước mắt tuôn rơi?
Thơ Than Vãn Cuộc Đời Hay 02PHẢI KHÔNG AI..!!?? Thơ: Tùng Trần
Còn nhiều lắm những phận đời tay trắng Vì cuộc đời chẳng may mắn như ai Nên biết gì đến hai chữ tương lai Đành phó mặc theo tháng ngày trôi nổi
Tuy chạnh lòng nhưng nào đâu dám nói Khi biết rằng còn lắm giữa dòng đời Giấu nỗi buồn mà nước mắt tuôn rơi Nên đôi khi muốn có người đồng cảm
Cùng trút cạn nỗi niềm trong tâm khảm Cho tâm hồn bớt ảm đạm thể lương Để đôi chân mạnh bước tiếp chặn đường Nơi đáy mắt chẳng còn vươn sầu lệ
Được mỉm cười không âm thầm câu nệ Kiếp cơ hàn chỉ ước thế mà thôi Chẳng cơ cầu hay mộng mị xa xôi Phải không ai..những người cùng cảnh ngộ.
Thơ Than Vãn Cuộc Đời Hay 03TRẢ VỀ MIỀN KÍ ỨC Thơ: Tùng Trần
Biết lấy gì để lấp đầy khoảng trống Khi mong chờ hi vọng đã vụt bay Để lòng còn nghĩ đến chữ tương lai Sau những gì đắng cay đời ban tặng
Phải chi sống đừng đặt tình quá nặng Như bao người..cứ lẳng lặng dửng dưng Quay lưng thôi là quên chữ đã từng Thì đường đời đâu lưng chừng lỡ bước
Chỉ tiếc rằng thời gian nào quay ngược Để con đường biết trước chọn lối đi Đáy tâm hồn đâu đọng những sầu bi Cũng chẳng phải chia ly điều mong muốn
Rồi hôm nay giữa dòng đời vạn hướng Thấy chênh vênh lòng vướn nỗi muộn phiền Chợt thấy thèm lắm hai chữ bình yên Trả niềm đau trở về miền kí ức.
Thơ Than Vãn Cuộc Đời Hay 04TÔI MUỐN QUÊN Thơ: Tùng Trần
Tôi muốn quên những điều không vui vẻ Nơi tâm hồn quạnh quẽ suốt bao năm Quên nỗi đau nơi quá khứ lỗi lầm Mà bấy lâu đã âm thầm rơi lệ
Tôi muốn quên một thời trong dâu bể Quên lòng người sao quá dễ đổi thay Tấm chân thành luôn mang chữ đắng cay Người dối dang lại nối dài mĩ mãn
Tôi muốn quên như dòng sông khô cạn Và chẳng còn lệ lai láng canh thâu Cho con tim vơi hết nỗi đau sầu Để quay về nơi bắt đầu cuộc sống
Tôi muốn quên thứ đã từng mơ mộng Để đi tìm chút lắng đọng bình yên Xoá tất cả những mệt mỏi ưu phiền Con đường đi được cái quyền chọn lựa
Tôi muốn quên tháng ngày nào một thuở Đã đọa đày mục rửa trái tim côi Tôi muốn tìm lại hình bóng của tôi Cho môi nở nụ cười dù nhợt nhạt
Tôi muốn quên nỗi đau và nước mắt Dẫu bước đời hiu hắt kiếp quạnh hiu.
Thơ Than Vãn Cuộc Đời Hay 05NHIỀU LÚC BUỒN Thơ: Tùng Trần Nhiều lúc buồn rồi nghĩ ngợi vu vơ Lòng tự hỏi bến bờ nào hạnh phúc Để thuyền đời tôi ghé dừng một lúc Cho tâm hồn tìm được chút bình yên
Bao lâu rồi chôn kín nỗi niềm riêng Tự dối mình để quên đi phiền muộn Nhưng đôi khi lòng vẫn như sóng cuộn Mang tâm hồn về một hướng chơi vơi
Vẫn biết rằng tất cả đã xa xôi Những niềm vui nụ cười và nước mắt Nếu cuộc đời ai cũng từng bất trắc Nỗi niềm này có lẽ chắc cảm thông
Nhiều lúc buồn muốn được tựa dòng sông Lững lờ trôi dẫu khi ròng lúc nổi Nhưng chẳng hề biết gì là hờn dỗi Mong cuộc đời bình lặng chỉ vậy thôi.
Thơ Than Vãn Cuộc Đời Hay 06TÔI MUỐN Thơ: Tùng Trần
Mệt mỏi rồi muốn tìm chốn bình yên Để quên hết muộn phiền như gục ngã Mà bấy lâu vẫn hằn chôn trong dạ Cho tháng ngày buồn bã bớt chơi vơi
Có đôi lần muốn đi đến một nơi Để tìm lại nụ cười tươi mát dịu Chỉ thế thôi chẳng cần ai phải hiểu Lòng không còn hứng chịu những xót xa
Biết bầu trời còn rộng lớn bao la Nhưng tự hỏi đâu là nơi nương náo Mà cuộc đời chẳng còn mưa giông bão Cho tâm tư vơi thảm não u sầu
Phải chi mình được tựa cánh hải âu Bay muôn nơi trên bầu trời cuối đất Sống giản đơn cùng tháng ngày lây lất Những nỗi niềm chôn cất tận mồ sâu.
Thơ Than Vãn Cuộc Đời Hay 07TÔI ĐI TÌM TÔI Thơ: Tùng Trần
Bao lâu rồi tôi đánh mất chính tôi Sống buông xuôi theo dòng đời vội vã Nỗi đau xưa khiến tim thành sỏi đá Quên tiếng cười và cả chữ tương lai
Tôi đâu rồi..của ngày tháng thơ ngây? Thuở hồn nhiên chẳng đoái hoài mơ mộng Thời gian qua chỉ mình tôi một bóng Cứ lặng thầm..hồn lạc lỏng bơ vơ
Tôi đâu rồi..bởi tan vỡ giấc mơ Bao yêu thương phút ban đầu bỡ ngỡ Đã tan rồi chuyện tình duyên một thuở Đau đớn lòng trong hơi thở men cay
Mấy năm qua tôi sống kiếp đọa đày Chợt hôm nay bổng thấy mình khờ dại Nhớ nhung chi kí ức buồn tê tái Đến lúc rồi..tôi tìm lại chính tôi.
: 1001 bài thơ hay về Cuộc Sống, khuyên nhau sống tốt & vững vàn
Thơ Tâm Trạng Buồn Chán Về Cuộc Sống 08
SỐNG MỘT MÌNH ÔM LẤY NỖI ĐƠN CÔI
Thơ: Tùng Trần
Sống một mình ôm lấy nỗi đơn côi Chẳng phải vì tiếc thương ngày xưa cũ Mà chính là thấy niềm đau đã đủ Nên chán chường không ấp ủ thêm thôi
Có những lần đáy dạ cũng chơi vơi Bởi kí ức một thời còn đâu đó Chợt vô tình làm vết thương vò võ Se thắt lòng dù đã cố bỏ buông
Sống một mình thật sự cũng hơi buồn Con người ai chẳng thèm thuồng hạnh phúc Bằng trái tim đam mê đầy sôi sục Nào đợi chờ một kết thúc bi thương
Chỉ tiếc thay đời trăm vạn con đường Người khác nhau là lẽ thường vốn dĩ Đâu phải ai cũng thập toàn hoàn mỹ Kẻ vui cười người khổ lụy thế thôi
Sống một mình ôm lấy nỗi đơn côi.
Thơ Tâm Trạng Buồn Chán Về Cuộc Sống 09VU VƠ Thơ: Lê Ngọc
Ta mệt lả giữa đường đời cay đắng Chữ ân tình lại quá nặng người ơi Tấm thân ta đang mệt mỏi rã rời Câu thề ước cũng buông lơi vụn vỡ
Ta chỉ ước đời đừng vương chữ nợ Trái tim này đừng thương nhớ về ai Nghĩa ái ân không khắc khoải canh dài Tuổi xuân cứ để phôi phai tàn lụi
Một ngày kia khi trăng tàn sau núi Riêng mình ta cứ lầm lũi bước đi Thế nhân kia nào đâu vướng bận gì Bởi cuộc sống là buông đi tất cả.
(Đang cập nhật…)
Thơ Lục Bát: Cuộc Đời Công Nhân
THƠ LỤC BÁT: CUỘC ĐỜI CÔNG NHÂN
Tác giả: Nguyễn MâyCông nhân là thế này đâyTô mì lót dạ qua ngày là xongĐôi khi cũng thấy xót lòngNhưng thôi mặc kệ cũng không hề gì!
Ai trong hoàn cảnh cu liMới hay thấu hiểu những gì buồn vuiThời gian vẫn cứ lặng trôiTuổi xuân gửi lại về nơi trốn nào!
Thân em như kiếp con con tằm” kiếm ăn được mấy đêm nằm nhả tơ”Cả đời chẳng dám ước mơNgày làm vất vả mong chờ đến lương!
Nhận tiền mà thấy thảm thươngSố tiền ít ỏi biết nhường chia sao?Rưng rưng dòng lệ trực tràoThương cha mẹ lắm biết sao bây giờ!
Ở quê mẹ cũng đang chờChút tiền con vẫn hằng mơ gửi vềNgười ơi! Em nói người ngheTiền lương gửi mẹ đã về đến nơi!
Tết này em lại lẻ loiTiền đâu? Mua vé để rồi về quê!!!!!Thật vất vả bởi còn túng thiếuPhận công nhân ai hiểu ai hayDầm mưa dãi nắng đêm ngàyThức khuya dậy sớm hao gầy tả tơi
Mở mắt dậy khi trời chưa sángTrăng mùng mười ló rạng đầu nonNgoài sân sương ướt vẫn cònGà kia chưa gáy cú con chưa về
Mặc quần áo rồi thì vội vãQuán ven đường lót dạ đơn sơBánh mì cháo trắng hoặc ngôĂn gì cũng được miễn no được rồi
Gian nan nhất tiết trời nắng hạMồ hôi rơi tầm tã đêm ngàyThế nhưng cũng vẫn hăng sayBán hàng phục vụ bác này chị kia
Tối nuốt vội đôi thìa cơm nhãLấy sức bởi vất vả suốt ngàyNgẫm đời sao lắm đắng cayBuồn cho số phận kiếp này công nhân.Đời công nhân vất vả lắm ai ơiĐổi chén cơm bằng nụ cười héo hắtCũng có khi phải trả bằng nước mắtNhịn bao lời mà se thắt con tim
Đời công nhân chỉ biết sống lặng imSáng tinh mơ lo tìm đồ lót dạKhi gói mì tôm cùng ly nước lãChiều ổ bánh mì vội vã tăng ca
Đời công nhân cơm mắm muối dưa càCó kẻ phải..xa mẹ cha già yếuBởi kiếp nghèo với bộn bề túng thiếuCũng có người chữ hiếu chẳng trả xong
Đời công nhân như con nước giữa dòngCứ nổi trôi bềnh bồng không lối thoátNghĩ tương lai mà ngậm ngùi chua sótCũng phận đời sao chẳng được như ai
Đời công nhân gian khổ cứ miệt màiChẳng biết đâu chữ ngày mai tương sángNên những khi lệ đêm trường lai láng Thấy đời mình như một áng mây đen.
Ngày 2017-11-03 Tác giả: Sưu Tầm
Cùng Thể Loại
CHÙM THƠ GÁNH HÀNG RONG
BÀI THƠ: QUẨY HÀNG RONGChẳng ngại lo gì quẩy gánh rongGian truân khó nh
Xem Like
Khám Phá Chùm Thơ Hay Về Tiền Bạc Và Tình Yêu Càng Đọc Càng Thấm
10. Mười tiêu chuẩn yêu
Một yêu anh có Sen-ko
Hai yêu anh có Pơ-giô cá vàng
Ba yêu nhà cửa đàng hoàng
Bốn yêu hộ khẩu rõ ràng thủ đô
Năm yêu không có bà bô
Sáu yêu Văn Điển ông bô sắp về
Bảy yêu anh vững tay nghề
Tám yêu sớm tối đi về có nhau
Chín yêu gạo trắng phau phau
Mười yêu nhiều thịt ít rau hàng ngày.
11. Tờ tiền
Tiền là cái chi chi
Tiền là mảnh giấy số ghi rõ ràng
Có tiền phú quý giàu sang
Không tiền lắm kẻ cơ hàn điêu linh
Có tiền lắm kẻ chung tình
Không tiền nó đá cho mình quay lơ
Có tiền kẻ đợi người chờ
Không tiền bàn hữu thờ ơ đứng nhìn
Có tiền đầy đủ họ hàng
Không tiền cô bác bàng hoàng chơi vơi
Có tiền thỏa thích ăn chơi
Không tiền làm toát mồ hôi cả ngày
Có tiền sáng sỉn chiều say
Không tiền bụng đói suốt ngày nằm phơi
Có tiền bát phố xe hơi
Không tiền nằm ngủ chao ôi đói lòng
Có tiền cưới vợ gả chồng
Không tiền tơ hồng ông cũng quên se
Có tiền anh nói em nghe
Không tiền anh nói em chê anh nghèo
Không tiền khổ lắm ai ơi
Không tiền cam phận mồ côi một mình
12. Đói cho sach rách cho thơm
Nguyễn Xuân Tính
Cha cu ly, con đi cửu vạn
Mẹ lang thang mua bán ve chai
Đói thì cơm bụi lai rai
Khát tu nước máy, ngủ ngoài công viên
Đói, tự làm kiếm tiền “đói sạch”
Rách, giữ gìn phong cách “rách thơm”
Hơn bao nhiêu kẻ bất lương
Xoay tiền bằng đủ mọi đường gian tham.
13. Bài thơ: Tiền bạc là phù du (lục bát)
Tác giả: Vũ Ngọc Yến Linh
Ai ơi tiền bạc phù du
Sống không nên mãi đánh đu đồng tiền
Cha dạy con chớ có quên
Nghèo thì cho sạch mới bền chặt lâu
Đừng thấy mấy kẻ sang giàu
Dễ mua hạnh phúc được đâu mà thèm
Sống mà mỗi lúc về đêm
Phải lo ngay ngáy ấm êm nỗi gì
Ở đời cục đất ném đi
Cục chì ném lại có gì dài lâu
Nghèo hèn hay rất sang giàu
Khi chết của có được đâu theo mình
Sống phải có nghĩa có tình
Nghèo mà hạnh phúc lòng mình thảnh thơi
Số phận của mỗi con người
Ông trời thì đã định rồi chớ than
Phú quý hay bị cơ hàn
Là do kiếp trước ở, ăn thế nào.
14. Bài thơ: Hai mặt đồng tiền (lục bát)
Tác giả: Hoa Chu Văn
Đồng tiền hai mặt rõ ràng
Nhưng một mệnh giá cả làng thấy không
Bởi vì hai mặt dễ trông
Rõ ràng từng chữ số không thể lầm
Đồng tiền cứ thế lặng câm
Khi dùng đến có mừng thầm chẳng chê
Đồng tiền là cái bùa mê
Ai không có nó chẳng hề sướng đâu
Đồng tiền như có phép mầu
Truyền tay chẳng chịu sống lâu một nhà
Đồng tiền hai mặt ấy là
Chỉ một mệnh giá cho ta dễ dùng
Con người phức tạp vô cùng
Chỉ có một mặt nhưng chung một đầu
Ai dò được chỗ nông sâu
Thay lòng đổi dạ biết đâu mà lần
Làm sao nhận biết mà phân
Sống thành hai mặt yêu gần ghét xa
Mặt thực tâm mặt gian tà
Trở mặt cực dễ như là trở tay
Đồng tiền hai mặt cho hay
Chỉ một mệnh giá dù mày mặt hai
Thức lâu mới biết đêm dài
Người có một mặt sống hai mặt còn.
15. Bài thơ: Hết tiền
Tác giả: Huyền Thanh
Hôm qua họp hội đồng niên
Ngày mai cỗ cưới triền miên ui trời
Bên này đám khóc cũng mời
Bên kia đám giỗ không đời nào tha..
Tiền bạc kiếm thì chẳng ra
Lại còn chưa kể việc nhà áo cơm
Con đóng học cũng hỏi lương
Cha già mẹ yếu chẳng nhường cho ai
Giang san đè nặng hai vai
Tiền bạc được thể ra oai với mình…
Làm vãi nó chẳng thương tình
Đúng là giống bạc cũng khinh người nghèo…
Gặp bụt chỉ ước một điều
Cho con cả đống tiền tiêu thôi à..
Chém cha cuộc sống xa hoa
Bao nhiêu là thứ chẳng tha đồng tiền
Cũng muốn ăn ở cho hiền
Nhưng tiền không có thì tiên cũng buồn
Năm hết tết đến còn luôn
Chỉ mong năm mới tiền tuôn đầy nhà..
Chúc cho cô bác ông bà
Gái trai cùng với trẻ già luôn vui
Năm mới sắp sửa sang rồi
Tiền tiêu đầy túi vui rơi đầy nhà.
Thơ hay về tiền bạc và tình yêu ý nghĩa, ngắn gọn nhưng sâu sắc. Tiền – tình dường như hai thứ luôn khiến con người ta phải nỗ lực, tìm kiếm để sở hữu. Những bài thơ hay nói về tiền bạc, và sức mạnh của những đồng tiền trong cuộc sống này. Chùm thơ có thể khiến chúng ta cần phải suy ngẫm nhiều!
Cập nhật thông tin chi tiết về 1001 Bài Thơ Cuộc Đời, Tiền Bạc &Amp; Vật Chất Thật Ý Nghĩa trên website Kovit.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!